古诗词

江城子·病中寄千帆祖棻乐山,距峨嵋甚近

汪东

萧萧落叶又惊吹。xiāo xiāo luò yè yòu jīng chuī。
步庭墀。bù tíng chí。
罥蛛丝。juàn zhū sī。
几朵芙蓉,憔悴月中姿。jǐ duǒ fú róng,qiáo cuì yuè zhōng zī。
料得半钩云外影,山隐约,似蛾眉。liào dé bàn gōu yún wài yǐng,shān yǐn yuē,shì é méi。
仙郎才调手同携,玉台诗。xiān láng cái diào shǒu tóng xié,yù tái shī。
镜鸾知。jìng luán zhī。
帘卷西风,刚对菊花期。lián juǎn xī fēng,gāng duì jú huā qī。
忆否江城人惜别,因病损,旧腰肢。yì fǒu jiāng chéng rén xī bié,yīn bìng sǔn,jiù yāo zhī。

醉落魄

汪东

倦怀将息。juàn huái jiāng xī。
一声飞起邻家笛。yī shēng fēi qǐ lín jiā dí。
飘萧最感平阳客。piāo xiāo zuì gǎn píng yáng kè。
柳已无多,商管未须急。liǔ yǐ wú duō,shāng guǎn wèi xū jí。
沈沈细雨朝连夕。shěn shěn xì yǔ cháo lián xī。
织成愁网千丝密。zhī chéng chóu wǎng qiān sī mì。
思归难借晨风翼。sī guī nán jiè chén fēng yì。
心似残蕉,身似半黄叶。xīn shì cán jiāo,shēn shì bàn huáng yè。

淡黄柳·尹默喜白石此词音节谐婉,倚声调之,亦如白石之调张仲远也

汪东

飘扬柳发。piāo yáng liǔ fā。
犹作春螺色。yóu zuò chūn luó sè。
倚弄新词追白石。yǐ nòng xīn cí zhuī bái shí。
欠个红牙按拍。qiàn gè hóng yá àn pāi。
垂手低吟暗香侧。chuí shǒu dī yín àn xiāng cè。
恨堆积。hèn duī jī。
重重暮山碧。zhòng zhòng mù shān bì。
倚帘久、想妆额。yǐ lián jiǔ xiǎng zhuāng é。
看遥空、忽坠青鸾翼。kàn yáo kōng hū zhuì qīng luán yì。
细字缄书,万千珍重,寒㬉何人替得。xì zì jiān shū,wàn qiān zhēn zhòng,hán nuǎn hé rén tì dé。

天香·辛巳仲春与曙青行投虎溪,剪镫听雨,问说香城故事,悽感久之,记缀未成,先述此解

汪东

雨细催花,宵长费烛,沉吟往事堪记。yǔ xì cuī huā,xiāo zhǎng fèi zhú,chén yín wǎng shì kān jì。
岭峤移家,汉滨闲步,乍识佩环声起。lǐng jiào yí jiā,hàn bīn xián bù,zhà shí pèi huán shēng qǐ。
仙城路近,还印得、温黁香气。xiān chéng lù jìn,hái yìn dé wēn nún xiāng qì。
借问蓝桥捣玉,云英可能相似。jiè wèn lán qiáo dǎo yù,yún yīng kě néng xiāng shì。
沧溟去程万里。cāng míng qù chéng wàn lǐ。
怨苕华、寸心难系。yuàn sháo huá cùn xīn nán xì。
待到后期归了,绿深无地。dài dào hòu qī guī le,lǜ shēn wú dì。
铅泪倾盘似洗。qiān lèi qīng pán shì xǐ。
但仿佛、游仙梦痕里。dàn fǎng fú yóu xiān mèng hén lǐ。
蜃海迷楼,春云曙市。shèn hǎi mí lóu,chūn yún shǔ shì。

南楼令

汪东

风雨做重阳。fēng yǔ zuò zhòng yáng。
宵钲特地长。xiāo zhēng tè dì zhǎng。
细挼挲、菊枕萸囊。xì ruá sā jú zhěn yú náng。
多谢残镫无气力,犹为我、照空床。duō xiè cán dèng wú qì lì,yóu wèi wǒ zhào kōng chuáng。
花暖小楼旁。huā nuǎn xiǎo lóu páng。
春情蝶翅双。chūn qíng dié chì shuāng。
到如今、都换秋凉。dào rú jīn dōu huàn qiū liáng。
拚得沈绵偿宿业,有甚个、好商量。pàn dé shěn mián cháng sù yè,yǒu shén gè hǎo shāng liàng。

蕙兰芳引霜降日暄㬉而夜气侵人,作此以遣客思。和清真秋怀韵一首

汪东

莎径缭池,晚烟霁、竞喧归鹭。shā jìng liáo chí,wǎn yān jì jìng xuān guī lù。
渐客舍凄清,疏柳曳风尚绿。jiàn kè shě qī qīng,shū liǔ yè fēng shàng lǜ。
拒霜数点,似苣火、高低穿屋。jù shuāng shù diǎn,shì jù huǒ gāo dī chuān wū。
待半弦月上,放脱钩帘湘竹。dài bàn xián yuè shàng,fàng tuō gōu lián xiāng zhú。
乱叶敲窗,飞霜侵夜,顿异凉燠。luàn yè qiāo chuāng,fēi shuāng qīn yè,dùn yì liáng yù。
试鸳枕重寻,忘了怨歌恨曲。shì yuān zhěn zhòng xún,wàng le yuàn gē hèn qū。
巫云摇漾,暂酣心目。wū yún yáo yàng,zàn hān xīn mù。
幽梦回,依旧拥衾人独。yōu mèng huí,yī jiù yōng qīn rén dú。

太常引

汪东

宵来羁绪未全降。xiāo lái jī xù wèi quán jiàng。
相伴只啼螀。xiāng bàn zhǐ tí jiāng。
灭烛暗思量。miè zhú àn sī liàng。
又偏是、明蟾半窗。yòu piān shì míng chán bàn chuāng。
随时景物,随宜歌酒,随处足徜徉。suí shí jǐng wù,suí yí gē jiǔ,suí chù zú cháng yáng。
篱菊十分黄。lí jú shí fēn huáng。
何必问、他乡故乡。hé bì wèn tā xiāng gù xiāng。

卜算子

汪东

期望到他生,已是今生了。qī wàng dào tā shēng,yǐ shì jīn shēng le。
何况他生更窅冥,密誓难相保。hé kuàng tā shēng gèng yǎo míng,mì shì nán xiāng bǎo。
石上旧精魂,花下新怀抱。shí shàng jiù jīng hún,huā xià xīn huái bào。
万一韦郎得再逢,可定如今好。wàn yī wéi láng dé zài féng,kě dìng rú jīn hǎo。

齐天乐·答行严见怀之作

汪东

桂林山水经游遍,新篇又盈襟袖。guì lín shān shuǐ jīng yóu biàn,xīn piān yòu yíng jīn xiù。
玉宇高寒,斜阳晼晚,都付词人消受。yù yǔ gāo hán,xié yáng wǎn wǎn,dōu fù cí rén xiāo shòu。
分离未久。fēn lí wèi jiǔ。
笑饭颗山前,也因诗瘦。xiào fàn kē shān qián,yě yīn shī shòu。
满目兵尘,侧身天地更怀旧。mǎn mù bīng chén,cè shēn tiān dì gèng huái jiù。
苍生伫公再起,乍闻前席对,英辨驰骤。cāng shēng zhù gōng zài qǐ,zhà wén qián xí duì,yīng biàn chí zhòu。
促坐传觞,分曹斗韵,重忆沧江病叟。cù zuò chuán shāng,fēn cáo dòu yùn,zhòng yì cāng jiāng bìng sǒu。
凭书到否。píng shū dào fǒu。
正野静林昏,乱鸦啼后。zhèng yě jìng lín hūn,luàn yā tí hòu。
暗搅归心,近来浓似酒。àn jiǎo guī xīn,jìn lái nóng shì jiǔ。

贺新郎

汪东

借问西飞鹊。jiè wèn xī fēi què。
问金陵、凤皇台下,水流如■。wèn jīn líng fèng huáng tái xià,shuǐ liú rú。
虎踞龙蟠终形胜,微恨湖名燕雀。hǔ jù lóng pán zhōng xíng shèng,wēi hèn hú míng yàn què。
是几辈、酣嬉危幕。shì jǐ bèi hān xī wēi mù。
玉树歌残家山破,剩啼鹃、声里花开落。yù shù gē cán jiā shān pò,shèng tí juān shēng lǐ huā kāi luò。
风力紧,纸鸢薄。fēng lì jǐn,zhǐ yuān báo。
黄旗紫盖今萧索。huáng qí zǐ gài jīn xiāo suǒ。
绕宫沟、青燐点点,暗萤低掠。rào gōng gōu qīng lín diǎn diǎn,àn yíng dī lüè。
细雨骑驴诗人老,万里音书谁托。xì yǔ qí lǘ shī rén lǎo,wàn lǐ yīn shū shuí tuō。
料怨绝、山中猿鹤。liào yuàn jué shān zhōng yuán hè。
便与虫沙同化劫,也难偿、填海冤禽错。biàn yǔ chóng shā tóng huà jié,yě nán cháng tián hǎi yuān qín cuò。
鸿翼举,去寥廓。hóng yì jǔ,qù liáo kuò。

玲珑四犯行严再和台城路词,以此报之,用白石韵

汪东

烛影送寒,吟笺呵粉,前游欢事何许。zhú yǐng sòng hán,yín jiān hē fěn,qián yóu huān shì hé xǔ。
瘦筇支万里,好语萦千古。shòu qióng zhī wàn lǐ,hǎo yǔ yíng qiān gǔ。
怀沙任君自赋。huái shā rèn jūn zì fù。
怕潇湘、半迷烟浦。pà xiāo xiāng bàn mí yān pǔ。
雁羽漂零,角声哀断,难写此心苦。yàn yǔ piāo líng,jiǎo shēng āi duàn,nán xiě cǐ xīn kǔ。
君今渝州路。jūn jīn yú zhōu lù。
也匆匆换了,楼燕帘户。yě cōng cōng huàn le,lóu yàn lián hù。
老知斜日近,病怯残秋去。lǎo zhī xié rì jìn,bìng qiè cán qiū qù。
双鱼寄我相思字,定偿得、凄清孤旅。shuāng yú jì wǒ xiāng sī zì,dìng cháng dé qī qīng gū lǚ。
还乞与、花开后,重携隽侣。hái qǐ yǔ huā kāi hòu,zhòng xié juàn lǚ。

苏幕遮

汪东

雨中船,烟外岫。yǔ zhōng chuán,yān wài xiù。
叶底樱桃,结子如红豆。yè dǐ yīng táo,jié zi rú hóng dòu。
细拣繁枝擎素手。xì jiǎn fán zhī qíng sù shǒu。
颗颗匀圆,未抵樱桃口。kē kē yún yuán,wèi dǐ yīng táo kǒu。
亸云鬟,斟渌酒。duǒ yún huán,zhēn lù jiǔ。
蘸影清波,笑指鸳鸯偶。zhàn yǐng qīng bō,xiào zhǐ yuān yāng ǒu。
急鼓惊催别离骤。jí gǔ jīng cuī bié lí zhòu。
海角天涯,各自成消瘦。hǎi jiǎo tiān yá,gè zì chéng xiāo shòu。

如梦令·冬至后苦雨沈阴,凄懑欲绝,先有人属为巴山话雨图,病不克就。每与尹默夜谈,笑谓此真他时画稿也

汪东

寒雨重门深闭。hán yǔ zhòng mén shēn bì。
心共檐声滴碎。xīn gòng yán shēng dī suì。
炉火尽添红,冬至尚余秋气。lú huǒ jǐn tiān hóng,dōng zhì shàng yú qiū qì。
须记。xū jì。
须记。xū jì。
夜话巴山情味。yè huà bā shān qíng wèi。

鹧鸪天

汪东

已觉人间万事哀。yǐ jué rén jiān wàn shì āi。
凉风仍送凛秋来。liáng fēng réng sòng lǐn qiū lái。
身如团扇终遭弃,心共炉香欲变灰。shēn rú tuán shàn zhōng zāo qì,xīn gòng lú xiāng yù biàn huī。
斟浊酒,上高台。zhēn zhuó jiǔ,shàng gāo tái。
故乡惟是白云堆。gù xiāng wéi shì bái yún duī。
此生准拟长漂泊,又恐侵寻老病催。cǐ shēng zhǔn nǐ zhǎng piāo pō,yòu kǒng qīn xún lǎo bìng cuī。

浪淘沙·余自秋卧床,忽届除夕,咏周晋仙一事最奇君听取,明日新年之句,不胜感慨,聊复和之

汪东

菊蕊小如钱。jú ruǐ xiǎo rú qián。
已试初眠。yǐ shì chū mián。
枯形抱叶等秋蝉。kū xíng bào yè děng qiū chán。
输与风流狂贺监,醉眼乘船。shū yǔ fēng liú kuáng hè jiān,zuì yǎn chéng chuán。
高枕万山边。gāo zhěn wàn shān biān。
暂谢尘缘。zàn xiè chén yuán。
黑甜乡里意萧然。hēi tián xiāng lǐ yì xiāo rán。
忽讶人分婪尾酒,明日新年。hū yà rén fēn lán wěi jiǔ,míng rì xīn nián。

花犯·九龙香港相继陷没,并扈江亲友亦久不得消息矣

汪东

雨凄其,斜风送冷,青镫照无寐。yǔ qī qí,xié fēng sòng lěng,qīng dèng zhào wú mèi。
鬓丝愁悴。bìn sī chóu cuì。
愁赴楚寒江,鱼信难寄。chóu fù chǔ hán jiāng,yú xìn nán jì。
断樯卧影烟波底。duàn qiáng wò yǐng yān bō dǐ。
沙鸥相共倚。shā ōu xiāng gòng yǐ。
怕此夕、玉钗分破,鸾胶空似洗。pà cǐ xī yù chāi fēn pò,luán jiāo kōng shì xǐ。
楼台万家旧豪华,霓裳罢舞后,胡笳吹碎。lóu tái wàn jiā jiù háo huá,ní shang bà wǔ hòu,hú jiā chuī suì。
惟暗想,兴亡梦、燕莺能记。wéi àn xiǎng,xīng wáng mèng yàn yīng néng jì。
如今但、泪痕界脸,盼游伴、天涯重料理。rú jīn dàn lèi hén jiè liǎn,pàn yóu bàn tiān yá zhòng liào lǐ。
正戍鼓,一声声缓,江城人夜起。zhèng shù gǔ,yī shēng shēng huǎn,jiāng chéng rén yè qǐ。

山花子

汪东

百鸟难争一鹗强。bǎi niǎo nán zhēng yī è qiáng。
百花难并一梅芳。bǎi huā nán bìng yī méi fāng。
儿女团圞床下拜,喜称觞。ér nǚ tuán luán chuáng xià bài,xǐ chēng shāng。
眉妩自传京兆画,月评人服汝南量。méi wǔ zì chuán jīng zhào huà,yuè píng rén fú rǔ nán liàng。
却道髯苏非恶客,许登堂。què dào rán sū fēi è kè,xǔ dēng táng。

破阵子

汪东

卉服但余鸟迹,蓬山那有仙京。huì fú dàn yú niǎo jì,péng shān nà yǒu xiān jīng。
日出僭称天子号,蚕食翻渝上国盟。rì chū jiàn chēng tiān zi hào,cán shí fān yú shàng guó méng。
神人愤共盈。shén rén fèn gòng yíng。
海水垂天皆立,火云射地通明。hǎi shuǐ chuí tiān jiē lì,huǒ yún shè dì tōng míng。
万翼回旋风雨势,千里遥闻霹雳声。wàn yì huí xuán fēng yǔ shì,qiān lǐ yáo wén pī lì shēng。
芙蓉峰已倾。fú róng fēng yǐ qīng。

永遇乐·和东坡韵

汪东

离别经秋,此心长怨,迢递天水。lí bié jīng qiū,cǐ xīn zhǎng yuàn,tiáo dì tiān shuǐ。
暗数狂悰,有时梦见,门掩金张里。àn shù kuáng cóng,yǒu shí mèng jiàn,mén yǎn jīn zhāng lǐ。
谁知窗下,寒梅破萼,有分共伊一醉。shuí zhī chuāng xià,hán méi pò è,yǒu fēn gòng yī yī zuì。
兰釭畔、分明照影,转怜恍然如寐。lán gāng pàn fēn míng zhào yǐng,zhuǎn lián huǎng rán rú mèi。
签鸣漏促,匆匆难尽,当日万千情意。qiān míng lòu cù,cōng cōng nán jǐn,dāng rì wàn qiān qíng yì。
斑湿筠笺,香销钿合,惟贮盈盈泪。bān shī yún jiān,xiāng xiāo diàn hé,wéi zhù yíng yíng lèi。
霜风飞剪,征车催去,替把绣茸亲被。shuāng fēng fēi jiǎn,zhēng chē cuī qù,tì bǎ xiù rōng qīn bèi。
自今后,悲欢几度,更烦细记。zì jīn hòu,bēi huān jǐ dù,gèng fán xì jì。

卜算子·余屡和稼轩词题画,人多传之顷有言家藏旧画,似是文君当垆者,意欲乞题。因再用韵

汪东

接踵有萧曹,并世无杨马。jiē zhǒng yǒu xiāo cáo,bìng shì wú yáng mǎ。
才调相如未必难,难得怜才者。cái diào xiāng rú wèi bì nán,nán dé lián cái zhě。
尘满凤皇弦,霜冷鸳鸯瓦。chén mǎn fèng huáng xián,shuāng lěng yuān yāng wǎ。
不解垆边共白头,枉赋长门也。bù jiě lú biān gòng bái tóu,wǎng fù zhǎng mén yě。