古诗词

陶琴垞明府索观近诗夸之过当他日有寄

晏贻琮

我生好吟哦,无病常自灸。wǒ shēng hǎo yín ó,wú bìng cháng zì jiǔ。
焉知入膏肓,有药不可救。yān zhī rù gāo huāng,yǒu yào bù kě jiù。
敝帚聊自享,酱瓿岂堪覆。bì zhǒu liáo zì xiǎng,jiàng bù qǐ kān fù。
昨者从南来,三见春月彀。zuó zhě cóng nán lái,sān jiàn chūn yuè gòu。
萧然绝车骑,疏帘挂清昼。xiāo rán jué chē qí,shū lián guà qīng zhòu。
徒闻群蛙聒,未睹蛟龙吼。tú wén qún wā guā,wèi dǔ jiāo lóng hǒu。
凌晨闻叩门,晏子方南首。líng chén wén kòu mén,yàn zi fāng nán shǒu。
披衣不及带,倒屣出迎瘤。pī yī bù jí dài,dào xǐ chū yíng liú。
入门气轩昂,高谈走飞溜。rù mén qì xuān áng,gāo tán zǒu fēi liū。
眉间一道青,照见西山秀。méi jiān yī dào qīng,zhào jiàn xī shān xiù。
索我袖中诗,一见辄心售。suǒ wǒ xiù zhōng shī,yī jiàn zhé xīn shòu。
宿瘤众所丑,瘦骨公独购。sù liú zhòng suǒ chǒu,shòu gǔ gōng dú gòu。
未曾施鞭棰,遽先饰文绣。wèi céng shī biān chuí,jù xiān shì wén xiù。
中原盛旗鼓,先生为领袖。zhōng yuán shèng qí gǔ,xiān shēng wèi lǐng xiù。
要当扫淫哇,未可饰凡陋。yào dāng sǎo yín wa,wèi kě shì fán lòu。
嗟余何所成,闻此但颜厚。jiē yú hé suǒ chéng,wén cǐ dàn yán hòu。
肩墙烦屡窥,朽木何足镂。jiān qiáng fán lǚ kuī,xiǔ mù hé zú lòu。
乞公《韶濩》音,洗我筝笛奏。qǐ gōng sháo huò yīn,xǐ wǒ zhēng dí zòu。

法云寺观元照禅师藏怀素藏真律公帖题其后

晏贻琮

粥香长者善调香,优昙华钵金轮王。zhōu xiāng zhǎng zhě shàn diào xiāng,yōu tán huá bō jīn lún wáng。
庄严妙相三十二,夜放顶上真毫光。zhuāng yán miào xiāng sān shí èr,yè fàng dǐng shàng zhēn háo guāng。
我师头陀现本色,须弥照耀东南方。wǒ shī tóu tuó xiàn běn sè,xū mí zhào yào dōng nán fāng。
天晴无风日开霁,蠹书一一珊瑚装。tiān qíng wú fēng rì kāi jì,dù shū yī yī shān hú zhuāng。
中有藏真律公帖,目未及睹眉先扬。zhōng yǒu cáng zhēn lǜ gōng tiē,mù wèi jí dǔ méi xiān yáng。
想当解衣气磅礴,笔力可挽千石强。xiǎng dāng jiě yī qì bàng bó,bǐ lì kě wǎn qiān shí qiáng。
真龙矢矫自空下,飞腾入腕何茫茫。zhēn lóng shǐ jiǎo zì kōng xià,fēi téng rù wàn hé máng máng。
须臾百纸立扫尽,墨痕一缕中藏芒。xū yú bǎi zhǐ lì sǎo jǐn,mò hén yī lǚ zhōng cáng máng。
王氏之间伯仲耳,神妙不数崔与张。wáng shì zhī jiān bó zhòng ěr,shén miào bù shù cuī yǔ zhāng。
弇州论书以年断,强作解事欺聋盲。yǎn zhōu lùn shū yǐ nián duàn,qiáng zuò jiě shì qī lóng máng。
师归兜率已千载,字向纸上犹轩昂。shī guī dōu lǜ yǐ qiān zài,zì xiàng zhǐ shàng yóu xuān áng。
护持幸仗佛力大,恒沙算数知无量。hù chí xìng zhàng fú lì dà,héng shā suàn shù zhī wú liàng。
千文一卷绝可惜,面目虽是神先亡。qiān wén yī juǎn jué kě xī,miàn mù suī shì shén xiān wáng。
流传要亦自有数,书妙所贵刻手良。liú chuán yào yì zì yǒu shù,shū miào suǒ guì kè shǒu liáng。
从来得师笔外意,宋人独许涪翁黄。cóng lái dé shī bǐ wài yì,sòng rén dú xǔ fú wēng huáng。
天门荡荡不可至,日暮怅望疲津梁。tiān mén dàng dàng bù kě zhì,rì mù chàng wàng pí jīn liáng。
低徊掩卷复三叹,跋尾为君歌此章。dī huái yǎn juǎn fù sān tàn,bá wěi wèi jūn gē cǐ zhāng。

铁佛寺

晏贻琮

迢迢北城外,中有欢喜园。tiáo tiáo běi chéng wài,zhōng yǒu huān xǐ yuán。
梵诵寂无响,松风寒到门。fàn sòng jì wú xiǎng,sōng fēng hán dào mén。
山僧扫磐石,野客开清尊。shān sēng sǎo pán shí,yě kè kāi qīng zūn。
归去碧云合,苍苍烟树昏。guī qù bì yún hé,cāng cāng yān shù hūn。

秋怀

晏贻琮

愁人如寒鸡,独起夜方半。chóu rén rú hán jī,dú qǐ yè fāng bàn。
吟虫入我闱,似感时节换。yín chóng rù wǒ wéi,shì gǎn shí jié huàn。
我本山中人,何为在羁绊。wǒ běn shān zhōng rén,hé wèi zài jī bàn。
野鸥谢洲渚,低头就刍拳。yě ōu xiè zhōu zhǔ,dī tóu jiù chú quán。
伛偻揖向人,何异冰与炭。yǔ lóu yī xiàng rén,hé yì bīng yǔ tàn。
迩来益疏懒,十日九废盥。ěr lái yì shū lǎn,shí rì jiǔ fèi guàn。
雄剑半已摧,愁冰苦难泮。xióng jiàn bàn yǐ cuī,chóu bīng kǔ nán pàn。
新丝蚕自裹,故纸绳徒钻。xīn sī cán zì guǒ,gù zhǐ shéng tú zuān。
久留笑浮梗,屡试见磨锻。jiǔ liú xiào fú gěng,lǚ shì jiàn mó duàn。
应念马少游,逍遥骑款段。yīng niàn mǎ shǎo yóu,xiāo yáo qí kuǎn duàn。

秋怀

晏贻琮

忆昔离家初,招摇正东向。yì xī lí jiā chū,zhāo yáo zhèng dōng xiàng。
蹉跎遂及兹,五见络纬唱。cuō tuó suì jí zī,wǔ jiàn luò wěi chàng。
别时送我人,近闻半凋丧。bié shí sòng wǒ rén,jìn wén bàn diāo sàng。
想见故山中,累累郁相望。xiǎng jiàn gù shān zhōng,lèi lèi yù xiāng wàng。
而我在风尘,焉得长少壮。ér wǒ zài fēng chén,yān dé zhǎng shǎo zhuàng。
感此泪如雨,中宵发凄怆。gǎn cǐ lèi rú yǔ,zhōng xiāo fā qī chuàng。
夜阑新露重,凉月渐东上。yè lán xīn lù zhòng,liáng yuè jiàn dōng shàng。
虽蹉岁华晚,稍觉天宇旷。suī cuō suì huá wǎn,shāo jué tiān yǔ kuàng。
会当理归榜,安能事依傍。huì dāng lǐ guī bǎng,ān néng shì yī bàng。
浊醪幸可饮,到口君莫放。zhuó láo xìng kě yǐn,dào kǒu jūn mò fàng。

春雨晚晴

廖国恩

好雨初过后,林泉景最赊。hǎo yǔ chū guò hòu,lín quán jǐng zuì shē。
绿添沿岸柳,红放隔墙花。lǜ tiān yán àn liǔ,hóng fàng gé qiáng huā。
深树时闻鸟,方塘未断蛙。shēn shù shí wén niǎo,fāng táng wèi duàn wā。
杖藜频徙倚,山外夕阳斜。zhàng lí pín xǐ yǐ,shān wài xī yáng xié。

闰九月偕同人登辰山

廖国恩

携将笔墨作行装,乘兴飘然到上方。xié jiāng bǐ mò zuò xíng zhuāng,chéng xīng piāo rán dào shàng fāng。
置闰几经逢九月,登高方不负重阳。zhì rùn jǐ jīng féng jiǔ yuè,dēng gāo fāng bù fù zhòng yáng。
泉鸣万壑添岑寂,云起诸峰接混茫。quán míng wàn hè tiān cén jì,yún qǐ zhū fēng jiē hùn máng。
最好山僧沽酒至,颓然共醉菊花觞。zuì hǎo shān sēng gū jiǔ zhì,tuí rán gòng zuì jú huā shāng。

读陶靖节传有感

田肇丽

捽兀究庐酒一樽,归来松菊幸犹存。zuó wù jiū lú jiǔ yī zūn,guī lái sōng jú xìng yóu cún。
沉吟独怪柴桑老,敢向人间说闭门。chén yín dú guài chái sāng lǎo,gǎn xiàng rén jiān shuō bì mén。

秋日杂诗

田肇丽

老树间柴门,端居阅秋序。lǎo shù jiān chái mén,duān jū yuè qiū xù。
意象日疏豁,露繁草半俯。yì xiàng rì shū huō,lù fán cǎo bàn fǔ。
扶杖绕阶除,苔净绿可数。fú zhàng rào jiē chú,tái jìng lǜ kě shù。
孤云觇我暇,纷纷来庭户。gū yún chān wǒ xiá,fēn fēn lái tíng hù。
夤缘蓼花前,悦此好情绪。yín yuán liǎo huā qián,yuè cǐ hǎo qíng xù。
檐鹊夕声喧,新月已遥吐。yán què xī shēng xuān,xīn yuè yǐ yáo tǔ。

秋日杂诗

田肇丽

秋夜不能寐,况是潇潇雨。qiū yè bù néng mèi,kuàng shì xiāo xiāo yǔ。
滴沥声未歇,唧唧蛩音缕。dī lì shēng wèi xiē,jī jī qióng yīn lǚ。
辗转听萧瑟,苦忆东坡语。niǎn zhuǎn tīng xiāo sè,kǔ yì dōng pō yǔ。
老泪来何从,残梦去无绪。lǎo lèi lái hé cóng,cán mèng qù wú xù。
数漏怀远人,落帆在何许。shù lòu huái yuǎn rén,luò fān zài hé xǔ。

雁门童子歌

董葆琛

古来奇迹那有此,有此奇迹出童子。gǔ lái qí jì nà yǒu cǐ,yǒu cǐ qí jì chū tóng zi。
不能刃贼亦杀贼,一十七贼同时死。bù néng rèn zéi yì shā zéi,yī shí qī zéi tóng shí sǐ。
童子随宦居天堂,仓卒贼势来披猖。tóng zi suí huàn jū tiān táng,cāng zú zéi shì lái pī chāng。
尽掠孩提驱以走,日暮同次黄梅乡。jǐn lüè hái tí qū yǐ zǒu,rì mù tóng cì huáng méi xiāng。
飞龙药店暂安宿,一儿无言众儿哭。fēi lóng yào diàn zàn ān sù,yī ér wú yán zhòng ér kū。
却喜群贼无我虞,逡巡谋贼进鸩毒。què xǐ qún zéi wú wǒ yú,qūn xún móu zéi jìn zhèn dú。
鸩毒一中群贼诛,众儿相向犹踌躇。zhèn dú yī zhōng qún zéi zhū,zhòng ér xiāng xiàng yóu chóu chú。
此身自顾无生理,亦仰余药捐其躯。cǐ shēn zì gù wú shēng lǐ,yì yǎng yú yào juān qí qū。
凄凉野寺江村畔,欲绝未绝神不涣。qī liáng yě sì jiāng cūn pàn,yù jué wèi jué shén bù huàn。
手作家书贻家人,其志已毕魂乃断。shǒu zuò jiā shū yí jiā rén,qí zhì yǐ bì hún nǎi duàn。
我闻此事心暗悲,五尺之童才智奇。wǒ wén cǐ shì xīn àn bēi,wǔ chǐ zhī tóng cái zhì qí。
自古无独却有偶,千载以上童汪锜。zì gǔ wú dú què yǒu ǒu,qiān zài yǐ shàng tóng wāng qí。

警世

林豪

前人田地后人收,命里无财莫强求。qián rén tián dì hòu rén shōu,mìng lǐ wú cái mò qiáng qiú。
有事不如无事好,出门欢喜入门愁。yǒu shì bù rú wú shì hǎo,chū mén huān xǐ rù mén chóu。
常将冷眼看螃蟹,莫替儿孙作马牛。cháng jiāng lěng yǎn kàn páng xiè,mò tì ér sūn zuò mǎ niú。
一个铜钱四两福,谁人肯向死前休。yī gè tóng qián sì liǎng fú,shuí rén kěn xiàng sǐ qián xiū。

警世

林豪

石崇豪富范丹贫,世事如棋局局新。shí chóng háo fù fàn dān pín,shì shì rú qí jú jú xīn。
阴地不如心地好,买科便是发科人。yīn dì bù rú xīn dì hǎo,mǎi kē biàn shì fā kē rén。
在山靠山水靠水,装鬼像鬼神像神。zài shān kào shān shuǐ kào shuǐ,zhuāng guǐ xiàng guǐ shén xiàng shén。
万事不由人计较,一朝天子一朝臣。wàn shì bù yóu rén jì jiào,yī cháo tiān zi yī cháo chén。

警世

林豪

把了千钱要万钱,人生不乐也徒然。bǎ le qiān qián yào wàn qián,rén shēng bù lè yě tú rán。
今朝有酒今朝醉,一日清闲一日仙。jīn cháo yǒu jiǔ jīn cháo zuì,yī rì qīng xián yī rì xiān。
瓦罐不离井上破,巧妻常伴拙夫眠。wǎ guàn bù lí jǐng shàng pò,qiǎo qī cháng bàn zhuō fū mián。
东瓜扯到豆棚里,千里姻缘一线牵。dōng guā chě dào dòu péng lǐ,qiān lǐ yīn yuán yī xiàn qiān。

警世

林豪

黑心人有马儿骑,岂可人无得意时。hēi xīn rén yǒu mǎ ér qí,qǐ kě rén wú dé yì shí。
怕者不来来不怕,疑人莫用用不疑。pà zhě bù lái lái bù pà,yí rén mò yòng yòng bù yí。
虾蟆想吃天鹅肉,老虎要吞蝴蝶儿。xiā má xiǎng chī tiān é ròu,lǎo hǔ yào tūn hú dié ér。
善恶到头终有报,得便宜是失便宜。shàn è dào tóu zhōng yǒu bào,dé biàn yí shì shī biàn yí。

翁孝子歌

林豪

竹城孝子年十五,萱闱早逝依慈父。zhú chéng xiào zi nián shí wǔ,xuān wéi zǎo shì yī cí fù。
慈父齿衰病在床,孝子侍疾不知苦。cí fù chǐ shuāi bìng zài chuáng,xiào zi shì jí bù zhī kǔ。
剖肝合药总无灵,刲股调羹那得愈。pōu gān hé yào zǒng wú líng,kuī gǔ diào gēng nà dé yù。
孝子愀然有所思,此身肤发亲所遗。xiào zi qiǎo rán yǒu suǒ sī,cǐ shēn fū fā qīn suǒ yí。
安得将身分疾痛,亲急不救何用儿。ān dé jiāng shēn fēn jí tòng,qīn jí bù jiù hé yòng ér。
抽刀断指指血湿,染血书词气呜唈。chōu dāo duàn zhǐ zhǐ xuè shī,rǎn xuè shū cí qì wū yì。
巫阳有召儿请行,露祷告天天亦泣。wū yáng yǒu zhào ér qǐng xíng,lù dǎo gào tiān tiān yì qì。
果然天意鉴微诚,勿药俄教庆再生。guǒ rán tiān yì jiàn wēi chéng,wù yào é jiào qìng zài shēng。
从此春葱与冬笋,好将甘旨代参苓。cóng cǐ chūn cōng yǔ dōng sǔn,hǎo jiāng gān zhǐ dài cān líng。
堂上白头朝舞彩,灯前黄卷夜传经。táng shàng bái tóu cháo wǔ cǎi,dēng qián huáng juǎn yè chuán jīng。
百年椿寿方长祝,一朝风树悲乔木。bǎi nián chūn shòu fāng zhǎng zhù,yī cháo fēng shù bēi qiáo mù。
无知鬼伯果何仇,有恨苍穹胡太酷。wú zhī guǐ bó guǒ hé chóu,yǒu hèn cāng qióng hú tài kù。
病躯力疾觅佳城,历遍荒山入深谷。bìng qū lì jí mì jiā chéng,lì biàn huāng shān rù shēn gǔ。
那堪哀毁瘦于柴,更阅冰霜劳似毂。nà kān āi huǐ shòu yú chái,gèng yuè bīng shuāng láo shì gǔ。
泷冈表后更伤情,一恸吾亲不再生。lóng gāng biǎo hòu gèng shāng qíng,yī tòng wú qīn bù zài shēng。
分付细君今苦汝,长寻阿父入幽冥。fēn fù xì jūn jīn kǔ rǔ,zhǎng xún ā fù rù yōu míng。
马鬣封深疑有路,杜鹃血尽更无声。mǎ liè fēng shēn yí yǒu lù,dù juān xuè jǐn gèng wú shēng。
呼天少妇更堪怜,减算还求代所天。hū tiān shǎo fù gèng kān lián,jiǎn suàn hái qiú dài suǒ tiān。
那识天哀孝子志,许随定省到黄泉。nà shí tiān āi xiào zi zhì,xǔ suí dìng shěng dào huáng quán。
由来至性感行路,孝行况能昌厥后。yóu lái zhì xìng gǎn xíng lù,xiào xíng kuàng néng chāng jué hòu。
即今哲嗣述遗徽,呜咽语终泪如注。jí jīn zhé sì shù yí huī,wū yàn yǔ zhōng lèi rú zhù。
濡泪为诗告后人,雏鸦啼答枫林暮。rú lèi wèi shī gào hòu rén,chú yā tí dá fēng lín mù。

山家

朱霈

一峰行过一峰深,到得山中日渐沈。yī fēng xíng guò yī fēng shēn,dào dé shān zhōng rì jiàn shěn。
百道瀑泉穿木杪,数声啼鸟背松阴。bǎi dào pù quán chuān mù miǎo,shù shēng tí niǎo bèi sōng yīn。
鸡豚家庆升平日,艺植人存太古心。jī tún jiā qìng shēng píng rì,yì zhí rén cún tài gǔ xīn。
愧我风尘犹未息,欲携书剑入云岑。kuì wǒ fēng chén yóu wèi xī,yù xié shū jiàn rù yún cén。

喜晴

朱霈

外病兼旬雨复浓,闻晴喜欲步村东。wài bìng jiān xún yǔ fù nóng,wén qíng xǐ yù bù cūn dōng。
双松齐出平林上,一鹭孤明野水中。shuāng sōng qí chū píng lín shàng,yī lù gū míng yě shuǐ zhōng。
斜插竹竿扶柳起,尽挑莎草使渠通。xié chā zhú gān fú liǔ qǐ,jǐn tiāo shā cǎo shǐ qú tōng。
数声山雀闲庭晚,添得园榴叶几丛。shù shēng shān què xián tíng wǎn,tiān dé yuán liú yè jǐ cóng。

和于沧岩明府东湖曲

朱霈

鄱湖水长浪花粗,东湖清浅漾菰蒲。pó hú shuǐ zhǎng làng huā cū,dōng hú qīng qiǎn yàng gū pú。
采罢莲花采莲子,留郎莫遣出鄱湖。cǎi bà lián huā cǎi lián zi,liú láng mò qiǎn chū pó hú。

和于沧岩明府东湖曲

朱霈

浮舟寺里木莲开,荐福寺前黄叶堆。fú zhōu sì lǐ mù lián kāi,jiàn fú sì qián huáng yè duī。
输与僧家来往便,渔船才过酒船回。shū yǔ sēng jiā lái wǎng biàn,yú chuán cái guò jiǔ chuán huí。