古诗词

送蔡君知入蜀二首

孔德绍

灵关九折险,蜀道二星遥。líng guān jiǔ zhé xiǎn,shǔ dào èr xīng yáo。
乘槎若有便,希泛广陵潮。chéng chá ruò yǒu biàn,xī fàn guǎng líng cháo。

南隐游泉山

孔德绍

名山狎招隐,俗外远相求。míng shān xiá zhāo yǐn,sú wài yuǎn xiāng qiú。
还如倒景望,忽似阆风游。hái rú dào jǐng wàng,hū shì láng fēng yóu。
临崖俯大壑,披雾仰飞流。lín yá fǔ dà hè,pī wù yǎng fēi liú。
岁积松方偃,年深椿欲秋。suì jī sōng fāng yǎn,nián shēn chūn yù qiū。
野花开石镜,云叶掩山楼。yě huā kāi shí jìng,yún yè yǎn shān lóu。
何须问方士,此处即瀛洲。hé xū wèn fāng shì,cǐ chù jí yíng zhōu。

行经太华

孔德绍

纷吾世网暇,灵岳展幽寻。fēn wú shì wǎng xiá,líng yuè zhǎn yōu xún。
寥廓风尘远,杳冥川谷深。liáo kuò fēng chén yuǎn,yǎo míng chuān gǔ shēn。
山昏五里雾,日落二华阴。shān hūn wǔ lǐ wù,rì luò èr huá yīn。
疏峰起莲叶,危塞隐桃林。shū fēng qǐ lián yè,wēi sāi yǐn táo lín。
何必东都外,此处可抽簪。hé bì dōng dōu wài,cǐ chù kě chōu zān。

王泽岭遭洪水

孔德绍

地籁风声急,天津云色愁。dì lài fēng shēng jí,tiān jīn yún sè chóu。
悠然万顷满,俄尔百川浮。yōu rán wàn qǐng mǎn,é ěr bǎi chuān fú。
还似金堤溢,翻如碧海流。hái shì jīn dī yì,fān rú bì hǎi liú。
惊涛遥起鹭,回岸不分牛。jīng tāo yáo qǐ lù,huí àn bù fēn niú。
徒知怀赵景,终是倦阳侯。tú zhī huái zhào jǐng,zhōng shì juàn yáng hóu。
木梗诚无托,芦灰岂暇求。mù gěng chéng wú tuō,lú huī qǐ xiá qiú。
思得乘槎便,萧然河汉游。sī dé chéng chá biàn,xiāo rán hé hàn yóu。

登白马山护明寺

孔德绍

名岳标形胜,危峰远郁纡。míng yuè biāo xíng shèng,wēi fēng yuǎn yù yū。
成象建环极,大壮阐规模。chéng xiàng jiàn huán jí,dà zhuàng chǎn guī mó。
层台耸灵鹫,高殿迩阳乌。céng tái sǒng líng jiù,gāo diàn ěr yáng wū。
暂同游阆苑,还类入仙都。zàn tóng yóu láng yuàn,hái lèi rù xiān dōu。
三休开碧岭,万户洞金铺。sān xiū kāi bì lǐng,wàn hù dòng jīn pù。
摄心罄前礼,访道挹中虚。shè xīn qìng qián lǐ,fǎng dào yì zhōng xū。
遥瞻尽地轴,长望极天隅。yáo zhān jǐn dì zhóu,zhǎng wàng jí tiān yú。
白云起梁栋,丹霞映栱栌。bái yún qǐ liáng dòng,dān xiá yìng gǒng lú。
露花疑濯锦,泉月似沈珠。lù huā yí zhuó jǐn,quán yuè shì shěn zhū。
今日桃源客,相顾失归涂。jīn rì táo yuán kè,xiāng gù shī guī tú。

送舍利宿定普岩

孔德绍

仁祠表虚旷,祗园展肃恭。rén cí biǎo xū kuàng,zhī yuán zhǎn sù gōng。
栖息翠微岭,登顿白云峰。qī xī cuì wēi lǐng,dēng dùn bái yún fēng。
映流看夜月,临峰听晓钟。yìng liú kàn yè yuè,lín fēng tīng xiǎo zhōng。
涧芳十步草,崖阴百丈松。jiàn fāng shí bù cǎo,yá yīn bǎi zhàng sōng。
萧然遥路绝,无复市朝踪。xiāo rán yáo lù jué,wú fù shì cháo zōng。

观太常奏新乐

孔德绍

大君膺宝历,出豫表功成。dà jūn yīng bǎo lì,chū yù biǎo gōng chéng。
钧天金石响,洞庭弦管清。jūn tiān jīn shí xiǎng,dòng tíng xián guǎn qīng。
八音动繁会,九变叶希声。bā yīn dòng fán huì,jiǔ biàn yè xī shēng。
和云留睿赏,熏风悦圣情。hé yún liú ruì shǎng,xūn fēng yuè shèng qíng。
盛烈光韶濩,易俗迈咸英。shèng liè guāng sháo huò,yì sú mài xián yīng。
窃吹良无取,率舞抃群生。qiè chuī liáng wú qǔ,lǜ wǔ biàn qún shēng。

夜宿荒村

孔德绍

绵绵夕漏深,客恨转伤心。mián mián xī lòu shēn,kè hèn zhuǎn shāng xīn。
抚弦无人听,对酒时独斟。fǔ xián wú rén tīng,duì jiǔ shí dú zhēn。
故乡万里绝,穷愁百虑侵。gù xiāng wàn lǐ jué,qióng chóu bǎi lǜ qīn。
秋草思边马,绕枝惊夜禽。qiū cǎo sī biān mǎ,rào zhī jīng yè qín。
风度谷馀响,月斜山半阴。fēng dù gǔ yú xiǎng,yuè xié shān bàn yīn。
劳歌欲叙意,终是白头吟。láo gē yù xù yì,zhōng shì bái tóu yín。

人间可哀之曲

武夷君

天上人间兮会合疏稀。tiān shàng rén jiān xī huì hé shū xī。
日落西山兮夕鸟归飞。rì luò xī shān xī xī niǎo guī fēi。
百年一饷兮志与愿违。bǎi nián yī xiǎng xī zhì yǔ yuàn wéi。
天宫咫尺兮恨不相随。tiān gōng zhǐ chǐ xī hèn bù xiāng suí。

侍宴咏石榴

孔绍安

可惜庭中树,移根逐汉臣。kě xī tíng zhōng shù,yí gēn zhú hàn chén。
只为来时晚,花开不及春。zhǐ wèi lái shí wǎn,huā kāi bù jí chūn。

咏夭桃

孔绍安

结叶还临影,飞香欲遍空。jié yè hái lín yǐng,fēi xiāng yù biàn kōng。
不意馀花落,翻沈露井中。bù yì yú huā luò,fān shěn lù jǐng zhōng。

落叶

孔绍安

早秋惊落叶,飘零似客心。zǎo qiū jīng luò yè,piāo líng shì kè xīn。
翻飞未肯下,犹言惜故林。fān fēi wèi kěn xià,yóu yán xī gù lín。

别徐永元秀才

孔绍安

金汤既失险,玉石乃同焚。jīn tāng jì shī xiǎn,yù shí nǎi tóng fén。
坠叶还相覆,落羽更为群。zhuì yè hái xiāng fù,luò yǔ gèng wèi qún。
岂谓三秋节,重伤千里分。qǐ wèi sān qiū jié,zhòng shāng qiān lǐ fēn。
远离弦易转,幽咽水难闻。yuǎn lí xián yì zhuǎn,yōu yàn shuǐ nán wén。
欲识相思处,山川间白云。yù shí xiāng sī chù,shān chuān jiān bái yún。

赠蔡君

孔绍安

畴昔同幽谷,伊尔迁乔木。chóu xī tóng yōu gǔ,yī ěr qiān qiáo mù。
赫奕盛青紫,讨论穷简牍。hè yì shèng qīng zǐ,tǎo lùn qióng jiǎn dú。

伤顾学士

孔绍安

迢遰双崤道,超忽三川湄。tiáo dì shuāng xiáo dào,chāo hū sān chuān méi。
此中俱失路,思君不可思。cǐ zhōng jù shī lù,sī jūn bù kě sī。
游人行变橘,逝者遽焚芝。yóu rén xíng biàn jú,shì zhě jù fén zhī。
忆昔江湖上,同咏子衿诗。yì xī jiāng hú shàng,tóng yǒng zi jīn shī。
何言陵谷徙,翻惊邻笛悲。hé yán líng gǔ xǐ,fān jīng lín dí bēi。
陈根非席卉,穗帐异书帷。chén gēn fēi xí huì,suì zhàng yì shū wéi。
与善成空说,歼良信在兹。yǔ shàn chéng kōng shuō,jiān liáng xìn zài zī。
今日严夫子,哀命不哀时。jīn rì yán fū zi,āi mìng bù āi shí。

结客少年场行

孔绍安

结客佩吴钩,横行度陇头。jié kè pèi wú gōu,héng xíng dù lǒng tóu。
雁在弓前落,云从阵后浮。yàn zài gōng qián luò,yún cóng zhèn hòu fú。
吴师惊燧象,燕将警奔牛。wú shī jīng suì xiàng,yàn jiāng jǐng bēn niú。
转蓬飞不息,冰河结未流。zhuǎn péng fēi bù xī,bīng hé jié wèi liú。
若使三边定,当封万户侯。ruò shǐ sān biān dìng,dāng fēng wàn hù hóu。

鸡鸣篇

岑德润

钟响应繁霜,晨鸡锦臆张。zhōng xiǎng yīng fán shuāng,chén jī jǐn yì zhāng。
帘迥犹侵露,枝高已映光。lián jiǒng yóu qīn lù,zhī gāo yǐ yìng guāng。
排空下朝揭,奋翼上花扬。pái kōng xià cháo jiē,fèn yì shàng huā yáng。
雨晦思君子,关开脱孟尝。yǔ huì sī jūn zi,guān kāi tuō mèng cháng。
既得依云外,安用集陈仓。jì dé yī yún wài,ān yòng jí chén cāng。

赋得临阶危石诗

岑德润

当阶耸危石,殊状实难名。dāng jiē sǒng wēi shí,shū zhuàng shí nán míng。
带山疑似兽,侵波或类鲸。dài shān yí shì shòu,qīn bō huò lèi jīng。
云峰临栋起,莲影入檐生。yún fēng lín dòng qǐ,lián yǐng rù yán shēng。
楚人终不识,徒自蕴连城。chǔ rén zhōng bù shí,tú zì yùn lián chéng。

咏灰诗

岑德润

图规晕不缺,气改律还虚。tú guī yūn bù quē,qì gǎi lǜ hái xū。
欲燃愁狱吏,弃道畏刑书。yù rán chóu yù lì,qì dào wèi xíng shū。
未得逢疆阵,轻举欲焉如。wèi dé féng jiāng zhèn,qīng jǔ yù yān rú。

咏鱼诗

岑德润

剑影侵波合,珠光带水新。jiàn yǐng qīn bō hé,zhū guāng dài shuǐ xīn。
莲东自可戏,安用上龙津。lián dōng zì kě xì,ān yòng shàng lóng jīn。