古诗词

赠韦清

顾况

身执金吾主禁兵,腰间宝剑重横行。shēn zhí jīn wú zhǔ jìn bīng,yāo jiān bǎo jiàn zhòng héng xíng。
接舆亦是狂歌者,更就将军乞一声。jiē yú yì shì kuáng gē zhě,gèng jiù jiāng jūn qǐ yī shēng。
顾况

顾况

顾况(生卒年不详),字逋翁,号华阳真逸(一说华阳真隐)。晚年自号悲翁,汉族,唐朝海盐人,(今在浙江海宁境内)人。唐代诗人、画家、鉴赏家。他一生官位不高,曾任著作郎,因作诗嘲讽得罪权贵,贬饶州司户参军。晚年隐居茅山,有《华阳集》行世。 顾况的作品>>

猜您喜欢

萧郸草书歌

顾况

萧子草书人不及,洞庭叶落秋风急。xiāo zi cǎo shū rén bù jí,dòng tíng yè luò qiū fēng jí。
上林花开春露湿,花枝蒙蒙向水垂。shàng lín huā kāi chūn lù shī,huā zhī méng méng xiàng shuǐ chuí。
见君数行之洒落,石上之松松下鹤。jiàn jūn shù xíng zhī sǎ luò,shí shàng zhī sōng sōng xià hè。
若把君书比仲将,不知谁在凌云阁。ruò bǎ jūn shū bǐ zhòng jiāng,bù zhī shuí zài líng yún gé。

范山人画山水歌

顾况

山峥嵘,水泓澄。shān zhēng róng,shuǐ hóng chéng。
漫漫汗汗一笔耕,一草一木栖神明。màn màn hàn hàn yī bǐ gēng,yī cǎo yī mù qī shén míng。
忽如空中有物,物中有声。hū rú kōng zhōng yǒu wù,wù zhōng yǒu shēng。
复如远道望乡客,梦绕山川身不行。fù rú yuǎn dào wàng xiāng kè,mèng rào shān chuān shēn bù xíng。

嵇山道芬上人画山水歌

顾况

镜中真僧白道芬,不服朱审李将军。jìng zhōng zhēn sēng bái dào fēn,bù fú zhū shěn lǐ jiāng jūn。
渌汗平铺洞庭水,笔头点出苍梧云。lù hàn píng pù dòng tíng shuǐ,bǐ tóu diǎn chū cāng wú yún。
且看八月十五夜,月下看山尽如画。qiě kàn bā yuè shí wǔ yè,yuè xià kàn shān jǐn rú huà。

杜秀才画立走水牛歌

顾况

昆仑儿,骑白象,时时锁著师子项。kūn lún ér,qí bái xiàng,shí shí suǒ zhù shī zi xiàng。
奚奴跨马不搭鞍,立走水牛惊汉官。xī nú kuà mǎ bù dā ān,lì zǒu shuǐ niú jīng hàn guān。
江村小儿好夸骋,脚踏牛头上牛领。jiāng cūn xiǎo ér hǎo kuā chěng,jiǎo tà niú tóu shàng niú lǐng。
浅草平田攃过时,大虫著钝几落井。qiǎn cǎo píng tián cā guò shí,dà chóng zhù dùn jǐ luò jǐng。
杜生知我恋沧州,画作一障张床头。dù shēng zhī wǒ liàn cāng zhōu,huà zuò yī zhàng zhāng chuáng tóu。
八十老婆拍手笑,妒他织女嫁牵牛。bā shí lǎo pó pāi shǒu xiào,dù tā zhī nǚ jià qiān niú。

梁司马画马歌

顾况

画精神,画筋骨,一团旋风瞥灭没。huà jīng shén,huà jīn gǔ,yī tuán xuán fēng piē miè méi。
仰秣如上贺兰山,低头欲饮长城窟。yǎng mò rú shàng hè lán shān,dī tóu yù yǐn zhǎng chéng kū。
此马昂然独此群,阿爷是龙飞入云。cǐ mǎ áng rán dú cǐ qún,ā yé shì lóng fēi rù yún。
黄沙枯碛无寸草,一日行过千里道。huáng shā kū qì wú cùn cǎo,yī rì xíng guò qiān lǐ dào。
展处把笔欲描时,司马一騧赛倾倒。zhǎn chù bǎ bǐ yù miáo shí,sī mǎ yī guā sài qīng dào。

丘小府小鼓歌

顾况

地盘山鸡犹可像,坎坎砰砰随手长。dì pán shān jī yóu kě xiàng,kǎn kǎn pēng pēng suí shǒu zhǎng。
夜半高楼沉醉时,万里踏桥乱山响。yè bàn gāo lóu chén zuì shí,wàn lǐ tà qiáo luàn shān xiǎng。

宜城放琴客歌

顾况

佳人玉立生此方,家住邯郸不是倡。jiā rén yù lì shēng cǐ fāng,jiā zhù hán dān bù shì chàng。
头髻䰀鬌手爪长,善抚琴瑟有文章。tóu jì wǒ tuǒ shǒu zhǎo zhǎng,shàn fǔ qín sè yǒu wén zhāng。
新妍笼裙云母光,朱弦绿水喧洞房。xīn yán lóng qún yún mǔ guāng,zhū xián lǜ shuǐ xuān dòng fáng。
忽闻斗酒初决绝,日暮浮云古离别。hū wén dòu jiǔ chū jué jué,rì mù fú yún gǔ lí bié。
巴猿啾啾峡泉咽,泪落罗衣颜色暍。bā yuán jiū jiū xiá quán yàn,lèi luò luó yī yán sè yē。
不知谁家更张设,丝履墙偏钗股折。bù zhī shuí jiā gèng zhāng shè,sī lǚ qiáng piān chāi gǔ zhé。
南山阑干千丈雪,七十非人不暖热。nán shān lán gàn qiān zhàng xuě,qī shí fēi rén bù nuǎn rè。
人情厌薄古共然,相公心在持事坚。rén qíng yàn báo gǔ gòng rán,xiāng gōng xīn zài chí shì jiān。
上善若水任方圆,忆昨好之今弃捐。shàng shàn ruò shuǐ rèn fāng yuán,yì zuó hǎo zhī jīn qì juān。
服药不如独自眠,从他更嫁一少年。fú yào bù rú dú zì mián,cóng tā gèng jià yī shǎo nián。

李供奉弹箜篌歌

顾况

国府乐手弹箜篌,赤黄条索金鎝头。guó fǔ lè shǒu dàn kōng hóu,chì huáng tiáo suǒ jīn dā tóu。
早晨有敕鸳鸯殿,夜静遂歌明月楼。zǎo chén yǒu chì yuān yāng diàn,yè jìng suì gē míng yuè lóu。
起坐可怜能抱撮,大指调弦中指拨。qǐ zuò kě lián néng bào cuō,dà zhǐ diào xián zhōng zhǐ bō。
腕头花落舞制裂,手下鸟惊飞拨剌。wàn tóu huā luò wǔ zhì liè,shǒu xià niǎo jīng fēi bō lá。
珊瑚席,一声一声鸣锡锡。shān hú xí,yī shēng yī shēng míng xī xī。
罗绮屏,一弦一弦如撼铃。luó qǐ píng,yī xián yī xián rú hàn líng。
急弹好,迟亦好,宜远听,宜近听。jí dàn hǎo,chí yì hǎo,yí yuǎn tīng,yí jìn tīng。
左手低,右手举,易调移音天赐与。zuǒ shǒu dī,yòu shǒu jǔ,yì diào yí yīn tiān cì yǔ。
大弦似秋雁,联联度陇关。dà xián shì qiū yàn,lián lián dù lǒng guān。
小弦似春燕,喃喃向人语。xiǎo xián shì chūn yàn,nán nán xiàng rén yǔ。
手头疾,腕头软,来来去去如风卷。shǒu tóu jí,wàn tóu ruǎn,lái lái qù qù rú fēng juǎn。
声清泠泠鸣索索,垂珠碎玉空中落。shēng qīng líng líng míng suǒ suǒ,chuí zhū suì yù kōng zhōng luò。
美女争窥玳瑁帘,圣人卷上真珠箔。měi nǚ zhēng kuī dài mào lián,shèng rén juǎn shàng zhēn zhū bó。
大弦长,小弦短,小弦紧快大弦缓。dà xián zhǎng,xiǎo xián duǎn,xiǎo xián jǐn kuài dà xián huǎn。
初调锵锵似鸳鸯水上弄新声,入深似太清仙鹤游秘馆。chū diào qiāng qiāng shì yuān yāng shuǐ shàng nòng xīn shēng,rù shēn shì tài qīng xiān hè yóu mì guǎn。
李供奉,仪容质,身才稍稍六尺一。lǐ gōng fèng,yí róng zhì,shēn cái shāo shāo liù chǐ yī。
在外不曾辄教人,内里声声不遣出。zài wài bù céng zhé jiào rén,nèi lǐ shēng shēng bù qiǎn chū。
指剥葱,腕削玉,饶盐饶酱五味足。zhǐ bō cōng,wàn xuē yù,ráo yán ráo jiàng wǔ wèi zú。
弄调人间不识名,弹尽天下崛奇曲。nòng diào rén jiān bù shí míng,dàn jǐn tiān xià jué qí qū。
胡曲汉曲声皆好,弹着曲髓曲肝脑。hú qū hàn qū shēng jiē hǎo,dàn zhe qū suǐ qū gān nǎo。
往往从空入户来,瞥瞥随风落春草。wǎng wǎng cóng kōng rù hù lái,piē piē suí fēng luò chūn cǎo。
草头只觉风吹入,风来草即随风立。cǎo tóu zhǐ jué fēng chuī rù,fēng lái cǎo jí suí fēng lì。
草亦不知风到来,风亦不知声缓急。cǎo yì bù zhī fēng dào lái,fēng yì bù zhī shēng huǎn jí。
爇玉烛,点银灯,光照手,实可憎。ruò yù zhú,diǎn yín dēng,guāng zhào shǒu,shí kě zēng。
只照箜篌弦上手,不照箜篌声里能。zhǐ zhào kōng hóu xián shàng shǒu,bù zhào kōng hóu shēng lǐ néng。
驰凤阙,拜鸾殿,天子一日一回见。chí fèng quē,bài luán diàn,tiān zi yī rì yī huí jiàn。
王侯将相立马迎,巧声一日一回变。wáng hóu jiāng xiāng lì mǎ yíng,qiǎo shēng yī rì yī huí biàn。
实可重,不惜千金买一弄。shí kě zhòng,bù xī qiān jīn mǎi yī nòng。
银器胡瓶马上驮,瑞锦轻罗满车送。yín qì hú píng mǎ shàng tuó,ruì jǐn qīng luó mǎn chē sòng。
此州好手非一国,一国东西尽南北。cǐ zhōu hǎo shǒu fēi yī guó,yī guó dōng xī jǐn nán běi。
除却天上化下来,若向人间实难得。chú què tiān shàng huà xià lái,ruò xiàng rén jiān shí nán dé。

刘禅奴弹琵琶歌

顾况

乐府只传横吹好,琵琶写出关山道。lè fǔ zhǐ chuán héng chuī hǎo,pí pá xiě chū guān shān dào。
羁雁出塞绕黄云,边马仰天嘶白草。jī yàn chū sāi rào huáng yún,biān mǎ yǎng tiān sī bái cǎo。
明妃愁中汉使回,蔡琰愁处胡笳哀。míng fēi chóu zhōng hàn shǐ huí,cài yǎn chóu chù hú jiā āi。
鬼神知妙欲收响,阴风切切四面来。guǐ shén zhī miào yù shōu xiǎng,yīn fēng qiè qiè sì miàn lái。
李陵寄书别苏武,自有生人无此苦。lǐ líng jì shū bié sū wǔ,zì yǒu shēng rén wú cǐ kǔ。
当时若值霍骠姚,灭尽乌孙夺公主。dāng shí ruò zhí huò biāo yáo,miè jǐn wū sūn duó gōng zhǔ。

李湖州孺人弹筝歌

顾况

武帝升天留法曲,凄情掩抑弦柱促。wǔ dì shēng tiān liú fǎ qū,qī qíng yǎn yì xián zhù cù。
上阳宫人怨青苔,此夜想夫怜碧玉。shàng yáng gōng rén yuàn qīng tái,cǐ yè xiǎng fū lián bì yù。
思妇高楼刺壁窥,愁猿叫月鹦呼儿。sī fù gāo lóu cì bì kuī,chóu yuán jiào yuè yīng hū ér。
寸心十指有长短,妙入神处无人知。cùn xīn shí zhǐ yǒu zhǎng duǎn,miào rù shén chù wú rén zhī。
独把梁州凡几拍,风沙对面胡秦隔。dú bǎ liáng zhōu fán jǐ pāi,fēng shā duì miàn hú qín gé。
听中忘却前溪碧,醉后犹疑边草白。tīng zhōng wàng què qián xī bì,zuì hòu yóu yí biān cǎo bái。

郑女弹筝歌

顾况

郑女八岁能弹筝,春风吹落天上声。zhèng nǚ bā suì néng dàn zhēng,chūn fēng chuī luò tiān shàng shēng。
一声雍门泪承睫,两声赤鲤露鬐鬣。yī shēng yōng mén lèi chéng jié,liǎng shēng chì lǐ lù qí liè。
二声白猿臂拓颊,郑女出参丈人时。èr shēng bái yuán bì tuò jiá,zhèng nǚ chū cān zhàng rén shí。
落花惹断游空丝,高楼不掩许声出,羞杀百舌黄莺儿。luò huā rě duàn yóu kōng sī,gāo lóu bù yǎn xǔ shēng chū,xiū shā bǎi shé huáng yīng ér。

谅公洞庭孤橘歌

顾况

不种自生一株橘,谁教渠向阶前出。bù zhǒng zì shēng yī zhū jú,shuí jiào qú xiàng jiē qián chū。
不羡江陵千木奴,下生白蚁子,上生青雀雏。bù xiàn jiāng líng qiān mù nú,xià shēng bái yǐ zi,shàng shēng qīng què chú。
飞花檐卜旃檀香,结实如缀摩尼珠。fēi huā yán bo zhān tán xiāng,jié shí rú zhuì mó ní zhū。
洞庭橘树笼烟碧,洞庭波月连沙白。dòng tíng jú shù lóng yān bì,dòng tíng bō yuè lián shā bái。
待取天公放恩赦,侬家定作湖中客。dài qǔ tiān gōng fàng ēn shè,nóng jiā dìng zuò hú zhōng kè。

送行歌

顾况

送行人,歌一曲,何者为泥何者玉?sòng xíng rén,gē yī qū,hé zhě wèi ní hé zhě yù?
年华已向秋草里,春梦犹传故山绿。nián huá yǐ xiàng qiū cǎo lǐ,chūn mèng yóu chuán gù shān lǜ。

险竿歌

顾况

宛陵女儿擘飞手,长竿横空上下走。wǎn líng nǚ ér bāi fēi shǒu,zhǎng gān héng kōng shàng xià zǒu。
已能轻险若平地,岂肯身为一家妇。yǐ néng qīng xiǎn ruò píng dì,qǐ kěn shēn wèi yī jiā fù。
宛陵将士天下雄,一下定却长稍弓。wǎn líng jiāng shì tiān xià xióng,yī xià dìng què zhǎng shāo gōng。
翻身挂影恣腾蹋,反绾头髻盘旋风。fān shēn guà yǐng zì téng tà,fǎn wǎn tóu jì pán xuán fēng。
盘旋风,撇飞鸟,惊猿绕,树枝袅。pán xuán fēng,piē fēi niǎo,jīng yuán rào,shù zhī niǎo。
头上打鼓不闻时,手蹉脚跌蜘蛛丝。tóu shàng dǎ gǔ bù wén shí,shǒu cuō jiǎo diē zhī zhū sī。
忽雷掣断流星尾,矐睒划破蚩尤旗。hū léi chè duàn liú xīng wěi,huò shǎn huà pò chī yóu qí。
若不随仙作仙女,即应嫁贼生贼儿。ruò bù suí xiān zuò xiān nǚ,jí yīng jià zéi shēng zéi ér。
中丞方略通变化,外户不扃从女嫁。zhōng chéng fāng lüè tōng biàn huà,wài hù bù jiōng cóng nǚ jià。

洛阳行送洛阳韦七明府

顾况

始上龙门望洛川,洛阳桃李艳阳天。shǐ shàng lóng mén wàng luò chuān,luò yáng táo lǐ yàn yáng tiān。
最好当年二三月,上阳宫树千花发。zuì hǎo dāng nián èr sān yuè,shàng yáng gōng shù qiān huā fā。
疏家父子错挂冠,梁鸿夫妻虚适越。shū jiā fù zi cuò guà guān,liáng hóng fū qī xū shì yuè。