古诗词

弃妇词

顾况

古人虽弃妇,弃妇有归处。gǔ rén suī qì fù,qì fù yǒu guī chù。
今日妾辞君,辞君欲何去。jīn rì qiè cí jūn,cí jūn yù hé qù。
本家零落尽,恸哭来时路。běn jiā líng luò jǐn,tòng kū lái shí lù。
忆昔未嫁君,闻君甚周旋。yì xī wèi jià jūn,wén jūn shén zhōu xuán。
及与同结发,值君适幽燕。jí yǔ tóng jié fā,zhí jūn shì yōu yàn。
孤魂托飞鸟,两眼如流泉。gū hún tuō fēi niǎo,liǎng yǎn rú liú quán。
流泉咽不燥,万里关山道。liú quán yàn bù zào,wàn lǐ guān shān dào。
及至见君归,君归妾已老。jí zhì jiàn jūn guī,jūn guī qiè yǐ lǎo。
物情弃衰歇,新宠方妍好。wù qíng qì shuāi xiē,xīn chǒng fāng yán hǎo。
拭泪出故房,伤心剧秋草。shì lèi chū gù fáng,shāng xīn jù qiū cǎo。
妾以憔悴捐,羞将旧物远。qiè yǐ qiáo cuì juān,xiū jiāng jiù wù yuǎn。
馀生欲有寄,谁肯相留连。yú shēng yù yǒu jì,shuí kěn xiāng liú lián。
空床对虚牖,不觉尘埃厚。kōng chuáng duì xū yǒu,bù jué chén āi hòu。
寒水芙蓉花,秋风堕杨柳。hán shuǐ fú róng huā,qiū fēng duò yáng liǔ。
记得初嫁君,小姑始扶床。jì dé chū jià jūn,xiǎo gū shǐ fú chuáng。
今日君弃妾,小姑如妾长。jīn rì jūn qì qiè,xiǎo gū rú qiè zhǎng。
回头语小姑,莫嫁如兄夫。huí tóu yǔ xiǎo gū,mò jià rú xiōng fū。
顾况

顾况

顾况(生卒年不详),字逋翁,号华阳真逸(一说华阳真隐)。晚年自号悲翁,汉族,唐朝海盐人,(今在浙江海宁境内)人。唐代诗人、画家、鉴赏家。他一生官位不高,曾任著作郎,因作诗嘲讽得罪权贵,贬饶州司户参军。晚年隐居茅山,有《华阳集》行世。 顾况的作品>>

猜您喜欢

子规

顾况

杜宇冤亡积有时,年年啼血动人悲。dù yǔ yuān wáng jī yǒu shí,nián nián tí xuè dòng rén bēi。
若教恨魄皆能化,何树何山着子规。ruò jiào hèn pò jiē néng huà,hé shù hé shān zhe zi guī。

海鸥咏

顾况

万里飞来为客鸟,曾蒙丹凤借枝柯。wàn lǐ fēi lái wèi kè niǎo,céng méng dān fèng jiè zhī kē。
一朝凤去梧桐死,满目鸱鸢奈尔何。yī cháo fèng qù wú tóng sǐ,mǎn mù chī yuān nài ěr hé。

赠韦清

顾况

身执金吾主禁兵,腰间宝剑重横行。shēn zhí jīn wú zhǔ jìn bīng,yāo jiān bǎo jiàn zhòng héng xíng。
接舆亦是狂歌者,更就将军乞一声。jiē yú yì shì kuáng gē zhě,gèng jiù jiāng jūn qǐ yī shēng。

赠僧二首

顾况

家住义兴东舍溪,溪边莎草雨无泥。jiā zhù yì xīng dōng shě xī,xī biān shā cǎo yǔ wú ní。
上人一向心入定,春鸟年年空自啼。shàng rén yī xiàng xīn rù dìng,chūn niǎo nián nián kōng zì tí。

赠僧二首

顾况

出头皆是新年少,何处能容老病翁。chū tóu jiē shì xīn nián shǎo,hé chù néng róng lǎo bìng wēng。
更把浮荣喻生灭,世间无事不虚空。gèng bǎ fú róng yù shēng miè,shì jiān wú shì bù xū kōng。

登楼望水

顾况

鸟啼花发柳含烟,掷却风光忆少年。niǎo tí huā fā liǔ hán yān,zhì què fēng guāng yì shǎo nián。
更上高楼望江水,故乡何处一归船。gèng shàng gāo lóu wàng jiāng shuǐ,gù xiāng hé chù yī guī chuán。

湖中

顾况

青草湖边日色低,黄茅嶂里鹧鸪啼。qīng cǎo hú biān rì sè dī,huáng máo zhàng lǐ zhè gū tí。
丈夫飘荡今如此,一曲长歌楚水西。zhàng fū piāo dàng jīn rú cǐ,yī qū zhǎng gē chǔ shuǐ xī。

岁日作

顾况

不觉老将春共至,更悲携手几人全。bù jué lǎo jiāng chūn gòng zhì,gèng bēi xié shǒu jǐ rén quán。
还丹寂寞羞明镜,手把屠苏让少年。hái dān jì mò xiū míng jìng,shǒu bǎ tú sū ràng shǎo nián。

山中赠客

顾况

山中好处无人别,涧梅伪作山中雪。shān zhōng hǎo chù wú rén bié,jiàn méi wěi zuò shān zhōng xuě。
野客相逢夜不眠,山中童子烧松节。yě kè xiāng féng yè bù mián,shān zhōng tóng zi shāo sōng jié。

王郎中妓席五咏箜篌

顾况

玉作搔头金步摇,高张苦调响连宵。yù zuò sāo tóu jīn bù yáo,gāo zhāng kǔ diào xiǎng lián xiāo。
欲知写尽相思梦,度水寻云不用桥。yù zhī xiě jǐn xiāng sī mèng,dù shuǐ xún yún bù yòng qiáo。

王郎中妓席五咏舞

顾况

汗浥新装画不成,丝催急节舞衣轻。hàn yì xīn zhuāng huà bù chéng,sī cuī jí jié wǔ yī qīng。
落花绕树疑无影,回雪从风暗有情。luò huā rào shù yí wú yǐng,huí xuě cóng fēng àn yǒu qíng。

王郎中妓席五咏歌

顾况

柳拂青楼花满衣,能歌宛转世应稀。liǔ fú qīng lóu huā mǎn yī,néng gē wǎn zhuǎn shì yīng xī。
空中几处闻清响,欲绕行云不遣飞。kōng zhōng jǐ chù wén qīng xiǎng,yù rào xíng yún bù qiǎn fēi。

王郎中妓席五咏筝

顾况

秦声楚调怨无穷,陇水胡笳咽复通。qín shēng chǔ diào yuàn wú qióng,lǒng shuǐ hú jiā yàn fù tōng。
莫遣黄莺花里啭,参差撩乱妒春风。mò qiǎn huáng yīng huā lǐ zhuàn,cān chà liāo luàn dù chūn fēng。

王郎中妓席五咏笙

顾况

欲写人间离别心,须听鸣凤似龙吟。yù xiě rén jiān lí bié xīn,xū tīng míng fèng shì lóng yín。
江南曲尽归何处,洞水山云知浅深。jiāng nán qū jǐn guī hé chù,dòng shuǐ shān yún zhī qiǎn shēn。

送李山人还玉溪

顾况

好鸟共鸣临水树,幽人独欠买山钱。hǎo niǎo gòng míng lín shuǐ shù,yōu rén dú qiàn mǎi shān qián。
若为种得千竿竹,引取君家一眼泉。ruò wèi zhǒng dé qiān gān zhú,yǐn qǔ jūn jiā yī yǎn quán。