古诗词

从江西至彭蠡入浙西淮南界道中寄齐相公

顾况

大贤旧丞相,作镇江山雄。dà xián jiù chéng xiāng,zuò zhèn jiāng shān xióng。
自镇江山来,何人得如公。zì zhèn jiāng shān lái,hé rén dé rú gōng。
处士待徐孺,仙人期葛洪。chù shì dài xú rú,xiān rén qī gé hóng。
一身控上游,八郡趋下风。yī shēn kòng shàng yóu,bā jùn qū xià fēng。
比屋除畏溺,林塘曳烟虹。bǐ wū chú wèi nì,lín táng yè yān hóng。
生人罢虔刘,井税均且充。shēng rén bà qián liú,jǐng shuì jūn qiě chōng。
大府肃无事,欢然接悲翁。dà fǔ sù wú shì,huān rán jiē bēi wēng。
心清百丈泉,目送孤飞鸿。xīn qīng bǎi zhàng quán,mù sòng gū fēi hóng。
数年鄱阳掾,抱责栖微躬。shù nián pó yáng yuàn,bào zé qī wēi gōng。
首阳及汨罗,无乃褊其衷。shǒu yáng jí mì luó,wú nǎi biǎn qí zhōng。
杨朱并阮籍,未免哀途穷。yáng zhū bìng ruǎn jí,wèi miǎn āi tú qióng。
四贤虽得仁,此怨何匆匆。sì xián suī dé rén,cǐ yuàn hé cōng cōng。
老氏齐宠辱,於陵一穷通。lǎo shì qí chǒng rǔ,yú líng yī qióng tōng。
本师留度门,平等冤亲同。běn shī liú dù mén,píng děng yuān qīn tóng。
能依二谛法,了达三轮空。néng yī èr dì fǎ,le dá sān lún kōng。
真境靡方所,出离内外中。zhēn jìng mí fāng suǒ,chū lí nèi wài zhōng。
无边尽未来,定惠双修功。wú biān jǐn wèi lái,dìng huì shuāng xiū gōng。
蹇步惭寸进,饰装随转蓬。jiǎn bù cán cùn jìn,shì zhuāng suí zhuǎn péng。
朝行楚水阴,夕宿吴洲东。cháo xíng chǔ shuǐ yīn,xī sù wú zhōu dōng。
吴洲复白云,楚水飘丹枫。wú zhōu fù bái yún,chǔ shuǐ piāo dān fēng。
晚霞烧回潮,千里光曈曈。wǎn xiá shāo huí cháo,qiān lǐ guāng tóng tóng。
蓂开海上影,桂吐淮南丛。míng kāi hǎi shàng yǐng,guì tǔ huái nán cóng。
何当翼明庭,草木生春融。hé dāng yì míng tíng,cǎo mù shēng chūn róng。
顾况

顾况

顾况(生卒年不详),字逋翁,号华阳真逸(一说华阳真隐)。晚年自号悲翁,汉族,唐朝海盐人,(今在浙江海宁境内)人。唐代诗人、画家、鉴赏家。他一生官位不高,曾任著作郎,因作诗嘲讽得罪权贵,贬饶州司户参军。晚年隐居茅山,有《华阳集》行世。 顾况的作品>>

猜您喜欢

子规

顾况

杜宇冤亡积有时,年年啼血动人悲。dù yǔ yuān wáng jī yǒu shí,nián nián tí xuè dòng rén bēi。
若教恨魄皆能化,何树何山着子规。ruò jiào hèn pò jiē néng huà,hé shù hé shān zhe zi guī。

海鸥咏

顾况

万里飞来为客鸟,曾蒙丹凤借枝柯。wàn lǐ fēi lái wèi kè niǎo,céng méng dān fèng jiè zhī kē。
一朝凤去梧桐死,满目鸱鸢奈尔何。yī cháo fèng qù wú tóng sǐ,mǎn mù chī yuān nài ěr hé。

赠韦清

顾况

身执金吾主禁兵,腰间宝剑重横行。shēn zhí jīn wú zhǔ jìn bīng,yāo jiān bǎo jiàn zhòng héng xíng。
接舆亦是狂歌者,更就将军乞一声。jiē yú yì shì kuáng gē zhě,gèng jiù jiāng jūn qǐ yī shēng。

赠僧二首

顾况

家住义兴东舍溪,溪边莎草雨无泥。jiā zhù yì xīng dōng shě xī,xī biān shā cǎo yǔ wú ní。
上人一向心入定,春鸟年年空自啼。shàng rén yī xiàng xīn rù dìng,chūn niǎo nián nián kōng zì tí。

赠僧二首

顾况

出头皆是新年少,何处能容老病翁。chū tóu jiē shì xīn nián shǎo,hé chù néng róng lǎo bìng wēng。
更把浮荣喻生灭,世间无事不虚空。gèng bǎ fú róng yù shēng miè,shì jiān wú shì bù xū kōng。

登楼望水

顾况

鸟啼花发柳含烟,掷却风光忆少年。niǎo tí huā fā liǔ hán yān,zhì què fēng guāng yì shǎo nián。
更上高楼望江水,故乡何处一归船。gèng shàng gāo lóu wàng jiāng shuǐ,gù xiāng hé chù yī guī chuán。

湖中

顾况

青草湖边日色低,黄茅嶂里鹧鸪啼。qīng cǎo hú biān rì sè dī,huáng máo zhàng lǐ zhè gū tí。
丈夫飘荡今如此,一曲长歌楚水西。zhàng fū piāo dàng jīn rú cǐ,yī qū zhǎng gē chǔ shuǐ xī。

岁日作

顾况

不觉老将春共至,更悲携手几人全。bù jué lǎo jiāng chūn gòng zhì,gèng bēi xié shǒu jǐ rén quán。
还丹寂寞羞明镜,手把屠苏让少年。hái dān jì mò xiū míng jìng,shǒu bǎ tú sū ràng shǎo nián。

山中赠客

顾况

山中好处无人别,涧梅伪作山中雪。shān zhōng hǎo chù wú rén bié,jiàn méi wěi zuò shān zhōng xuě。
野客相逢夜不眠,山中童子烧松节。yě kè xiāng féng yè bù mián,shān zhōng tóng zi shāo sōng jié。

王郎中妓席五咏箜篌

顾况

玉作搔头金步摇,高张苦调响连宵。yù zuò sāo tóu jīn bù yáo,gāo zhāng kǔ diào xiǎng lián xiāo。
欲知写尽相思梦,度水寻云不用桥。yù zhī xiě jǐn xiāng sī mèng,dù shuǐ xún yún bù yòng qiáo。

王郎中妓席五咏舞

顾况

汗浥新装画不成,丝催急节舞衣轻。hàn yì xīn zhuāng huà bù chéng,sī cuī jí jié wǔ yī qīng。
落花绕树疑无影,回雪从风暗有情。luò huā rào shù yí wú yǐng,huí xuě cóng fēng àn yǒu qíng。

王郎中妓席五咏歌

顾况

柳拂青楼花满衣,能歌宛转世应稀。liǔ fú qīng lóu huā mǎn yī,néng gē wǎn zhuǎn shì yīng xī。
空中几处闻清响,欲绕行云不遣飞。kōng zhōng jǐ chù wén qīng xiǎng,yù rào xíng yún bù qiǎn fēi。

王郎中妓席五咏筝

顾况

秦声楚调怨无穷,陇水胡笳咽复通。qín shēng chǔ diào yuàn wú qióng,lǒng shuǐ hú jiā yàn fù tōng。
莫遣黄莺花里啭,参差撩乱妒春风。mò qiǎn huáng yīng huā lǐ zhuàn,cān chà liāo luàn dù chūn fēng。

王郎中妓席五咏笙

顾况

欲写人间离别心,须听鸣凤似龙吟。yù xiě rén jiān lí bié xīn,xū tīng míng fèng shì lóng yín。
江南曲尽归何处,洞水山云知浅深。jiāng nán qū jǐn guī hé chù,dòng shuǐ shān yún zhī qiǎn shēn。

送李山人还玉溪

顾况

好鸟共鸣临水树,幽人独欠买山钱。hǎo niǎo gòng míng lín shuǐ shù,yōu rén dú qiàn mǎi shān qián。
若为种得千竿竹,引取君家一眼泉。ruò wèi zhǒng dé qiān gān zhú,yǐn qǔ jūn jiā yī yǎn quán。