古诗词

李供奉弹箜篌歌

顾况

国府乐手弹箜篌,赤黄条索金鎝头。guó fǔ lè shǒu dàn kōng hóu,chì huáng tiáo suǒ jīn dā tóu。
早晨有敕鸳鸯殿,夜静遂歌明月楼。zǎo chén yǒu chì yuān yāng diàn,yè jìng suì gē míng yuè lóu。
起坐可怜能抱撮,大指调弦中指拨。qǐ zuò kě lián néng bào cuō,dà zhǐ diào xián zhōng zhǐ bō。
腕头花落舞制裂,手下鸟惊飞拨剌。wàn tóu huā luò wǔ zhì liè,shǒu xià niǎo jīng fēi bō lá。
珊瑚席,一声一声鸣锡锡。shān hú xí,yī shēng yī shēng míng xī xī。
罗绮屏,一弦一弦如撼铃。luó qǐ píng,yī xián yī xián rú hàn líng。
急弹好,迟亦好,宜远听,宜近听。jí dàn hǎo,chí yì hǎo,yí yuǎn tīng,yí jìn tīng。
左手低,右手举,易调移音天赐与。zuǒ shǒu dī,yòu shǒu jǔ,yì diào yí yīn tiān cì yǔ。
大弦似秋雁,联联度陇关。dà xián shì qiū yàn,lián lián dù lǒng guān。
小弦似春燕,喃喃向人语。xiǎo xián shì chūn yàn,nán nán xiàng rén yǔ。
手头疾,腕头软,来来去去如风卷。shǒu tóu jí,wàn tóu ruǎn,lái lái qù qù rú fēng juǎn。
声清泠泠鸣索索,垂珠碎玉空中落。shēng qīng líng líng míng suǒ suǒ,chuí zhū suì yù kōng zhōng luò。
美女争窥玳瑁帘,圣人卷上真珠箔。měi nǚ zhēng kuī dài mào lián,shèng rén juǎn shàng zhēn zhū bó。
大弦长,小弦短,小弦紧快大弦缓。dà xián zhǎng,xiǎo xián duǎn,xiǎo xián jǐn kuài dà xián huǎn。
初调锵锵似鸳鸯水上弄新声,入深似太清仙鹤游秘馆。chū diào qiāng qiāng shì yuān yāng shuǐ shàng nòng xīn shēng,rù shēn shì tài qīng xiān hè yóu mì guǎn。
李供奉,仪容质,身才稍稍六尺一。lǐ gōng fèng,yí róng zhì,shēn cái shāo shāo liù chǐ yī。
在外不曾辄教人,内里声声不遣出。zài wài bù céng zhé jiào rén,nèi lǐ shēng shēng bù qiǎn chū。
指剥葱,腕削玉,饶盐饶酱五味足。zhǐ bō cōng,wàn xuē yù,ráo yán ráo jiàng wǔ wèi zú。
弄调人间不识名,弹尽天下崛奇曲。nòng diào rén jiān bù shí míng,dàn jǐn tiān xià jué qí qū。
胡曲汉曲声皆好,弹着曲髓曲肝脑。hú qū hàn qū shēng jiē hǎo,dàn zhe qū suǐ qū gān nǎo。
往往从空入户来,瞥瞥随风落春草。wǎng wǎng cóng kōng rù hù lái,piē piē suí fēng luò chūn cǎo。
草头只觉风吹入,风来草即随风立。cǎo tóu zhǐ jué fēng chuī rù,fēng lái cǎo jí suí fēng lì。
草亦不知风到来,风亦不知声缓急。cǎo yì bù zhī fēng dào lái,fēng yì bù zhī shēng huǎn jí。
爇玉烛,点银灯,光照手,实可憎。ruò yù zhú,diǎn yín dēng,guāng zhào shǒu,shí kě zēng。
只照箜篌弦上手,不照箜篌声里能。zhǐ zhào kōng hóu xián shàng shǒu,bù zhào kōng hóu shēng lǐ néng。
驰凤阙,拜鸾殿,天子一日一回见。chí fèng quē,bài luán diàn,tiān zi yī rì yī huí jiàn。
王侯将相立马迎,巧声一日一回变。wáng hóu jiāng xiāng lì mǎ yíng,qiǎo shēng yī rì yī huí biàn。
实可重,不惜千金买一弄。shí kě zhòng,bù xī qiān jīn mǎi yī nòng。
银器胡瓶马上驮,瑞锦轻罗满车送。yín qì hú píng mǎ shàng tuó,ruì jǐn qīng luó mǎn chē sòng。
此州好手非一国,一国东西尽南北。cǐ zhōu hǎo shǒu fēi yī guó,yī guó dōng xī jǐn nán běi。
除却天上化下来,若向人间实难得。chú què tiān shàng huà xià lái,ruò xiàng rén jiān shí nán dé。
顾况

顾况

顾况(生卒年不详),字逋翁,号华阳真逸(一说华阳真隐)。晚年自号悲翁,汉族,唐朝海盐人,(今在浙江海宁境内)人。唐代诗人、画家、鉴赏家。他一生官位不高,曾任著作郎,因作诗嘲讽得罪权贵,贬饶州司户参军。晚年隐居茅山,有《华阳集》行世。 顾况的作品>>

猜您喜欢

横吹曲辞长安道

顾况

长安道,人无衣,马无草,何不归来山中老。zhǎng ān dào,rén wú yī,mǎ wú cǎo,hé bù guī lái shān zhōng lǎo。

忆故园

顾况

惆怅多山人复稀,杜鹃啼处泪沾衣。chóu chàng duō shān rén fù xī,dù juān tí chù lèi zhān yī。
故园此去千馀里,春梦犹能夜夜归。gù yuán cǐ qù qiān yú lǐ,chūn mèng yóu néng yè yè guī。

苔藓山歌

顾况

野人夜梦江南山,江南山深松桂闲。yě rén yè mèng jiāng nán shān,jiāng nán shān shēn sōng guì xián。
野人觉后长叹息,帖藓黏苔作山色。yě rén jué hòu zhǎng tàn xī,tiē xiǎn nián tái zuò shān sè。
闭门无事任盈虚,终日欹眠观四如。bì mén wú shì rèn yíng xū,zhōng rì yī mián guān sì rú。
一如白云飞出壁,二如飞雨岩前滴。yī rú bái yún fēi chū bì,èr rú fēi yǔ yán qián dī。
三如腾虎欲咆哮,四如懒龙遭霹雳。sān rú téng hǔ yù páo xiāo,sì rú lǎn lóng zāo pī lì。
崄峭嵌空潭洞寒,小儿两手扶栏干。xiǎn qiào qiàn kōng tán dòng hán,xiǎo ér liǎng shǒu fú lán gàn。
183«78910111213