古诗词

宿城南盛本道怀皇甫冉

戴叔伦

暑夜宿南城,怀人梦不成。shǔ yè sù nán chéng,huái rén mèng bù chéng。
高楼邀落月,叠鼓送残更。gāo lóu yāo luò yuè,dié gǔ sòng cán gèng。
隔浦云林近,满川风露清。gé pǔ yún lín jìn,mǎn chuān fēng lù qīng。
东埼不可见,矫首若为情。dōng qí bù kě jiàn,jiǎo shǒu ruò wèi qíng。
戴叔伦

戴叔伦

戴叔伦(732—789),唐代诗人,字幼公(一作次公),润州金坛(今属江苏)人。年轻时师事萧颖士。曾任新城令、东阳令、抚州刺史、容管经略使。晚年上表自请为道士。其诗多表现隐逸生活和闲适情调,但《女耕田行》、《屯田词》等篇也反映了人民生活的艰苦。论诗主张“诗家之景,如蓝田日暖,良玉生烟,可望而不可置于眉睫之前”。其诗体裁皆有所涉猎。 戴叔伦的作品>>

猜您喜欢

梧桐

戴叔伦

亭亭南轩外,贞干修且直。tíng tíng nán xuān wài,zhēn gàn xiū qiě zhí。
广叶结青阴,繁花连素色。guǎng yè jié qīng yīn,fán huā lián sù sè。
天资韶雅性,不愧知音识。tiān zī sháo yǎ xìng,bù kuì zhī yīn shí。

孤石

戴叔伦

迥若千仞峰,孤危不盈尺。jiǒng ruò qiān rèn fēng,gū wēi bù yíng chǐ。
早晚他山来,犹带烟雨迹。zǎo wǎn tā shān lái,yóu dài yān yǔ jì。
贞坚自有分,不乱和氏璧。zhēn jiān zì yǒu fēn,bù luàn hé shì bì。

戴叔伦

花发炎景中,芳春独能久。huā fā yán jǐng zhōng,fāng chūn dú néng jiǔ。
因风任开落,向日无先后。yīn fēng rèn kāi luò,xiàng rì wú xiān hòu。
若待秋霜来,兰荪共何有。ruò dài qiū shuāng lái,lán sūn gòng hé yǒu。

戴叔伦

卷箨正离披,新枝复蒙密。juǎn tuò zhèng lí pī,xīn zhī fù méng mì。
翛翛月下闻,袅袅林际出。xiāo xiāo yuè xià wén,niǎo niǎo lín jì chū。
岂独对芳菲,终年色如一。qǐ dú duì fāng fēi,zhōng nián sè rú yī。

怀素上人草书歌

戴叔伦

楚僧怀素工草书,古法尽能新有馀。chǔ sēng huái sù gōng cǎo shū,gǔ fǎ jǐn néng xīn yǒu yú。
神清骨竦意真率,醉来为我挥健笔。shén qīng gǔ sǒng yì zhēn lǜ,zuì lái wèi wǒ huī jiàn bǐ。
始从破体变风姿,一一花开春景迟。shǐ cóng pò tǐ biàn fēng zī,yī yī huā kāi chūn jǐng chí。
忽为壮丽就枯涩,龙蛇腾盘兽屹立。hū wèi zhuàng lì jiù kū sè,lóng shé téng pán shòu yì lì。
驰毫骤墨剧奔驷,满座失声看不及。chí háo zhòu mò jù bēn sì,mǎn zuò shī shēng kàn bù jí。
心手相师势转奇,诡形怪状翻合宜。xīn shǒu xiāng shī shì zhuǎn qí,guǐ xíng guài zhuàng fān hé yí。
人人细问此中妙,怀素自言初不知。rén rén xì wèn cǐ zhōng miào,huái sù zì yán chū bù zhī。

女耕田行

戴叔伦

乳燕入巢笋成竹,谁家二女种新谷。rǔ yàn rù cháo sǔn chéng zhú,shuí jiā èr nǚ zhǒng xīn gǔ。
无人无牛不及犁,持刀斫地翻作泥。wú rén wú niú bù jí lí,chí dāo zhuó dì fān zuò ní。
自言家贫母年老,长兄从军未娶嫂。zì yán jiā pín mǔ nián lǎo,zhǎng xiōng cóng jūn wèi qǔ sǎo。
去年灾疫牛囤空,截绢买刀都市中。qù nián zāi yì niú dùn kōng,jié juàn mǎi dāo dōu shì zhōng。
头巾掩面畏人识,以刀代牛谁与同。tóu jīn yǎn miàn wèi rén shí,yǐ dāo dài niú shuí yǔ tóng。
姊妹相携心正苦,不见路人唯见土。zǐ mèi xiāng xié xīn zhèng kǔ,bù jiàn lù rén wéi jiàn tǔ。
疏通畦陇防乱苗,整顿沟塍待时雨。shū tōng qí lǒng fáng luàn miáo,zhěng dùn gōu chéng dài shí yǔ。
日正南冈下饷归,可怜朝雉扰惊飞。rì zhèng nán gāng xià xiǎng guī,kě lián cháo zhì rǎo jīng fēi。
东邻西舍花发尽,共惜馀芳泪满衣。dōng lín xī shě huā fā jǐn,gòng xī yú fāng lèi mǎn yī。

柳花歌送客往桂阳

戴叔伦

沧浪渡头柳花发,断续因风飞不绝。cāng làng dù tóu liǔ huā fā,duàn xù yīn fēng fēi bù jué。
摇烟拂水积翠间,缀雪含霜谁忍攀。yáo yān fú shuǐ jī cuì jiān,zhuì xuě hán shuāng shuí rěn pān。
夹岸纷纷送君去,鸣棹孤寻到何处。jiā àn fēn fēn sòng jūn qù,míng zhào gū xún dào hé chù。
移家深入桂水源,种柳新成花更繁。yí jiā shēn rù guì shuǐ yuán,zhǒng liǔ xīn chéng huā gèng fán。
定知别后消散尽,却忆今朝伤旅魂。dìng zhī bié hòu xiāo sàn jǐn,què yì jīn cháo shāng lǚ hún。

边城曲

戴叔伦

人生莫作远行客,远行莫戍黄沙碛。rén shēng mò zuò yuǎn xíng kè,yuǎn xíng mò shù huáng shā qì。
黄沙碛下八月时,霜风裂肤百草衰。huáng shā qì xià bā yuè shí,shuāng fēng liè fū bǎi cǎo shuāi。
尘沙晴天迷道路,河水悠悠向东去。chén shā qíng tiān mí dào lù,hé shuǐ yōu yōu xiàng dōng qù。
胡笳听彻双泪流,羁魂惨惨生边愁。hú jiā tīng chè shuāng lèi liú,jī hún cǎn cǎn shēng biān chóu。
原头猎火夜相向,马蹄蹴蹋层冰上。yuán tóu liè huǒ yè xiāng xiàng,mǎ tí cù tà céng bīng shàng。
不似京华侠少年,清歌妙舞落花前。bù shì jīng huá xiá shǎo nián,qīng gē miào wǔ luò huā qián。

屯田词

戴叔伦

春来耕田遍沙碛,老稚欣欣种禾麦。chūn lái gēng tián biàn shā qì,lǎo zhì xīn xīn zhǒng hé mài。
麦苗渐长天苦晴,土乾确确锄不得。mài miáo jiàn zhǎng tiān kǔ qíng,tǔ qián què què chú bù dé。
新禾未熟飞蝗至,青苗食尽馀枯茎。xīn hé wèi shú fēi huáng zhì,qīng miáo shí jǐn yú kū jīng。
捕蝗归来守空屋,囊无寸帛瓶无粟。bǔ huáng guī lái shǒu kōng wū,náng wú cùn bó píng wú sù。
十月移屯来向城,官教去伐南山木。shí yuè yí tún lái xiàng chéng,guān jiào qù fá nán shān mù。
驱牛驾车入山去,霜重草枯牛冻死。qū niú jià chē rù shān qù,shuāng zhòng cǎo kū niú dòng sǐ。
艰辛历尽谁得知,望断天南泪如雨。jiān xīn lì jǐn shuí dé zhī,wàng duàn tiān nán lèi rú yǔ。

巫山高

戴叔伦

巫山峨峨高插天,危峰十二凌紫烟。wū shān é é gāo chā tiān,wēi fēng shí èr líng zǐ yān。
瞿塘嘈嘈急如弦,洄流势逆将覆船。qú táng cáo cáo jí rú xián,huí liú shì nì jiāng fù chuán。
云梯岂可进,百丈那能牵,陆行巉岩水不前。yún tī qǐ kě jìn,bǎi zhàng nà néng qiān,lù xíng chán yán shuǐ bù qián。
洒泪向流水,泪归东海边。sǎ lèi xiàng liú shuǐ,lèi guī dōng hǎi biān。
含愁对明月,明月空自圆。hán chóu duì míng yuè,míng yuè kōng zì yuán。
故乡回首思绵绵,侧身天地心茫然。gù xiāng huí shǒu sī mián mián,cè shēn tiān dì xīn máng rán。

行路难

戴叔伦

出门行路难,富贵安可期。chū mén xíng lù nán,fù guì ān kě qī。
淮阴不免恶少辱,阮生亦作穷途悲。huái yīn bù miǎn è shǎo rǔ,ruǎn shēng yì zuò qióng tú bēi。
颠倒英雄古来有,封侯却属屠沽儿。diān dào yīng xióng gǔ lái yǒu,fēng hóu què shǔ tú gū ér。
长安车马随轻肥,青云宾从纷交驰。zhǎng ān chē mǎ suí qīng féi,qīng yún bīn cóng fēn jiāo chí。
白眼向人多意气,宰牛烹羊如折葵。bái yǎn xiàng rén duō yì qì,zǎi niú pēng yáng rú zhé kuí。
宴乐宁知白日短,时时醉拥双蛾眉。yàn lè níng zhī bái rì duǎn,shí shí zuì yōng shuāng é méi。
扬雄闭门空读书,门前碧草春离离。yáng xióng bì mén kōng dú shū,mén qián bì cǎo chūn lí lí。
不如拂衣且归去,世上浮名徒尔为。bù rú fú yī qiě guī qù,shì shàng fú míng tú ěr wèi。

长门怨

戴叔伦

自忆专房宠,曾居第一流。zì yì zhuān fáng chǒng,céng jū dì yī liú。
移恩向他处,暂妒不容收。yí ēn xiàng tā chù,zàn dù bù róng shōu。
夜静管弦绝,月明宫殿秋。yè jìng guǎn xián jué,yuè míng gōng diàn qiū。
空将旧时意,长望凤皇楼。kōng jiāng jiù shí yì,zhǎng wàng fèng huáng lóu。

横吹曲辞关山月二首

戴叔伦

月出照关山,秋风人未还。yuè chū zhào guān shān,qiū fēng rén wèi hái。
清光无远近,乡泪半书间。qīng guāng wú yuǎn jìn,xiāng lèi bàn shū jiān。

横吹曲辞关山月二首

戴叔伦

一雁过连营,繁霜覆古城。yī yàn guò lián yíng,fán shuāng fù gǔ chéng。
胡笳在何处?半夜起边声。hú jiā zài hé chù?bàn yè qǐ biān shēng。

相和歌辞昭君词

戴叔伦

汉宫若远近,路在沙塞上。hàn gōng ruò yuǎn jìn,lù zài shā sāi shàng。
到死不得归,何人共南望。dào sǐ bù dé guī,hé rén gòng nán wàng。