古诗词

送车参军江陵

戴叔伦

槐花落尽柳阴清,萧索凉天楚客情。huái huā luò jǐn liǔ yīn qīng,xiāo suǒ liáng tiān chǔ kè qíng。
海上旧山无的信,东门归路不堪行。hǎi shàng jiù shān wú de xìn,dōng mén guī lù bù kān xíng。
身随幻境劳多事,迹学禅心厌有名。shēn suí huàn jìng láo duō shì,jì xué chán xīn yàn yǒu míng。
公子道存知不弃,欲依刘表住南荆。gōng zi dào cún zhī bù qì,yù yī liú biǎo zhù nán jīng。
戴叔伦

戴叔伦

戴叔伦(732—789),唐代诗人,字幼公(一作次公),润州金坛(今属江苏)人。年轻时师事萧颖士。曾任新城令、东阳令、抚州刺史、容管经略使。晚年上表自请为道士。其诗多表现隐逸生活和闲适情调,但《女耕田行》、《屯田词》等篇也反映了人民生活的艰苦。论诗主张“诗家之景,如蓝田日暖,良玉生烟,可望而不可置于眉睫之前”。其诗体裁皆有所涉猎。 戴叔伦的作品>>

猜您喜欢

过贾谊旧居

戴叔伦

楚乡卑湿叹殊方,鵩赋人非宅已荒。chǔ xiāng bēi shī tàn shū fāng,fú fù rén fēi zhái yǐ huāng。
谩有长书忧汉室,空将哀些吊沅湘。mán yǒu zhǎng shū yōu hàn shì,kōng jiāng āi xiē diào yuán xiāng。
雨馀古井生秋草,叶尽疏林见夕阳。yǔ yú gǔ jǐng shēng qiū cǎo,yè jǐn shū lín jiàn xī yáng。
过客不须频太息,咸阳宫殿亦凄凉。guò kè bù xū pín tài xī,xián yáng gōng diàn yì qī liáng。

宫词

戴叔伦

紫禁迢迢宫漏鸣,夜深无语独含情。zǐ jìn tiáo tiáo gōng lòu míng,yè shēn wú yǔ dú hán qíng。
春风鸾镜愁中影,明月羊车梦里声。chūn fēng luán jìng chóu zhōng yǐng,míng yuè yáng chē mèng lǐ shēng。
尘暗玉阶綦迹断,香飘金屋篆烟清。chén àn yù jiē qí jì duàn,xiāng piāo jīn wū zhuàn yān qīng。
贞心一任蛾眉妒,买赋何须问马卿。zhēn xīn yī rèn é méi dù,mǎi fù hé xū wèn mǎ qīng。

戴叔伦

萧萧白发出宫门,羽服星冠道意存。xiāo xiāo bái fā chū gōng mén,yǔ fú xīng guān dào yì cún。
霄汉九重辞凤阙,云山何处访桃源。xiāo hàn jiǔ zhòng cí fèng quē,yún shān hé chù fǎng táo yuán。
瑶池醉月劳仙梦,玉辇乘春却帝恩。yáo chí zuì yuè láo xiān mèng,yù niǎn chéng chūn què dì ēn。
回首吹箫天上伴,上阳花落共谁言。huí shǒu chuī xiāo tiān shàng bàn,shàng yáng huā luò gòng shuí yán。

二灵寺守岁

戴叔伦

守岁山房迥绝缘,灯光香灺共萧然。shǒu suì shān fáng jiǒng jué yuán,dēng guāng xiāng xiè gòng xiāo rán。
无人更献椒花颂,有客同参柏子禅。wú rén gèng xiàn jiāo huā sòng,yǒu kè tóng cān bǎi zi chán。
已悟化城非乐界,不知今夕是何年。yǐ wù huà chéng fēi lè jiè,bù zhī jīn xī shì hé nián。
忧心悄悄浑忘寐,坐待扶桑日丽天。yōu xīn qiāo qiāo hún wàng mèi,zuò dài fú sāng rì lì tiān。

哭朱放

戴叔伦

几年湖海挹馀芳,岂料兰摧一夜霜。jǐ nián hú hǎi yì yú fāng,qǐ liào lán cuī yī yè shuāng。
人世空传名耿耿,泉台杳隔路茫茫。rén shì kōng chuán míng gěng gěng,quán tái yǎo gé lù máng máng。
碧窗月落琴声断,华表云深鹤梦长。bì chuāng yuè luò qín shēng duàn,huá biǎo yún shēn hè mèng zhǎng。
最是不堪回首处,九泉烟冷树苍苍。zuì shì bù kān huí shǒu chù,jiǔ quán yān lěng shù cāng cāng。

酬周至耿少府湋见寄

戴叔伦

方丈萧萧落叶中,暮天深巷起悲风。fāng zhàng xiāo xiāo luò yè zhōng,mù tiān shēn xiàng qǐ bēi fēng。
流年不尽人自老,外事无端心已空。liú nián bù jǐn rén zì lǎo,wài shì wú duān xīn yǐ kōng。
家近小山当海畔,身留环卫荫墙东。jiā jìn xiǎo shān dāng hǎi pàn,shēn liú huán wèi yīn qiáng dōng。
遥闻相访频逢雪,一醉寒宵谁与同。yáo wén xiāng fǎng pín féng xuě,yī zuì hán xiāo shuí yǔ tóng。

赠慧上人

戴叔伦

仙槎江口槎溪寺,几度停舟访未能。xiān chá jiāng kǒu chá xī sì,jǐ dù tíng zhōu fǎng wèi néng。
自恨频年为远客,喜从异郡识高僧。zì hèn pín nián wèi yuǎn kè,xǐ cóng yì jùn shí gāo sēng。
云霞色酽禅房衲,星月光涵古殿灯。yún xiá sè yàn chán fáng nà,xīng yuè guāng hán gǔ diàn dēng。
何日却飞真锡返,故人丘木翳寒藤。hé rì què fēi zhēn xī fǎn,gù rén qiū mù yì hán téng。

少女生日感怀

戴叔伦

五逢晬日今方见,置尔怀中自惘然。wǔ féng zuì rì jīn fāng jiàn,zhì ěr huái zhōng zì wǎng rán。
乍喜老身辞远役,翻悲一笑隔重泉。zhà xǐ lǎo shēn cí yuǎn yì,fān bēi yī xiào gé zhòng quán。
欲教针线娇难解,暂弄琴书性已便。yù jiào zhēn xiàn jiāo nán jiě,zàn nòng qín shū xìng yǐ biàn。
还有蔡家残史籍,可能分与外人传。hái yǒu cài jiā cán shǐ jí,kě néng fēn yǔ wài rén chuán。

酬崔法曹遗剑

戴叔伦

临风脱佩剑,相劝静胡尘。lín fēng tuō pèi jiàn,xiāng quàn jìng hú chén。
自料无筋力,何由答故人。zì liào wú jīn lì,hé yóu dá gù rén。

将赴东阳留上包谏议

戴叔伦

敝邑连山远,仙舟数刻同。bì yì lián shān yuǎn,xiān zhōu shù kè tóng。
多惭屡回首,前路在泥中。duō cán lǚ huí shǒu,qián lù zài ní zhōng。

答崔法曹

戴叔伦

后会知不远,今欢亦愿留。hòu huì zhī bù yuǎn,jīn huān yì yuàn liú。
江天梅雨散,况在月中楼。jiāng tiān méi yǔ sàn,kuàng zài yuè zhōng lóu。

问严居士易

戴叔伦

自公来问易,不复待加年。zì gōng lái wèn yì,bù fù dài jiā nián。
更有垂帘会,遥知续草玄。gèng yǒu chuí lián huì,yáo zhī xù cǎo xuán。

同赋龙沙墅

戴叔伦

回转沙岸近,欹斜林岭重。huí zhuǎn shā àn jìn,yī xié lín lǐng zhòng。
因君访遗迹,此日见真龙。yīn jūn fǎng yí jì,cǐ rì jiàn zhēn lóng。

劝陆三饮酒

戴叔伦

寒郊好天气,劝酒莫辞频。hán jiāo hǎo tiān qì,quàn jiǔ mò cí pín。
扰扰钟陵市,无穷不醉人。rǎo rǎo zhōng líng shì,wú qióng bù zuì rén。

宿无可上人房

戴叔伦

偶来人境外,何处染嚣尘。ǒu lái rén jìng wài,hé chù rǎn xiāo chén。
倘许栖林下,僧中老此身。tǎng xǔ qī lín xià,sēng zhōng lǎo cǐ shēn。