古诗词

奉天酬别郑谏议云逵卢拾遗景亮见别之作

戴叔伦

巨孽盗都城,传闻天下惊。jù niè dào dōu chéng,chuán wén tiān xià jīng。
陪臣九江畔,走马来赴难。péi chén jiǔ jiāng pàn,zǒu mǎ lái fù nán。
伏奏见龙颜,旋持手诏还。fú zòu jiàn lóng yán,xuán chí shǒu zhào hái。
单车不可驻,朱槛未遑攀。dān chē bù kě zhù,zhū kǎn wèi huáng pān。
故人出相饯,共悲行路难。gù rén chū xiāng jiàn,gòng bēi xíng lù nán。
临岐荷赠言,对酒独伤魂。lín qí hé zèng yán,duì jiǔ dú shāng hún。
世故山川险,忧多思虑昏。shì gù shān chuān xiǎn,yōu duō sī lǜ hūn。
重阴蔽芳月,叠岭明旧雪。zhòng yīn bì fāng yuè,dié lǐng míng jiù xuě。
泥积辙更深,木冰花不发。ní jī zhé gèng shēn,mù bīng huā bù fā。
郑君间世贤,忠孝乃双全。zhèng jūn jiān shì xián,zhōng xiào nǎi shuāng quán。
大义弃妻子,至淳易生死。dà yì qì qī zi,zhì chún yì shēng sǐ。
知心三四人,越境千馀里。zhī xīn sān sì rén,yuè jìng qiān yú lǐ。
骏马帐前发,惊尘路旁起。jùn mǎ zhàng qián fā,jīng chén lù páng qǐ。
楼头俯首看,莫敢相留止。lóu tóu fǔ shǒu kàn,mò gǎn xiāng liú zhǐ。
拜阙奏良图,留中沃圣谟。bài quē zòu liáng tú,liú zhōng wò shèng mó。
洗兵救卫郡,诱敌讨幽都。xǐ bīng jiù wèi jùn,yòu dí tǎo yōu dōu。
名亚典属国,良选谏大夫。míng yà diǎn shǔ guó,liáng xuǎn jiàn dà fū。
从容九霄上,谈笑授阴符。cóng róng jiǔ xiāo shàng,tán xiào shòu yīn fú。
卢生富才术,特立居近密。lú shēng fù cái shù,tè lì jū jìn mì。
采掇献吾君,朝廷视听新。cǎi duō xiàn wú jūn,cháo tíng shì tīng xīn。
宽饶狂自比,汲黯直为邻。kuān ráo kuáng zì bǐ,jí àn zhí wèi lín。
就列继三事,主文当七人。jiù liè jì sān shì,zhǔ wén dāng qī rén。
可怜长守道,不觉五逢春。kě lián zhǎng shǒu dào,bù jué wǔ féng chūn。
昔去城南陌,各为天际客。xī qù chéng nán mò,gè wèi tiān jì kè。
关河烟雾深,寸步音尘隔。guān hé yān wù shēn,cùn bù yīn chén gé。
羁旅忽相遇,别离又兹夕。jī lǚ hū xiāng yù,bié lí yòu zī xī。
前悲涕未干,后喜心已戚。qián bēi tì wèi gàn,hòu xǐ xīn yǐ qī。
而我方老大,颇为风眩迫。ér wǒ fāng lǎo dà,pǒ wèi fēng xuàn pò。
夫君并少年,何尔鬓须白。fū jūn bìng shǎo nián,hé ěr bìn xū bái。
惆怅语不尽,裴回情转剧。chóu chàng yǔ bù jǐn,péi huí qíng zhuǎn jù。
一尊自共持,以慰长相忆。yī zūn zì gòng chí,yǐ wèi zhǎng xiāng yì。
戴叔伦

戴叔伦

戴叔伦(732—789),唐代诗人,字幼公(一作次公),润州金坛(今属江苏)人。年轻时师事萧颖士。曾任新城令、东阳令、抚州刺史、容管经略使。晚年上表自请为道士。其诗多表现隐逸生活和闲适情调,但《女耕田行》、《屯田词》等篇也反映了人民生活的艰苦。论诗主张“诗家之景,如蓝田日暖,良玉生烟,可望而不可置于眉睫之前”。其诗体裁皆有所涉猎。 戴叔伦的作品>>

猜您喜欢

宿无可上人房

戴叔伦

偶来人境外,何处染嚣尘。ǒu lái rén jìng wài,hé chù rǎn xiāo chén。
倘许栖林下,僧中老此身。tǎng xǔ qī lín xià,sēng zhōng lǎo cǐ shēn。

山居

戴叔伦

麋鹿自成群,何人到白云。mí lù zì chéng qún,hé rén dào bái yún。
山中无外事,终日醉醺醺。shān zhōng wú wài shì,zhōng rì zuì xūn xūn。

口号

戴叔伦

白发千茎雪,寒窗懒著书。bái fā qiān jīng xuě,hán chuāng lǎn zhù shū。
最怜吟苜蓿,不及向桑榆。zuì lián yín mù xu,bù jí xiàng sāng yú。

夜坐

戴叔伦

夜静河汉高,独坐庭前月。yè jìng hé hàn gāo,dú zuò tíng qián yuè。
忽起故园思,动作经年别。hū qǐ gù yuán sī,dòng zuò jīng nián bié。

堤上柳

戴叔伦

垂柳万条丝,春来织别离。chuí liǔ wàn tiáo sī,chūn lái zhī bié lí。
行人攀折处,闺妾断肠时。xíng rén pān zhé chù,guī qiè duàn cháng shí。

遣兴

戴叔伦

明月临沧海,闲云恋故山。míng yuè lín cāng hǎi,xián yún liàn gù shān。
诗名满天下,终日掩柴关。shī míng mǎn tiān xià,zhōng rì yǎn chái guān。

赠张挥使

戴叔伦

谪戍孤城小,思家万里遥。zhé shù gū chéng xiǎo,sī jiā wàn lǐ yáo。
汉廷求卫霍,剑佩上青霄。hàn tíng qiú wèi huò,jiàn pèi shàng qīng xiāo。

偶成

戴叔伦

野水连天碧,峰峦入海青。yě shuǐ lián tiān bì,fēng luán rù hǎi qīng。
沧浪者谁子,一曲醉中听。cāng làng zhě shuí zi,yī qū zuì zhōng tīng。

赠李唐山人

戴叔伦

此意无所欲,闭门风景迟。cǐ yì wú suǒ yù,bì mén fēng jǐng chí。
柳条将白发,相对共垂丝。liǔ tiáo jiāng bái fā,xiāng duì gòng chuí sī。

题秦隐君丽句亭

戴叔伦

北人归欲尽,犹自住萧山。běi rén guī yù jǐn,yóu zì zhù xiāo shān。
闭户不曾出,诗名满世间。bì hù bù céng chū,shī míng mǎn shì jiān。

答孙常州见忆

戴叔伦

画鹢春风里,迢遥去若飞。huà yì chūn fēng lǐ,tiáo yáo qù ruò fēi。
那能寄相忆,不并子猷归。nà néng jì xiāng yì,bù bìng zi yóu guī。

送裴明州

戴叔伦

沅水连湘水,千波万浪中。yuán shuǐ lián xiāng shuǐ,qiān bō wàn làng zhōng。
知郎未得去,惭愧石尤风。zhī láng wèi dé qù,cán kuì shí yóu fēng。

戏留

戴叔伦

江明雨初歇,山暗云犹湿。jiāng míng yǔ chū xiē,shān àn yún yóu shī。
未可动归桡,前程风浪急。wèi kě dòng guī ráo,qián chéng fēng làng jí。

答崔载华

戴叔伦

文案日成堆,愁眉拽不开。wén àn rì chéng duī,chóu méi zhuāi bù kāi。
偷归瓮间卧,逢个楚狂来。tōu guī wèng jiān wò,féng gè chǔ kuáng lái。

答崔法曹赋四雪

戴叔伦

楚僧蹑雪来招隐,先访高人积雪中。chǔ sēng niè xuě lái zhāo yǐn,xiān fǎng gāo rén jī xuě zhōng。
已别剡溪逢雪去,雪山修道与师同。yǐ bié shàn xī féng xuě qù,xuě shān xiū dào yǔ shī tóng。