古诗词

拾得

可笑是林泉,数里少人烟。kě xiào shì lín quán,shù lǐ shǎo rén yān。
云从岩嶂起,瀑布水潺潺。yún cóng yán zhàng qǐ,pù bù shuǐ chán chán。
猿啼唱道曲,虎啸出人间。yuán tí chàng dào qū,hǔ xiào chū rén jiān。
松风清飒飒,鸟语声关关。sōng fēng qīng sà sà,niǎo yǔ shēng guān guān。
独步绕石涧,孤陟上峰峦。dú bù rào shí jiàn,gū zhì shàng fēng luán。
时坐盘陀石,偃仰攀萝沿。shí zuò pán tuó shí,yǎn yǎng pān luó yán。
遥望城隍处,惟闻闹喧喧。yáo wàng chéng huáng chù,wéi wén nào xuān xuān。
拾得

拾得

唐代丰干禅师,住在天台山国清寺,一天,在松林漫步,山道旁忽然传来小孩啼哭声音,他寻声一看,原来是一个稚龄的小孩,衣服虽不整,但相貌奇伟,问了附近村庄人家,没有人知道这是谁家的孩子,丰干禅师不得已,只好把这男孩带回国清寺,等待人家来认领。因他是丰干禅师捡回来的,所以大家都叫他“拾得”。于唐代贞观年间由天台山至苏州妙利普明塔院任住持,此院遂改名为闻名中外的苏州寒山寺。诗人张继据此留下脍炙人口的《枫桥夜泊》。 拾得的作品>>

猜您喜欢

拾得

若解捉老鼠,不在五白猫。ruò jiě zhuō lǎo shǔ,bù zài wǔ bái māo。
若能悟理性,那由锦绣包。ruò néng wù lǐ xìng,nà yóu jǐn xiù bāo。
真珠入席袋,佛性止蓬茅。zhēn zhū rù xí dài,fú xìng zhǐ péng máo。
一群取相汉,用意总无交。yī qún qǔ xiāng hàn,yòng yì zǒng wú jiāo。

拾得

运心常宽广,此则名为布。yùn xīn cháng kuān guǎng,cǐ zé míng wèi bù。
辍己惠于人,方可名为施。chuò jǐ huì yú rén,fāng kě míng wèi shī。
后来人不知,焉能会此义。hòu lái rén bù zhī,yān néng huì cǐ yì。
未设一庸僧,早拟望富贵。wèi shè yī yōng sēng,zǎo nǐ wàng fù guì。

拾得

猕猴尚教得,人何不愤发。mí hóu shàng jiào dé,rén hé bù fèn fā。
前车既落坑,后车须改辙。qián chē jì luò kēng,hòu chē xū gǎi zhé。
若也不知此,恐君恶合杀。ruò yě bù zhī cǐ,kǒng jūn è hé shā。
此来是夜叉,变即成菩萨。cǐ lái shì yè chā,biàn jí chéng pú sà。

拾得

自从到此天台寺,经今早已几冬春。zì cóng dào cǐ tiān tái sì,jīng jīn zǎo yǐ jǐ dōng chūn。
山水不移人自老,见却多少后生人。shān shuǐ bù yí rén zì lǎo,jiàn què duō shǎo hòu shēng rén。

拾得

君不见三界之中纷扰扰,只为无明不了绝。jūn bù jiàn sān jiè zhī zhōng fēn rǎo rǎo,zhǐ wèi wú míng bù le jué。
一念不生心澄然,无去无来不生灭。yī niàn bù shēng xīn chéng rán,wú qù wú lái bù shēng miè。

拾得

故林又斩新,剡源溪上人。gù lín yòu zhǎn xīn,shàn yuán xī shàng rén。
天姥峡关岭,通同次海津。tiān lǎo xiá guān lǐng,tōng tóng cì hǎi jīn。
湾深曲岛间,淼淼水云云。wān shēn qū dǎo jiān,miǎo miǎo shuǐ yún yún。
借问松禅客,日轮何处暾。jiè wèn sōng chán kè,rì lún hé chù tūn。

拾得

自笑老夫筋力败,偏恋松岩爱独游。zì xiào lǎo fū jīn lì bài,piān liàn sōng yán ài dú yóu。
可叹往年至今日,任运还同不系舟。kě tàn wǎng nián zhì jīn rì,rèn yùn hái tóng bù xì zhōu。

拾得

一入双溪不计春,鍊暴黄精几许斤。yī rù shuāng xī bù jì chūn,liàn bào huáng jīng jǐ xǔ jīn。
炉灶石锅频煮沸,土甑久烝气味珍。lú zào shí guō pín zhǔ fèi,tǔ zèng jiǔ zhēng qì wèi zhēn。
谁来幽谷餐仙食,独向云泉更勿人。shuí lái yōu gǔ cān xiān shí,dú xiàng yún quán gèng wù rén。
延龄寿尽招手石,此栖终不出山门。yán líng shòu jǐn zhāo shǒu shí,cǐ qī zhōng bù chū shān mén。

拾得

踯躅一群羊,沿山又入谷。zhí zhú yī qún yáng,yán shān yòu rù gǔ。
看人贪竹塞,且遭豺狼逐。kàn rén tān zhú sāi,qiě zāo chái láng zhú。
元不出孳生,便将充口腹。yuán bù chū zī shēng,biàn jiāng chōng kǒu fù。
从头吃至尾,??无馀肉。cóng tóu chī zhì wěi,nà nà wú yú ròu。

拾得

银星钉称衡,绿丝作称纽。yín xīng dīng chēng héng,lǜ sī zuò chēng niǔ。
买人推向前,卖人推向后。mǎi rén tuī xiàng qián,mài rén tuī xiàng hòu。
不顾他心怨,唯言我好手。bù gù tā xīn yuàn,wéi yán wǒ hǎo shǒu。
死去见阎王,背后插扫帚。sǐ qù jiàn yán wáng,bèi hòu chā sǎo zhǒu。

拾得

闭门私造罪,准拟免灾殃。bì mén sī zào zuì,zhǔn nǐ miǎn zāi yāng。
被他恶部童,抄得报阎王。bèi tā è bù tóng,chāo dé bào yán wáng。
纵不入镬汤,亦须卧铁床。zòng bù rù huò tāng,yì xū wò tiě chuáng。
不许雇人替,自作自身当。bù xǔ gù rén tì,zì zuò zì shēn dāng。

拾得

悠悠尘里人,常道尘中乐。yōu yōu chén lǐ rén,cháng dào chén zhōng lè。
我见尘中人,心生多悯顾。wǒ jiàn chén zhōng rén,xīn shēng duō mǐn gù。
何哉悯此流,念彼尘中苦。hé zāi mǐn cǐ liú,niàn bǐ chén zhōng kǔ。

拾得

无去无来本湛然,不居内外及中间。wú qù wú lái běn zhàn rán,bù jū nèi wài jí zhōng jiān。
一颗水精绝瑕翳,光明透满出人天。yī kē shuǐ jīng jué xiá yì,guāng míng tòu mǎn chū rén tiān。

拾得

少年学书剑,叱驭到荆州。shǎo nián xué shū jiàn,chì yù dào jīng zhōu。
闻伐匈奴尽,婆娑无处游。wén fá xiōng nú jǐn,pó suō wú chù yóu。
归来翠岩下,席草玩清流。guī lái cuì yán xià,xí cǎo wán qīng liú。
壮士志未骋,猕猴骑土牛。zhuàng shì zhì wèi chěng,mí hóu qí tǔ niú。

拾得

三界如转轮,浮生若流水。sān jiè rú zhuǎn lún,fú shēng ruò liú shuǐ。
蠢蠢诸品类,贪生不觉死。chǔn chǔn zhū pǐn lèi,tān shēng bù jué sǐ。
汝看朝垂露,能得几时子。rǔ kàn cháo chuí lù,néng dé jǐ shí zi。
541234