古诗词

上巳日

殷尧藩

曲水公卿宴,香尘尽满街。qū shuǐ gōng qīng yàn,xiāng chén jǐn mǎn jiē。
无心修禊事,独步到禅斋。wú xīn xiū xì shì,dú bù dào chán zhāi。
细草萦愁目,繁花逆旅怀。xì cǎo yíng chóu mù,fán huā nì lǚ huái。
绮罗人走马,遗落凤皇钗。qǐ luó rén zǒu mǎ,yí luò fèng huáng chāi。
殷尧藩

殷尧藩

殷尧藩(780—855),浙江嘉兴人。唐朝诗人。唐元和九年(814)进士,历任永乐县令、福州从事,曾随李翱作过潭州幕府的幕僚,后官至侍御史,有政绩。他和沈亚之、姚合、雍陶、许浑、马戴是诗友,跟白居易、李绅、刘禹锡等也有往来。曾拜访韦应物,两人投契莫逆。他足迹很广,遍历晋、陕、闽、浙、苏、赣、两湖等地。性好山水,曾说:“一日不见山水,便觉胸次尘土堆积,急须以酒浇之。”著有诗集一卷,《新唐书艺文志》传于世。 殷尧藩的作品>>

猜您喜欢

汉宫词三首

殷尧藩

骏马金鞍白玉鞭,宫中来取李延年。jùn mǎ jīn ān bái yù biān,gōng zhōng lái qǔ lǐ yán nián。
承恩直日鸳鸯殿,一曲清歌在九天。chéng ēn zhí rì yuān yāng diàn,yī qū qīng gē zài jiǔ tiān。

夜过洞庭

殷尧藩

笙歌只解闹花天,谁是敲冰掉小船。shēng gē zhǐ jiě nào huā tiān,shuí shì qiāo bīng diào xiǎo chuán。
为觅潇湘幽隐处,夜深载月听鸣泉。wèi mì xiāo xiāng yōu yǐn chù,yè shēn zài yuè tīng míng quán。

游山南寺

殷尧藩

山中尽日无人到,竹外交加百鸟鸣。shān zhōng jǐn rì wú rén dào,zhú wài jiāo jiā bǎi niǎo míng。
昨日小楼微雨过,樱桃花落晚风晴。zuó rì xiǎo lóu wēi yǔ guò,yīng táo huā luò wǎn fēng qíng。

寄太仆田卿二首

殷尧藩

客窗强饮太匆匆,急雨寒风意万重。kè chuāng qiáng yǐn tài cōng cōng,jí yǔ hán fēng yì wàn zhòng。
蓦上心来消未得,梦回又听五更钟。mò shàng xīn lái xiāo wèi dé,mèng huí yòu tīng wǔ gèng zhōng。

寄太仆田卿二首

殷尧藩

一阳才动伏群阴,万物于今寓太音。yī yáng cái dòng fú qún yīn,wàn wù yú jīn yù tài yīn。
若喜长生添线日,微微消息识天心。ruò xǐ zhǎng shēng tiān xiàn rì,wēi wēi xiāo xī shí tiān xīn。

新昌井

殷尧藩

辘轳千转劳筋力,待得甘泉渴杀人。lù lú qiān zhuǎn láo jīn lì,dài dé gān quán kě shā rén。
且共山麋同饮涧,玉沙铺底浅磷磷。qiě gòng shān mí tóng yǐn jiàn,yù shā pù dǐ qiǎn lín lín。

闻筝歌

殷尧藩

凄凄切切断肠声,指滑音柔万种情。qī qī qiè qiè duàn cháng shēng,zhǐ huá yīn róu wàn zhǒng qíng。
花影深沈遮不住,度帏穿幕又残更。huā yǐng shēn shěn zhē bù zhù,dù wéi chuān mù yòu cán gèng。

赠歌人郭婉二首

殷尧藩

石家金谷旧歌人,起唱花筵泪满巾。shí jiā jīn gǔ jiù gē rén,qǐ chàng huā yán lèi mǎn jīn。
红粉少年诸弟子,一时惆怅望梁尘。hóng fěn shǎo nián zhū dì zi,yī shí chóu chàng wàng liáng chén。

赠歌人郭婉二首

殷尧藩

云满衣裳月满身,轻盈归步过流尘。yún mǎn yī shang yuè mǎn shēn,qīng yíng guī bù guò liú chén。
五更无限留连意,常恐风花又一春。wǔ gèng wú xiàn liú lián yì,cháng kǒng fēng huā yòu yī chūn。

潭州席上赠舞柘枝妓

殷尧藩

姑苏太守青娥女,流落长沙舞柘枝。gū sū tài shǒu qīng é nǚ,liú luò zhǎng shā wǔ zhè zhī。
坐满绣衣皆不识,可怜红脸泪双垂。zuò mǎn xiù yī jiē bù shí,kě lián hóng liǎn lèi shuāng chuí。

中元日观诸道士步虚

殷尧藩

玄都开秘箓,白石礼先生。xuán dōu kāi mì lù,bái shí lǐ xiān shēng。
上界秋光净,中元夜气清。shàng jiè qiū guāng jìng,zhōng yuán yè qì qīng。
星辰朝帝处,鸾鹤步虚声。xīng chén cháo dì chù,luán hè bù xū shēng。
玉洞花长发,珠宫月最明。yù dòng huā zhǎng fā,zhū gōng yuè zuì míng。
扫坛天地肃,投简鬼神惊。sǎo tán tiān dì sù,tóu jiǎn guǐ shén jīng。
傥赐刀圭药,还留不死名。tǎng cì dāo guī yào,hái liú bù sǐ míng。

醉赠刘十二

殷尧藩

春草正凄凄,知君过恶溪。chūn cǎo zhèng qī qī,zhī jūn guò è xī。
莺将吉了语,猿共猓然啼。yīng jiāng jí le yǔ,yuán gòng guǒ rán tí。
别路魂先断,还家梦几迷。bié lù hún xiān duàn,hái jiā mèng jǐ mí。
定寻雷令剑,应识越王笄。dìng xún léi lìng jiàn,yīng shí yuè wáng jī。
树色多于北,潮声少向西。shù sè duō yú běi,cháo shēng shǎo xiàng xī。
椰花好为酒,谁伴醉如泥。yē huā hǎo wèi jiǔ,shuí bàn zuì rú ní。

李舍人席上感遇

殷尧藩

微云敛雨天气清,松声出树秋泠泠。wēi yún liǎn yǔ tiān qì qīng,sōng shēng chū shù qiū líng líng。
窗户长含碧萝色,溪流时带蛟龙腥。chuāng hù zhǎng hán bì luó sè,xī liú shí dài jiāo lóng xīng。
一官到手不可避,万事役我徒劳形。yī guān dào shǒu bù kě bì,wàn shì yì wǒ tú láo xíng。
飘然曳杖出门去,无数好山江上横。piāo rán yè zhàng chū mén qù,wú shù hǎo shān jiāng shàng héng。

春怨

殷尧藩

柳花扑帘春欲尽,绿阴障林莺乱啼。liǔ huā pū lián chūn yù jǐn,lǜ yīn zhàng lín yīng luàn tí。
只愁明日送春去,落日满园啼竹鸡。zhǐ chóu míng rì sòng chūn qù,luò rì mǎn yuán tí zhú jī。

吹笙歌

殷尧藩

伶儿竹声愁绕空,秦女泪湿燕支红。líng ér zhú shēng chóu rào kōng,qín nǚ lèi shī yàn zhī hóng。
玉桃花片落不住,三十六簧能唤风。yù táo huā piàn luò bù zhù,sān shí liù huáng néng huàn fēng。
461234