古诗词

蔡平喜遇河阳马判官宽话别

鲍溶

从事东军正四年,相逢且喜偃兵前。cóng shì dōng jūn zhèng sì nián,xiāng féng qiě xǐ yǎn bīng qián。
看寻狡兔翻三窟,见射妖星落九天。kàn xún jiǎo tù fān sān kū,jiàn shè yāo xīng luò jiǔ tiān。
江上柳营回鼓角,河阳花府望神仙。jiāng shàng liǔ yíng huí gǔ jiǎo,hé yáng huā fǔ wàng shén xiān。
秋风萧飒醉中别,白马嘶霜雁叫烟。qiū fēng xiāo sà zuì zhōng bié,bái mǎ sī shuāng yàn jiào yān。
鲍溶

鲍溶

鲍溶,字德源,生卒年、籍贯不详,元和四年进士,是中唐时期的重要诗人。晚唐诗人、诗论家张为著《诗人主客图》,尊鲍溶为“博解宏拔主”.将他与“广大教化主”白居易、“高古奥逸主”孟云卿、“清奇雅正主”李益、“清奇僻苦主”盂郊、“瑰奇美丽主”武元衡并列。为“六主”之一。宋代欧阳修、曾巩等对他的诗歌也颇为欣赏。 鲍溶的作品>>

猜您喜欢

弄玉词二首

鲍溶

素女结念飞天行,白玉参差凤皇声,天仙借女双翅猛。sù nǚ jié niàn fēi tiān xíng,bái yù cān chà fèng huáng shēng,tiān xiān jiè nǚ shuāng chì měng。
五灯绕身生,入烟去无影。wǔ dēng rào shēn shēng,rù yān qù wú yǐng。

弄玉词二首

鲍溶

三清弄玉秦公女,嫁得天上人。sān qīng nòng yù qín gōng nǚ,jià dé tiān shàng rén。
琼箫碧月唤朱雀,携手上谒玉晨君。qióng xiāo bì yuè huàn zhū què,xié shǒu shàng yè yù chén jūn。
夫妻同寿,万万青春。fū qī tóng shòu,wàn wàn qīng chūn。

山行经樵翁

鲍溶

我心劳我身,远道谁与论。wǒ xīn láo wǒ shēn,yuǎn dào shuí yǔ lùn。
心如木中火,忧至常自燔。xīn rú mù zhōng huǒ,yōu zhì cháng zì fán。
披访结恩地,世人轻报恩。pī fǎng jié ēn dì,shì rén qīng bào ēn。
女无良媒识,知入何人门。nǚ wú liáng méi shí,zhī rù hé rén mén。
寒日行深山,路由谷中村。hán rì xíng shēn shān,lù yóu gǔ zhōng cūn。
田翁樵采熟,男女讴吟喧。tián wēng qiáo cǎi shú,nán nǚ ōu yín xuān。
借问身命谋,上言愧乾坤。jiè wèn shēn mìng móu,shàng yán kuì qián kūn。
时清公赋薄,力勤地利繁。shí qīng gōng fù báo,lì qín dì lì fán。
下念草木年,坐家见重孙。xià niàn cǎo mù nián,zuò jiā jiàn zhòng sūn。
举案馈宾客,糟浆盈陶尊。jǔ àn kuì bīn kè,zāo jiāng yíng táo zūn。
醉闲鹿裘暖,白发舞轩轩。zuì xián lù qiú nuǎn,bái fā wǔ xuān xuān。
仰羡太古人,余将破行辕。yǎng xiàn tài gǔ rén,yú jiāng pò xíng yuán。
遑遑问身事,师友难为言。huáng huáng wèn shēn shì,shī yǒu nán wèi yán。
离歌又行去,落日低寒泉。lí gē yòu xíng qù,luò rì dī hán quán。

途中旅思二首

鲍溶

喔喔鸡鸣晓,萧萧马辞枥。ō ō jī míng xiǎo,xiāo xiāo mǎ cí lì。
草草名利区,居人少于客。cǎo cǎo míng lì qū,jū rén shǎo yú kè。
生期三万日,童耄半虚掷。shēng qī sān wàn rì,tóng mào bàn xū zhì。
修短命半中,忧欢复相敌。xiū duǎn mìng bàn zhōng,yōu huān fù xiāng dí。
朝提黄金爵,暮造青松宅。cháo tí huáng jīn jué,mù zào qīng sōng zhái。
来往日相悲,北邙田土窄。lái wǎng rì xiāng bēi,běi máng tián tǔ zhǎi。
峨峨西天岳,锦绣明翠壁。é é xī tiān yuè,jǐn xiù míng cuì bì。
中有不死乡,千年无人迹。zhōng yǒu bù sǐ xiāng,qiān nián wú rén jì。
心期周太子,下马拜虚碧。xīn qī zhōu tài zi,xià mǎ bài xū bì。
鹤驾如可从,他年执烟策。hè jià rú kě cóng,tā nián zhí yān cè。

途中旅思二首

鲍溶

星出方问宿,睡眼始朦胧。xīng chū fāng wèn sù,shuì yǎn shǐ méng lóng。
天光见地色,上路车幢幢。tiān guāng jiàn dì sè,shàng lù chē chuáng chuáng。
时物既老大,众山何枯空。shí wù jì lǎo dà,zhòng shān hé kū kōng。
青冥见古柏,寥朗闻疏鸿。qīng míng jiàn gǔ bǎi,liáo lǎng wén shū hóng。
独步天地间,无因为君忠。dú bù tiān dì jiān,wú yīn wèi jūn zhōng。
白毛寻人忧,生此头发中。bái máo xún rén yōu,shēng cǐ tóu fā zhōng。
跃马非壮岁,报恩无高功。yuè mǎ fēi zhuàng suì,bào ēn wú gāo gōng。
斯言化为火,日夜焚深衷。sī yán huà wèi huǒ,rì yè fén shēn zhōng。

旧镜

鲍溶

婵娟本家镜,与妾归君子。chán juān běn jiā jìng,yǔ qiè guī jūn zi。
每忆并照时,相逢明月里。měi yì bìng zhào shí,xiāng féng míng yuè lǐ。
春风忽分影,白日难依倚。chūn fēng hū fēn yǐng,bái rì nán yī yǐ。
珠粉不结花,玉珰宁辉耳。zhū fěn bù jié huā,yù dāng níng huī ěr。
心期不可见,不保长如此。xīn qī bù kě jiàn,bù bǎo zhǎng rú cǐ。
华发一欺人,青铜化为鬼。huá fā yī qī rén,qīng tóng huà wèi guǐ。
良人有归日,肯学妖桃李。liáng rén yǒu guī rì,kěn xué yāo táo lǐ。
瑶匣若浮云,冥冥藏玉水。yáo xiá ruò fú yún,míng míng cáng yù shuǐ。
侍儿不遣照,恐学孤鸾死。shì ér bù qiǎn zhào,kǒng xué gū luán sǐ。

宿悟空寺赠僧

鲍溶

劳者谣烛蛾,致身何营营。láo zhě yáo zhú é,zhì shēn hé yíng yíng。
雪山本师在,心地如镜清。xuě shān běn shī zài,xīn dì rú jìng qīng。
往与本师别,人间买浮名。wǎng yǔ běn shī bié,rén jiān mǎi fú míng。
朝光畏不久,内火烧人情。cháo guāng wèi bù jiǔ,nèi huǒ shāo rén qíng。
迷路喜为远,宿留化人城。mí lù xǐ wèi yuǎn,sù liú huà rén chéng。
前心宛如此,了了随静生。qián xīn wǎn rú cǐ,le le suí jìng shēng。
维持薝卜花,却与前心行。wéi chí zhān bo huā,què yǔ qián xīn xíng。

感兴

鲍溶

幽人无近迹,别易会则稀。yōu rén wú jìn jì,bié yì huì zé xī。
黄鹤亦姓丁,寥寥何处飞?huáng hè yì xìng dīng,liáo liáo hé chù fēi?
时见海上山,绕云心依依。shí jiàn hǎi shàng shān,rào yún xīn yī yī。
谅无驭风术,中路愁虚归。liàng wú yù fēng shù,zhōng lù chóu xū guī。
童发慕道心,壮年堕尘机。tóng fā mù dào xīn,zhuàng nián duò chén jī。
白日不饶我,如今事皆非。bái rì bù ráo wǒ,rú jīn shì jiē fēi。
群羊化石尽,双凫与我违。qún yáng huà shí jǐn,shuāng fú yǔ wǒ wéi。
□岳黄金富,轩辕晓霞衣。yuè huáng jīn fù,xuān yuán xiǎo xiá yī。
谁令日在眼,容色烟云微。shuí lìng rì zài yǎn,róng sè yān yún wēi。

秋思

鲍溶

楚客秋更悲,皇皇无声地。chǔ kè qiū gèng bēi,huáng huáng wú shēng dì。
时无无事人,我命与身异。shí wú wú shì rén,wǒ mìng yǔ shēn yì。
良时如飞鸟,回掌成故事。liáng shí rú fēi niǎo,huí zhǎng chéng gù shì。
蹉跎秋定还,凝冽坚冰至。cuō tuó qiū dìng hái,níng liè jiān bīng zhì。
人生不期老,华发谁能避。rén shēng bù qī lǎo,huá fā shuí néng bì。
感此惜壮年,壮年少为贵。gǎn cǐ xī zhuàng nián,zhuàng nián shǎo wèi guì。
我生虽努力,荣途难自致。wǒ shēng suī nǔ lì,róng tú nán zì zhì。
徒为击角歌,且惭雕剑字。tú wèi jī jiǎo gē,qiě cán diāo jiàn zì。
吾师罕言命,感激潜伤思。wú shī hǎn yán mìng,gǎn jī qián shāng sī。

客途逢乡人旋别

鲍溶

惊鸿一断行,天远会无因。jīng hóng yī duàn xíng,tiān yuǎn huì wú yīn。
无因忽相会,感叹若有神。wú yīn hū xiāng huì,gǎn tàn ruò yǒu shén。
我乡路三千,百里一主人。wǒ xiāng lù sān qiān,bǎi lǐ yī zhǔ rén。
一宿独何恋,何况旧乡邻。yī sù dú hé liàn,hé kuàng jiù xiāng lín。
牢落岁华晏,相怜客中贫。láo luò suì huá yàn,xiāng lián kè zhōng pín。
迎霜君衣暖,与我同一身。yíng shuāng jūn yī nuǎn,yǔ wǒ tóng yī shēn。
谁在天日下,此生能不勤。shuí zài tiān rì xià,cǐ shēng néng bù qín。
青萍寄流水,安得长相亲。qīng píng jì liú shuǐ,ān dé zhǎng xiāng qīn。
明发更远道,山河重苦辛。míng fā gèng yuǎn dào,shān hé zhòng kǔ xīn。

古意

鲍溶

重锦化为泥,剪刀误人事。zhòng jǐn huà wèi ní,jiǎn dāo wù rén shì。
夜裁远道书,剪破相思字。yè cái yuǎn dào shū,jiǎn pò xiāng sī zì。
妾心不自信,远道终难寄。qiè xīn bù zì xìn,yuǎn dào zhōng nán jì。
客心固多疑,肯信非人意。kè xīn gù duō yí,kěn xìn fēi rén yì。
万里不言远,归书长相次。wàn lǐ bù yán yuǎn,guī shū zhǎng xiāng cì。
可即由此书,空房□忌讳。kě jí yóu cǐ shū,kōng fáng jì huì。

山中冬思二首

鲍溶

山深先冬寒,败叶与林齐。shān shēn xiān dōng hán,bài yè yǔ lín qí。
门巷非世路,何人念穷栖。mén xiàng fēi shì lù,hé rén niàn qióng qī。
哀风破山起,夕雪误鸣鸡。āi fēng pò shān qǐ,xī xuě wù míng jī。
巢鸟侵旦出,饥猿无声啼。cháo niǎo qīn dàn chū,jī yuán wú shēng tí。
晨兴动烟火,开云伐冰溪。chén xīng dòng yān huǒ,kāi yún fá bīng xī。
老木寒更瘦,阴云晴亦低。lǎo mù hán gèng shòu,yīn yún qíng yì dī。
我贫自求力,颜色常低迷。wǒ pín zì qiú lì,yán sè cháng dī mí。
时思灵台下,游子正悽悽。shí sī líng tái xià,yóu zi zhèng qī qī。

山中冬思二首

鲍溶

雪壮冰亦坚,冻涧如平地。xuě zhuàng bīng yì jiān,dòng jiàn rú píng dì。
幽人毛褐暖,笑就糟床醉。yōu rén máo hè nuǎn,xiào jiù zāo chuáng zuì。
唤人空谷应,开火寒猿至。huàn rén kōng gǔ yīng,kāi huǒ hán yuán zhì。
拾薪煮秋栗,看鼎书古字。shí xīn zhǔ qiū lì,kàn dǐng shū gǔ zì。
忽忆南涧游,衣巾多云气。hū yì nán jiàn yóu,yī jīn duō yún qì。
露脚寻逸僧,咨量意中事。lù jiǎo xún yì sēng,zī liàng yì zhōng shì。

读史

鲍溶

鬼书报秦亡,天地亦云闭。guǐ shū bào qín wáng,tiān dì yì yún bì。
赤龙吟大野,老母哭白帝。chì lóng yín dà yě,lǎo mǔ kū bái dì。
苍苍无白日,项氏徒先济。cāng cāng wú bái rì,xiàng shì tú xiān jì。
六合已姓刘,鸿门事难制。liù hé yǐ xìng liú,hóng mén shì nán zhì。
坑降嬴政在,衣锦人望替。kēng jiàng yíng zhèng zài,yī jǐn rén wàng tì。
宿昔见汉兵,龙蛇满旌棨。sù xī jiàn hàn bīng,lóng shé mǎn jīng qǐ。
始矜山可拔,终叹骓不逝。shǐ jīn shān kě bá,zhōng tàn zhuī bù shì。
区区亚父心,未究天人际。qū qū yà fù xīn,wèi jiū tiān rén jì。
萧张马无汗,盛业垂千世。xiāo zhāng mǎ wú hàn,shèng yè chuí qiān shì。

冬夜答客

鲍溶

冬日诚可爱,不如夜漏多。dōng rì chéng kě ài,bù rú yè lòu duō。
幸君霜露里,车马犯寒过。xìng jūn shuāng lù lǐ,chē mǎ fàn hán guò。
学耕不逢年,稂莠败黍禾。xué gēng bù féng nián,láng yǒu bài shǔ hé。
岂唯亲宾散,鸟鼠移巢窠。qǐ wéi qīn bīn sàn,niǎo shǔ yí cháo kē。
独见青松心,凌霜庇柔萝。dú jiàn qīng sōng xīn,líng shuāng bì róu luó。
壮日贱若此,留恩意如何。zhuàng rì jiàn ruò cǐ,liú ēn yì rú hé。
因忆古丈夫,一言重山河。yīn yì gǔ zhàng fū,yī yán zhòng shān hé。
临风弹楚剑,为子奏燕歌。lín fēng dàn chǔ jiàn,wèi zi zòu yàn gē。