古诗词

霓裳羽衣歌

鲍溶

玉烟生窗午轻凝,晨华左耀鲜相凌。yù yān shēng chuāng wǔ qīng níng,chén huá zuǒ yào xiān xiāng líng。
人言天孙机上亲手迹,有时怨别无所惜。rén yán tiān sūn jī shàng qīn shǒu jì,yǒu shí yuàn bié wú suǒ xī。
遂令武帝厌云韶,金针天丝缀飘飘。suì lìng wǔ dì yàn yún sháo,jīn zhēn tiān sī zhuì piāo piāo。
五声写出心中见,拊石喧金柏梁殿。wǔ shēng xiě chū xīn zhōng jiàn,fǔ shí xuān jīn bǎi liáng diàn。
此衣春日赐何人,秦女腰肢轻若燕。cǐ yī chūn rì cì hé rén,qín nǚ yāo zhī qīng ruò yàn。
香风间旋众彩随,联联珍珠贯长丝。xiāng fēng jiān xuán zhòng cǎi suí,lián lián zhēn zhū guàn zhǎng sī。
眼前意是三清客,星宿离离绕身白。yǎn qián yì shì sān qīng kè,xīng sù lí lí rào shēn bái。
鸾凤有声不见身,出宫入徵随伶人。luán fèng yǒu shēng bù jiàn shēn,chū gōng rù zhēng suí líng rén。
神仙如月只可望,瑶华池头几惆怅。shén xiān rú yuè zhǐ kě wàng,yáo huá chí tóu jǐ chóu chàng。
乔山一闭曲未终,鼎湖秋惊白头浪。qiáo shān yī bì qū wèi zhōng,dǐng hú qiū jīng bái tóu làng。
鲍溶

鲍溶

鲍溶,字德源,生卒年、籍贯不详,元和四年进士,是中唐时期的重要诗人。晚唐诗人、诗论家张为著《诗人主客图》,尊鲍溶为“博解宏拔主”.将他与“广大教化主”白居易、“高古奥逸主”孟云卿、“清奇雅正主”李益、“清奇僻苦主”盂郊、“瑰奇美丽主”武元衡并列。为“六主”之一。宋代欧阳修、曾巩等对他的诗歌也颇为欣赏。 鲍溶的作品>>

猜您喜欢

范真传

鲍溶

昨日新花红满眼,今朝美酒绿留人。zuó rì xīn huā hóng mǎn yǎn,jīn cháo měi jiǔ lǜ liú rén。
更宜明月含芳露,凭仗萧郎夜赏春。gèng yí míng yuè hán fāng lù,píng zhàng xiāo láng yè shǎng chūn。

范真传

鲍溶

白雪剪花朱蜡蒂,折花传笑惜春人。bái xuě jiǎn huā zhū là dì,zhé huā chuán xiào xī chūn rén。
请君白日留明日,一醉春风莫厌频。qǐng jūn bái rì liú míng rì,yī zuì chūn fēng mò yàn pín。

玉清坛

鲍溶

上阳宫里女,玉色楚人多。shàng yáng gōng lǐ nǚ,yù sè chǔ rén duō。
西信无因得,东游奈乐何。xī xìn wú yīn dé,dōng yóu nài lè hé。

酬江公见寄

鲍溶

曾答雁门偈,为怜同社人。céng dá yàn mén jì,wèi lián tóng shè rén。
多惭惠休句,偕得此阳春。duō cán huì xiū jù,xié dé cǐ yáng chūn。

山居

鲍溶

窈窕垂涧萝,蒙茸黄葛花。yǎo tiǎo chuí jiàn luó,méng rōng huáng gé huā。
鸳鸯怜碧水,照影舞金沙。yuān yāng lián bì shuǐ,zhào yǐng wǔ jīn shā。

怀仙二首其二

鲍溶

阆峰绮阁几千丈,瑶水西流十二城。láng fēng qǐ gé jǐ qiān zhàng,yáo shuǐ xī liú shí èr chéng。
曾见周灵王太子,碧桃花下自吹笙。céng jiàn zhōu líng wáng tài zi,bì táo huā xià zì chuī shēng。

寄天台准公

鲍溶

赤城桥东见月夜,佛垄寺边行月僧。chì chéng qiáo dōng jiàn yuè yè,fú lǒng sì biān xíng yuè sēng。
闲蹋莓苔绕琪树,海光清净对心灯。xián tà méi tái rào qí shù,hǎi guāng qīng jìng duì xīn dēng。

赠杨炼师

鲍溶

紫烟衣上绣春云,清隐山书小篆文。zǐ yān yī shàng xiù chūn yún,qīng yǐn shān shū xiǎo zhuàn wén。
明月在天将凤管,夜深吹向玉晨君。míng yuè zài tiān jiāng fèng guǎn,yè shēn chuī xiàng yù chén jūn。

答客

鲍溶

竹间深路马惊嘶,独入蓬门半似迷。zhú jiān shēn lù mǎ jīng sī,dú rù péng mén bàn shì mí。
劳问圃人终岁事,桔槔声里雨春畦。láo wèn pǔ rén zhōng suì shì,jú gāo shēng lǐ yǔ chūn qí。

隋宫

鲍溶

柳塘烟起日西斜,竹浦风回雁弄沙。liǔ táng yān qǐ rì xī xié,zhú pǔ fēng huí yàn nòng shā。
炀帝春游古城在,坏宫芳草满人家。yáng dì chūn yóu gǔ chéng zài,huài gōng fāng cǎo mǎn rén jiā。

得储道士书

鲍溶

婵娟春尽暮心秋,邻里同年半白头。chán juān chūn jǐn mù xīn qiū,lín lǐ tóng nián bàn bái tóu。
为问蓬莱近消息,海波平静好东游。wèi wèn péng lái jìn xiāo xī,hǎi bō píng jìng hǎo dōng yóu。

旧镜

鲍溶

团团铜镜似潭水,心爱玉颜私自亲。tuán tuán tóng jìng shì tán shuǐ,xīn ài yù yán sī zì qīn。
一经离别少年改,难与清光相见新。yī jīng lí bié shǎo nián gǎi,nán yǔ qīng guāng xiāng jiàn xīn。

期尽

鲍溶

鱼锁生衣门不开,玉筐金月共尘埃。yú suǒ shēng yī mén bù kāi,yù kuāng jīn yuè gòng chén āi。
青山石妇千年望,雷雨曾知来不来。qīng shān shí fù qiān nián wàng,léi yǔ céng zhī lái bù lái。

秋暮送裴垍员外刺婺州

鲍溶

婺女星边气不秋,金华山水似瀛州。wù nǚ xīng biān qì bù qiū,jīn huá shān shuǐ shì yíng zhōu。
含香太守心清净,去与神仙日日游。hán xiāng tài shǒu xīn qīng jìng,qù yǔ shén xiān rì rì yóu。

寄薛膺昆季

鲍溶

楚山清洛两无期,梦里春风玉树枝。chǔ shān qīng luò liǎng wú qī,mèng lǐ chūn fēng yù shù zhī。
何况芙蓉楼上客,海门江月亦相思。hé kuàng fú róng lóu shàng kè,hǎi mén jiāng yuè yì xiāng sī。
1421234567»