古诗词

河间献王墓

张继

汉家宗室独称贤,遗事闲中见旧编。hàn jiā zōng shì dú chēng xián,yí shì xián zhōng jiàn jiù biān。
偶过河间寻往迹,却怜荒冢带寒烟。ǒu guò hé jiān xún wǎng jì,què lián huāng zhǒng dài hán yān。
频求千古书连帙,独对三雍策几篇。pín qiú qiān gǔ shū lián zhì,dú duì sān yōng cè jǐ piān。
雅乐未兴人已逝,雄歌依旧大风传。yǎ lè wèi xīng rén yǐ shì,xióng gē yī jiù dà fēng chuán。

张继

张继(约715~约779)字懿孙,汉族,襄州人(今湖北襄阳人)。唐代诗人,他的生平不甚可知。据诸家记录,仅知他是天宝十二年(公元七五三年)的进士。大历中,以检校祠部员外郎为洪州(今江西南昌市)盐铁判官。他的诗爽朗激越,不事雕琢,比兴幽深,事理双切,对后世颇有影响。但可惜流传下来的不到50首。他的最著名的诗是《枫桥夜泊》。 张继的作品>>

猜您喜欢

华清宫

张继

天宝承平奈乐何,华清宫殿郁嵯峨。tiān bǎo chéng píng nài lè hé,huá qīng gōng diàn yù cuó é。
朝元阁峻临秦岭,羯鼓楼高俯渭河。cháo yuán gé jùn lín qín lǐng,jié gǔ lóu gāo fǔ wèi hé。
玉树长飘云外曲,霓裳闲舞月中歌。yù shù zhǎng piāo yún wài qū,ní shang xián wǔ yuè zhōng gē。
只今惟有温泉水,呜咽声中感慨多。zhǐ jīn wéi yǒu wēn quán shuǐ,wū yàn shēng zhōng gǎn kǎi duō。

感怀

张继

调与时人背,心将静者论。diào yǔ shí rén bèi,xīn jiāng jìng zhě lùn。
终年帝城里,不识五侯门。zhōng nián dì chéng lǐ,bù shí wǔ hóu mén。

饮李十二宅

张继

重门敞春夕,灯烛霭馀辉。zhòng mén chǎng chūn xī,dēng zhú ǎi yú huī。
醉我百尊酒,留连夜未归。zuì wǒ bǎi zūn jiǔ,liú lián yè wèi guī。

望归舟

张继

莫莫望归客,依依江上船。mò mò wàng guī kè,yī yī jiāng shàng chuán。
潮落犹有信,去楫未知旋。cháo luò yóu yǒu xìn,qù jí wèi zhī xuán。

安公房问法

张继

流年一日复一日,世事何时是了时。liú nián yī rì fù yī rì,shì shì hé shí shì le shí。
试向东林问禅伯,遣将心地学琉璃。shì xiàng dōng lín wèn chán bó,qiǎn jiāng xīn dì xué liú lí。

上清词

张继

紫阳宫女捧丹砂,王母令过汉帝家。zǐ yáng gōng nǚ pěng dān shā,wáng mǔ lìng guò hàn dì jiā。
春风不肯停仙驭,却向蓬莱看杏花。chūn fēng bù kěn tíng xiān yù,què xiàng péng lái kàn xìng huā。

送顾况泗上觐叔父

张继

吴乡岁贡足嘉宾,后进之中见此人。wú xiāng suì gòng zú jiā bīn,hòu jìn zhī zhōng jiàn cǐ rén。
别业更临洙泗上,拟将书卷对残春。bié yè gèng lín zhū sì shàng,nǐ jiāng shū juǎn duì cán chūn。

金谷园

张继

彩楼歌馆正融融,一骑星飞锦帐空。cǎi lóu gē guǎn zhèng róng róng,yī qí xīng fēi jǐn zhàng kōng。
老尽名花春不管,年年啼鸟怨东风。lǎo jǐn míng huā chūn bù guǎn,nián nián tí niǎo yuàn dōng fēng。

邮亭

张继

云淡山横日欲斜,邮亭下马对残花。yún dàn shān héng rì yù xié,yóu tíng xià mǎ duì cán huā。
自从身逐征西府,每到开时不在家。zì cóng shēn zhú zhēng xī fǔ,měi dào kāi shí bù zài jiā。

宿白马寺

张继

白马驮经事已空,断碑残刹见遗踪。bái mǎ tuó jīng shì yǐ kōng,duàn bēi cán shā jiàn yí zōng。
萧萧茅屋秋风起,一夜雨声羁思浓。xiāo xiāo máo wū qiū fēng qǐ,yī yè yǔ shēng jī sī nóng。

明德宫

张继

碧瓦朱楹白昼闲,金衣宝扇晓风寒。bì wǎ zhū yíng bái zhòu xián,jīn yī bǎo shàn xiǎo fēng hán。
摩云观阁高如许,长对河流出断山。mó yún guān gé gāo rú xǔ,zhǎng duì hé liú chū duàn shān。

读峄山碑

张继

六国平来四海家,相君当代擅才华。liù guó píng lái sì hǎi jiā,xiāng jūn dāng dài shàn cái huá。
谁知颂德山头石,却与他人戒后车。shuí zhī sòng dé shān tóu shí,què yǔ tā rén jiè hòu chē。

送邹判官往陈留

张继

齐宋伤心地,频年此用兵。qí sòng shāng xīn dì,pín nián cǐ yòng bīng。
女停襄邑杼,农废汶阳耕。nǚ tíng xiāng yì zhù,nóng fèi wèn yáng gēng。
国使乘轺去,诸侯拥节迎。guó shǐ chéng yáo qù,zhū hóu yōng jié yíng。
深仁荷君子,薄赋恤黎氓。shēn rén hé jūn zi,báo fù xù lí máng。
火燎原犹热,波摇海未平。huǒ liáo yuán yóu rè,bō yáo hǎi wèi píng。
应将否泰理,一问鲁诸生。yīng jiāng fǒu tài lǐ,yī wèn lǔ zhū shēng。

酬李书记校书越城秋夜见赠

张继

东越秋城夜,西人白发年。dōng yuè qiū chéng yè,xī rén bái fā nián。
寒城警刁斗,孤愤抱龙泉。hán chéng jǐng diāo dòu,gū fèn bào lóng quán。
凤辇栖岐下,鲸波斗洛川。fèng niǎn qī qí xià,jīng bō dòu luò chuān。
量空海陵粟,赐乏水衡钱。liàng kōng hǎi líng sù,cì fá shuǐ héng qián。
投阁嗤扬子,飞书代鲁连。tóu gé chī yáng zi,fēi shū dài lǔ lián。
苍苍不可问,余亦赋思玄。cāng cāng bù kě wèn,yú yì fù sī xuán。

郢城西楼吟

张继

连山尽塞水萦回,山上戍门临水开。lián shān jǐn sāi shuǐ yíng huí,shān shàng shù mén lín shuǐ kāi。
珠帘直下一百丈,日暖游鳞自相向。zhū lián zhí xià yī bǎi zhàng,rì nuǎn yóu lín zì xiāng xiàng。
昔人爱险闭层城,今人复爱闲江清。xī rén ài xiǎn bì céng chéng,jīn rén fù ài xián jiāng qīng。
沙洲枫岸无来客,草绿花开山鸟鸣。shā zhōu fēng àn wú lái kè,cǎo lǜ huā kāi shān niǎo míng。
34123