古诗词

题王处士山居

刘得仁

茅堂入谷远,林暗绝其邻。máo táng rù gǔ yuǎn,lín àn jué qí lín。
终日有流水,经年无到人。zhōng rì yǒu liú shuǐ,jīng nián wú dào rén。
溪云常欲雨,山洞别开春。xī yún cháng yù yǔ,shān dòng bié kāi chūn。
自得仙家术,栽松独养真。zì dé xiān jiā shù,zāi sōng dú yǎng zhēn。

刘得仁

刘得仁(约公元八三八年前后在世),唐朝时期作家,字、里、生卒年均不详,约唐文宗开成中前后在世。相传他是公主之子。长庆中,(公元八二三年左右)即有诗名。自开成至大中四朝,昆弟以贵戚皆擢显位,独得仁出入举场三十年,竟无所成。得仁著有诗集一卷,《新唐书艺文志》传于世。 刘得仁的作品>>

猜您喜欢

送王书记归邠州

刘得仁

陈琳轻一别,马上意超然。chén lín qīng yī bié,mǎ shàng yì chāo rán。
来日行烦暑,归时听早蝉。lái rì xíng fán shǔ,guī shí tīng zǎo chán。
阴云翳城郭,细雨紊山川。yīn yún yì chéng guō,xì yǔ wěn shān chuān。
从事公刘地,元戎旧礼贤。cóng shì gōng liú dì,yuán róng jiù lǐ xián。

送谢观之剑南从事

刘得仁

迢递从知己,他人敢更言。tiáo dì cóng zhī jǐ,tā rén gǎn gèng yán。
离京虽未腊,到府已应暄。lí jīng suī wèi là,dào fǔ yǐ yīng xuān。
飞急奔行雁,啼酸忆子猿。fēi jí bēn xíng yàn,tí suān yì zi yuán。
江山无限思,君拟共谁论。jiāng shān wú xiàn sī,jūn nǐ gòng shuí lùn。

送顾非熊作尉盱眙

刘得仁

一名兼一尉,未足是君伸。yī míng jiān yī wèi,wèi zú shì jūn shēn。
厉数为诗者,多来作谏臣。lì shù wèi shī zhě,duō lái zuò jiàn chén。
路翻平楚阔,草带古淮新。lù fān píng chǔ kuò,cǎo dài gǔ huái xīn。
天下虽云大,同声有几人。tiān xià suī yún dà,tóng shēng yǒu jǐ rén。

送高湘及第后东归觐叔

刘得仁

此去几般荣,登科鼎足名。cǐ qù jǐ bān róng,dēng kē dǐng zú míng。
无惭入南巷,高价耸东京。wú cán rù nán xiàng,gāo jià sǒng dōng jīng。
窗对嵩山碧,庭来洛水声。chuāng duì sōng shān bì,tíng lái luò shuǐ shēng。
门前桃李树,一径已阴成。mén qián táo lǐ shù,yī jìng yǐ yīn chéng。

送友人下第归觐

刘得仁

君此卜行日,高堂应梦归。jūn cǐ bo xíng rì,gāo táng yīng mèng guī。
莫将和氏泪,滴著老莱衣。mò jiāng hé shì lèi,dī zhù lǎo lái yī。
岳雨连河细,田禽出麦飞。yuè yǔ lián hé xì,tián qín chū mài fēi。
到家调膳后,吟苦落蝉晖。dào jiā diào shàn hòu,yín kǔ luò chán huī。

送友人下第归扬州觐省

刘得仁

新柳间花垂,东西京路岐。xīn liǔ jiān huā chuí,dōng xī jīng lù qí。
园林知自到,寝食计相思。yuán lín zhī zì dào,qǐn shí jì xiāng sī。
雨断淮山出,帆扬楚树移。yǔ duàn huái shān chū,fān yáng chǔ shù yí。
晨昏心已泰,蝉发是回时。chén hūn xīn yǐ tài,chán fā shì huí shí。

早行

刘得仁

万类半已动,此心宁自安。wàn lèi bàn yǐ dòng,cǐ xīn níng zì ān。
月沈平野尽,星隐曙空残。yuè shěn píng yě jǐn,xīng yǐn shǔ kōng cán。
马渡横流广,人行湛露寒。mǎ dù héng liú guǎng,rén xíng zhàn lù hán。
还思犹梦者,不信早行难。hái sī yóu mèng zhě,bù xìn zǎo xíng nán。

通济里居酬庐肇见寻不遇

刘得仁

衡门掩绿苔,树下绝尘埃。héng mén yǎn lǜ tái,shù xià jué chén āi。
偶赴高僧约,旋知长者来。ǒu fù gāo sēng yuē,xuán zhī zhǎng zhě lái。
云山堪眺望,车马必裴回。yún shān kān tiào wàng,chē mǎ bì péi huí。
问以何为待,惭无酒一杯。wèn yǐ hé wèi dài,cán wú jiǔ yī bēi。

赠王尊师

刘得仁

为道常日损,尊师修此心。wèi dào cháng rì sǔn,zūn shī xiū cǐ xīn。
挂肩黄布被,穿发白蒿簪。guà jiān huáng bù bèi,chuān fā bái hāo zān。
符札灵砂字,弦弹古素琴。fú zhá líng shā zì,xián dàn gǔ sù qín。
囊中曾有药,点土亦成金。náng zhōng céng yǒu yào,diǎn tǔ yì chéng jīn。

冬夜与蔡校书宿无可上人院

刘得仁

儒释偶同宿,夜窗寒更清。rú shì ǒu tóng sù,yè chuāng hán gèng qīng。
忘机于世久,晤语到天明。wàng jī yú shì jiǔ,wù yǔ dào tiān míng。
月倒高松影,风旋一磬声。yuè dào gāo sōng yǐng,fēng xuán yī qìng shēng。
真门犹是幻,不用觉浮生。zhēn mén yóu shì huàn,bù yòng jué fú shēng。

冬日喜同志宿

刘得仁

相逢话清夜,言实转相知。xiāng féng huà qīng yè,yán shí zhuǎn xiāng zhī。
共道名虽切,唯论命不疑。gòng dào míng suī qiè,wéi lùn mìng bù yí。
吟身坐霜石,眠鸟握风枝。yín shēn zuò shuāng shí,mián niǎo wò fēng zhī。
别忆天台客,烟霞昔有期。bié yì tiān tái kè,yān xiá xī yǒu qī。

逢吕上山人

刘得仁

尘里正愁老,相逢眼益明。chén lǐ zhèng chóu lǎo,xiāng féng yǎn yì míng。
从前枉多病,此后鲜疏名。cóng qián wǎng duō bìng,cǐ hòu xiān shū míng。
古柏今收子,深山许事兄。gǔ bǎi jīn shōu zi,shēn shān xǔ shì xiōng。
长生如有分,愿逐到蓬瀛。zhǎng shēng rú yǒu fēn,yuàn zhú dào péng yíng。

春暮对雨

刘得仁

春暮雨微微,翻疑坠叶时。chūn mù yǔ wēi wēi,fān yí zhuì yè shí。
气蒙杨柳重,寒勒牡丹迟。qì méng yáng liǔ zhòng,hán lēi mǔ dān chí。
未夕鸟先宿,望晴人有期。wèi xī niǎo xiān sù,wàng qíng rén yǒu qī。
何当廓阴闭,新暑竹风吹。hé dāng kuò yīn bì,xīn shǔ zhú fēng chuī。

初夏题段郎中修竹里南园

刘得仁

高人游息处,与此曲池连。gāo rén yóu xī chù,yǔ cǐ qū chí lián。
密树才春后,深山在目前。mì shù cái chūn hòu,shēn shān zài mù qián。
远峰初绝雨,片石欲生烟。yuǎn fēng chū jué yǔ,piàn shí yù shēng yān。
数有僧来宿,应缘静好禅。shù yǒu sēng lái sù,yīng yuán jìng hǎo chán。

题景玄禅师院

刘得仁

古僧精进者,师复是谁流。gǔ sēng jīng jìn zhě,shī fù shì shuí liú。
道贵行无我,禅难说到头。dào guì xíng wú wǒ,chán nán shuō dào tóu。
汲泉羸鹤立,拥褐老猿愁。jí quán léi hè lì,yōng hè lǎo yuán chóu。
曾住深山院,何如此院幽。céng zhù shēn shān yuàn,hé rú cǐ yuàn yōu。
1181234567»