古诗词

送僧归玉泉寺

刘得仁

玉泉归故刹,便老是僧期。yù quán guī gù shā,biàn lǎo shì sēng qī。
乱木孤蝉后,寒山绝鸟时。luàn mù gū chán hòu,hán shān jué niǎo shí。
若寻流水去,转出白云迟。ruò xún liú shuǐ qù,zhuǎn chū bái yún chí。
见说千峰路,溪深复顶危。jiàn shuō qiān fēng lù,xī shēn fù dǐng wēi。

刘得仁

刘得仁(约公元八三八年前后在世),唐朝时期作家,字、里、生卒年均不详,约唐文宗开成中前后在世。相传他是公主之子。长庆中,(公元八二三年左右)即有诗名。自开成至大中四朝,昆弟以贵戚皆擢显位,独得仁出入举场三十年,竟无所成。得仁著有诗集一卷,《新唐书艺文志》传于世。 刘得仁的作品>>

猜您喜欢

和段校书冬夕寄题庐山

刘得仁

名高身未到,此恨蓄多时。míng gāo shēn wèi dào,cǐ hèn xù duō shí。
是夕吟因话,他年必去随。shì xī yín yīn huà,tā nián bì qù suí。
尝闻庐岳顶,半入楚江湄。cháng wén lú yuè dǐng,bàn rù chǔ jiāng méi。
几处悬崖上,千寻瀑布垂。jǐ chù xuán yá shàng,qiān xún pù bù chuí。
炉峰松淅沥,湓浦柳参差。lú fēng sōng xī lì,pén pǔ liǔ cān chà。
日色连湖白,钟声拂浪迟。rì sè lián hú bái,zhōng shēng fú làng chí。
烟梯缘薜荔,岳寺步欹危。yān tī yuán bì lì,yuè sì bù yī wēi。
地本饶灵草,林曾出祖师。dì běn ráo líng cǎo,lín céng chū zǔ shī。
石楼霞耀壁,猿树鹤分枝。shí lóu xiá yào bì,yuán shù hè fēn zhī。
细径萦岩末,高窗见海涯。xì jìng yíng yán mò,gāo chuāng jiàn hǎi yá。
嵌空寒更极,寂寞夜尤思。qiàn kōng hán gèng jí,jì mò yè yóu sī。
阴谷冰埋术,仙田雪覆芝。yīn gǔ bīng mái shù,xiān tián xuě fù zhī。
乱泉禅客濑,异迹逸人知。luàn quán chán kè lài,yì jì yì rén zhī。
藓室新开灶,柽潭末了棋。xiǎn shì xīn kāi zào,chēng tán mò le qí。
如何遂闲放,长得在希夷。rú hé suì xián fàng,zhǎng dé zài xī yí。
空务渔樵事,方无道路悲。kōng wù yú qiáo shì,fāng wú dào lù bēi。
谢公台尚在,陶令柳潜衰。xiè gōng tái shàng zài,táo lìng liǔ qián shuāi。
尘外难相许,人间贵迹遗。chén wài nán xiāng xǔ,rén jiān guì jì yí。
虽怀丹桂影,不忘白云期。suī huái dān guì yǐng,bù wàng bái yún qī。
仁者终携手,今朝预赋诗。rén zhě zhōng xié shǒu,jīn cháo yù fù shī。

上姚谏议

刘得仁

高文与盛德,皆谓古无伦。gāo wén yǔ shèng dé,jiē wèi gǔ wú lún。
圣代生才子,明庭有谏臣。shèng dài shēng cái zi,míng tíng yǒu jiàn chén。
已瞻龙衮近,渐向凤池新。yǐ zhān lóng gǔn jìn,jiàn xiàng fèng chí xīn。
却忆波涛郡,来时岛屿春。què yì bō tāo jùn,lái shí dǎo yǔ chūn。
名因诗句大,家似布衣贫。míng yīn shī jù dà,jiā shì bù yī pín。
曾暗投新轴,频闻奖滞身。céng àn tóu xīn zhóu,pín wén jiǎng zhì shēn。
照吟清夕月,送药紫霞人。zhào yín qīng xī yuè,sòng yào zǐ xiá rén。
终计依门馆,何疑不化鳞。zhōng jì yī mén guǎn,hé yí bù huà lín。

上翰林丁学士

刘得仁

今代如尧代,徵贤察众情。jīn dài rú yáo dài,zhēng xián chá zhòng qíng。
久聆推行寔,然后佐聪明。jiǔ líng tuī xíng shí,rán hòu zuǒ cōng míng。
官自文华重,恩因顾问生。guān zì wén huá zhòng,ēn yīn gù wèn shēng。
词人求作称,天子许和羹。cí rén qiú zuò chēng,tiān zi xǔ hé gēng。
御柳凋霜晚,宫泉滴月清。yù liǔ diāo shuāng wǎn,gōng quán dī yuè qīng。
直庐寒漏近,秋烛白麻成。zhí lú hán lòu jìn,qiū zhú bái má chéng。
玉殿移时对,金舆数侍行。yù diàn yí shí duì,jīn yú shù shì xíng。
赐衣香未散,借马色难名。cì yī xiāng wèi sàn,jiè mǎ sè nán míng。
时辈何偏羡,儒流此最荣。shí bèi hé piān xiàn,rú liú cǐ zuì róng。
终当闻夑理,寰宇永升平。zhōng dāng wén xiè lǐ,huán yǔ yǒng shēng píng。

山中舒怀寄上丁学士

刘得仁

五字投精鉴,惭非大雅词。wǔ zì tóu jīng jiàn,cán fēi dà yǎ cí。
本求闲赐览,岂料便蒙知。běn qiú xián cì lǎn,qǐ liào biàn méng zhī。
幽拙欣殊幸,提携更不疑。yōu zhuō xīn shū xìng,tí xié gèng bù yí。
弱苗须雨长,懒翼在风吹。ruò miáo xū yǔ zhǎng,lǎn yì zài fēng chuī。
砺镞端杨叶,光门待桂枝。lì zú duān yáng yè,guāng mén dài guì zhī。
计闻尘里誉,因和禁中诗。jì wén chén lǐ yù,yīn hé jìn zhōng shī。

莺出谷

刘得仁

东风潜启物,动息意皆新。dōng fēng qián qǐ wù,dòng xī yì jiē xīn。
此鸟从幽谷,依林报早春。cǐ niǎo cóng yōu gǔ,yī lín bào zǎo chūn。
出寒虽未及,振羽渐能频。chū hán suī wèi jí,zhèn yǔ jiàn néng pín。
稍类冲天鹤,多随折桂人。shāo lèi chōng tiān hè,duō suí zhé guì rén。
尊前喧有语,花里昼藏身。zūn qián xuān yǒu yǔ,huā lǐ zhòu cáng shēn。
若向秾华处,馀禽不见亲。ruò xiàng nóng huá chù,yú qín bù jiàn qīn。

哭翰林丁侍郎

刘得仁

相知出肺腑,非旧亦非亲。xiāng zhī chū fèi fǔ,fēi jiù yì fēi qīn。
每见云霄侣,多阳鄙拙身。měi jiàn yún xiāo lǚ,duō yáng bǐ zhuō shēn。
即期扶泰运,岂料哭贤人。jí qī fú tài yùn,qǐ liào kū xián rén。
应是随先帝,依前作近臣。yīng shì suí xiān dì,yī qián zuò jìn chén。
平生任公直,爱弟尚风尘。píng shēng rèn gōng zhí,ài dì shàng fēng chén。
宅闭青松古,坟临赤水新。zhái bì qīng sōng gǔ,fén lín chì shuǐ xīn。
官清仍齿壮,儿小复家贫。guān qīng réng chǐ zhuàng,ér xiǎo fù jiā pín。
惆怅天难问,空流泪满巾。chóu chàng tiān nán wèn,kōng liú lèi mǎn jīn。

陈情上李景让大夫

刘得仁

一被浮名误,旋遭白发侵。yī bèi fú míng wù,xuán zāo bái fā qīn。
裴回恋明主,梦寐在秋岑。péi huí liàn míng zhǔ,mèng mèi zài qiū cén。
遇物唯多感,居常只是吟。yù wù wéi duō gǎn,jū cháng zhǐ shì yín。
待时钳定口,经事压低心。dài shí qián dìng kǒu,jīng shì yā dī xīn。
辛苦文场久,因缘戚里深。xīn kǔ wén chǎng jiǔ,yīn yuán qī lǐ shēn。
老迷新道路,贫卖旧园林。lǎo mí xīn dào lù,pín mài jiù yuán lín。
晴赏行闻水,宵棋坐见参。qíng shǎng xíng wén shuǐ,xiāo qí zuò jiàn cān。
龟留闲去问,僧约偶来寻。guī liú xián qù wèn,sēng yuē ǒu lái xún。
望喜潜凭鹊,娱情愿有琴。wàng xǐ qián píng què,yú qíng yuàn yǒu qín。
此生如遂意,誓死报知音。cǐ shēng rú suì yì,shì sǐ bào zhī yīn。
上德怜孤直,唯公拔陆沈。shàng dé lián gū zhí,wéi gōng bá lù shěn。
丘山恩忽被,蝼蚁力难任。qiū shān ēn hū bèi,lóu yǐ lì nán rèn。
作鉴明同日,听言重若金。zuò jiàn míng tóng rì,tīng yán zhòng ruò jīn。
从兹更无限,翘足俟为霖。cóng zī gèng wú xiàn,qiào zú qí wèi lín。

和郑先辈谢秩闲居寓书所怀

刘得仁

西风日夜吹,万木共离披。xī fēng rì yè chuī,wàn mù gòng lí pī。
近甸新晴后,高人得意时。jìn diān xīn qíng hòu,gāo rén dé yì shí。
暂闲心亦泰,论道面难欺。zàn xián xīn yì tài,lùn dào miàn nán qī。
把笔还诗债,将琴当酒资。bǎ bǐ hái shī zhài,jiāng qín dāng jiǔ zī。
蓝衫悬竹桁,乌帽挂松枝。lán shān xuán zhú héng,wū mào guà sōng zhī。
名占文章重,官归谏宪迟。míng zhàn wén zhāng zhòng,guān guī jiàn xiàn chí。
生涯贫帝里,公议到台司。shēng yá pín dì lǐ,gōng yì dào tái sī。
室冷沾苔藓,门清绝路岐。shì lěng zhān tái xiǎn,mén qīng jué lù qí。
莫言邻白屋,即贺立丹墀。mò yán lín bái wū,jí hè lì dān chí。
岂虑尘埃久,云霄故有期。qǐ lǜ chén āi jiǔ,yún xiāo gù yǒu qī。

病中晨起即事寄场中往还

刘得仁

昨日离尘里,今朝懒已成。zuó rì lí chén lǐ,jīn cháo lǎn yǐ chéng。
岂能为久隐,更欲泥浮名。qǐ néng wèi jiǔ yǐn,gèng yù ní fú míng。
虚牖晨光白,幽园晓气清。xū yǒu chén guāng bái,yōu yuán xiǎo qì qīng。
戴沙寻水去,披雾入林行。dài shā xún shuǐ qù,pī wù rù lín xíng。
叠叶孤禽在,初阳半树明。dié yè gū qín zài,chū yáng bàn shù míng。
桑麻新雨润,芦荻古波声。sāng má xīn yǔ rùn,lú dí gǔ bō shēng。
易向田家熟,元于世路生。yì xiàng tián jiā shú,yuán yú shì lù shēng。
病多三径塞,吟苦四邻惊。bìng duō sān jìng sāi,yín kǔ sì lín jīng。

送钱给事赴虢州

刘得仁

帝心忧虢俗,暂庭辍掖垣臣。dì xīn yōu guó sú,zàn tíng chuò yē yuán chén。
疲瘵初承制,乡闾似得春。pí zhài chū chéng zhì,xiāng lǘ shì dé chūn。
化成应有瑞,位重转闻贫。huà chéng yīng yǒu ruì,wèi zhòng zhuǎn wén pín。
用作盐梅日,争回卧辙人。yòng zuò yán méi rì,zhēng huí wò zhé rén。

长门怨

刘得仁

争得一人闻此怨,长门深夜有妍姝。zhēng dé yī rén wén cǐ yuàn,zhǎng mén shēn yè yǒu yán shū。
早知雨露翻相误,只插荆钗嫁匹夫。zǎo zhī yǔ lù fān xiāng wù,zhǐ chā jīng chāi jià pǐ fū。

池上宿

刘得仁

事事不求奢,长吟省叹嗟。shì shì bù qiú shē,zhǎng yín shěng tàn jiē。
无才堪世弃,有句向谁夸。wú cái kān shì qì,yǒu jù xiàng shuí kuā。
老树呈秋色,空池浸月华。lǎo shù chéng qiū sè,kōng chí jìn yuè huá。
凉风白露夕,此境属诗家。liáng fēng bái lù xī,cǐ jìng shǔ shī jiā。

夏日即事

刘得仁

到晓改诗句,四邻嫌苦吟。dào xiǎo gǎi shī jù,sì lín xián kǔ yín。
中宵横北斗,夏木隐栖禽。zhōng xiāo héng běi dòu,xià mù yǐn qī qín。
天地先秋肃,轩窗映月深。tiān dì xiān qiū sù,xuān chuāng yìng yuè shēn。
幽庭多此景,惟恐曙光侵。yōu tíng duō cǐ jǐng,wéi kǒng shǔ guāng qīn。
118«2345678