古诗词

寄雍陶先辈

刘得仁

久别青云士,幽人分固然。jiǔ bié qīng yún shì,yōu rén fēn gù rán。
愁心不易去,蹇步卒难前。chóu xīn bù yì qù,jiǎn bù zú nán qián。
尽落经霜叶,频阴欲雪天。jǐn luò jīng shuāng yè,pín yīn yù xuě tiān。
归山自有限,岂待白头年。guī shān zì yǒu xiàn,qǐ dài bái tóu nián。

刘得仁

刘得仁(约公元八三八年前后在世),唐朝时期作家,字、里、生卒年均不详,约唐文宗开成中前后在世。相传他是公主之子。长庆中,(公元八二三年左右)即有诗名。自开成至大中四朝,昆弟以贵戚皆擢显位,独得仁出入举场三十年,竟无所成。得仁著有诗集一卷,《新唐书艺文志》传于世。 刘得仁的作品>>

猜您喜欢

忆鹤

刘得仁

自尔归仙后,经秋又过春。zì ěr guī xiān hòu,jīng qiū yòu guò chūn。
白云寻不得,紫府去无因。bái yún xún bù dé,zǐ fǔ qù wú yīn。
此地空明月,何山伴羽人。cǐ dì kōng míng yuè,hé shān bàn yǔ rén。
终期华表上,重见令威身。zhōng qī huá biǎo shàng,zhòng jiàn lìng wēi shēn。

听夜泉

刘得仁

静里层层石,潺湲到鹤林。jìng lǐ céng céng shí,chán yuán dào hè lín。
流回出几洞,源远历千岑。liú huí chū jǐ dòng,yuán yuǎn lì qiān cén。
寒助空山月,清兼此夜心。hán zhù kōng shān yuè,qīng jiān cǐ yè xīn。
幽人听达曙,相和藓床吟。yōu rén tīng dá shǔ,xiāng hé xiǎn chuáng yín。

乐游原春望

刘得仁

乐游原上望,望尽帝都春。lè yóu yuán shàng wàng,wàng jǐn dì dōu chūn。
始觉繁华地,应无不醉人。shǐ jué fán huá dì,yīng wú bù zuì rén。
云开双阙丽,柳映九衢新。yún kāi shuāng quē lì,liǔ yìng jiǔ qú xīn。
爱此频来往,多闲逐此身。ài cǐ pín lái wǎng,duō xián zhú cǐ shēn。

赠雍陶博士

刘得仁

腹是群书笥,官为六义师。fù shì qún shū sì,guān wèi liù yì shī。
情高少尘事,朝下足闲时。qíng gāo shǎo chén shì,cháo xià zú xián shí。
有句同人伏,无私胄子知。yǒu jù tóng rén fú,wú sī zhòu zi zhī。
汉庭公议在,正与触邪宜。hàn tíng gōng yì zài,zhèng yǔ chù xié yí。

夏日感怀寄所知

刘得仁

了了见岐路,欲行难负心。le le jiàn qí lù,yù xíng nán fù xīn。
趋时不圆转,自古易湮沈。qū shí bù yuán zhuǎn,zì gǔ yì yān shěn。
日正林方合,蜩鸣夏已深。rì zhèng lín fāng hé,tiáo míng xià yǐ shēn。
中郎今远在,谁识爨桐音。zhōng láng jīn yuǎn zài,shuí shí cuàn tóng yīn。

陈情上知己

刘得仁

性与才俱拙,名场迹甚微。xìng yǔ cái jù zhuō,míng chǎng jì shén wēi。
久居颜亦厚,独立事多非。jiǔ jū yán yì hòu,dú lì shì duō fēi。
刻骨搜新句,无人悯白衣。kè gǔ sōu xīn jù,wú rén mǐn bái yī。
明时自堪恋,不是不知机。míng shí zì kān liàn,bù shì bù zhī jī。

秋夜寄友人二首

刘得仁

永夜无他虑,长吟毕二更。yǒng yè wú tā lǜ,zhǎng yín bì èr gèng。
暗灯摇碧影,滞雨滴阶声。àn dēng yáo bì yǐng,zhì yǔ dī jiē shēng。
道进愁还浅,年加睡自轻。dào jìn chóu hái qiǎn,nián jiā shuì zì qīng。
如何得深术,相与舍浮名。rú hé dé shēn shù,xiāng yǔ shě fú míng。

秋夜寄友人二首

刘得仁

所思同海岱,所梦亦烟波。suǒ sī tóng hǎi dài,suǒ mèng yì yān bō。
默坐看山久,闲行值寺过。mò zuò kàn shān jiǔ,xián xíng zhí sì guò。
独吟黄叶乱,相去碧峰多。dú yín huáng yè luàn,xiāng qù bì fēng duō。
我有归心在,君行竟若何。wǒ yǒu guī xīn zài,jūn xíng jìng ruò hé。

寄春坊顾校书

刘得仁

宁因不得志,寂寞本相宜。níng yīn bù dé zhì,jì mò běn xiāng yí。
冥目冥心坐,花开花落时。míng mù míng xīn zuò,huā kāi huā luò shí。
数畦蔬甲出,半梦鸟声移。shù qí shū jiǎ chū,bàn mèng niǎo shēng yí。
只恐龙楼吏,归山又见违。zhǐ kǒng lóng lóu lì,guī shān yòu jiàn wéi。

对月寄雍陶

刘得仁

圆明寒魄上,天地一光中。yuán míng hán pò shàng,tiān dì yī guāng zhōng。
临水通宵坐,知君此兴同。lín shuǐ tōng xiāo zuò,zhī jūn cǐ xīng tóng。
华凝衣有露,静极树无风。huá níng yī yǒu lù,jìng jí shù wú fēng。
若向湘江见,湘江彻底空。ruò xiàng xiāng jiāng jiàn,xiāng jiāng chè dǐ kōng。

寄谢观

刘得仁

十五年馀苦,今朝始遇君。shí wǔ nián yú kǔ,jīn cháo shǐ yù jūn。
无惭于白日,不枉别孤云。wú cán yú bái rì,bù wǎng bié gū yún。
得失天难问,称扬鬼亦闻。dé shī tiān nán wèn,chēng yáng guǐ yì wén。
此恩销镂骨,吟坐叶纷纷。cǐ ēn xiāo lòu gǔ,yín zuò yè fēn fēn。

送鄂州崔大夫赴镇

刘得仁

廉问帝难人,朝庭辍重臣。lián wèn dì nán rén,cháo tíng chuò zhòng chén。
入山初有雪,登路正无尘。rù shān chū yǒu xuě,dēng lù zhèng wú chén。
去国鸣驺缓,经云住旆频。qù guó míng zōu huǎn,jīng yún zhù pèi pín。
千峰与万木,清听雨情新。qiān fēng yǔ wàn mù,qīng tīng yǔ qíng xīn。

送雍陶侍御赴兖州裴尚书命

刘得仁

纶阁知孤直,翻论北巷贤。lún gé zhī gū zhí,fān lùn běi xiàng xián。
且縻莲幕里,会致玉阶前。qiě mí lián mù lǐ,huì zhì yù jiē qián。
洙泗秋微动,龟蒙月正圆。zhū sì qiū wēi dòng,guī méng yuè zhèng yuán。
元戎军务息,清句待君联。yuán róng jūn wù xī,qīng jù dài jūn lián。

送新罗人归本国

刘得仁

鸡林隔巨浸,一住一年行。jī lín gé jù jìn,yī zhù yī nián xíng。
日近国先曙,风吹海不平。rì jìn guó xiān shǔ,fēng chuī hǎi bù píng。
眼穿乡井树,头白渺弥程。yǎn chuān xiāng jǐng shù,tóu bái miǎo mí chéng。
到彼星霜换,唐家语却生。dào bǐ xīng shuāng huàn,táng jiā yǔ què shēng。

送车涛

刘得仁

朝是暮还非,人情冷暖移。cháo shì mù hái fēi,rén qíng lěng nuǎn yí。
浮生只如此,强进欲何为。fú shēng zhǐ rú cǐ,qiáng jìn yù hé wèi。
要路知无援,深山必遇师。yào lù zhī wú yuán,shēn shān bì yù shī。
怜君明此理,休去不迟疑。lián jūn míng cǐ lǐ,xiū qù bù chí yí。
1181234567»