古诗词

池上宿

刘得仁

事事不求奢,长吟省叹嗟。shì shì bù qiú shē,zhǎng yín shěng tàn jiē。
无才堪世弃,有句向谁夸。wú cái kān shì qì,yǒu jù xiàng shuí kuā。
老树呈秋色,空池浸月华。lǎo shù chéng qiū sè,kōng chí jìn yuè huá。
凉风白露夕,此境属诗家。liáng fēng bái lù xī,cǐ jìng shǔ shī jiā。

刘得仁

刘得仁(约公元八三八年前后在世),唐朝时期作家,字、里、生卒年均不详,约唐文宗开成中前后在世。相传他是公主之子。长庆中,(公元八二三年左右)即有诗名。自开成至大中四朝,昆弟以贵戚皆擢显位,独得仁出入举场三十年,竟无所成。得仁著有诗集一卷,《新唐书艺文志》传于世。 刘得仁的作品>>

猜您喜欢

贾妇怨

刘得仁

嫁与商人头欲白,未曾一日得双行。jià yǔ shāng rén tóu yù bái,wèi céng yī rì dé shuāng xíng。
任君逐利轻江海,莫把风涛似妾轻。rèn jūn zhú lì qīng jiāng hǎi,mò bǎ fēng tāo shì qiè qīng。

寄友人

刘得仁

风飒沉思眼忽开,尘埃污得是庸才。fēng sà chén sī yǎn hū kāi,chén āi wū dé shì yōng cái。
那堪更见巢松鹤,飞入青云不下来。nà kān gèng jiàn cháo sōng hè,fēi rù qīng yún bù xià lái。

晏起

刘得仁

日过辰时犹在梦,客来应笑也求名。rì guò chén shí yóu zài mèng,kè lái yīng xiào yě qiú míng。
浮生自得长高枕,不向人间与命争。fú shēng zì dé zhǎng gāo zhěn,bù xiàng rén jiān yǔ mìng zhēng。

马上别单于刘评事

刘得仁

庙谋宏远人难测,公主生还帝感深。miào móu hóng yuǎn rén nán cè,gōng zhǔ shēng hái dì gǎn shēn。
天下底平须共喜,一时闲事莫惊心。tiān xià dǐ píng xū gòng xǐ,yī shí xián shì mò jīng xīn。

赠从弟谷

刘得仁

此世荣枯岂足惊,相逢惟要眼长青。cǐ shì róng kū qǐ zú jīng,xiāng féng wéi yào yǎn zhǎng qīng。
从来不爱三闾死,今日凭君莫独醒。cóng lái bù ài sān lǘ sǐ,jīn rì píng jūn mò dú xǐng。

别山居

刘得仁

万壑千岩景象开,登临未足又须回。wàn hè qiān yán jǐng xiàng kāi,dēng lín wèi zú yòu xū huí。
凭师莫断松间路,秋月圆时弟子来。píng shī mò duàn sōng jiān lù,qiū yuè yuán shí dì zi lái。

赠道人

刘得仁

长在城中无定业,卖丹磨镜两途贫。zhǎng zài chéng zhōng wú dìng yè,mài dān mó jìng liǎng tú pín。
三山来往寻常事,不省曾惊市井人。sān shān lái wǎng xún cháng shì,bù shěng céng jīng shì jǐng rén。

对月寄同志

刘得仁

霜满中庭月在林,塞鸿频过又更深。shuāng mǎn zhōng tíng yuè zài lín,sāi hóng pín guò yòu gèng shēn。
支颐不语相思坐,料得君心似我心。zhī yí bù yǔ xiāng sī zuò,liào dé jūn xīn shì wǒ xīn。

忆鹤

刘得仁

白丝翎羽丹砂顶,晓度秋烟出翠微。bái sī líng yǔ dān shā dǐng,xiǎo dù qiū yān chū cuì wēi。
来向孤松枝上立,见人吟苦却高飞。lái xiàng gū sōng zhī shàng lì,jiàn rén yín kǔ què gāo fēi。

监试莲花峰

刘得仁

太华万馀重,岧峣只此峰。tài huá wàn yú zhòng,tiáo yáo zhǐ cǐ fēng。
当秋倚寥泬,入望似芙蓉。dāng qiū yǐ liáo jué,rù wàng shì fú róng。
翠拔千寻直,青危一朵秾。cuì bá qiān xún zhí,qīng wēi yī duǒ nóng。
气分毛女秀,灵有羽人踪。qì fēn máo nǚ xiù,líng yǒu yǔ rén zōng。
倒影侵官路,流香激庙松。dào yǐng qīn guān lù,liú xiāng jī miào sōng。
尘埃终不及,车马自憧憧。chén āi zhōng bù jí,chē mǎ zì chōng chōng。

京兆府试目极千里

刘得仁

献赋多年客,低眉恨不前。xiàn fù duō nián kè,dī méi hèn bù qián。
此心常郁矣,纵目忽超然。cǐ xīn cháng yù yǐ,zòng mù hū chāo rán。
送骥登长路,有鸿入远天。sòng jì dēng zhǎng lù,yǒu hóng rù yuǎn tiān。
古墟烟幂幂,穷野草绵绵。gǔ xū yān mì mì,qióng yě cǎo mián mián。
树与金城接,山疑桂水连。shù yǔ jīn chéng jiē,shān yí guì shuǐ lián。
何当开霁日,无物翳平川。hé dāng kāi jì rì,wú wù yì píng chuān。

寻陈处士山堂

刘得仁

步溪凡几转,始得见幽踪。bù xī fán jǐ zhuǎn,shǐ dé jiàn yōu zōng。
路隐千根树,门开万仞峰。lù yǐn qiān gēn shù,mén kāi wàn rèn fēng。
片云生石窦,浅水卧枯松。piàn yún shēng shí dòu,qiǎn shuǐ wò kū sōng。
穷谷风光冷,深山翠碧浓。qióng gǔ fēng guāng lěng,shēn shān cuì bì nóng。
鹤看空里过,仙向坐中逢。hè kàn kōng lǐ guò,xiān xiàng zuò zhōng féng。
底露秋潭水,声微暮观钟。dǐ lù qiū tán shuǐ,shēng wēi mù guān zhōng。
他年来此定,异日愿相容。tā nián lái cǐ dìng,yì rì yuàn xiāng róng。
且喜今归去,人间事更慵。qiě xǐ jīn guī qù,rén jiān shì gèng yōng。

题从伯舍人道正里南园

刘得仁

帝里馀新第,朱门面碧岑。dì lǐ yú xīn dì,zhū mén miàn bì cén。
曙堂增爽气,乔木动清阴。shǔ táng zēng shuǎng qì,qiáo mù dòng qīng yīn。
直去亲瑶陛,朝回在竹林。zhí qù qīn yáo bì,cháo huí zài zhú lín。
风流才子调,好尚古人心。fēng liú cái zi diào,hǎo shàng gǔ rén xīn。
薜荔遮窗暗,莓苔近井深。bì lì zhē chuāng àn,méi tái jìn jǐng shēn。
礼无青草隔,诗共白衣吟。lǐ wú qīng cǎo gé,shī gòng bái yī yín。
轩静留孤鹤,庭虚到远砧。xuān jìng liú gū hè,tíng xū dào yuǎn zhēn。
掩关裁凤诏,开镜理琼簪。yǎn guān cái fèng zhào,kāi jìng lǐ qióng zān。
种植今如此,尘埃永不侵。zhǒng zhí jīn rú cǐ,chén āi yǒng bù qīn。
云奔投刺者,日日待为霖。yún bēn tóu cì zhě,rì rì dài wèi lín。

赋得听松声

刘得仁

庭际微风动,高松韵自生。tíng jì wēi fēng dòng,gāo sōng yùn zì shēng。
听时无物乱,尽日觉神清。tīng shí wú wù luàn,jǐn rì jué shén qīng。
强与幽泉并,翻嫌细雨并。qiáng yǔ yōu quán bìng,fān xián xì yǔ bìng。
拂空增鹤唳,过牖合琴声。fú kōng zēng hè lì,guò yǒu hé qín shēng。
况复当秋暮,偏宜在月明。kuàng fù dāng qiū mù,piān yí zài yuè míng。
不知深涧底,萧瑟有谁听。bù zhī shēn jiàn dǐ,xiāo sè yǒu shuí tīng。

宿普济寺

刘得仁

京寺数何穷,清幽此不同。jīng sì shù hé qióng,qīng yōu cǐ bù tóng。
曲江临阁北,御苑自墙东。qū jiāng lín gé běi,yù yuàn zì qiáng dōng。
广陌车音急,危楼夕景通。guǎng mò chē yīn jí,wēi lóu xī jǐng tōng。
乱峰沈暝野,毒暑过秋空。luàn fēng shěn míng yě,dú shǔ guò qiū kōng。
幡扬虚无里,星生杳霭中。fān yáng xū wú lǐ,xīng shēng yǎo ǎi zhōng。
月光笼月殿,莲气入莲宫。yuè guāng lóng yuè diàn,lián qì rù lián gōng。
缀草凉天露,吹人古木风。zhuì cǎo liáng tiān lù,chuī rén gǔ mù fēng。
饮茶除假寐,闻磬释尘蒙。yǐn chá chú jiǎ mèi,wén qìng shì chén méng。
童子眠苔净,高僧话漏终。tóng zi mián tái jìng,gāo sēng huà lòu zhōng。
待鸣晓钟后,万井复朣胧。dài míng xiǎo zhōng hòu,wàn jǐng fù tóng lóng。
118«2345678