古诗词

登单于台

张蠙

边兵春尽回,独上单于台。biān bīng chūn jǐn huí,dú shàng dān yú tái。
白日地中出,黄河天外来。bái rì dì zhōng chū,huáng hé tiān wài lái。
沙翻痕似浪,风急响疑雷。shā fān hén shì làng,fēng jí xiǎng yí léi。
欲向阴关度,阴关晓不开。yù xiàng yīn guān dù,yīn guān xiǎo bù kāi。

张蠙

[约公元九o一年前后在世]字象文,清河人。生卒年均不详,约唐哀帝天复初前后在世。生而颖秀,幼能为诗登单于台,有“白日地中出,黄河天上来”名,由是知名。家贫累下第,留滞长安。乾宁二年,(公元895年)登进士第。唐懿宗咸通(860-874)年间,与许棠、张乔、郑谷等合称“咸通十哲”。授校书郎,调栎阳尉,迁犀浦令。五建建蜀国,拜膳部员外郎。后为金堂令。 张蠙的作品>>

猜您喜欢

投所知

张蠙

十五年看帝里春,一枝头白未酬身。shí wǔ nián kàn dì lǐ chūn,yī zhī tóu bái wèi chóu shēn。
自闻离乱开公道,渐数孤平少屈人。zì wén lí luàn kāi gōng dào,jiàn shù gū píng shǎo qū rén。
劣马再寻商岭路,扁舟重寄越溪滨。liè mǎ zài xún shāng lǐng lù,biǎn zhōu zhòng jì yuè xī bīn。
省郎门似龙门峻,应借风雷变涸鳞。shěng láng mén shì lóng mén jùn,yīng jiè fēng léi biàn hé lín。

南康夜宴东溪留别郡守陆郎中

张蠙

飘然野客才无取,多谢君侯独见知。piāo rán yě kè cái wú qǔ,duō xiè jūn hóu dú jiàn zhī。
竹叶樽前教驻乐,桃花纸上待君诗。zhú yè zūn qián jiào zhù lè,táo huā zhǐ shàng dài jūn shī。
香迷蛱蝶投红烛,舞拂蒹葭倚翠帷。xiāng mí jiá dié tóu hóng zhú,wǔ fú jiān jiā yǐ cuì wéi。
明发别愁何处去,片帆天际酒醒时。míng fā bié chóu hé chù qù,piàn fān tiān jì jiǔ xǐng shí。

言怀

张蠙

十载声沈觉自非,贱身元合衣荷衣。shí zài shēng shěn jué zì fēi,jiàn shēn yuán hé yī hé yī。
岂能得路陪先达,却拟还家望少微。qǐ néng dé lù péi xiān dá,què nǐ hái jiā wàng shǎo wēi。
战马到秋长泪落,伤禽无夜不魂飞。zhàn mǎ dào qiū zhǎng lèi luò,shāng qín wú yè bù hún fēi。
平生祗学穿杨箭,更向何门是见机。píng shēng zhī xué chuān yáng jiàn,gèng xiàng hé mén shì jiàn jī。

喜友人日南回

张蠙

南游曾去海南涯,此去游人不易归。nán yóu céng qù hǎi nán yá,cǐ qù yóu rén bù yì guī。
白日雾昏张夜烛,穷冬气暖着春衣。bái rì wù hūn zhāng yè zhú,qióng dōng qì nuǎn zhe chūn yī。
溪荒毒鸟随船啅,洞黑冤蛇出树飞。xī huāng dú niǎo suí chuán zhuó,dòng hēi yuān shé chū shù fēi。
重入帝城何寂寞,共回迁客半轻肥。zhòng rù dì chéng hé jì mò,gòng huí qiān kè bàn qīng féi。

下第述怀

张蠙

十载长安迹未安,杏花还是看人看。shí zài zhǎng ān jì wèi ān,xìng huā hái shì kàn rén kàn。
名从近事方知险,诗到穷玄更觉难。míng cóng jìn shì fāng zhī xiǎn,shī dào qióng xuán gèng jué nán。
世薄不惭云路晚,家贫唯怯草堂寒。shì báo bù cán yún lù wǎn,jiā pín wéi qiè cǎo táng hán。
如何直道为身累,坐月眠霜思枉乾。rú hé zhí dào wèi shēn lèi,zuò yuè mián shuāng sī wǎng qián。

华阳道者

张蠙

华阳洞里持真经,心嫌来客风尘腥。huá yáng dòng lǐ chí zhēn jīng,xīn xián lái kè fēng chén xīng。
惟餐白石过白日,拟骑青竹上青冥。wéi cān bái shí guò bái rì,nǐ qí qīng zhú shàng qīng míng。
翔螭岂作汉武驾,神娥徒降燕昭庭。xiáng chī qǐ zuò hàn wǔ jià,shén é tú jiàng yàn zhāo tíng。
长生不必论贵贱,却是幽人骨主灵。zhǎng shēng bù bì lùn guì jiàn,què shì yōu rén gǔ zhǔ líng。

夏日题老将林亭

张蠙

百战功成翻爱静,侯门渐欲似仙家。bǎi zhàn gōng chéng fān ài jìng,hóu mén jiàn yù shì xiān jiā。
墙头雨细垂纤草,水面风回聚落花。qiáng tóu yǔ xì chuí xiān cǎo,shuǐ miàn fēng huí jù luò huā。
井放辘轳闲浸酒,笼开鹦鹉报煎茶。jǐng fàng lù lú xián jìn jiǔ,lóng kāi yīng wǔ bào jiān chá。
几人图在凌烟阁,曾不交锋向塞沙?jǐ rén tú zài líng yān gé,céng bù jiāo fēng xiàng sāi shā?

观江南牡丹

张蠙

北地花开南地风,寄根还与客心同。běi dì huā kāi nán dì fēng,jì gēn hái yǔ kè xīn tóng。
群芳尽怯千般态,几醉能消一番红。qún fāng jǐn qiè qiān bān tài,jǐ zuì néng xiāo yī fān hóng。
举世只将华胜实,真禅元喻色为空。jǔ shì zhǐ jiāng huá shèng shí,zhēn chán yuán yù sè wèi kōng。
近年明主思王道,不许新栽满六宫。jìn nián míng zhǔ sī wáng dào,bù xǔ xīn zāi mǎn liù gōng。

钱塘夜宴留别郡守

张蠙

四方骚动一州安,夜列樽罍伴客欢。sì fāng sāo dòng yī zhōu ān,yè liè zūn léi bàn kè huān。
觱栗调高山阁迥,虾蟆更促海声寒。bì lì diào gāo shān gé jiǒng,xiā má gèng cù hǎi shēng hán。
屏间佩响藏歌妓,幕外刀光立从官。píng jiān pèi xiǎng cáng gē jì,mù wài dāo guāng lì cóng guān。
沉醉不愁归棹远,晚风吹上子陵滩。chén zuì bù chóu guī zhào yuǎn,wǎn fēng chuī shàng zi líng tān。

十五夜与友人对月

张蠙

每到月圆思共醉,不宜同醉不成欢。měi dào yuè yuán sī gòng zuì,bù yí tóng zuì bù chéng huān。
一千二百如轮夜,浮世谁能得尽看。yī qiān èr bǎi rú lún yè,fú shì shuí néng dé jǐn kàn。

青冢

张蠙

倾国可能胜效国,无劳冥寞更思回。qīng guó kě néng shèng xiào guó,wú láo míng mò gèng sī huí。
太真虽是承恩死,只作飞尘向马嵬。tài zhēn suī shì chéng ēn sǐ,zhǐ zuò fēi chén xiàng mǎ wéi。

古战场

张蠙

荒骨潜销垒已平,汉家曾说此交兵。huāng gǔ qián xiāo lěi yǐ píng,hàn jiā céng shuō cǐ jiāo bīng。
如何万古冤魂在,风雨时闻有战声。rú hé wàn gǔ yuān hún zài,fēng yǔ shí wén yǒu zhàn shēng。

赠段逸人

张蠙

长筇自担药兼琴,话著名山即拟寻。zhǎng qióng zì dān yào jiān qín,huà zhù míng shān jí nǐ xún。
从听世人权似火,不能烧得卧云心。cóng tīng shì rén quán shì huǒ,bù néng shāo dé wò yún xīn。

赠郑司业

张蠙

晚学更求来世达,正怀非与百邪侵。wǎn xué gèng qiú lái shì dá,zhèng huái fēi yǔ bǎi xié qīn。
古人名在今人口,不合于名不苦心。gǔ rén míng zài jīn rén kǒu,bù hé yú míng bù kǔ xīn。

上所知

张蠙

初向众中留姓氏,敢期言下致时名。chū xiàng zhòng zhōng liú xìng shì,gǎn qī yán xià zhì shí míng。
而今马亦知人意,每到门前不肯行。ér jīn mǎ yì zhī rén yì,měi dào mén qián bù kěn xíng。
78123456