古诗词

送徐州薛尚书

张蠙

上将出儒中,论诗拟立功。shàng jiāng chū rú zhōng,lùn shī nǐ lì gōng。
州从禹后别,军自汉来雄。zhōu cóng yǔ hòu bié,jūn zì hàn lái xióng。
远驿销寒日,严城肃暮空。yuǎn yì xiāo hán rì,yán chéng sù mù kōng。
龙颜有遗庙,犹得奠英风。lóng yán yǒu yí miào,yóu dé diàn yīng fēng。

张蠙

[约公元九o一年前后在世]字象文,清河人。生卒年均不详,约唐哀帝天复初前后在世。生而颖秀,幼能为诗登单于台,有“白日地中出,黄河天上来”名,由是知名。家贫累下第,留滞长安。乾宁二年,(公元895年)登进士第。唐懿宗咸通(860-874)年间,与许棠、张乔、郑谷等合称“咸通十哲”。授校书郎,调栎阳尉,迁犀浦令。五建建蜀国,拜膳部员外郎。后为金堂令。 张蠙的作品>>

猜您喜欢

边庭送别

张蠙

一生虽达理,远别亦相悲。yī shēng suī dá lǐ,yuǎn bié yì xiāng bēi。
白发无修处,青松有老时。bái fā wú xiū chù,qīng sōng yǒu lǎo shí。
暮烟传戍起,寒日隔沙垂。mù yān chuán shù qǐ,hán rì gé shā chuí。
若是长安去,何难定后期。ruò shì zhǎng ān qù,hé nán dìng hòu qī。

将之京师留别亲友

张蠙

达命何劳问,西游且自期。dá mìng hé láo wèn,xī yóu qiě zì qī。
至公如有日,知我岂无时。zhì gōng rú yǒu rì,zhī wǒ qǐ wú shí。
野迥蝉相答,堤长柳对垂。yě jiǒng chán xiāng dá,dī zhǎng liǔ duì chuí。
酣歌一举袂,明发不堪思。hān gē yī jǔ mèi,míng fā bù kān sī。

赠别山友

张蠙

从容无限意,不独为离群。cóng róng wú xiàn yì,bù dú wèi lí qún。
年长惊黄叶,时清厌白云。nián zhǎng jīng huáng yè,shí qīng yàn bái yún。
旧山回马见,寒瀑别家闻。jiù shān huí mǎ jiàn,hán pù bié jiā wén。
相与存吾道,穷通各自分。xiāng yǔ cún wú dào,qióng tōng gè zì fēn。

途次绩溪先寄陈明府

张蠙

入境风烟好,幽人不易传。rù jìng fēng yān hǎo,yōu rén bù yì chuán。
新居多是客,旧隐半成仙。xīn jū duō shì kè,jiù yǐn bàn chéng xiān。
山断云冲骑,溪长柳拂船。shān duàn yún chōng qí,xī zhǎng liǔ fú chuán。
何当许过县,闻有箧中篇。hé dāng xǔ guò xiàn,wén yǒu qiè zhōng piān。

经荒驿

张蠙

古驿成幽境,云萝隔四邻。gǔ yì chéng yōu jìng,yún luó gé sì lín。
夜灯移宿鸟,秋雨禁行人。yè dēng yí sù niǎo,qiū yǔ jìn xíng rén。
废巷荆丛合,荒庭虎迹新。fèi xiàng jīng cóng hé,huāng tíng hǔ jì xīn。
昔年经此地,终日是红尘。xī nián jīng cǐ dì,zhōng rì shì hóng chén。

赠栖白大师

张蠙

剃发得时名,僧应别应星。tì fā dé shí míng,sēng yīng bié yīng xīng。
偶题皆有诏,闲论便成经。ǒu tí jiē yǒu zhào,xián lùn biàn chéng jīng。
扫叶寒烧鼎,融冰晓注瓶。sǎo yè hán shāo dǐng,róng bīng xiǎo zhù píng。
长因内斋出,多客叩禅扃。zhǎng yīn nèi zhāi chū,duō kè kòu chán jiōng。

赠闻一上人

张蠙

见面虽年少,闻名似白头。jiàn miàn suī nián shǎo,wén míng shì bái tóu。
玄谈穷释旨,清思掩诗流。xuán tán qióng shì zhǐ,qīng sī yǎn shī liú。
果落痕生砌,松高影上楼。guǒ luò hén shēng qì,sōng gāo yǐng shàng lóu。
坛场在三殿,应召入焚修。tán chǎng zài sān diàn,yīng zhào rù fén xiū。

赠可伦上人

张蠙

师教本于空,流来不自东。shī jiào běn yú kōng,liú lái bù zì dōng。
修从多劫后,行出众人中。xiū cóng duō jié hòu,xíng chū zhòng rén zhōng。
衲冷湖山雨,幡轻海甸风。nà lěng hú shān yǔ,fān qīng hǎi diān fēng。
游吴累夏讲,还与虎溪同。yóu wú lèi xià jiǎng,hái yǔ hǔ xī tóng。

寄法乾寺令諲太师

张蠙

师居中禁寺,外请已无缘。shī jū zhōng jìn sì,wài qǐng yǐ wú yuán。
望幸唯修偈,承恩不乱禅。wàng xìng wéi xiū jì,chéng ēn bù luàn chán。
院多喧种药,池有化生莲。yuàn duō xuān zhǒng yào,chí yǒu huà shēng lián。
何日龙宫里,相寻借法船。hé rì lóng gōng lǐ,xiāng xún jiè fǎ chuán。

寄太白禅师

张蠙

何年万仞顶,独有坐禅僧。hé nián wàn rèn dǐng,dú yǒu zuò chán sēng。
客上应无路,人传或见灯。kè shàng yīng wú lù,rén chuán huò jiàn dēng。
斋厨唯有橡,讲石任生藤。zhāi chú wéi yǒu xiàng,jiǎng shí rèn shēng téng。
遥想东林社,如师谁复能。yáo xiǎng dōng lín shè,rú shī shuí fù néng。

遇道者

张蠙

数里白云里,身轻无履踪。shù lǐ bái yún lǐ,shēn qīng wú lǚ zōng。
故寻多不见,偶到即相逢。gù xún duō bù jiàn,ǒu dào jí xiāng féng。
古井生云水,高坛出异松。gǔ jǐng shēng yún shuǐ,gāo tán chū yì sōng。
聊看杏花酌,便似换颜容。liáo kàn xìng huā zhuó,biàn shì huàn yán róng。

赠道者

张蠙

得道疑人识,都城独闭关。dé dào yí rén shí,dōu chéng dú bì guān。
头从白后黑,心向闹中闲。tóu cóng bái hòu hēi,xīn xiàng nào zhōng xián。
饥渴唯调气,儿孙亦驻颜。jī kě wéi diào qì,ér sūn yì zhù yán。
始知仙者隐,殊不在深山。shǐ zhī xiān zhě yǐn,shū bù zài shēn shān。

张蠙

半夜西亭雨,离人独启关。bàn yè xī tíng yǔ,lí rén dú qǐ guān。
桑麻荒旧国,雷电照前山。sāng má huāng jiù guó,léi diàn zhào qián shān。
细滴高槐底,繁声叠漏间。xì dī gāo huái dǐ,fán shēng dié lòu jiān。
唯应孤镜里,明月长愁颜。wéi yīng gū jìng lǐ,míng yuè zhǎng chóu yán。

费徵君旧居

张蠙

浮世抛身外,栖踪入九华。fú shì pāo shēn wài,qī zōng rù jiǔ huá。
遗篇补乐府,旧籍隶仙家。yí piān bǔ lè fǔ,jiù jí lì xiān jiā。
池静龟升树,庭荒鹤隐花。chí jìng guī shēng shù,tíng huāng hè yǐn huā。
古来天子命,还少到烟霞。gǔ lái tiān zi mìng,hái shǎo dào yān xiá。

长安春望

张蠙

明时不敢卧烟霞,又见秦城换物华。míng shí bù gǎn wò yān xiá,yòu jiàn qín chéng huàn wù huá。
残雪未销双凤阙,新春已发五侯家。cán xuě wèi xiāo shuāng fèng quē,xīn chūn yǐ fā wǔ hóu jiā。
甘贫只拟长缄酒,忍病犹期强采花。gān pín zhǐ nǐ zhǎng jiān jiǔ,rěn bìng yóu qī qiáng cǎi huā。
故国别来桑柘尽,十年兵践海西艖。gù guó bié lái sāng zhè jǐn,shí nián bīng jiàn hǎi xī chā。
78123456