古诗词

投所知

张蠙

十五年看帝里春,一枝头白未酬身。shí wǔ nián kàn dì lǐ chūn,yī zhī tóu bái wèi chóu shēn。
自闻离乱开公道,渐数孤平少屈人。zì wén lí luàn kāi gōng dào,jiàn shù gū píng shǎo qū rén。
劣马再寻商岭路,扁舟重寄越溪滨。liè mǎ zài xún shāng lǐng lù,biǎn zhōu zhòng jì yuè xī bīn。
省郎门似龙门峻,应借风雷变涸鳞。shěng láng mén shì lóng mén jùn,yīng jiè fēng léi biàn hé lín。

张蠙

[约公元九o一年前后在世]字象文,清河人。生卒年均不详,约唐哀帝天复初前后在世。生而颖秀,幼能为诗登单于台,有“白日地中出,黄河天上来”名,由是知名。家贫累下第,留滞长安。乾宁二年,(公元895年)登进士第。唐懿宗咸通(860-874)年间,与许棠、张乔、郑谷等合称“咸通十哲”。授校书郎,调栎阳尉,迁犀浦令。五建建蜀国,拜膳部员外郎。后为金堂令。 张蠙的作品>>

猜您喜欢

送南海僧游蜀

张蠙

真修绝故乡,一衲度暄凉。zhēn xiū jué gù xiāng,yī nà dù xuān liáng。
此世能先觉,他生岂再忘。cǐ shì néng xiān jué,tā shēng qǐ zài wàng。
定中船过海,腊后路沿湘。dìng zhōng chuán guò hǎi,là hòu lù yán xiāng。
野迥鸦随笠,山深虎背囊。yě jiǒng yā suí lì,shān shēn hǔ bèi náng。
瀑流垂石室,萝蔓盖铜梁。pù liú chuí shí shì,luó màn gài tóng liáng。
却后何年会,西方有上房。què hòu hé nián huì,xī fāng yǒu shàng fáng。

和友人许裳题宣平里古藤

张蠙

欲结千年茂,生来便近松。yù jié qiān nián mào,shēng lái biàn jìn sōng。
迸根通井润,交叶覆庭秾。bèng gēn tōng jǐng rùn,jiāo yè fù tíng nóng。
历代频更主,盘空渐变龙。lì dài pín gèng zhǔ,pán kōng jiàn biàn lóng。
昼风圆影乱,宵雨细声重。zhòu fēng yuán yǐng luàn,xiāo yǔ xì shēng zhòng。
盖密胜丹桂,层危类远峰。gài mì shèng dān guì,céng wēi lèi yuǎn fēng。
嫩条悬野鼠,枯节叫秋蛩。nèn tiáo xuán yě shǔ,kū jié jiào qiū qióng。
翠老霜难蚀,皴多藓乍封。cuì lǎo shuāng nán shí,cūn duō xiǎn zhà fēng。
几家遥共玩,何寺不堪容。jǐ jiā yáo gòng wán,hé sì bù kān róng。
客对忘离榻,僧看误过钟。kè duì wàng lí tà,sēng kàn wù guò zhōng。
顷因陪预作,终夕绕枝筇。qǐng yīn péi yù zuò,zhōng xī rào zhī qióng。

和崔监丞春游郑仆射东园

张蠙

春兴随花尽,东园自养闲。chūn xīng suí huā jǐn,dōng yuán zì yǎng xián。
不离三亩地,似入万重山。bù lí sān mǔ dì,shì rù wàn zhòng shān。
白鸟穿萝去,清泉抵石远。bái niǎo chuān luó qù,qīng quán dǐ shí yuǎn。
岂同秦代客,无位隐商山。qǐ tóng qín dài kè,wú wèi yǐn shāng shān。
78123456