古诗词

咏晓

温庭筠

虫歇纱窗静,鸦散碧梧寒。chóng xiē shā chuāng jìng,yā sàn bì wú hán。
稍惊朝佩动,犹传清漏残。shāo jīng cháo pèi dòng,yóu chuán qīng lòu cán。
乱珠凝烛泪,微红上露盘。luàn zhū níng zhú lèi,wēi hóng shàng lù pán。
褰衣复理鬓,馀润拂芝兰。qiān yī fù lǐ bìn,yú rùn fú zhī lán。
温庭筠

温庭筠

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。 温庭筠的作品>>

猜您喜欢

诉衷情

温庭筠

莺语,花舞,春昼午,雨霏微。yīng yǔ,huā wǔ,chūn zhòu wǔ,yǔ fēi wēi。
金带枕,宫锦,凤凰帷。jīn dài zhěn,gōng jǐn,fèng huáng wéi。
柳弱燕交飞,依依。liǔ ruò yàn jiāo fēi,yī yī。
辽阳音信稀,梦中归。liáo yáng yīn xìn xī,mèng zhōng guī。

定西番

温庭筠

汉使昔年离别,攀弱柳,折寒梅,上高台。hàn shǐ xī nián lí bié,pān ruò liǔ,zhé hán méi,shàng gāo tái。
千里玉关春雪,雁来人不来。qiān lǐ yù guān chūn xuě,yàn lái rén bù lái。
羌笛一声愁绝,月裴回。qiāng dí yī shēng chóu jué,yuè péi huí。

定西番

温庭筠

海燕欲飞调羽,萱草绿,杏花红,隔帘栊。hǎi yàn yù fēi diào yǔ,xuān cǎo lǜ,xìng huā hóng,gé lián lóng。
双鬓翠霞金缕,一枝春艳浓。shuāng bìn cuì xiá jīn lǚ,yī zhī chūn yàn nóng。
楼上月明三五,琐窗中。lóu shàng yuè míng sān wǔ,suǒ chuāng zhōng。

定西番

温庭筠

细雨晓莺春晚,人似玉,柳如眉,正相思。xì yǔ xiǎo yīng chūn wǎn,rén shì yù,liǔ rú méi,zhèng xiāng sī。
罗幕翠帘初卷,镜中花一枝。luó mù cuì lián chū juǎn,jìng zhōng huā yī zhī。
肠断塞门消息,雁来稀。cháng duàn sāi mén xiāo xī,yàn lái xī。

思帝乡

温庭筠

花花,满枝红似霞。huā huā,mǎn zhī hóng shì xiá。
罗袖画帘肠断,卓香车。luó xiù huà lián cháng duàn,zhuó xiāng chē。
回面共人闲语,战篦金凤斜。huí miàn gòng rén xián yǔ,zhàn bì jīn fèng xié。
惟有阮郎春尽,不归家。wéi yǒu ruǎn láng chūn jǐn,bù guī jiā。

酒泉子

温庭筠

花映柳条,闲向绿萍池上。huā yìng liǔ tiáo,xián xiàng lǜ píng chí shàng。
凭栏干,窥细浪,雨萧萧。píng lán gàn,kuī xì làng,yǔ xiāo xiāo。
近来音信两疏索,洞房空寂寞。jìn lái yīn xìn liǎng shū suǒ,dòng fáng kōng jì mò。
掩银屏,垂翠箔,度春宵。yǎn yín píng,chuí cuì bó,dù chūn xiāo。

酒泉子

温庭筠

日映纱窗,金鸭小屏山碧。rì yìng shā chuāng,jīn yā xiǎo píng shān bì。
故乡春,烟霭隔,背兰釭。gù xiāng chūn,yān ǎi gé,bèi lán gāng。
宿妆惆怅倚高阁,千里云影薄。sù zhuāng chóu chàng yǐ gāo gé,qiān lǐ yún yǐng báo。
草初齐,花又落,燕双飞。cǎo chū qí,huā yòu luò,yàn shuāng fēi。

酒泉子

温庭筠

楚女不归,楼枕小河春水。chǔ nǚ bù guī,lóu zhěn xiǎo hé chūn shuǐ。
月孤明,风又起,杏花稀。yuè gū míng,fēng yòu qǐ,xìng huā xī。
玉钗斜篸云鬟重,裙上金缕凤。yù chāi xié cǎn yún huán zhòng,qún shàng jīn lǚ fèng。
八行书,千里梦,雁南飞。bā xíng shū,qiān lǐ mèng,yàn nán fēi。

酒泉子

温庭筠

罗带惹香,犹系别时红豆。luó dài rě xiāng,yóu xì bié shí hóng dòu。
泪痕新,金缕旧,断离肠。lèi hén xīn,jīn lǚ jiù,duàn lí cháng。
一双娇燕语雕梁,还是去年时节。yī shuāng jiāo yàn yǔ diāo liáng,hái shì qù nián shí jié。
绿杨浓,芳草歇,柳花狂。lǜ yáng nóng,fāng cǎo xiē,liǔ huā kuáng。

玉蝴蝶

温庭筠

秋风凄切伤离,行客未归时。qiū fēng qī qiè shāng lí,xíng kè wèi guī shí。
塞外草先衰,江南雁到迟。sāi wài cǎo xiān shuāi,jiāng nán yàn dào chí。
芙蓉凋嫩脸,杨柳堕新眉。fú róng diāo nèn liǎn,yáng liǔ duò xīn méi。
摇落使人悲,断肠谁得知。yáo luò shǐ rén bēi,duàn cháng shuí dé zhī。

女冠子

温庭筠

含娇含笑,宿翠残红窈窕,鬓如蝉。hán jiāo hán xiào,sù cuì cán hóng yǎo tiǎo,bìn rú chán。
寒玉簪秋水,轻纱卷碧烟。hán yù zān qiū shuǐ,qīng shā juǎn bì yān。
雪胸鸾镜里,琪树凤楼前。xuě xiōng luán jìng lǐ,qí shù fèng lóu qián。
寄语青娥伴,早求仙。jì yǔ qīng é bàn,zǎo qiú xiān。

女冠子

温庭筠

霞帔云发,钿镜仙容似雪,画愁眉。xiá pèi yún fā,diàn jìng xiān róng shì xuě,huà chóu méi。
遮语回轻扇,含羞下绣帏。zhē yǔ huí qīng shàn,hán xiū xià xiù wéi。
玉楼相望久,花洞恨来迟。yù lóu xiāng wàng jiǔ,huā dòng hèn lái chí。
早晚乘鸾去,莫相遗。zǎo wǎn chéng luán qù,mò xiāng yí。

归国遥

温庭筠

香玉,翠凤宝钗垂簏簌,钿筐交胜金粟,越罗春水绿。xiāng yù,cuì fèng bǎo chāi chuí lù sù,diàn kuāng jiāo shèng jīn sù,yuè luó chūn shuǐ lǜ。
画堂照帘残烛,梦馀更漏促。huà táng zhào lián cán zhú,mèng yú gèng lòu cù。
谢娘无限心曲,晓屏山断续。xiè niáng wú xiàn xīn qū,xiǎo píng shān duàn xù。

归国遥

温庭筠

双脸,小凤战篦金飐艳,舞衣无力风敛,藕丝秋色染。shuāng liǎn,xiǎo fèng zhàn bì jīn zhǎn yàn,wǔ yī wú lì fēng liǎn,ǒu sī qiū sè rǎn。
锦帐绣帏斜掩,露珠清晓簟。jǐn zhàng xiù wéi xié yǎn,lù zhū qīng xiǎo diàn。
粉心黄蕊花靥,黛眉山两点。fěn xīn huáng ruǐ huā yè,dài méi shān liǎng diǎn。

菩萨蛮

温庭筠

蕊黄无限当山额,宿妆隐笑纱窗隔。ruǐ huáng wú xiàn dāng shān é,sù zhuāng yǐn xiào shā chuāng gé。
相见牡丹时,暂来还别离。xiāng jiàn mǔ dān shí,zàn lái hái bié lí。
翠钗金作股,钗上蝶双舞。cuì chāi jīn zuò gǔ,chāi shàng dié shuāng wǔ。
心事竟谁知,月明花满枝。xīn shì jìng shuí zhī,yuè míng huā mǎn zhī。
3331234567»