古诗词

梦游天姥吟留别

李白

海客谈瀛洲,烟涛微茫信难求。hǎi kè tán yíng zhōu,yān tāo wēi máng xìn nán qiú。
越人语天姥,云霞明灭或可睹。yuè rén yǔ tiān lǎo,yún xiá míng miè huò kě dǔ。
天姥连天向天横,势拔五岳掩赤城。tiān lǎo lián tiān xiàng tiān héng,shì bá wǔ yuè yǎn chì chéng。
天台四万八千丈,对此欲倒东南倾。tiān tái sì wàn bā qiān zhàng,duì cǐ yù dào dōng nán qīng。
我欲因之梦吴越,一夜飞度镜湖月。wǒ yù yīn zhī mèng wú yuè,yī yè fēi dù jìng hú yuè。
湖月照我影,送我至剡溪。hú yuè zhào wǒ yǐng,sòng wǒ zhì shàn xī。
谢公宿处今尚在,渌水荡漾清猿啼。xiè gōng sù chù jīn shàng zài,lù shuǐ dàng yàng qīng yuán tí。
脚著谢公屐,身登青云梯。jiǎo zhù xiè gōng jī,shēn dēng qīng yún tī。
半壁见海日,空中闻天鸡。bàn bì jiàn hǎi rì,kōng zhōng wén tiān jī。
千岩万转路不定,迷花倚石忽已暝。qiān yán wàn zhuǎn lù bù dìng,mí huā yǐ shí hū yǐ míng。
熊咆龙吟殷岩泉,栗深林兮惊层巅。xióng páo lóng yín yīn yán quán,lì shēn lín xī jīng céng diān。
云青青兮欲雨,水澹澹兮生烟。yún qīng qīng xī yù yǔ,shuǐ dàn dàn xī shēng yān。
列缺霹雳,丘峦崩摧。liè quē pī lì,qiū luán bēng cuī。
洞天石扉,訇然中开。dòng tiān shí fēi,hōng rán zhōng kāi。
青冥浩荡不见底,日月照耀金银台。qīng míng hào dàng bù jiàn dǐ,rì yuè zhào yào jīn yín tái。
霓为衣兮风为马,云之君兮纷纷而来下。ní wèi yī xī fēng wèi mǎ,yún zhī jūn xī fēn fēn ér lái xià。
虎鼓瑟兮鸾回车,仙之人兮列如麻。hǔ gǔ sè xī luán huí chē,xiān zhī rén xī liè rú má。
忽魂悸以魄动,恍惊起而长嗟。hū hún jì yǐ pò dòng,huǎng jīng qǐ ér zhǎng jiē。
惟觉时之枕席,失向来之烟霞。wéi jué shí zhī zhěn xí,shī xiàng lái zhī yān xiá。
世间行乐亦如此,古来万事东流水。shì jiān xíng lè yì rú cǐ,gǔ lái wàn shì dōng liú shuǐ。
别君去兮何时还?且放白鹿青崖间,须行即骑访名山。bié jūn qù xī hé shí hái?qiě fàng bái lù qīng yá jiān,xū xíng jí qí fǎng míng shān。
安能摧眉折腰事权贵,使我不得开心颜。ān néng cuī méi zhé yāo shì quán guì,shǐ wǒ bù dé kāi xīn yán。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

宫中行乐词

李白

水绿南薰殿,花红北阙楼。shuǐ lǜ nán xūn diàn,huā hóng běi quē lóu。
莺歌闻太液,凤吹绕瀛洲。yīng gē wén tài yè,fèng chuī rào yíng zhōu。
素女鸣珠佩,天人弄彩毬。sù nǚ míng zhū pèi,tiān rén nòng cǎi qiú。
今朝风日好,宜入未央游。jīn cháo fēng rì hǎo,yí rù wèi yāng yóu。

赠郭将军

李白

将军少年出武威,入掌银台护紫微。jiāng jūn shǎo nián chū wǔ wēi,rù zhǎng yín tái hù zǐ wēi。
平明拂剑朝天去,薄暮垂鞭醉酒归。píng míng fú jiàn cháo tiān qù,báo mù chuí biān zuì jiǔ guī。
爱子临风吹玉笛,美人向月舞罗衣。ài zi lín fēng chuī yù dí,měi rén xiàng yuè wǔ luó yī。
畴昔雄豪如梦里,相逢且欲醉春晖。chóu xī xióng háo rú mèng lǐ,xiāng féng qiě yù zuì chūn huī。

寄崔侍御

李白

宛溪霜夜听猿愁,去国长为不系舟。wǎn xī shuāng yè tīng yuán chóu,qù guó zhǎng wèi bù xì zhōu。
独怜一雁飞南海,却羡双溪解北流。dú lián yī yàn fēi nán hǎi,què xiàn shuāng xī jiě běi liú。
高人屡解陈蕃榻,过客难登谢朓楼。gāo rén lǚ jiě chén fān tà,guò kè nán dēng xiè tiǎo lóu。
此处别离同落叶,朝朝分散敬亭秋。cǐ chù bié lí tóng luò yè,cháo cháo fēn sàn jìng tíng qiū。

别中都明府兄

李白

吾兄诗酒继陶君,试宰中都天下闻。wú xiōng shī jiǔ jì táo jūn,shì zǎi zhōng dōu tiān xià wén。
东楼喜奉连枝会,南陌愁为落叶分。dōng lóu xǐ fèng lián zhī huì,nán mò chóu wèi luò yè fēn。
城隅渌水明秋日,海上青山隔暮云。chéng yú lù shuǐ míng qiū rì,hǎi shàng qīng shān gé mù yún。
取醉不辞留夜月,雁行中断惜离群。qǔ zuì bù cí liú yè yuè,yàn xíng zhōng duàn xī lí qún。

送贺监归四明应制

李白

久辞荣禄遂初衣,曾向长生说息机。jiǔ cí róng lù suì chū yī,céng xiàng zhǎng shēng shuō xī jī。
真诀自从茅氏得,恩波宁阻洞庭归。zhēn jué zì cóng máo shì dé,ēn bō níng zǔ dòng tíng guī。
瑶台含雾星辰满,仙峤浮空岛屿微。yáo tái hán wù xīng chén mǎn,xiān jiào fú kōng dǎo yǔ wēi。
借问欲栖珠树鹤,何年却向帝城飞。jiè wèn yù qī zhū shù hè,hé nián què xiàng dì chéng fēi。

题雍丘崔明府丹灶

李白

美人为政本忘机,服药求仙事不违。měi rén wèi zhèng běn wàng jī,fú yào qiú xiān shì bù wéi。
叶县已泥丹灶毕,瀛洲当伴赤松归。yè xiàn yǐ ní dān zào bì,yíng zhōu dāng bàn chì sōng guī。
先师有诀神将助,大圣无心火自飞。xiān shī yǒu jué shén jiāng zhù,dà shèng wú xīn huǒ zì fēi。
九转但能生羽翼,双凫忽去定何依。jiǔ zhuǎn dàn néng shēng yǔ yì,shuāng fú hū qù dìng hé yī。

题东溪公幽居

李白

杜陵贤人清且廉,东溪卜筑岁将淹。dù líng xián rén qīng qiě lián,dōng xī bo zhù suì jiāng yān。
宅近青山同谢朓,门垂碧柳似陶潜。zhái jìn qīng shān tóng xiè tiǎo,mén chuí bì liǔ shì táo qián。
好鸟迎春歌后院,飞花送酒舞前檐。hǎo niǎo yíng chūn gē hòu yuàn,fēi huā sòng jiǔ wǔ qián yán。
客到但知留一醉,盘中只有水晶盐。kè dào dàn zhī liú yī zuì,pán zhōng zhǐ yǒu shuǐ jīng yán。

太华观

李白

厄磴层层上太华,白云深处有人家。è dèng céng céng shàng tài huá,bái yún shēn chù yǒu rén jiā。
道童对月闲吹笛,仙子乘云远驾车。dào tóng duì yuè xián chuī dí,xiān zi chéng yún yuǎn jià chē。
怪石堆山如坐虎,老藤缠树似腾蛇。guài shí duī shān rú zuò hǔ,lǎo téng chán shù shì téng shé。
曾闻玉井金河在,会见蓬莱十丈花。céng wén yù jǐng jīn hé zài,huì jiàn péng lái shí zhàng huā。

代佳人寄翁参枢先辈

李白

等闲经夏复经寒,梦里惊嗟岂暂安。děng xián jīng xià fù jīng hán,mèng lǐ jīng jiē qǐ zàn ān。
南家风光当世少,西陵江浪过江难。nán jiā fēng guāng dāng shì shǎo,xī líng jiāng làng guò jiāng nán。
周旋小字桃灯读,重迭遥山隔雾看。zhōu xuán xiǎo zì táo dēng dú,zhòng dié yáo shān gé wù kàn。
真是为君餐不得,书来莫说更加餐。zhēn shì wèi jūn cān bù dé,shū lái mò shuō gèng jiā cān。

别匡山

李白

晓峰如画碧参差,藤影风摇拂槛垂。xiǎo fēng rú huà bì cān chà,téng yǐng fēng yáo fú kǎn chuí。
野径来多将犬伴,人间归晚带樵随。yě jìng lái duō jiāng quǎn bàn,rén jiān guī wǎn dài qiáo suí。
看云客倚啼猿树,洗钵僧临失鹤池。kàn yún kè yǐ tí yuán shù,xǐ bō sēng lín shī hè chí。
莫怪无心恋清境,已将书剑许明时。mò guài wú xīn liàn qīng jìng,yǐ jiāng shū jiàn xǔ míng shí。

舍利弗

李白

金绳界宝地,珍木荫瑶池。jīn shéng jiè bǎo dì,zhēn mù yīn yáo chí。
云间妙音奏,天际法蠡吹。yún jiān miào yīn zòu,tiān jì fǎ lí chuī。

见京兆韦参军量移东阳二首其一

李白

潮水还归海,流人却到吴。cháo shuǐ hái guī hǎi,liú rén què dào wú。
相逢问愁苦,泪尽日南珠。xiāng féng wèn chóu kǔ,lèi jǐn rì nán zhū。

对雪献从兄虞城宰

李白

昨夜梁园里,弟寒兄不知。zuó yè liáng yuán lǐ,dì hán xiōng bù zhī。
庭前看玉树,肠断忆连枝。tíng qián kàn yù shù,cháng duàn yì lián zhī。

闻谢杨儿吟猛虎词因此有赠

李白

同州隔秋浦,闻吟猛虎词。tóng zhōu gé qiū pǔ,wén yín měng hǔ cí。
晨朝来借问,知是谢杨儿。chén cháo lái jiè wèn,zhī shì xiè yáng ér。

系寻阳上崔相涣三首其一

李白

邯郸四十万,同日陷长平。hán dān sì shí wàn,tóng rì xiàn zhǎng píng。
能回造化笔,或冀一人生。néng huí zào huà bǐ,huò jì yī rén shēng。