古诗词

梦游天姥吟留别

李白

海客谈瀛洲,烟涛微茫信难求。hǎi kè tán yíng zhōu,yān tāo wēi máng xìn nán qiú。
越人语天姥,云霞明灭或可睹。yuè rén yǔ tiān lǎo,yún xiá míng miè huò kě dǔ。
天姥连天向天横,势拔五岳掩赤城。tiān lǎo lián tiān xiàng tiān héng,shì bá wǔ yuè yǎn chì chéng。
天台四万八千丈,对此欲倒东南倾。tiān tái sì wàn bā qiān zhàng,duì cǐ yù dào dōng nán qīng。
我欲因之梦吴越,一夜飞度镜湖月。wǒ yù yīn zhī mèng wú yuè,yī yè fēi dù jìng hú yuè。
湖月照我影,送我至剡溪。hú yuè zhào wǒ yǐng,sòng wǒ zhì shàn xī。
谢公宿处今尚在,渌水荡漾清猿啼。xiè gōng sù chù jīn shàng zài,lù shuǐ dàng yàng qīng yuán tí。
脚著谢公屐,身登青云梯。jiǎo zhù xiè gōng jī,shēn dēng qīng yún tī。
半壁见海日,空中闻天鸡。bàn bì jiàn hǎi rì,kōng zhōng wén tiān jī。
千岩万转路不定,迷花倚石忽已暝。qiān yán wàn zhuǎn lù bù dìng,mí huā yǐ shí hū yǐ míng。
熊咆龙吟殷岩泉,栗深林兮惊层巅。xióng páo lóng yín yīn yán quán,lì shēn lín xī jīng céng diān。
云青青兮欲雨,水澹澹兮生烟。yún qīng qīng xī yù yǔ,shuǐ dàn dàn xī shēng yān。
列缺霹雳,丘峦崩摧。liè quē pī lì,qiū luán bēng cuī。
洞天石扉,訇然中开。dòng tiān shí fēi,hōng rán zhōng kāi。
青冥浩荡不见底,日月照耀金银台。qīng míng hào dàng bù jiàn dǐ,rì yuè zhào yào jīn yín tái。
霓为衣兮风为马,云之君兮纷纷而来下。ní wèi yī xī fēng wèi mǎ,yún zhī jūn xī fēn fēn ér lái xià。
虎鼓瑟兮鸾回车,仙之人兮列如麻。hǔ gǔ sè xī luán huí chē,xiān zhī rén xī liè rú má。
忽魂悸以魄动,恍惊起而长嗟。hū hún jì yǐ pò dòng,huǎng jīng qǐ ér zhǎng jiē。
惟觉时之枕席,失向来之烟霞。wéi jué shí zhī zhěn xí,shī xiàng lái zhī yān xiá。
世间行乐亦如此,古来万事东流水。shì jiān xíng lè yì rú cǐ,gǔ lái wàn shì dōng liú shuǐ。
别君去兮何时还?且放白鹿青崖间,须行即骑访名山。bié jūn qù xī hé shí hái?qiě fàng bái lù qīng yá jiān,xū xíng jí qí fǎng míng shān。
安能摧眉折腰事权贵,使我不得开心颜。ān néng cuī méi zhé yāo shì quán guì,shǐ wǒ bù dé kāi xīn yán。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

寻阳紫极宫感秋作

李白

何处闻秋声,翛翛北窗竹。hé chù wén qiū shēng,xiāo xiāo běi chuāng zhú。
回薄万古心,揽之不盈掬。huí báo wàn gǔ xīn,lǎn zhī bù yíng jū。
静坐观众妙,浩然媚幽独。jìng zuò guān zhòng miào,hào rán mèi yōu dú。
白云南山来,就我檐下宿。bái yún nán shān lái,jiù wǒ yán xià sù。
懒从唐生决,羞访季主卜。lǎn cóng táng shēng jué,xiū fǎng jì zhǔ bo。
四十九年非,一往不可复。sì shí jiǔ nián fēi,yī wǎng bù kě fù。
野情转萧洒,世道有翻覆。yě qíng zhuǎn xiāo sǎ,shì dào yǒu fān fù。
陶令归去来,田家酒应熟。táo lìng guī qù lái,tián jiā jiǔ yīng shú。

江上秋怀

李白

餐霞卧旧壑,散发谢远游。cān xiá wò jiù hè,sàn fā xiè yuǎn yóu。
山蝉号枯桑,始复知天秋。shān chán hào kū sāng,shǐ fù zhī tiān qiū。
朔雁别海裔,越燕辞江楼。shuò yàn bié hǎi yì,yuè yàn cí jiāng lóu。
飒飒风卷沙,茫茫雾萦洲。sà sà fēng juǎn shā,máng máng wù yíng zhōu。
黄云结暮色,白水扬寒流。huáng yún jié mù sè,bái shuǐ yáng hán liú。
恻怆心自悲,潺湲泪难收。cè chuàng xīn zì bēi,chán yuán lèi nán shōu。
蘅兰方萧瑟,长叹令人愁。héng lán fāng xiāo sè,zhǎng tàn lìng rén chóu。

秋夕书怀

李白

北风吹海雁,南渡落寒声。běi fēng chuī hǎi yàn,nán dù luò hán shēng。
感此潇湘客,凄其流浪情。gǎn cǐ xiāo xiāng kè,qī qí liú làng qíng。
海怀结沧洲,霞想游赤城。hǎi huái jié cāng zhōu,xiá xiǎng yóu chì chéng。
始探蓬壶事,旋觉天地轻。shǐ tàn péng hú shì,xuán jué tiān dì qīng。
澹然吟高秋,闲卧瞻太清。dàn rán yín gāo qiū,xián wò zhān tài qīng。
萝月掩空幕,松霜结前楹。luó yuè yǎn kōng mù,sōng shuāng jié qián yíng。
灭见息群动,猎微穷至精。miè jiàn xī qún dòng,liè wēi qióng zhì jīng。
桃花有源水,可以保吾生。táo huā yǒu yuán shuǐ,kě yǐ bǎo wú shēng。

避地司空原言怀

李白

南风昔不竞,豪圣思经纶。nán fēng xī bù jìng,háo shèng sī jīng lún。
刘琨与祖逖,起舞鸡鸣晨。liú kūn yǔ zǔ tì,qǐ wǔ jī míng chén。
虽有匡济心,终为乐祸人。suī yǒu kuāng jì xīn,zhōng wèi lè huò rén。
我则异于是,潜光皖水滨。wǒ zé yì yú shì,qián guāng wǎn shuǐ bīn。
卜筑司空原,北将天柱邻。bo zhù sī kōng yuán,běi jiāng tiān zhù lín。
雪霁万里月,云开九江春。xuě jì wàn lǐ yuè,yún kāi jiǔ jiāng chūn。
俟乎泰阶平,然后托微身。qí hū tài jiē píng,rán hòu tuō wēi shēn。
倾家事金鼎,年貌可长新。qīng jiā shì jīn dǐng,nián mào kě zhǎng xīn。
所愿得此道,终然保清真。suǒ yuàn dé cǐ dào,zhōng rán bǎo qīng zhēn。
弄景奔日驭,攀星戏河津。nòng jǐng bēn rì yù,pān xīng xì hé jīn。
一随王乔去,长年玉天宾。yī suí wáng qiáo qù,zhǎng nián yù tiān bīn。

万愤词投魏郎中

李白

海水渤潏,人罹鲸鲵。hǎi shuǐ bó yù,rén lí jīng ní。
蓊胡沙而四塞,始滔天于燕齐。wěng hú shā ér sì sāi,shǐ tāo tiān yú yàn qí。
何六龙之浩荡,迁白日于秦西。hé liù lóng zhī hào dàng,qiān bái rì yú qín xī。
九土星分,嗷嗷栖栖。jiǔ tǔ xīng fēn,áo áo qī qī。
南冠君子,呼天而啼。nán guān jūn zi,hū tiān ér tí。
恋高堂而掩泣,泪血地而成泥。liàn gāo táng ér yǎn qì,lèi xuè dì ér chéng ní。
狱户春而不草,独幽怨而沈迷。yù hù chūn ér bù cǎo,dú yōu yuàn ér shěn mí。
兄九江兮弟三峡,悲羽化之难齐。xiōng jiǔ jiāng xī dì sān xiá,bēi yǔ huà zhī nán qí。
穆陵关北愁爱子,豫章天南隔老妻。mù líng guān běi chóu ài zi,yù zhāng tiān nán gé lǎo qī。
一门骨肉散百草,遇难不复相提携。yī mén gǔ ròu sàn bǎi cǎo,yù nán bù fù xiāng tí xié。
树榛拔桂,囚鸾宠鸡。shù zhēn bá guì,qiú luán chǒng jī。
舜昔授禹,伯成耕犁。shùn xī shòu yǔ,bó chéng gēng lí。
德自此衰,吾将安栖。dé zì cǐ shuāi,wú jiāng ān qī。
好我者恤我,不好我者何忍临危而相挤。hǎo wǒ zhě xù wǒ,bù hǎo wǒ zhě hé rěn lín wēi ér xiāng jǐ。
子胥鸱夷,彭越醢醯。zi xū chī yí,péng yuè hǎi xī。
自古豪烈,胡为此繄。zì gǔ háo liè,hú wèi cǐ yī。
苍苍之天,高乎视低。cāng cāng zhī tiān,gāo hū shì dī。
如其听卑,脱我牢狴。rú qí tīng bēi,tuō wǒ láo bì。
傥辨美玉,君收白圭。tǎng biàn měi yù,jūn shōu bái guī。

荆州贼平临洞庭言怀作

李白

修蛇横洞庭,吞象临江岛。xiū shé héng dòng tíng,tūn xiàng lín jiāng dǎo。
积骨成巴陵,遗言闻楚老。jī gǔ chéng bā líng,yí yán wén chǔ lǎo。
水穷三苗国,地窄三湘道。shuǐ qióng sān miáo guó,dì zhǎi sān xiāng dào。
岁晏天峥嵘,时危人枯槁。suì yàn tiān zhēng róng,shí wēi rén kū gǎo。
思归阻丧乱,去国伤怀抱。sī guī zǔ sàng luàn,qù guó shāng huái bào。
郢路方丘墟,章华亦倾倒。yǐng lù fāng qiū xū,zhāng huá yì qīng dào。
风悲猿啸苦,木落鸿飞早。fēng bēi yuán xiào kǔ,mù luò hóng fēi zǎo。
日隐西赤沙,月明东城草。rì yǐn xī chì shā,yuè míng dōng chéng cǎo。
关河望已绝,氛雾行当扫。guān hé wàng yǐ jué,fēn wù xíng dāng sǎo。
长叫天可闻,吾将问苍昊。zhǎng jiào tiān kě wén,wú jiāng wèn cāng hào。

览镜书怀

李白

得道无古今,失道还衰老。dé dào wú gǔ jīn,shī dào hái shuāi lǎo。
自笑镜中人,白发如霜草。zì xiào jìng zhōng rén,bái fā rú shuāng cǎo。
扪心空叹息,问影何枯槁。mén xīn kōng tàn xī,wèn yǐng hé kū gǎo。
桃李竟何言,终成南山皓。táo lǐ jìng hé yán,zhōng chéng nán shān hào。

江南春怀

李白

青春几何时,黄鸟鸣不歇。qīng chūn jǐ hé shí,huáng niǎo míng bù xiē。
天涯失乡路,江外老华发。tiān yá shī xiāng lù,jiāng wài lǎo huá fā。
心飞秦塞云,影滞楚关月。xīn fēi qín sāi yún,yǐng zhì chǔ guān yuè。
身世殊烂漫,田园久芜没。shēn shì shū làn màn,tián yuán jiǔ wú méi。
岁晏何所从,长歌谢金阙。suì yàn hé suǒ cóng,zhǎng gē xiè jīn quē。

鲁东门观刈蒲

李白

鲁国寒事早,初霜刈渚蒲。lǔ guó hán shì zǎo,chū shuāng yì zhǔ pú。
挥镰若转月,拂水生连珠。huī lián ruò zhuǎn yuè,fú shuǐ shēng lián zhū。
此草最可珍,何必贵龙须。cǐ cǎo zuì kě zhēn,hé bì guì lóng xū。
织作玉床席,欣承清夜娱。zhī zuò yù chuáng xí,xīn chéng qīng yè yú。
罗衣能再拂,不畏素尘芜。luó yī néng zài fú,bù wèi sù chén wú。

咏邻女东窗海石榴

李白

鲁女东窗下,海榴世所稀。lǔ nǚ dōng chuāng xià,hǎi liú shì suǒ xī。
珊瑚映绿水,未足比光辉。shān hú yìng lǜ shuǐ,wèi zú bǐ guāng huī。
清香随风发,落日好鸟归。qīng xiāng suí fēng fā,luò rì hǎo niǎo guī。
愿为东南枝,低举拂罗衣。yuàn wèi dōng nán zhī,dī jǔ fú luó yī。
无由共攀折,引领望金扉。wú yóu gòng pān zhé,yǐn lǐng wàng jīn fēi。

南轩松

李白

南轩有孤松,柯叶自绵幂。nán xuān yǒu gū sōng,kē yè zì mián mì。
清风无闲时,潇洒终日夕。qīng fēng wú xián shí,xiāo sǎ zhōng rì xī。
阴生古苔绿,色染秋烟碧。yīn shēng gǔ tái lǜ,sè rǎn qiū yān bì。
何当凌云霄,直上数千尺。hé dāng líng yún xiāo,zhí shàng shù qiān chǐ。

观博平王志安少府山水粉图

李白

粉壁为空天,丹青状江海。fěn bì wèi kōng tiān,dān qīng zhuàng jiāng hǎi。
游云不知归,日见白鸥在。yóu yún bù zhī guī,rì jiàn bái ōu zài。
博平真人王志安,沉吟至此愿挂冠。bó píng zhēn rén wáng zhì ān,chén yín zhì cǐ yuàn guà guān。
松溪石磴带秋色,愁客思归坐晓寒。sōng xī shí dèng dài qiū sè,chóu kè sī guī zuò xiǎo hán。

观元丹丘坐巫山屏风

李白

昔游三峡见巫山,见画巫山宛相似。xī yóu sān xiá jiàn wū shān,jiàn huà wū shān wǎn xiāng shì。
疑是天边十二峰,飞入君家彩屏里。yí shì tiān biān shí èr fēng,fēi rù jūn jiā cǎi píng lǐ。
寒松萧瑟如有声,阳台微茫如有情。hán sōng xiāo sè rú yǒu shēng,yáng tái wēi máng rú yǒu qíng。
锦衾瑶席何寂寂,楚王神女徒盈盈。jǐn qīn yáo xí hé jì jì,chǔ wáng shén nǚ tú yíng yíng。
高咫尺,如千里,翠屏丹崖灿如绮。gāo zhǐ chǐ,rú qiān lǐ,cuì píng dān yá càn rú qǐ。
苍苍远树围荆门,历历行舟泛巴水。cāng cāng yuǎn shù wéi jīng mén,lì lì xíng zhōu fàn bā shuǐ。
水石潺湲万壑分,烟光草色俱氛氲。shuǐ shí chán yuán wàn hè fēn,yān guāng cǎo sè jù fēn yūn。
溪花笑日何年发,江客听猿几岁闻。xī huā xiào rì hé nián fā,jiāng kè tīng yuán jǐ suì wén。
使人对此心缅邈,疑入嵩丘梦彩云。shǐ rén duì cǐ xīn miǎn miǎo,yí rù sōng qiū mèng cǎi yún。

求崔山人百丈崖瀑布图

李白

百丈素崖裂,四山丹壁开。bǎi zhàng sù yá liè,sì shān dān bì kāi。
龙潭中喷射,昼夜生风雷。lóng tán zhōng pēn shè,zhòu yè shēng fēng léi。
但见瀑泉落,如潨云汉来。dàn jiàn pù quán luò,rú cóng yún hàn lái。
闻君写真图,岛屿备萦回。wén jūn xiě zhēn tú,dǎo yǔ bèi yíng huí。
石黛刷幽草,曾青泽古苔。shí dài shuā yōu cǎo,céng qīng zé gǔ tái。
幽缄傥相传,何必向天台。yōu jiān tǎng xiāng chuán,hé bì xiàng tiān tái。

茔禅师房观山海图

李白

真僧闭精宇,灭迹含达观。zhēn sēng bì jīng yǔ,miè jì hán dá guān。
列嶂图云山,攒峰入霄汉。liè zhàng tú yún shān,zǎn fēng rù xiāo hàn。
丹崖森在目,清昼疑卷幔。dān yá sēn zài mù,qīng zhòu yí juǎn màn。
蓬壶来轩窗,瀛海入几案。péng hú lái xuān chuāng,yíng hǎi rù jǐ àn。
烟涛争喷薄,岛屿相凌乱。yān tāo zhēng pēn báo,dǎo yǔ xiāng líng luàn。
征帆飘空中,瀑水洒天半。zhēng fān piāo kōng zhōng,pù shuǐ sǎ tiān bàn。
峥嵘若可陟,想像徒盈叹。zhēng róng ruò kě zhì,xiǎng xiàng tú yíng tàn。
杳与真心冥,遂谐静者玩。yǎo yǔ zhēn xīn míng,suì xié jìng zhě wán。
如登赤城里,揭步沧洲畔。rú dēng chì chéng lǐ,jiē bù cāng zhōu pàn。
即事能娱人,从兹得消散。jí shì néng yú rén,cóng zī dé xiāo sàn。