古诗词

梦游天姥吟留别

李白

海客谈瀛洲,烟涛微茫信难求。hǎi kè tán yíng zhōu,yān tāo wēi máng xìn nán qiú。
越人语天姥,云霞明灭或可睹。yuè rén yǔ tiān lǎo,yún xiá míng miè huò kě dǔ。
天姥连天向天横,势拔五岳掩赤城。tiān lǎo lián tiān xiàng tiān héng,shì bá wǔ yuè yǎn chì chéng。
天台四万八千丈,对此欲倒东南倾。tiān tái sì wàn bā qiān zhàng,duì cǐ yù dào dōng nán qīng。
我欲因之梦吴越,一夜飞度镜湖月。wǒ yù yīn zhī mèng wú yuè,yī yè fēi dù jìng hú yuè。
湖月照我影,送我至剡溪。hú yuè zhào wǒ yǐng,sòng wǒ zhì shàn xī。
谢公宿处今尚在,渌水荡漾清猿啼。xiè gōng sù chù jīn shàng zài,lù shuǐ dàng yàng qīng yuán tí。
脚著谢公屐,身登青云梯。jiǎo zhù xiè gōng jī,shēn dēng qīng yún tī。
半壁见海日,空中闻天鸡。bàn bì jiàn hǎi rì,kōng zhōng wén tiān jī。
千岩万转路不定,迷花倚石忽已暝。qiān yán wàn zhuǎn lù bù dìng,mí huā yǐ shí hū yǐ míng。
熊咆龙吟殷岩泉,栗深林兮惊层巅。xióng páo lóng yín yīn yán quán,lì shēn lín xī jīng céng diān。
云青青兮欲雨,水澹澹兮生烟。yún qīng qīng xī yù yǔ,shuǐ dàn dàn xī shēng yān。
列缺霹雳,丘峦崩摧。liè quē pī lì,qiū luán bēng cuī。
洞天石扉,訇然中开。dòng tiān shí fēi,hōng rán zhōng kāi。
青冥浩荡不见底,日月照耀金银台。qīng míng hào dàng bù jiàn dǐ,rì yuè zhào yào jīn yín tái。
霓为衣兮风为马,云之君兮纷纷而来下。ní wèi yī xī fēng wèi mǎ,yún zhī jūn xī fēn fēn ér lái xià。
虎鼓瑟兮鸾回车,仙之人兮列如麻。hǔ gǔ sè xī luán huí chē,xiān zhī rén xī liè rú má。
忽魂悸以魄动,恍惊起而长嗟。hū hún jì yǐ pò dòng,huǎng jīng qǐ ér zhǎng jiē。
惟觉时之枕席,失向来之烟霞。wéi jué shí zhī zhěn xí,shī xiàng lái zhī yān xiá。
世间行乐亦如此,古来万事东流水。shì jiān xíng lè yì rú cǐ,gǔ lái wàn shì dōng liú shuǐ。
别君去兮何时还?且放白鹿青崖间,须行即骑访名山。bié jūn qù xī hé shí hái?qiě fàng bái lù qīng yá jiān,xū xíng jí qí fǎng míng shān。
安能摧眉折腰事权贵,使我不得开心颜。ān néng cuī méi zhé yāo shì quán guì,shǐ wǒ bù dé kāi xīn yán。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

相和歌辞·从军行二首·其一

李白

百战沙场碎铁衣,城南已合数重围。bǎi zhàn shā chǎng suì tiě yī,chéng nán yǐ hé shù zhòng wéi。
突营射杀呼延将,独领残兵千骑归。tū yíng shè shā hū yán jiāng,dú lǐng cán bīng qiān qí guī。

相和歌辞·从军行二首·其二

李白

从军玉门道,逐虏金微山。cóng jūn yù mén dào,zhú lǔ jīn wēi shān。
笛奏梅花曲,刀开明月环。dí zòu méi huā qū,dāo kāi míng yuè huán。
鼓声鸣海上,兵气拥云间。gǔ shēng míng hǎi shàng,bīng qì yōng yún jiān。
愿斩单于首,长驱静铁关。yuàn zhǎn dān yú shǒu,zhǎng qū jìng tiě guān。

紫藤树

李白

紫藤挂云木,花蔓宜阳春。zǐ téng guà yún mù,huā màn yí yáng chūn。
密叶隐歌鸟,香风留美人。mì yè yǐn gē niǎo,xiāng fēng liú měi rén。

冬日归旧山

李白

未洗染尘缨,归来芳草平。wèi xǐ rǎn chén yīng,guī lái fāng cǎo píng。
一条藤径绿,万点雪峰晴。yī tiáo téng jìng lǜ,wàn diǎn xuě fēng qíng。
地冷叶先尽,谷寒云不行。dì lěng yè xiān jǐn,gǔ hán yún bù xíng。
嫩篁侵舍密,古树倒江横。nèn huáng qīn shě mì,gǔ shù dào jiāng héng。
白犬离村吠,苍苔壁上生。bái quǎn lí cūn fèi,cāng tái bì shàng shēng。
穿厨孤雉过,临屋旧猿鸣。chuān chú gū zhì guò,lín wū jiù yuán míng。
木落禽巢在,篱疏兽路成。mù luò qín cháo zài,lí shū shòu lù chéng。
拂床苍鼠走,倒箧素鱼惊。fú chuáng cāng shǔ zǒu,dào qiè sù yú jīng。
洗砚修良策,敲松拟素贞。xǐ yàn xiū liáng cè,qiāo sōng nǐ sù zhēn。
此时重一去,去合到三清。cǐ shí zhòng yī qù,qù hé dào sān qīng。

留别龚处士

李白

龚子栖闲地,都无人世喧。gōng zi qī xián dì,dōu wú rén shì xuān。
柳深陶令宅,竹暗辟疆园。liǔ shēn táo lìng zhái,zhú àn pì jiāng yuán。
我去黄牛峡,遥愁白帝猿。wǒ qù huáng niú xiá,yáo chóu bái dì yuán。
赠君卷葹草,心断竟何言。zèng jūn juǎn shī cǎo,xīn duàn jìng hé yán。

西岳云台歌送丹丘子

李白

西岳峥嵘何壮哉,黄河如丝天际来。xī yuè zhēng róng hé zhuàng zāi,huáng hé rú sī tiān jì lái。
黄河万里触山动,盘涡毂转秦地雷。huáng hé wàn lǐ chù shān dòng,pán wō gǔ zhuǎn qín dì léi。
荣光休气纷五彩,千年一清圣人在。róng guāng xiū qì fēn wǔ cǎi,qiān nián yī qīng shèng rén zài。
巨灵咆哮擘两山,洪波喷箭射东海。jù líng páo xiāo bāi liǎng shān,hóng bō pēn jiàn shè dōng hǎi。
三峰却立如欲摧,翠崖丹谷高掌开。sān fēng què lì rú yù cuī,cuì yá dān gǔ gāo zhǎng kāi。
白帝金精运元气,石作莲花云作台。bái dì jīn jīng yùn yuán qì,shí zuò lián huā yún zuò tái。
云台阁道连窈冥,中有不死丹丘生。yún tái gé dào lián yǎo míng,zhōng yǒu bù sǐ dān qiū shēng。
明星玉女备洒扫,麻姑搔背指爪轻。míng xīng yù nǚ bèi sǎ sǎo,má gū sāo bèi zhǐ zhǎo qīng。
我皇手把天地户,丹丘谈天与天语。wǒ huáng shǒu bǎ tiān dì hù,dān qiū tán tiān yǔ tiān yǔ。
九重出入生光辉,东来蓬莱复西归。jiǔ zhòng chū rù shēng guāng huī,dōng lái péng lái fù xī guī。
玉浆傥惠故人饮,骑二茅龙上天飞。yù jiāng tǎng huì gù rén yǐn,qí èr máo lóng shàng tiān fēi。

玉壶吟

李白

烈士击玉壶,壮心惜暮年。liè shì jī yù hú,zhuàng xīn xī mù nián。
三杯拂剑舞秋月,忽然高咏涕泗涟。sān bēi fú jiàn wǔ qiū yuè,hū rán gāo yǒng tì sì lián。
凤凰初下紫泥诏,谒帝称觞登御筵。fèng huáng chū xià zǐ ní zhào,yè dì chēng shāng dēng yù yán。
揄扬九重万乘主,谑浪赤墀青琐贤。yú yáng jiǔ zhòng wàn chéng zhǔ,xuè làng chì chí qīng suǒ xián。
朝天数换飞龙马,敕赐珊瑚白玉鞭。cháo tiān shù huàn fēi lóng mǎ,chì cì shān hú bái yù biān。
世人不识东方朔,大隐金门是谪仙。shì rén bù shí dōng fāng shuò,dà yǐn jīn mén shì zhé xiān。
西施宜笑复宜颦,醜女效之徒累身。xī shī yí xiào fù yí pín,chǒu nǚ xiào zhī tú lèi shēn。
君王虽爱蛾眉好,无奈宫中妒杀人。jūn wáng suī ài é méi hǎo,wú nài gōng zhōng dù shā rén。

别储邕之剡中

李白

借问剡中道,东南指越乡。jiè wèn shàn zhōng dào,dōng nán zhǐ yuè xiāng。
舟从广陵去,水入会稽长。zhōu cóng guǎng líng qù,shuǐ rù huì jī zhǎng。
竹色溪下绿,荷花镜里香。zhú sè xī xià lǜ,hé huā jìng lǐ xiāng。
辞君向天姥,拂石卧秋霜。cí jūn xiàng tiān lǎo,fú shí wò qiū shuāng。

观放白鹰二首

李白

【其一】
八月边风高,胡鹰白锦毛。bā yuè biān fēng gāo,hú yīng bái jǐn máo。
孤飞一片雪,百里见秋毫。gū fēi yī piàn xuě,bǎi lǐ jiàn qiū háo。
【其二】
寒冬十二月,苍鹰八九毛。hán dōng shí èr yuè,cāng yīng bā jiǔ máo。
寄言燕雀莫相啅,自有云霄万里高。jì yán yàn què mò xiāng zhuó,zì yǒu yún xiāo wàn lǐ gāo。

上之回

李白

三十六离宫,楼台与天通。sān shí liù lí gōng,lóu tái yǔ tiān tōng。
阁道步行月,美人愁烟空。gé dào bù xíng yuè,měi rén chóu yān kōng。
恩疏宠不及,桃李伤春风。ēn shū chǒng bù jí,táo lǐ shāng chūn fēng。
淫乐意何极,金舆向回中。yín lè yì hé jí,jīn yú xiàng huí zhōng。
万乘出黄道,千旗扬彩虹。wàn chéng chū huáng dào,qiān qí yáng cǎi hóng。
前军细柳北,后骑甘泉东。qián jūn xì liǔ běi,hòu qí gān quán dōng。
岂问渭川老,宁邀襄野童。qǐ wèn wèi chuān lǎo,níng yāo xiāng yě tóng。
但慕瑶池宴,归来乐未穷。dàn mù yáo chí yàn,guī lái lè wèi qióng。

君马黄

李白

君马黄,我马白。jūn mǎ huáng,wǒ mǎ bái。
马色虽不同,人心本无隔。mǎ sè suī bù tóng,rén xīn běn wú gé。
共作游冶盘,双行洛阳陌。gòng zuò yóu yě pán,shuāng xíng luò yáng mò。
长剑既照曜,高冠何赩赫。zhǎng jiàn jì zhào yào,gāo guān hé xì hè。
各有千金裘,俱为五侯客。gè yǒu qiān jīn qiú,jù wèi wǔ hóu kè。
猛虎落陷阱,壮夫时屈厄。měng hǔ luò xiàn jǐng,zhuàng fū shí qū è。
相知在急难,独好亦何益。xiāng zhī zài jí nán,dú hǎo yì hé yì。

折杨柳

李白

垂杨拂绿水,摇艳东风年。chuí yáng fú lǜ shuǐ,yáo yàn dōng fēng nián。
花明玉关雪,叶暖金窗烟。huā míng yù guān xuě,yè nuǎn jīn chuāng yān。
美人结长想,相对心凄然。měi rén jié zhǎng xiǎng,xiāng duì xīn qī rán。
攀条折春色,远寄龙庭前。pān tiáo zhé chūn sè,yuǎn jì lóng tíng qián。

陌上桑

李白

美女渭桥东,春还事蚕作。měi nǚ wèi qiáo dōng,chūn hái shì cán zuò。
五马如飞龙,青丝结金络。wǔ mǎ rú fēi lóng,qīng sī jié jīn luò。
不知谁家子,调笑来相谑。bù zhī shuí jiā zi,diào xiào lái xiāng xuè。
妾本秦罗敷,玉颜艳名都。qiè běn qín luó fū,yù yán yàn míng dōu。
绿条映素手,采桑向城隅。lǜ tiáo yìng sù shǒu,cǎi sāng xiàng chéng yú。
使君且不顾,况复论秋胡。shǐ jūn qiě bù gù,kuàng fù lùn qiū hú。
寒螀爱碧草,鸣凤栖青梧。hán jiāng ài bì cǎo,míng fèng qī qīng wú。
托心自有处,但怪傍人愚。tuō xīn zì yǒu chù,dàn guài bàng rén yú。
徒令白日暮,高驾空踟蹰。tú lìng bái rì mù,gāo jià kōng chí chú。

长歌行

李白

桃李待日开,荣华照当年。táo lǐ dài rì kāi,róng huá zhào dāng nián。
东风动百物,草木尽欲言。dōng fēng dòng bǎi wù,cǎo mù jǐn yù yán。
枯枝无丑叶,涸水吐清泉。kū zhī wú chǒu yè,hé shuǐ tǔ qīng quán。
大力运天地,羲和无停鞭。dà lì yùn tiān dì,xī hé wú tíng biān。
功名不早著,竹帛将何宣。gōng míng bù zǎo zhù,zhú bó jiāng hé xuān。
桃李务青春,谁能贳白日。táo lǐ wù qīng chūn,shuí néng shì bái rì。
富贵与神仙,蹉跎成两失。fù guì yǔ shén xiān,cuō tuó chéng liǎng shī。
金石犹销铄,风霜无久质。jīn shí yóu xiāo shuò,fēng shuāng wú jiǔ zhì。
畏落日月后,强欢歌与酒。wèi luò rì yuè hòu,qiáng huān gē yǔ jiǔ。
秋霜不惜人,倏忽侵蒲柳。qiū shuāng bù xī rén,shū hū qīn pú liǔ。

猛虎行

李白

朝作猛虎行,暮作猛虎吟。cháo zuò měng hǔ xíng,mù zuò měng hǔ yín。
肠断非关陇头水,泪下不为雍门琴。cháng duàn fēi guān lǒng tóu shuǐ,lèi xià bù wèi yōng mén qín。
旌旗缤纷两河道,战鼓惊山欲倾倒。jīng qí bīn fēn liǎng hé dào,zhàn gǔ jīng shān yù qīng dào。
秦人半作燕地囚,胡马翻衔洛阳草。qín rén bàn zuò yàn dì qiú,hú mǎ fān xián luò yáng cǎo。
一输一失关下兵,朝降夕叛幽蓟城。yī shū yī shī guān xià bīng,cháo jiàng xī pàn yōu jì chéng。
巨鳌未斩海水动,鱼龙奔走安得宁。jù áo wèi zhǎn hǎi shuǐ dòng,yú lóng bēn zǒu ān dé níng。
颇似楚汉时,翻覆无定止。pǒ shì chǔ hàn shí,fān fù wú dìng zhǐ。
朝过博浪沙,暮入淮阴市。cháo guò bó làng shā,mù rù huái yīn shì。
张良未遇韩信贫,刘项存亡在两臣。zhāng liáng wèi yù hán xìn pín,liú xiàng cún wáng zài liǎng chén。
暂到下邳受兵略,来投漂母作主人。zàn dào xià pī shòu bīng lüè,lái tóu piāo mǔ zuò zhǔ rén。
贤哲栖栖古如此,今时亦弃青云士。xián zhé qī qī gǔ rú cǐ,jīn shí yì qì qīng yún shì。
有策不敢犯龙鳞,窜身南国避胡尘。yǒu cè bù gǎn fàn lóng lín,cuàn shēn nán guó bì hú chén。
宝书长剑挂高阁,金鞍骏马散故人。bǎo shū zhǎng jiàn guà gāo gé,jīn ān jùn mǎ sàn gù rén。
昨日方为宣城客,掣铃交通二千石。zuó rì fāng wèi xuān chéng kè,chè líng jiāo tōng èr qiān shí。
有时六博快壮心,绕床三匝呼一掷。yǒu shí liù bó kuài zhuàng xīn,rào chuáng sān zā hū yī zhì。
楚人每道张旭奇,心藏风云世莫知。chǔ rén měi dào zhāng xù qí,xīn cáng fēng yún shì mò zhī。
三吴邦伯多顾盼,四海雄侠皆相推。sān wú bāng bó duō gù pàn,sì hǎi xióng xiá jiē xiāng tuī。
萧曹曾作沛中吏,攀龙附凤当有时。xiāo cáo céng zuò pèi zhōng lì,pān lóng fù fèng dāng yǒu shí。
溧阳酒楼三月春,杨花漠漠愁杀人。lì yáng jiǔ lóu sān yuè chūn,yáng huā mò mò chóu shā rén。
胡人绿眼吹玉笛,吴歌白纻飞梁尘。hú rén lǜ yǎn chuī yù dí,wú gē bái zhù fēi liáng chén。
丈夫相见且为乐,槌牛挝鼓会众宾。zhàng fū xiāng jiàn qiě wèi lè,chuí niú wō gǔ huì zhòng bīn。
我从此去钓东海,得鱼笑寄情相亲。wǒ cóng cǐ qù diào dōng hǎi,dé yú xiào jì qíng xiāng qīn。