古诗词

襄阳歌

李白

落日欲没岘山西,倒著接蓠花下迷。luò rì yù méi xiàn shān xī,dào zhù jiē lí huā xià mí。
襄阳小儿齐拍手,拦街争唱白铜鞮。xiāng yáng xiǎo ér qí pāi shǒu,lán jiē zhēng chàng bái tóng dī。
旁人借问笑何事,笑杀山公醉似泥。páng rén jiè wèn xiào hé shì,xiào shā shān gōng zuì shì ní。
鸬鹚杓,鹦鹉杯。lú cí biāo,yīng wǔ bēi。
百年三万六千日, 一日须倾三百杯。bǎi nián sān wàn liù qiān rì,yī rì xū qīng sān bǎi bēi。
遥看汉水鸭头绿,恰似葡萄初酦醅。yáo kàn hàn shuǐ yā tóu lǜ,qià shì pú táo chū pò pēi。
此江若变作春酒,垒曲便筑糟丘台。cǐ jiāng ruò biàn zuò chūn jiǔ,lěi qū biàn zhù zāo qiū tái。
千金骏马换小妾,醉坐雕鞍歌落梅。qiān jīn jùn mǎ huàn xiǎo qiè,zuì zuò diāo ān gē luò méi。
车旁侧挂一壶酒,凤笙龙管行相催。chē páng cè guà yī hú jiǔ,fèng shēng lóng guǎn xíng xiāng cuī。
咸阳市中叹黄犬,何如月下倾金罍?xián yáng shì zhōng tàn huáng quǎn,hé rú yuè xià qīng jīn léi?
君不见晋朝羊公一片石,jūn bù jiàn jìn cháo yáng gōng yī piàn shí,
龟头剥落生莓苔。guī tóu bō luò shēng méi tái。
泪亦不能为之堕,心亦不能为之哀。lèi yì bù néng wèi zhī duò,xīn yì bù néng wèi zhī āi。
清风朗月不用一钱买,qīng fēng lǎng yuè bù yòng yī qián mǎi,
玉山自倒非人推。yù shān zì dào fēi rén tuī。
舒州杓,力士铛,李白与尔同死生。shū zhōu biāo,lì shì dāng,lǐ bái yǔ ěr tóng sǐ shēng。
襄王云雨今安在?江水东流猿夜声。xiāng wáng yún yǔ jīn ān zài?jiāng shuǐ dōng liú yuán yè shēng。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

醉后赠从甥高镇

李白

马上相逢揖马鞭,客中相见客中怜。mǎ shàng xiāng féng yī mǎ biān,kè zhōng xiāng jiàn kè zhōng lián。
欲邀击筑悲歌饮,正值倾家无酒钱。yù yāo jī zhù bēi gē yǐn,zhèng zhí qīng jiā wú jiǔ qián。
江东风光不借人,枉杀落花空自春。jiāng dōng fēng guāng bù jiè rén,wǎng shā luò huā kōng zì chūn。
黄金逐手快意尽,昨日破产今朝贫。huáng jīn zhú shǒu kuài yì jǐn,zuó rì pò chǎn jīn cháo pín。
丈夫何事空啸傲,不如烧却头上巾。zhàng fū hé shì kōng xiào ào,bù rú shāo què tóu shàng jīn。
君为进士不得进,我被秋霜生旅鬓。jūn wèi jìn shì bù dé jìn,wǒ bèi qiū shuāng shēng lǚ bìn。
时清不及英豪人,三尺童儿重廉蔺。shí qīng bù jí yīng háo rén,sān chǐ tóng ér zhòng lián lìn。
匣中盘剑装䱜鱼,闲在腰间未用渠。xiá zhōng pán jiàn zhuāng cuò yú,xián zài yāo jiān wèi yòng qú。
且将换酒与君醉,醉归托宿吴专诸。qiě jiāng huàn jiǔ yǔ jūn zuì,zuì guī tuō sù wú zhuān zhū。

崔秋浦柳少府

李白

秋浦旧萧索,公庭人吏稀。qiū pǔ jiù xiāo suǒ,gōng tíng rén lì xī。
因君树桃李,此地忽芳菲。yīn jūn shù táo lǐ,cǐ dì hū fāng fēi。
摇笔望白云,开帘当翠微。yáo bǐ wàng bái yún,kāi lián dāng cuì wēi。
时来引山月,纵酒酣清晖。shí lái yǐn shān yuè,zòng jiǔ hān qīng huī。
而我爱夫子,淹留未忍归。ér wǒ ài fū zi,yān liú wèi rěn guī。

望九华赠青阳韦仲堪

李白

昔在九江上,遥望九华峰。xī zài jiǔ jiāng shàng,yáo wàng jiǔ huá fēng。
天河挂绿水,秀出九芙蓉。tiān hé guà lǜ shuǐ,xiù chū jiǔ fú róng。
我欲一挥手,谁人可相从。wǒ yù yī huī shǒu,shuí rén kě xiāng cóng。
君为东道主,于此卧云松。jūn wèi dōng dào zhǔ,yú cǐ wò yún sōng。

赠王判官时余归隐居庐山屏风叠

李白

昔别黄鹤楼,蹉跎淮海秋。xī bié huáng hè lóu,cuō tuó huái hǎi qiū。
俱飘零落叶,各散洞庭流。jù piāo líng luò yè,gè sàn dòng tíng liú。
中年不相见,蹭蹬游吴越。zhōng nián bù xiāng jiàn,cèng dēng yóu wú yuè。
何处我思君,天台绿萝月。hé chù wǒ sī jūn,tiān tái lǜ luó yuè。
会稽风月好,却绕剡溪回。huì jī fēng yuè hǎo,què rào shàn xī huí。
云山海上出,人物镜中来。yún shān hǎi shàng chū,rén wù jìng zhōng lái。
一度浙江北,十年醉楚台。yī dù zhè jiāng běi,shí nián zuì chǔ tái。
荆门倒屈宋,梁苑倾邹枚。jīng mén dào qū sòng,liáng yuàn qīng zōu méi。
苦笑我夸诞,知音安在哉。kǔ xiào wǒ kuā dàn,zhī yīn ān zài zāi。
大盗割鸿沟,如风扫秋叶。dà dào gē hóng gōu,rú fēng sǎo qiū yè。
吾非济代人,且隐屏风叠。wú fēi jì dài rén,qiě yǐn píng fēng dié。
中夜天中望,忆君思见君。zhōng yè tiān zhōng wàng,yì jūn sī jiàn jūn。
明朝拂衣去,永与海鸥群。míng cháo fú yī qù,yǒng yǔ hǎi ōu qún。

在水军宴赠幕府诸侍御

李白

月化五白龙,翻飞凌九天。yuè huà wǔ bái lóng,fān fēi líng jiǔ tiān。
胡沙惊北海,电扫洛阳川。hú shā jīng běi hǎi,diàn sǎo luò yáng chuān。
虏箭雨宫阙,皇舆成播迁。lǔ jiàn yǔ gōng quē,huáng yú chéng bō qiān。
英王受庙略,秉钺清南边。yīng wáng shòu miào lüè,bǐng yuè qīng nán biān。
云旗卷海雪,金戟罗江烟。yún qí juǎn hǎi xuě,jīn jǐ luó jiāng yān。
聚散百万人,弛张在一贤。jù sàn bǎi wàn rén,chí zhāng zài yī xián。
霜台降群彦,水国奉戎旃。shuāng tái jiàng qún yàn,shuǐ guó fèng róng zhān。
绣服开宴语,天人借楼船。xiù fú kāi yàn yǔ,tiān rén jiè lóu chuán。
如登黄金台,遥谒紫霞仙。rú dēng huáng jīn tái,yáo yè zǐ xiá xiān。
卷身编蓬下,冥机四十年。juǎn shēn biān péng xià,míng jī sì shí nián。
宁知草间人,腰下有龙泉。níng zhī cǎo jiān rén,yāo xià yǒu lóng quán。
浮云在一决,誓欲清幽燕。fú yún zài yī jué,shì yù qīng yōu yàn。
愿与四座公,静谈金匮篇。yuàn yǔ sì zuò gōng,jìng tán jīn kuì piān。
齐心戴朝恩,不惜微躯捐。qí xīn dài cháo ēn,bù xī wēi qū juān。
所冀旄头灭,功成追鲁连。suǒ jì máo tóu miè,gōng chéng zhuī lǔ lián。

赠武十七谔并序

李白

马如一匹练,明日过吴门。mǎ rú yī pǐ liàn,míng rì guò wú mén。
乃是要离客,西来欲报恩。nǎi shì yào lí kè,xī lái yù bào ēn。
笑开燕匕首,拂拭竟无言。xiào kāi yàn bǐ shǒu,fú shì jìng wú yán。
狄犬吠清洛,天津成塞垣。dí quǎn fèi qīng luò,tiān jīn chéng sāi yuán。
爱子隔东鲁,空悲断肠猿。ài zi gé dōng lǔ,kōng bēi duàn cháng yuán。
林回弃白璧,千里阻同奔。lín huí qì bái bì,qiān lǐ zǔ tóng bēn。
君为我致之,轻赍涉淮原。jūn wèi wǒ zhì zhī,qīng jī shè huái yuán。
精诚合天道,不愧远游魂。jīng chéng hé tiān dào,bù kuì yuǎn yóu hún。

赠闾丘宿松

李白

阮籍为太守,乘驴上东平。ruǎn jí wèi tài shǒu,chéng lǘ shàng dōng píng。
剖竹十日间,一朝风化清。pōu zhú shí rì jiān,yī cháo fēng huà qīng。
偶来拂衣去,谁测主人情。ǒu lái fú yī qù,shuí cè zhǔ rén qíng。
夫子理宿松,浮云知古城。fū zi lǐ sù sōng,fú yún zhī gǔ chéng。
扫地物莽然,秋来百草生。sǎo dì wù mǎng rán,qiū lái bǎi cǎo shēng。
飞鸟还旧巢,迁人返躬耕。fēi niǎo hái jiù cháo,qiān rén fǎn gōng gēng。
何惭宓子贱,不减陶渊明。hé cán mì zi jiàn,bù jiǎn táo yuān míng。
吾知千载后,却掩二贤名。wú zhī qiān zài hòu,què yǎn èr xián míng。

狱中上崔相涣

李白

胡马渡洛水,血流征战场。hú mǎ dù luò shuǐ,xuè liú zhēng zhàn chǎng。
千门闭秋景,万姓危朝霜。qiān mén bì qiū jǐng,wàn xìng wēi cháo shuāng。
贤相燮元气,再欣海县康。xián xiāng xiè yuán qì,zài xīn hǎi xiàn kāng。
台庭有夔龙,列宿粲成行。tái tíng yǒu kuí lóng,liè sù càn chéng xíng。
羽翼三元圣,发辉两太阳。yǔ yì sān yuán shèng,fā huī liǎng tài yáng。
应念覆盆下,雪泣拜天光。yīng niàn fù pén xià,xuě qì bài tiān guāng。

流夜郎赠辛判官

李白

昔在长安醉花柳,五侯七贵同杯酒。xī zài zhǎng ān zuì huā liǔ,wǔ hóu qī guì tóng bēi jiǔ。
气岸遥凌豪士前,风流肯落他人后。qì àn yáo líng háo shì qián,fēng liú kěn luò tā rén hòu。
夫子红颜我少年,章台走马著金鞭。fū zi hóng yán wǒ shǎo nián,zhāng tái zǒu mǎ zhù jīn biān。
文章献纳麒麟殿,歌舞淹留玳瑁筵。wén zhāng xiàn nà qí lín diàn,gē wǔ yān liú dài mào yán。
与君自谓长如此,宁知草动风尘起。yǔ jūn zì wèi zhǎng rú cǐ,níng zhī cǎo dòng fēng chén qǐ。
函谷忽惊胡马来,秦宫桃李向明开。hán gǔ hū jīng hú mǎ lái,qín gōng táo lǐ xiàng míng kāi。
我愁远谪夜郎去,何日金鸡放赦回。wǒ chóu yuǎn zhé yè láng qù,hé rì jīn jī fàng shè huí。

赠刘都使

李白

东平刘公干,南国秀馀芳。dōng píng liú gōng gàn,nán guó xiù yú fāng。
一鸣即朱绂,五十佩银章。yī míng jí zhū fú,wǔ shí pèi yín zhāng。
饮冰事戎幕,衣锦华水乡。yǐn bīng shì róng mù,yī jǐn huá shuǐ xiāng。
铜官几万人,诤讼清玉堂。tóng guān jǐ wàn rén,zhèng sòng qīng yù táng。
吐言贵珠玉,落笔回风霜。tǔ yán guì zhū yù,luò bǐ huí fēng shuāng。
而我谢明主,衔哀投夜郎。ér wǒ xiè míng zhǔ,xián āi tóu yè láng。
归家酒债多,门客粲成行。guī jiā jiǔ zhài duō,mén kè càn chéng xíng。
高谈满四座,一日倾千觞。gāo tán mǎn sì zuò,yī rì qīng qiān shāng。
所求竟无绪,裘马欲摧藏。suǒ qiú jìng wú xù,qiú mǎ yù cuī cáng。
主人若不顾,明发钓沧浪。zhǔ rén ruò bù gù,míng fā diào cāng làng。

博平郑太守自庐山千里相寻入江夏北市门见访却之武陵立马赠别

李白

大梁贵公子,气盖苍梧云。dà liáng guì gōng zi,qì gài cāng wú yún。
若无三千客,谁道信陵君。ruò wú sān qiān kè,shuí dào xìn líng jūn。
救赵复存魏,英威天下闻。jiù zhào fù cún wèi,yīng wēi tiān xià wén。
邯郸能屈节,访博从毛薛。hán dān néng qū jié,fǎng bó cóng máo xuē。
夷门得隐沦,而与侯生亲。yí mén dé yǐn lún,ér yǔ hóu shēng qīn。
仍要鼓刀者,乃是袖槌人。réng yào gǔ dāo zhě,nǎi shì xiù chuí rén。
好士不尽心,何能保其身。hǎo shì bù jǐn xīn,hé néng bǎo qí shēn。
多君重然诺,意气遥相托。duō jūn zhòng rán nuò,yì qì yáo xiāng tuō。
五马入市门,金鞍照城郭。wǔ mǎ rù shì mén,jīn ān zhào chéng guō。
都忘虎竹贵,且与荷衣乐。dōu wàng hǔ zhú guì,qiě yǔ hé yī lè。
去去桃花源,何时见归轩。qù qù táo huā yuán,hé shí jiàn guī xuān。
相思无终极,肠断朗江猿。xiāng sī wú zhōng jí,cháng duàn lǎng jiāng yuán。

江上赠窦长史

李白

汉求季布鲁朱家,楚逐伍胥去章华。hàn qiú jì bù lǔ zhū jiā,chǔ zhú wǔ xū qù zhāng huá。
万里南迁夜郎国,三年归及长风沙。wàn lǐ nán qiān yè láng guó,sān nián guī jí zhǎng fēng shā。
闻道青云贵公子,锦帆游戏西江水。wén dào qīng yún guì gōng zi,jǐn fān yóu xì xī jiāng shuǐ。
人疑天上坐楼船,水净霞明两重绮。rén yí tiān shàng zuò lóu chuán,shuǐ jìng xiá míng liǎng zhòng qǐ。
相约相期何太深,棹歌摇艇月中寻。xiāng yuē xiāng qī hé tài shēn,zhào gē yáo tǐng yuè zhōng xún。
不同珠履三千客,别欲论交一片心。bù tóng zhū lǚ sān qiān kè,bié yù lùn jiāo yī piàn xīn。

赠王汉阳

李白

天落白玉棺,王乔辞叶县。tiān luò bái yù guān,wáng qiáo cí yè xiàn。
一去未千年,汉阳复相见。yī qù wèi qiān nián,hàn yáng fù xiāng jiàn。
犹乘飞凫舄,尚识仙人面。yóu chéng fēi fú xì,shàng shí xiān rén miàn。
鬓发何青青,童颜皎如练。bìn fā hé qīng qīng,tóng yán jiǎo rú liàn。
吾曾弄海水,清浅嗟三变。wú céng nòng hǎi shuǐ,qīng qiǎn jiē sān biàn。
果惬麻姑言,时光速流电。guǒ qiè má gū yán,shí guāng sù liú diàn。
与君数杯酒,可以穷欢宴。yǔ jūn shù bēi jiǔ,kě yǐ qióng huān yàn。
白云归去来,何事坐交战。bái yún guī qù lái,hé shì zuò jiāo zhàn。

赠汉阳辅录事二首其二

李白

鹦鹉洲横汉阳渡,水引寒烟没江树。yīng wǔ zhōu héng hàn yáng dù,shuǐ yǐn hán yān méi jiāng shù。
南浦登楼不见君,君今罢官在何处?nán pǔ dēng lóu bù jiàn jūn,jūn jīn bà guān zài hé chù?
汉口双鱼白锦鳞,令传尺素报情人。hàn kǒu shuāng yú bái jǐn lín,lìng chuán chǐ sù bào qíng rén。
其中字数无多少,只是相思秋复春。qí zhōng zì shù wú duō shǎo,zhǐ shì xiāng sī qiū fù chūn。

江夏赠韦南陵冰

李白

胡骄马惊沙尘起,胡雏饮马天津水。hú jiāo mǎ jīng shā chén qǐ,hú chú yǐn mǎ tiān jīn shuǐ。
君为张掖近酒泉,我窜三巴九千里。jūn wèi zhāng yē jìn jiǔ quán,wǒ cuàn sān bā jiǔ qiān lǐ。
天地再新法令宽,夜郎迁客带霜寒。tiān dì zài xīn fǎ lìng kuān,yè láng qiān kè dài shuāng hán。
西忆故人不可见,东风吹梦到长安。xī yì gù rén bù kě jiàn,dōng fēng chuī mèng dào zhǎng ān。
宁期此地忽相遇,惊喜茫如堕烟雾。níng qī cǐ dì hū xiāng yù,jīng xǐ máng rú duò yān wù。
玉箫金管喧四筵,苦心不得申长句。yù xiāo jīn guǎn xuān sì yán,kǔ xīn bù dé shēn zhǎng jù。
昨日绣衣倾绿尊,病如桃李竟何言。zuó rì xiù yī qīng lǜ zūn,bìng rú táo lǐ jìng hé yán。
昔骑天子大宛马,今乘款段诸侯门。xī qí tiān zi dà wǎn mǎ,jīn chéng kuǎn duàn zhū hóu mén。
赖遇南平豁方寸,复兼夫子持清论。lài yù nán píng huō fāng cùn,fù jiān fū zi chí qīng lùn。
有似山开万里云,四望青天解人闷。yǒu shì shān kāi wàn lǐ yún,sì wàng qīng tiān jiě rén mèn。
人闷还心闷,苦辛长苦辛。rén mèn hái xīn mèn,kǔ xīn zhǎng kǔ xīn。
愁来饮酒二千石,寒灰重暖生阳春。chóu lái yǐn jiǔ èr qiān shí,hán huī zhòng nuǎn shēng yáng chūn。
山公醉后能骑马,别是风流贤主人。shān gōng zuì hòu néng qí mǎ,bié shì fēng liú xián zhǔ rén。
头陀云月多僧气,山水何曾称人意。tóu tuó yún yuè duō sēng qì,shān shuǐ hé céng chēng rén yì。
不然鸣笳按鼓戏沧流,呼取江南女儿歌棹讴。bù rán míng jiā àn gǔ xì cāng liú,hū qǔ jiāng nán nǚ ér gē zhào ōu。
我且为君槌碎黄鹤楼,君亦为吾倒却鹦鹉洲。wǒ qiě wèi jūn chuí suì huáng hè lóu,jūn yì wèi wú dào què yīng wǔ zhōu。
赤壁争雄如梦里,且须歌舞宽离忧。chì bì zhēng xióng rú mèng lǐ,qiě xū gē wǔ kuān lí yōu。