古诗词

梁甫吟

李白

长啸梁甫吟,何时见阳春?zhǎng xiào liáng fǔ yín,hé shí jiàn yáng chūn?
君不见,朝歌屠叟辞棘津,八十西来钓渭滨。jūn bù jiàn,cháo gē tú sǒu cí jí jīn,bā shí xī lái diào wèi bīn。
宁羞白发照清水,逢时壮气思经纶。níng xiū bái fā zhào qīng shuǐ,féng shí zhuàng qì sī jīng lún。
广张三千六百钓,风期暗与文王亲。guǎng zhāng sān qiān liù bǎi diào,fēng qī àn yǔ wén wáng qīn。
大贤虎变愚不测,当年颇似寻常人。dà xián hǔ biàn yú bù cè,dāng nián pǒ shì xún cháng rén。
君不见,高阳酒徒起草中,长揖山东隆准公。jūn bù jiàn,gāo yáng jiǔ tú qǐ cǎo zhōng,zhǎng yī shān dōng lóng zhǔn gōng。
入门不拜逞雄辩,两女辍洗来趋风。rù mén bù bài chěng xióng biàn,liǎng nǚ chuò xǐ lái qū fēng。
东下齐城七十二,指挥楚汉如旋蓬。dōng xià qí chéng qī shí èr,zhǐ huī chǔ hàn rú xuán péng。
狂客落魄尚如此,何况壮士当群雄!kuáng kè luò pò shàng rú cǐ,hé kuàng zhuàng shì dāng qún xióng!
我欲攀龙见明主,雷公砰訇震天鼓。wǒ yù pān lóng jiàn míng zhǔ,léi gōng pēng hōng zhèn tiān gǔ。
帝旁投壶多玉女,三时大笑开电光,倏烁晦冥起风雨。dì páng tóu hú duō yù nǚ,sān shí dà xiào kāi diàn guāng,shū shuò huì míng qǐ fēng yǔ。
阊阖九门不可通,以额扣关阍者怒。chāng hé jiǔ mén bù kě tōng,yǐ é kòu guān hūn zhě nù。
白日不照吾精诚,杞国无事忧天倾。bái rì bù zhào wú jīng chéng,qǐ guó wú shì yōu tiān qīng。
猰貐磨牙竞人肉,驺虞不折生草茎。yà yǔ mó yá jìng rén ròu,zōu yú bù zhé shēng cǎo jīng。
手接飞猱搏雕虎,侧足焦原未言苦。shǒu jiē fēi náo bó diāo hǔ,cè zú jiāo yuán wèi yán kǔ。
智者可卷愚者豪,世人见我轻鸿毛。zhì zhě kě juǎn yú zhě háo,shì rén jiàn wǒ qīng hóng máo。
力排南山三壮士,齐相杀之费二桃。lì pái nán shān sān zhuàng shì,qí xiāng shā zhī fèi èr táo。
吴楚弄兵无剧孟,亚夫咍尔为徒劳。wú chǔ nòng bīng wú jù mèng,yà fū hāi ěr wèi tú láo。
梁甫吟,声正悲。liáng fǔ yín,shēng zhèng bēi。
张公两龙剑,神物合有时。zhāng gōng liǎng lóng jiàn,shén wù hé yǒu shí。
风云感会起屠钓,大人臲屼当安之。fēng yún gǎn huì qǐ tú diào,dà rén niè wù dāng ān zhī。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

初出金门寻王侍御不遇咏壁上鹦鹉

李白

落羽辞金殿,孤鸣咤绣衣。luò yǔ cí jīn diàn,gū míng zhà xiù yī。
能言终见弃,还向陇西飞。néng yán zhōng jiàn qì,hái xiàng lǒng xī fēi。

白鹭鸶

李白

白鹭下秋水,孤飞如坠霜。bái lù xià qiū shuǐ,gū fēi rú zhuì shuāng。
心闲且未去,独立沙洲傍。xīn xián qiě wèi qù,dú lì shā zhōu bàng。

秋浦清溪雪夜对酒客有唱山鹧鸪者

李白

披君貂襜褕,对君白玉壶。pī jūn diāo chān yú,duì jūn bái yù hú。
雪花酒上灭,顿觉夜寒无。xuě huā jiǔ shàng miè,dùn jué yè hán wú。
客有桂阳至,能吟山鹧鸪。kè yǒu guì yáng zhì,néng yín shān zhè gū。
清风动窗竹,越鸟起相呼。qīng fēng dòng chuāng zhú,yuè niǎo qǐ xiāng hū。
持此足为乐,何烦笙与竽。chí cǐ zú wèi lè,hé fán shēng yǔ yú。

古风·其十九

李白

西上莲花山,迢迢见明星。xī shàng lián huā shān,tiáo tiáo jiàn míng xīng。
素手把芙蓉,虚步蹑太清。sù shǒu bǎ fú róng,xū bù niè tài qīng。
霓裳曳广带,飘拂升天行。ní shang yè guǎng dài,piāo fú shēng tiān xíng。
邀我登云台,高揖卫叔卿。yāo wǒ dēng yún tái,gāo yī wèi shū qīng。
恍恍与之去,驾鸿凌紫冥。huǎng huǎng yǔ zhī qù,jià hóng líng zǐ míng。
俯视洛阳川,茫茫走胡兵。fǔ shì luò yáng chuān,máng máng zǒu hú bīng。
流血涂野草,豺狼尽冠缨。liú xuè tú yě cǎo,chái láng jǐn guān yīng。

春景

李白

门对鹤溪流水,云连雁宕仙家。mén duì hè xī liú shuǐ,yún lián yàn dàng xiān jiā。
谁解幽人幽意,惯看山鸟山花。shuí jiě yōu rén yōu yì,guàn kàn shān niǎo shān huā。

赠江油尉厅

李白

岚光深院里,傍砌水泠泠。lán guāng shēn yuàn lǐ,bàng qì shuǐ líng líng。
野燕巢官舍,溪云入古厅。yě yàn cháo guān shě,xī yún rù gǔ tīng。
日斜孤吏过,帘卷乱峰青。rì xié gū lì guò,lián juǎn luàn fēng qīng。
五色神仙尉,焚香读道经。wǔ sè shén xiān wèi,fén xiāng dú dào jīng。

别山僧

李白

何处名僧到水西,乘舟弄月宿泾溪。hé chù míng sēng dào shuǐ xī,chéng zhōu nòng yuè sù jīng xī。
平明别我上山去,手携金策踏云梯。píng míng bié wǒ shàng shān qù,shǒu xié jīn cè tà yún tī。
腾身转觉三天近,举足回看万岭低。téng shēn zhuǎn jué sān tiān jìn,jǔ zú huí kàn wàn lǐng dī。
谑浪肯居支遁下,风流还与远公齐。xuè làng kěn jū zhī dùn xià,fēng liú hái yǔ yuǎn gōng qí。
此度别离何日见,相思一夜暝猿啼。cǐ dù bié lí hé rì jiàn,xiāng sī yī yè míng yuán tí。