古诗词

上云乐

李白

金天之西,白日所没。jīn tiān zhī xī,bái rì suǒ méi。
康老胡雏,生彼月窟。kāng lǎo hú chú,shēng bǐ yuè kū。
巉岩容仪,戍削风骨。chán yán róng yí,shù xuē fēng gǔ。
碧玉炅炅双目瞳,黄金拳拳两鬓红。bì yù jiǒng jiǒng shuāng mù tóng,huáng jīn quán quán liǎng bìn hóng。
华盖垂下睫,嵩岳临上唇。huá gài chuí xià jié,sōng yuè lín shàng chún。
不睹诡谲貌,岂知造化神。bù dǔ guǐ jué mào,qǐ zhī zào huà shén。
大道是文康之严父,元气乃文康之老亲。dà dào shì wén kāng zhī yán fù,yuán qì nǎi wén kāng zhī lǎo qīn。
抚顶弄盘古,推车转天轮。fǔ dǐng nòng pán gǔ,tuī chē zhuǎn tiān lún。
云见日月初生时,铸冶火精与水银。yún jiàn rì yuè chū shēng shí,zhù yě huǒ jīng yǔ shuǐ yín。
阳乌未出谷,顾兔半藏身。yáng wū wèi chū gǔ,gù tù bàn cáng shēn。
女娲戏黄土,团作愚下人。nǚ wā xì huáng tǔ,tuán zuò yú xià rén。
散在六合间,蒙蒙若沙尘。sàn zài liù hé jiān,méng méng ruò shā chén。
生死了不尽,谁明此胡是仙真。shēng sǐ le bù jǐn,shuí míng cǐ hú shì xiān zhēn。
西海栽若木,东溟植扶桑。xī hǎi zāi ruò mù,dōng míng zhí fú sāng。
别来几多时,枝叶万里长。bié lái jǐ duō shí,zhī yè wàn lǐ zhǎng。
中国有七圣,半路颓洪荒。zhōng guó yǒu qī shèng,bàn lù tuí hóng huāng。
陛下应运起,龙飞入咸阳。bì xià yīng yùn qǐ,lóng fēi rù xián yáng。
赤眉立盆子,白水兴汉光。chì méi lì pén zi,bái shuǐ xīng hàn guāng。
叱咤四海动,洪涛为簸扬。chì zhà sì hǎi dòng,hóng tāo wèi bǒ yáng。
举足蹋紫微,天关自开张。jǔ zú tà zǐ wēi,tiān guān zì kāi zhāng。
老胡感至德,东来进仙倡。lǎo hú gǎn zhì dé,dōng lái jìn xiān chàng。
五色师子,九苞凤凰。wǔ sè shī zi,jiǔ bāo fèng huáng。
是老胡鸡犬,鸣舞飞帝乡。shì lǎo hú jī quǎn,míng wǔ fēi dì xiāng。
淋漓飒沓,进退成行。lín lí sà dá,jìn tuì chéng xíng。
能胡歌,献汉酒。néng hú gē,xiàn hàn jiǔ。
跪双膝,立两肘。guì shuāng xī,lì liǎng zhǒu。
散花指天举素手。sàn huā zhǐ tiān jǔ sù shǒu。
拜龙颜,献圣寿。bài lóng yán,xiàn shèng shòu。
北斗戾,南山摧。běi dòu lì,nán shān cuī。
天子九九八十一万岁,长倾万岁杯。tiān zi jiǔ jiǔ bā shí yī wàn suì,zhǎng qīng wàn suì bēi。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

赠崔秋浦三首

李白

崔令学陶令,北窗常昼眠。cuī lìng xué táo lìng,běi chuāng cháng zhòu mián。
抱琴时弄月,取意任无弦。bào qín shí nòng yuè,qǔ yì rèn wú xián。
见客但倾酒,为官不爱钱。jiàn kè dàn qīng jiǔ,wèi guān bù ài qián。
东皋春事起,种黍早归田。dōng gāo chūn shì qǐ,zhǒng shǔ zǎo guī tián。

赠崔秋浦三首

李白

河阳花作县,秋浦玉为人。hé yáng huā zuò xiàn,qiū pǔ yù wèi rén。
地逐名贤好,风随惠化春。dì zhú míng xián hǎo,fēng suí huì huà chūn。
水从天汉落,山逼画屏新。shuǐ cóng tiān hàn luò,shān bī huà píng xīn。
应念金门客,投沙吊楚臣。yīng niàn jīn mén kè,tóu shā diào chǔ chén。

秀华亭

李白

遥望九华峰,诚然是九华。yáo wàng jiǔ huá fēng,chéng rán shì jiǔ huá。
苍颜耐风雪,奇态灿云霞。cāng yán nài fēng xuě,qí tài càn yún xiá。
曜日凝成锦,凌霄增壁崖。yào rì níng chéng jǐn,líng xiāo zēng bì yá。
何当馀荫照,天造洞仙家。hé dāng yú yīn zhào,tiān zào dòng xiān jiā。

赠汉阳辅录事二首其一

李白

闻君罢官意,我抱汉川湄。wén jūn bà guān yì,wǒ bào hàn chuān méi。
借问久疏索,何如听讼时。jiè wèn jiǔ shū suǒ,hé rú tīng sòng shí。
天清江月白,心静海鸥知。tiān qīng jiāng yuè bái,xīn jìng hǎi ōu zhī。
应念投沙客,空馀吊屈悲。yīng niàn tóu shā kè,kōng yú diào qū bēi。

赠柳圆

李白

竹实满秋浦,凤来何苦饥。zhú shí mǎn qiū pǔ,fèng lái hé kǔ jī。
还同月下鹊,三绕未安枝。hái tóng yuè xià què,sān rào wèi ān zhī。
夫子即琼树,倾柯拂羽仪。fū zi jí qióng shù,qīng kē fú yǔ yí。
怀君恋明德,归去日相思。huái jūn liàn míng dé,guī qù rì xiāng sī。

赠钱徵君少阳

李白

白玉一杯酒,绿杨三月时。bái yù yī bēi jiǔ,lǜ yáng sān yuè shí。
春风馀几日,两鬓各成丝。chūn fēng yú jǐ rì,liǎng bìn gè chéng sī。
秉烛唯须饮,投竿也未迟。bǐng zhú wéi xū yǐn,tóu gān yě wèi chí。
如逢渭川猎,犹可帝王师。rú féng wèi chuān liè,yóu kě dì wáng shī。

寄淮南友人

李白

红颜悲旧国,青岁歇芳洲。hóng yán bēi jiù guó,qīng suì xiē fāng zhōu。
不待金门诏,空持宝剑游。bù dài jīn mén zhào,kōng chí bǎo jiàn yóu。
海云迷驿道,江月隐乡楼。hǎi yún mí yì dào,jiāng yuè yǐn xiāng lóu。
复作淮南客,因逢桂树留。fù zuò huái nán kè,yīn féng guì shù liú。

沙丘城下寄杜甫

李白

我来竟何事,高卧沙丘城。wǒ lái jìng hé shì,gāo wò shā qiū chéng。
城边有古树,日夕连秋声。chéng biān yǒu gǔ shù,rì xī lián qiū shēng。
鲁酒不可醉,齐歌空复情。lǔ jiǔ bù kě zuì,qí gē kōng fù qíng。
思君若汶水,浩荡寄南征。sī jūn ruò wèn shuǐ,hào dàng jì nán zhēng。

寄当涂赵少府炎

李白

晚登高楼望,木落双江清。wǎn dēng gāo lóu wàng,mù luò shuāng jiāng qīng。
寒山饶积翠,秀色连州城。hán shān ráo jī cuì,xiù sè lián zhōu chéng。
目送楚云尽,心悲胡雁声。mù sòng chǔ yún jǐn,xīn bēi hú yàn shēng。
相思不可见,回首故人情。xiāng sī bù kě jiàn,huí shǒu gù rén qíng。

寄王汉阳

李白

南湖秋月白,王宰夜相邀。nán hú qiū yuè bái,wáng zǎi yè xiāng yāo。
锦帐郎官醉,罗衣舞女娇。jǐn zhàng láng guān zuì,luó yī wǔ nǚ jiāo。
笛声喧沔鄂,歌曲上云霄。dí shēng xuān miǎn è,gē qū shàng yún xiāo。
别后空愁我,相思一水遥。bié hòu kōng chóu wǒ,xiāng sī yī shuǐ yáo。

望汉阳柳色寄王宰

李白

汉阳江上柳,望客引东枝。hàn yáng jiāng shàng liǔ,wàng kè yǐn dōng zhī。
树树花如雪,纷纷乱若丝。shù shù huā rú xuě,fēn fēn luàn ruò sī。
春风传我意,草木别前知。chūn fēng chuán wǒ yì,cǎo mù bié qián zhī。
寄谢弦歌宰,西来定未迟。jì xiè xián gē zǎi,xī lái dìng wèi chí。

江上寄巴东故人

李白

汉水波浪远,巫山云雨飞。hàn shuǐ bō làng yuǎn,wū shān yún yǔ fēi。
东风吹客梦,西落此中时。dōng fēng chuī kè mèng,xī luò cǐ zhōng shí。
觉后思白帝,佳人与我违。jué hòu sī bái dì,jiā rén yǔ wǒ wéi。
瞿塘饶贾客,音信莫令稀。qú táng ráo jiǎ kè,yīn xìn mò lìng xī。

寄从弟宣州长史昭

李白

尔佐宣州郡,守官清且闲。ěr zuǒ xuān zhōu jùn,shǒu guān qīng qiě xián。
常夸云月好,邀我敬亭山。cháng kuā yún yuè hǎo,yāo wǒ jìng tíng shān。
五落洞庭叶,三江游未还。wǔ luò dòng tíng yè,sān jiāng yóu wèi hái。
相思不可见,叹息损朱颜。xiāng sī bù kě jiàn,tàn xī sǔn zhū yán。

三山望金陵寄殷淑

李白

三山怀谢朓,水澹望长安。sān shān huái xiè tiǎo,shuǐ dàn wàng zhǎng ān。
芜没河阳县,秋江正北看。wú méi hé yáng xiàn,qiū jiāng zhèng běi kàn。
卢龙霜气冷,鳷鹊月光寒。lú lóng shuāng qì lěng,zhī què yuè guāng hán。
耿耿忆琼树,天涯寄一欢。gěng gěng yì qióng shù,tiān yá jì yī huān。

送曲十少府

李白

试发清秋兴,因为吴会吟。shì fā qīng qiū xīng,yīn wèi wú huì yín。
碧云敛海色,流水折江心。bì yún liǎn hǎi sè,liú shuǐ zhé jiāng xīn。
我有延陵剑,君无陆贾金。wǒ yǒu yán líng jiàn,jūn wú lù jiǎ jīn。
艰难此为别,惆怅一何深。jiān nán cǐ wèi bié,chóu chàng yī hé shēn。