古诗词

赠别从甥高五

李白

鱼目高泰山,不如一玙璠。yú mù gāo tài shān,bù rú yī yú fán。
贤甥即明月,声价动天门。xián shēng jí míng yuè,shēng jià dòng tiān mén。
能成吾宅相,不减魏阳元。néng chéng wú zhái xiāng,bù jiǎn wèi yáng yuán。
自顾寡筹略,功名安所存。zì gù guǎ chóu lüè,gōng míng ān suǒ cún。
五木思一掷,如绳系穷猿。wǔ mù sī yī zhì,rú shéng xì qióng yuán。
枥中骏马空,堂上醉人喧。lì zhōng jùn mǎ kōng,táng shàng zuì rén xuān。
黄金久已罄,为报故交恩。huáng jīn jiǔ yǐ qìng,wèi bào gù jiāo ēn。
闻君陇西行,使我惊心魂。wén jūn lǒng xī xíng,shǐ wǒ jīng xīn hún。
与尔共飘飖,云天各飞翻。yǔ ěr gòng piāo yáo,yún tiān gè fēi fān。
江水流或卷,此心难具论。jiāng shuǐ liú huò juǎn,cǐ xīn nán jù lùn。
贫家羞好客,语拙觉辞繁。pín jiā xiū hǎo kè,yǔ zhuō jué cí fán。
三朝空错莫,对饭却惭冤。sān cháo kōng cuò mò,duì fàn què cán yuān。
自笑我非夫,生事多契阔。zì xiào wǒ fēi fū,shēng shì duō qì kuò。
蓄积万古愤,向谁得开豁。xù jī wàn gǔ fèn,xiàng shuí dé kāi huō。
天地一浮云,此身乃毫末。tiān dì yī fú yún,cǐ shēn nǎi háo mò。
忽见无端倪,太虚可包括。hū jiàn wú duān ní,tài xū kě bāo kuò。
去去何足道,临岐空复愁。qù qù hé zú dào,lín qí kōng fù chóu。
肝胆不楚越,山河亦衾裯。gān dǎn bù chǔ yuè,shān hé yì qīn chóu。
云龙若相从,明主会见收。yún lóng ruò xiāng cóng,míng zhǔ huì jiàn shōu。
成功解相访,溪水桃花流。chéng gōng jiě xiāng fǎng,xī shuǐ táo huā liú。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

上皇西巡南京歌十首

李白

胡尘轻拂建章台,圣主西巡蜀道来。hú chén qīng fú jiàn zhāng tái,shèng zhǔ xī xún shǔ dào lái。
剑壁门高五千尺,石为楼阁九天开。jiàn bì mén gāo wǔ qiān chǐ,shí wèi lóu gé jiǔ tiān kāi。

上皇西巡南京歌十首

李白

九天开出一成都,万户千门入画图。jiǔ tiān kāi chū yī chéng dōu,wàn hù qiān mén rù huà tú。
草树云山如锦绣,秦川得及此间无。cǎo shù yún shān rú jǐn xiù,qín chuān dé jí cǐ jiān wú。

上皇西巡南京歌十首

李白

华阳春树号新丰,行入新都若旧宫。huá yáng chūn shù hào xīn fēng,xíng rù xīn dōu ruò jiù gōng。
柳色未饶秦地绿,花光不减上阳红。liǔ sè wèi ráo qín dì lǜ,huā guāng bù jiǎn shàng yáng hóng。

上皇西巡南京歌十首

李白

谁道君王行路难,六龙西幸万人欢。shuí dào jūn wáng xíng lù nán,liù lóng xī xìng wàn rén huān。
地转锦江成渭水,天回玉垒作长安。dì zhuǎn jǐn jiāng chéng wèi shuǐ,tiān huí yù lěi zuò zhǎng ān。

上皇西巡南京歌十首

李白

万国同风共一时,锦江何谢曲江池。wàn guó tóng fēng gòng yī shí,jǐn jiāng hé xiè qū jiāng chí。
石镜更明天上月,后宫亲得照蛾眉。shí jìng gèng míng tiān shàng yuè,hòu gōng qīn dé zhào é méi。

上皇西巡南京歌十首

李白

濯锦清江万里流,云帆龙舸下扬州。zhuó jǐn qīng jiāng wàn lǐ liú,yún fān lóng gě xià yáng zhōu。
北地虽夸上林苑,南京还有散花楼。běi dì suī kuā shàng lín yuàn,nán jīng hái yǒu sàn huā lóu。

上皇西巡南京歌十首

李白

锦水东流绕锦城,星桥北挂象天星。jǐn shuǐ dōng liú rào jǐn chéng,xīng qiáo běi guà xiàng tiān xīng。
四海此中朝圣主,峨眉山下列仙庭。sì hǎi cǐ zhōng cháo shèng zhǔ,é méi shān xià liè xiān tíng。

上皇西巡南京歌十首

李白

秦开蜀道置金牛,汉水元通星汉流。qín kāi shǔ dào zhì jīn niú,hàn shuǐ yuán tōng xīng hàn liú。
天子一行遗圣迹,锦城长作帝王州。tiān zi yī xíng yí shèng jì,jǐn chéng zhǎng zuò dì wáng zhōu。

上皇西巡南京歌十首

李白

水绿天青不起尘,风光和暖胜三秦。shuǐ lǜ tiān qīng bù qǐ chén,fēng guāng hé nuǎn shèng sān qín。
万国烟花随玉辇,西来添作锦江春。wàn guó yān huā suí yù niǎn,xī lái tiān zuò jǐn jiāng chūn。

上皇西巡南京歌十首

李白

剑阁重关蜀北门,上皇归马若云屯。jiàn gé zhòng guān shǔ běi mén,shàng huáng guī mǎ ruò yún tún。
少帝长安开紫极,双悬日月照乾坤。shǎo dì zhǎng ān kāi zǐ jí,shuāng xuán rì yuè zhào qián kūn。

东鲁见狄博通

李白

去年别我向何处,有人传道游江东。qù nián bié wǒ xiàng hé chù,yǒu rén chuán dào yóu jiāng dōng。
谓言挂席度沧海,却来应是无长风。wèi yán guà xí dù cāng hǎi,què lái yīng shì wú zhǎng fēng。

巴陵赠贾舍人

李白

贾生西望忆京华,湘浦南迁莫怨嗟。jiǎ shēng xī wàng yì jīng huá,xiāng pǔ nán qiān mò yuàn jiē。
圣主恩深汉文帝,怜君不遣到长沙。shèng zhǔ ēn shēn hàn wén dì,lián jūn bù qiǎn dào zhǎng shā。

送贺宾客归越

李白

镜湖流水漾清波,狂客归舟逸兴多。jìng hú liú shuǐ yàng qīng bō,kuáng kè guī zhōu yì xīng duō。
山阴道士如相见,应写黄庭换白鹅。shān yīn dào shì rú xiāng jiàn,yīng xiě huáng tíng huàn bái é。

送外甥郑灌从军三首

李白

六博争雄好彩来,金盘一掷万人开。liù bó zhēng xióng hǎo cǎi lái,jīn pán yī zhì wàn rén kāi。
丈夫赌命报天子,当斩胡头衣锦回。zhàng fū dǔ mìng bào tiān zi,dāng zhǎn hú tóu yī jǐn huí。

送外甥郑灌从军三首

李白

丈八蛇矛出陇西,弯弧拂箭白猿啼。zhàng bā shé máo chū lǒng xī,wān hú fú jiàn bái yuán tí。
破胡必用龙韬策,积甲应将熊耳齐。pò hú bì yòng lóng tāo cè,jī jiǎ yīng jiāng xióng ěr qí。