古诗词

江夏赠韦南陵冰

李白

胡骄马惊沙尘起,胡雏饮马天津水。hú jiāo mǎ jīng shā chén qǐ,hú chú yǐn mǎ tiān jīn shuǐ。
君为张掖近酒泉,我窜三巴九千里。jūn wèi zhāng yē jìn jiǔ quán,wǒ cuàn sān bā jiǔ qiān lǐ。
天地再新法令宽,夜郎迁客带霜寒。tiān dì zài xīn fǎ lìng kuān,yè láng qiān kè dài shuāng hán。
西忆故人不可见,东风吹梦到长安。xī yì gù rén bù kě jiàn,dōng fēng chuī mèng dào zhǎng ān。
宁期此地忽相遇,惊喜茫如堕烟雾。níng qī cǐ dì hū xiāng yù,jīng xǐ máng rú duò yān wù。
玉箫金管喧四筵,苦心不得申长句。yù xiāo jīn guǎn xuān sì yán,kǔ xīn bù dé shēn zhǎng jù。
昨日绣衣倾绿尊,病如桃李竟何言。zuó rì xiù yī qīng lǜ zūn,bìng rú táo lǐ jìng hé yán。
昔骑天子大宛马,今乘款段诸侯门。xī qí tiān zi dà wǎn mǎ,jīn chéng kuǎn duàn zhū hóu mén。
赖遇南平豁方寸,复兼夫子持清论。lài yù nán píng huō fāng cùn,fù jiān fū zi chí qīng lùn。
有似山开万里云,四望青天解人闷。yǒu shì shān kāi wàn lǐ yún,sì wàng qīng tiān jiě rén mèn。
人闷还心闷,苦辛长苦辛。rén mèn hái xīn mèn,kǔ xīn zhǎng kǔ xīn。
愁来饮酒二千石,寒灰重暖生阳春。chóu lái yǐn jiǔ èr qiān shí,hán huī zhòng nuǎn shēng yáng chūn。
山公醉后能骑马,别是风流贤主人。shān gōng zuì hòu néng qí mǎ,bié shì fēng liú xián zhǔ rén。
头陀云月多僧气,山水何曾称人意。tóu tuó yún yuè duō sēng qì,shān shuǐ hé céng chēng rén yì。
不然鸣笳按鼓戏沧流,呼取江南女儿歌棹讴。bù rán míng jiā àn gǔ xì cāng liú,hū qǔ jiāng nán nǚ ér gē zhào ōu。
我且为君槌碎黄鹤楼,君亦为吾倒却鹦鹉洲。wǒ qiě wèi jūn chuí suì huáng hè lóu,jūn yì wèi wú dào què yīng wǔ zhōu。
赤壁争雄如梦里,且须歌舞宽离忧。chì bì zhēng xióng rú mèng lǐ,qiě xū gē wǔ kuān lí yōu。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

铜官山醉后绝句

李白

我爱铜官乐,千年未拟还。wǒ ài tóng guān lè,qiān nián wèi nǐ hái。
要须回舞袖,拂尽五松山。yào xū huí wǔ xiù,fú jǐn wǔ sōng shān。

九日龙山饮

李白

九日龙山饮,黄花笑逐臣。jiǔ rì lóng shān yǐn,huáng huā xiào zhú chén。
醉看风落帽,舞爱月留人。zuì kàn fēng luò mào,wǔ ài yuè liú rén。

九月十日即事

李白

昨日登高罢,今朝更举觞。zuó rì dēng gāo bà,jīn cháo gèng jǔ shāng。
菊花何太苦,遭此两重阳。jú huā hé tài kǔ,zāo cǐ liǎng zhòng yáng。

越女词五首

李白

长干吴儿女,眉目艳新月。zhǎng gàn wú ér nǚ,méi mù yàn xīn yuè。
屐上足如霜,不着鸦头袜。jī shàng zú rú shuāng,bù zhe yā tóu wà。

越女词五首

李白

吴儿多白皙,好为荡舟剧。wú ér duō bái xī,hǎo wèi dàng zhōu jù。
卖眼掷春心,折花调行客。mài yǎn zhì chūn xīn,zhé huā diào xíng kè。

越女词五首

李白

耶溪采莲女,见客棹歌回。yé xī cǎi lián nǚ,jiàn kè zhào gē huí。
笑入荷花去,佯羞不出来。xiào rù hé huā qù,yáng xiū bù chū lái。

越女词五首

李白

东阳素足女,会稽素舸郎。dōng yáng sù zú nǚ,huì jī sù gě láng。
相看月未堕,白地断肝肠。xiāng kàn yuè wèi duò,bái dì duàn gān cháng。

越女词五首

李白

镜湖水如月,耶溪女似雪。jìng hú shuǐ rú yuè,yé xī nǚ shì xuě。
新妆荡新波,光景两奇绝。xīn zhuāng dàng xīn bō,guāng jǐng liǎng qí jué。

浣纱石上女

李白

玉面耶溪女,青娥红粉妆。yù miàn yé xī nǚ,qīng é hóng fěn zhuāng。
一双金齿屐,两足白如霜。yī shuāng jīn chǐ jī,liǎng zú bái rú shuāng。

巴女词

李白

巴水急如箭,巴船去若飞。bā shuǐ jí rú jiàn,bā chuán qù ruò fēi。
十月三千里,郎行几岁归。shí yuè sān qiān lǐ,láng xíng jǐ suì guī。

哭宣城善酿纪叟

李白

纪叟黄泉里,还应酿老春。jì sǒu huáng quán lǐ,hái yīng niàng lǎo chūn。
夜台无晓日,沽酒与何人。yè tái wú xiǎo rì,gū jiǔ yǔ hé rén。

白微时募县小吏入令卧内尝驱牛经堂下令妻怒将加诘责白亟以诗谢云

李白

素面倚栏钩,娇声出外头。sù miàn yǐ lán gōu,jiāo shēng chū wài tóu。
若非是织女,何得问牵牛。ruò fēi shì zhī nǚ,hé dé wèn qiān niú。

渌水曲

李白

渌水明秋月,南湖采白蘋。lù shuǐ míng qiū yuè,nán hú cǎi bái píng。
荷花娇欲语,愁杀荡舟人。hé huā jiāo yù yǔ,chóu shā dàng zhōu rén。

乌牙寺

李白

夜宿乌牙寺,举手扪星辰。yè sù wū yá sì,jǔ shǒu mén xīng chén。
不敢高声语,恐惊天上人。bù gǎn gāo shēng yǔ,kǒng jīng tiān shàng rén。

江夏送倩公归汉东

李白

彼美汉东国,川藏明月辉。bǐ měi hàn dōng guó,chuān cáng míng yuè huī。
宁知丧乱后,更有一珠归。níng zhī sàng luàn hòu,gèng yǒu yī zhū guī。