古诗词

答王十二寒夜独酌有怀

李白

昨夜吴中雪,子猷佳兴发。zuó yè wú zhōng xuě,zi yóu jiā xīng fā。
万里浮云卷碧山,青天中道流孤月。wàn lǐ fú yún juǎn bì shān,qīng tiān zhōng dào liú gū yuè。
孤月沧浪河汉清,北斗错落长庚明。gū yuè cāng làng hé hàn qīng,běi dòu cuò luò zhǎng gēng míng。
怀余对酒夜霜白,玉床金井水峥嵘。huái yú duì jiǔ yè shuāng bái,yù chuáng jīn jǐng shuǐ zhēng róng。
人生飘忽百年内,且须酣畅万古情。rén shēng piāo hū bǎi nián nèi,qiě xū hān chàng wàn gǔ qíng。
君不能狸膏金距学斗鸡,坐令鼻息吹虹霓。jūn bù néng lí gāo jīn jù xué dòu jī,zuò lìng bí xī chuī hóng ní。
君不能学哥舒横行青海夜带刀,西屠石堡取紫袍。jūn bù néng xué gē shū héng xíng qīng hǎi yè dài dāo,xī tú shí bǎo qǔ zǐ páo。
吟诗作赋北窗里,万言不直一杯水。yín shī zuò fù běi chuāng lǐ,wàn yán bù zhí yī bēi shuǐ。
世人闻此皆掉头,有如东风射马耳。shì rén wén cǐ jiē diào tóu,yǒu rú dōng fēng shè mǎ ěr。
鱼目亦笑我,请与明月同。yú mù yì xiào wǒ,qǐng yǔ míng yuè tóng。
骅骝拳局不能食,蹇驴得志鸣春风。huá liú quán jú bù néng shí,jiǎn lǘ dé zhì míng chūn fēng。
折杨皇华合流俗,晋君听琴枉清角。zhé yáng huáng huá hé liú sú,jìn jūn tīng qín wǎng qīng jiǎo。
巴人谁肯和阳春,楚地由来贱奇璞。bā rén shuí kěn hé yáng chūn,chǔ dì yóu lái jiàn qí pú。
黄金散尽交不成,白首为儒身被轻。huáng jīn sàn jǐn jiāo bù chéng,bái shǒu wèi rú shēn bèi qīng。
一谈一笑失颜色,苍蝇贝锦喧谤声。yī tán yī xiào shī yán sè,cāng yíng bèi jǐn xuān bàng shēng。
曾参岂是杀人者,谗言三及慈母惊。céng cān qǐ shì shā rén zhě,chán yán sān jí cí mǔ jīng。
与君论心握君手,荣辱于余亦何有。yǔ jūn lùn xīn wò jūn shǒu,róng rǔ yú yú yì hé yǒu。
孔圣犹闻伤凤麟,董龙更是何鸡狗。kǒng shèng yóu wén shāng fèng lín,dǒng lóng gèng shì hé jī gǒu。
一生傲岸苦不谐,恩疏媒劳志多乖。yī shēng ào àn kǔ bù xié,ēn shū méi láo zhì duō guāi。
严陵高揖汉天子,何必长剑拄颐事玉阶。yán líng gāo yī hàn tiān zi,hé bì zhǎng jiàn zhǔ yí shì yù jiē。
达亦不足贵,穷亦不足悲。dá yì bù zú guì,qióng yì bù zú bēi。
韩信羞将绛灌比,祢衡耻逐屠沽儿。hán xìn xiū jiāng jiàng guàn bǐ,mí héng chǐ zhú tú gū ér。
君不见李北海,英风豪气今何在?jūn bù jiàn lǐ běi hǎi,yīng fēng háo qì jīn hé zài?
君不见裴尚书,土坟三尺蒿棘居。jūn bù jiàn péi shàng shū,tǔ fén sān chǐ hāo jí jū。
少年早欲五湖去,见此弥将钟鼎疏。shǎo nián zǎo yù wǔ hú qù,jiàn cǐ mí jiāng zhōng dǐng shū。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

待酒不至

李白

玉壶系青丝,沽酒来何迟。yù hú xì qīng sī,gū jiǔ lái hé chí。
山花向我笑,正好衔杯时。shān huā xiàng wǒ xiào,zhèng hǎo xián bēi shí。
晚酌东窗下,流莺复在兹。wǎn zhuó dōng chuāng xià,liú yīng fù zài zī。
春风与醉客,今日乃相宜。chūn fēng yǔ zuì kè,jīn rì nǎi xiāng yí。

独酌

李白

春草如有意,罗生玉堂阴。chūn cǎo rú yǒu yì,luó shēng yù táng yīn。
东风吹愁来,白发坐相侵。dōng fēng chuī chóu lái,bái fā zuò xiāng qīn。
独酌劝孤影,闲歌面芳林。dú zhuó quàn gū yǐng,xián gē miàn fāng lín。
长松尔何知,萧瑟为谁吟。zhǎng sōng ěr hé zhī,xiāo sè wèi shuí yín。
手舞石上月,膝横花间琴。shǒu wǔ shí shàng yuè,xī héng huā jiān qín。
过此一壶外,悠悠非我心。guò cǐ yī hú wài,yōu yōu fēi wǒ xīn。

友人会宿

李白

涤荡千古愁,留连百壶饮。dí dàng qiān gǔ chóu,liú lián bǎi hú yǐn。
良宵宜清谈,皓月未能寝。liáng xiāo yí qīng tán,hào yuè wèi néng qǐn。
醉来卧空山,天地即衾枕。zuì lái wò kōng shān,tiān dì jí qīn zhěn。

春日独酌二首

李白

东风扇淑气,水木荣春晖。dōng fēng shàn shū qì,shuǐ mù róng chūn huī。
白日照绿草,落花散且飞。bái rì zhào lǜ cǎo,luò huā sàn qiě fēi。
孤云还空山,众鸟各已归。gū yún hái kōng shān,zhòng niǎo gè yǐ guī。
彼物皆有托,吾生独无依。bǐ wù jiē yǒu tuō,wú shēng dú wú yī。
对此石上月,长醉歌芳菲。duì cǐ shí shàng yuè,zhǎng zuì gē fāng fēi。

春日独酌二首

李白

我有紫霞想,缅怀沧洲间。wǒ yǒu zǐ xiá xiǎng,miǎn huái cāng zhōu jiān。
思对一壶酒,澹然万事闲。sī duì yī hú jiǔ,dàn rán wàn shì xián。
横琴倚高松,把酒望远山。héng qín yǐ gāo sōng,bǎ jiǔ wàng yuǎn shān。
长空去鸟没,落日孤云还。zhǎng kōng qù niǎo méi,luò rì gū yún hái。
但恐光景晚,宿昔成秋颜。dàn kǒng guāng jǐng wǎn,sù xī chéng qiū yán。

金陵江上遇蓬池隐者

李白

心爱名山游,身随名山远。xīn ài míng shān yóu,shēn suí míng shān yuǎn。
罗浮麻姑台,此去或未返。luó fú má gū tái,cǐ qù huò wèi fǎn。
遇君蓬池隐,就我石上饭。yù jūn péng chí yǐn,jiù wǒ shí shàng fàn。
空言不成欢,强笑惜日晚。kōng yán bù chéng huān,qiáng xiào xī rì wǎn。
绿水向雁门,黄云蔽龙山。lǜ shuǐ xiàng yàn mén,huáng yún bì lóng shān。
叹息两客鸟,裴回吴越间。tàn xī liǎng kè niǎo,péi huí wú yuè jiān。
共语一执手,留连夜将久。gòng yǔ yī zhí shǒu,liú lián yè jiāng jiǔ。
解我紫绮裘,且换金陵酒。jiě wǒ zǐ qǐ qiú,qiě huàn jīn líng jiǔ。
酒来笑复歌,兴酣乐事多。jiǔ lái xiào fù gē,xīng hān lè shì duō。
水影弄月色,清光奈愁何。shuǐ yǐng nòng yuè sè,qīng guāng nài chóu hé。
明晨挂帆席,离恨满沧波。míng chén guà fān xí,lí hèn mǎn cāng bō。

日夕山中忽然有怀

李白

久卧青山云,遂为青山客。jiǔ wò qīng shān yún,suì wèi qīng shān kè。
山深云更好,赏弄终日夕。shān shēn yún gèng hǎo,shǎng nòng zhōng rì xī。
月衔楼间峰,泉漱阶下石。yuè xián lóu jiān fēng,quán shù jiē xià shí。
素心自此得,真趣非外惜。sù xīn zì cǐ dé,zhēn qù fēi wài xī。
鼯啼桂方秋,风灭籁归寂。wú tí guì fāng qiū,fēng miè lài guī jì。
缅思洪厓术,欲往沧海隔。miǎn sī hóng yá shù,yù wǎng cāng hǎi gé。
云车来何迟,抚几空叹息。yún chē lái hé chí,fǔ jǐ kōng tàn xī。

春日醉起言志

李白

处世若大梦,胡为劳其生。chù shì ruò dà mèng,hú wèi láo qí shēng。
所以终日醉,颓然卧前楹。suǒ yǐ zhōng rì zuì,tuí rán wò qián yíng。
觉来盼庭前,一鸟花间鸣。jué lái pàn tíng qián,yī niǎo huā jiān míng。
借问此何时,春风语流莺。jiè wèn cǐ hé shí,chūn fēng yǔ liú yīng。
感之欲叹息,对酒还自倾。gǎn zhī yù tàn xī,duì jiǔ hái zì qīng。
浩歌待明月,曲尽已忘情。hào gē dài míng yuè,qū jǐn yǐ wàng qíng。

庐山东林寺夜怀

李白

我寻青莲宇,独往谢城阙。wǒ xún qīng lián yǔ,dú wǎng xiè chéng quē。
霜清东林钟,水白虎溪月。shuāng qīng dōng lín zhōng,shuǐ bái hǔ xī yuè。
天香生虚空,天乐鸣不歇。tiān xiāng shēng xū kōng,tiān lè míng bù xiē。
宴坐寂不动,大千入毫发。yàn zuò jì bù dòng,dà qiān rù háo fā。
湛然冥真心,旷劫断出没。zhàn rán míng zhēn xīn,kuàng jié duàn chū méi。

嘲王历阳不肯饮酒

李白

地白风色寒,雪花大如手。dì bái fēng sè hán,xuě huā dà rú shǒu。
笑杀陶渊明,不饮杯中酒。xiào shā táo yuān míng,bù yǐn bēi zhōng jiǔ。
浪抚一张琴,虚栽五株柳。làng fǔ yī zhāng qín,xū zāi wǔ zhū liǔ。
空负头上巾,吾于尔何有。kōng fù tóu shàng jīn,wú yú ěr hé yǒu。

忆崔郎中宗之游南阳遗吾孔子琴抚之潸然感旧

李白

昔在南阳城,唯餐独山蕨。xī zài nán yáng chéng,wéi cān dú shān jué。
忆与崔宗之,白水弄素月。yì yǔ cuī zōng zhī,bái shuǐ nòng sù yuè。
时过菊潭上,纵酒无休歇。shí guò jú tán shàng,zòng jiǔ wú xiū xiē。
泛此黄金花,颓然清歌发。fàn cǐ huáng jīn huā,tuí rán qīng gē fā。
一朝摧玉树,生死殊飘忽。yī cháo cuī yù shù,shēng sǐ shū piāo hū。
留我孔子琴,琴存人已殁。liú wǒ kǒng zi qín,qín cún rén yǐ mò。
谁传广陵散,但哭邙山骨。shuí chuán guǎng líng sàn,dàn kū máng shān gǔ。
泉户何时明,长扫狐兔窟。quán hù hé shí míng,zhǎng sǎo hú tù kū。

望月有怀

李白

清泉映疏松,不知几千古。qīng quán yìng shū sōng,bù zhī jǐ qiān gǔ。
寒月摇清波,流光入窗户。hán yuè yáo qīng bō,liú guāng rù chuāng hù。
对此空长吟,思君意何深。duì cǐ kōng zhǎng yín,sī jūn yì hé shēn。
无因见安道,兴尽愁人心。wú yīn jiàn ān dào,xīng jǐn chóu rén xīn。

对酒忆贺监二首其二

李白

狂客归四明,山阴道士迎。kuáng kè guī sì míng,shān yīn dào shì yíng。
敕赐镜湖水,为君台沼荣。chì cì jìng hú shuǐ,wèi jūn tái zhǎo róng。
人亡馀故宅,空有荷花生。rén wáng yú gù zhái,kōng yǒu hé huā shēng。
念此杳如梦,凄然伤我情。niàn cǐ yǎo rú mèng,qī rán shāng wǒ qíng。

春滞沅湘有怀山中

李白

沅湘春色还,风暖烟草绿。yuán xiāng chūn sè hái,fēng nuǎn yān cǎo lǜ。
古之伤心人,于此肠断续。gǔ zhī shāng xīn rén,yú cǐ cháng duàn xù。
予非怀沙客,但美采菱曲。yǔ fēi huái shā kè,dàn měi cǎi líng qū。
所愿归东山,寸心于此足。suǒ yuàn guī dōng shān,cùn xīn yú cǐ zú。

落日忆山中

李白

雨后烟景绿,晴天散馀霞。yǔ hòu yān jǐng lǜ,qíng tiān sàn yú xiá。
东风随春归,发我枝上花。dōng fēng suí chūn guī,fā wǒ zhī shàng huā。
花落时欲暮,见此令人嗟。huā luò shí yù mù,jiàn cǐ lìng rén jiē。
愿游名山去,学道飞丹砂。yuàn yóu míng shān qù,xué dào fēi dān shā。