古诗词

自广平乘醉走马六十里至邯郸登城楼览古书怀

李白

醉骑白花马,西走邯郸城。zuì qí bái huā mǎ,xī zǒu hán dān chéng。
扬鞭动柳色,写鞚春风生。yáng biān dòng liǔ sè,xiě kòng chūn fēng shēng。
入郭登高楼,山川与云平。rù guō dēng gāo lóu,shān chuān yǔ yún píng。
深宫翳绿草,万事伤人情。shēn gōng yì lǜ cǎo,wàn shì shāng rén qíng。
相如章华巅,猛气折秦嬴。xiāng rú zhāng huá diān,měng qì zhé qín yíng。
两虎不可斗,廉公终负荆。liǎng hǔ bù kě dòu,lián gōng zhōng fù jīng。
提携裤中儿,杵臼及程婴。tí xié kù zhōng ér,chǔ jiù jí chéng yīng。
立孤就白刃,必死耀丹诚。lì gū jiù bái rèn,bì sǐ yào dān chéng。
平原三千客,谈笑尽豪英。píng yuán sān qiān kè,tán xiào jǐn háo yīng。
毛君能颖脱,二国且同盟。máo jūn néng yǐng tuō,èr guó qiě tóng méng。
皆为黄泉土,使我涕纵横。jiē wèi huáng quán tǔ,shǐ wǒ tì zòng héng。
磊磊石子冈,萧萧白杨声。lěi lěi shí zi gāng,xiāo xiāo bái yáng shēng。
诸贤没此地,碑版有残铭。zhū xián méi cǐ dì,bēi bǎn yǒu cán míng。
太古共今时,由来互哀荣。tài gǔ gòng jīn shí,yóu lái hù āi róng。
伤哉何足道,感激仰空名。shāng zāi hé zú dào,gǎn jī yǎng kōng míng。
赵俗爱长剑,文儒少逢迎。zhào sú ài zhǎng jiàn,wén rú shǎo féng yíng。
闲从博陵游,畅饮雪朝酲。xián cóng bó líng yóu,chàng yǐn xuě cháo chéng。
歌酣易水动,鼓震丛台倾。gē hān yì shuǐ dòng,gǔ zhèn cóng tái qīng。
日落把烛归,凌晨向燕京。rì luò bǎ zhú guī,líng chén xiàng yàn jīng。
方陈五饵策,一使胡尘清。fāng chén wǔ ěr cè,yī shǐ hú chén qīng。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

长相思(其一)

李白

长相思,在长安。zhǎng xiāng sī,zài zhǎng ān。
络纬秋啼金井阑,微霜凄凄簟色寒。luò wěi qiū tí jīn jǐng lán,wēi shuāng qī qī diàn sè hán。
孤灯不明思欲绝,卷帷望月空长叹。gū dēng bù míng sī yù jué,juǎn wéi wàng yuè kōng zhǎng tàn。
美人如花隔云端。měi rén rú huā gé yún duān。
上有青冥之长天,下有渌水之波澜。shàng yǒu qīng míng zhī zhǎng tiān,xià yǒu lù shuǐ zhī bō lán。
天长路远魂飞苦,梦魂不到关山难。tiān zhǎng lù yuǎn hún fēi kǔ,mèng hún bù dào guān shān nán。
长相思,摧心肝。zhǎng xiāng sī,cuī xīn gān。

长相思(其二)

李白

日色欲尽花含烟,月明欲素愁不眠。rì sè yù jǐn huā hán yān,yuè míng yù sù chóu bù mián。
赵瑟初停凤凰柱,蜀琴欲奏鸳鸯弦。zhào sè chū tíng fèng huáng zhù,shǔ qín yù zòu yuān yāng xián。
此曲有意无人传,愿随春风寄燕然。cǐ qū yǒu yì wú rén chuán,yuàn suí chūn fēng jì yàn rán。
忆君迢迢隔青天,yì jūn tiáo tiáo gé qīng tiān,
昔日横波目,今作流泪泉。xī rì héng bō mù,jīn zuò liú lèi quán。
不信妾肠断,归来看取明镜前。bù xìn qiè cháng duàn,guī lái kàn qǔ míng jìng qián。

赠孟浩然

李白

吾爱孟夫子,风流天下闻。wú ài mèng fū zi,fēng liú tiān xià wén。
红颜弃轩冕,白首卧松云。hóng yán qì xuān miǎn,bái shǒu wò sōng yún。
醉月频中圣,迷花不事君。zuì yuè pín zhōng shèng,mí huā bù shì jūn。
高山安可仰,徒此揖清芬。gāo shān ān kě yǎng,tú cǐ yī qīng fēn。

渡荆门送别

李白

渡远荆门外,来从楚国游。dù yuǎn jīng mén wài,lái cóng chǔ guó yóu。
山随平野尽,江入大荒流。shān suí píng yě jǐn,jiāng rù dà huāng liú。
月下飞天镜,云生结海楼。yuè xià fēi tiān jìng,yún shēng jié hǎi lóu。
仍怜故乡水,万里送行舟。réng lián gù xiāng shuǐ,wàn lǐ sòng xíng zhōu。

送友人

李白

青山横北郭,白水绕东城。qīng shān héng běi guō,bái shuǐ rào dōng chéng。
此地一为别,孤蓬万里征。cǐ dì yī wèi bié,gū péng wàn lǐ zhēng。
浮云游子意,落日故人情。fú yún yóu zi yì,luò rì gù rén qíng。
挥手自兹去,萧萧班马鸣。huī shǒu zì zī qù,xiāo xiāo bān mǎ míng。

夜泊牛渚怀古

李白

牛渚西江夜,青天无片云。niú zhǔ xī jiāng yè,qīng tiān wú piàn yún。
登舟望秋月,空忆谢将军。dēng zhōu wàng qiū yuè,kōng yì xiè jiāng jūn。
余亦能高咏,斯人不可闻。yú yì néng gāo yǒng,sī rén bù kě wén。
明朝挂帆席,枫叶落纷纷。míng cháo guà fān xí,fēng yè luò fēn fēn。

玉阶怨

李白

玉阶生白露,夜久侵罗袜。yù jiē shēng bái lù,yè jiǔ qīn luó wà。
却下水晶帘,玲珑望秋月。què xià shuǐ jīng lián,líng lóng wàng qiū yuè。

黄鹤楼送孟浩然之广陵

李白

故人西辞黄鹤楼,烟花三月下扬州。gù rén xī cí huáng hè lóu,yān huā sān yuè xià yáng zhōu。
孤帆远影碧空尽,唯见长江天际流。gū fān yuǎn yǐng bì kōng jǐn,wéi jiàn zhǎng jiāng tiān jì liú。

清平调(其一)

李白

云想衣裳花想容,春风拂槛露华浓。yún xiǎng yī shang huā xiǎng róng,chūn fēng fú kǎn lù huá nóng。
若非群玉山头见,会向瑶台月下逢。ruò fēi qún yù shān tóu jiàn,huì xiàng yáo tái yuè xià féng。

清平调(其二)

李白

一枝红艳露凝香,云雨巫山枉断肠。yī zhī hóng yàn lù níng xiāng,yún yǔ wū shān wǎng duàn cháng。
借问汉宫谁得似,可怜飞燕倚新妆。jiè wèn hàn gōng shuí dé shì,kě lián fēi yàn yǐ xīn zhuāng。

清平调(其三)

李白

名花倾国两相欢,常得君王带笑看。míng huā qīng guó liǎng xiāng huān,cháng dé jūn wáng dài xiào kàn。
解释春风无限恨,沉香亭北倚阑干。jiě shì chūn fēng wú xiàn hèn,chén xiāng tíng běi yǐ lán gàn。

夜宿山寺

李白

危楼高百尺,手可摘星辰。wēi lóu gāo bǎi chǐ,shǒu kě zhāi xīng chén。
不敢高声语,恐惊天上人。bù gǎn gāo shēng yǔ,kǒng jīng tiān shàng rén。

闻王昌龄左迁龙标遥有此寄

李白

杨花落尽子规啼,闻道龙标过五溪。yáng huā luò jǐn zi guī tí,wén dào lóng biāo guò wǔ xī。
我寄愁心与明月,随君直到夜郎西。wǒ jì chóu xīn yǔ míng yuè,suí jūn zhí dào yè láng xī。

望庐山瀑布

李白

日照香炉生紫烟,遥看瀑布挂前川。rì zhào xiāng lú shēng zǐ yān,yáo kàn pù bù guà qián chuān。
飞流直下三千尺,疑是银河落九天。fēi liú zhí xià sān qiān chǐ,yí shì yín hé luò jiǔ tiān。

春夜洛城闻笛

李白

谁家玉笛暗飞声,散入春风满洛城。shuí jiā yù dí àn fēi shēng,sàn rù chūn fēng mǎn luò chéng。
此夜曲中闻折柳,何人不起故园情。cǐ yè qū zhōng wén zhé liǔ,hé rén bù qǐ gù yuán qíng。
9671234567»