古诗词

杨叛儿

李白

君歌杨叛儿,妾劝新丰酒。jūn gē yáng pàn ér,qiè quàn xīn fēng jiǔ。
何许最关人,乌啼白门柳。hé xǔ zuì guān rén,wū tí bái mén liǔ。
乌啼隐杨花,君醉留妾家。wū tí yǐn yáng huā,jūn zuì liú qiè jiā。
博山炉中沉香火,双烟一气凌紫霞。bó shān lú zhōng chén xiāng huǒ,shuāng yān yī qì líng zǐ xiá。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

古风

李白

倚剑登高台,悠悠送春目。yǐ jiàn dēng gāo tái,yōu yōu sòng chūn mù。
苍榛蔽层丘,琼草隐深谷。cāng zhēn bì céng qiū,qióng cǎo yǐn shēn gǔ。
凤鸟鸣西海,欲集无珍木。fèng niǎo míng xī hǎi,yù jí wú zhēn mù。
鸒斯得所居,蒿下盈万族。yù sī dé suǒ jū,hāo xià yíng wàn zú。
晋风日已颓,穷途方恸哭。jìn fēng rì yǐ tuí,qióng tú fāng tòng kū。

古风

李白

齐瑟弹东吟,秦弦弄西音。qí sè dàn dōng yín,qín xián nòng xī yīn。
慷慨动颜魄,使人成荒淫。kāng kǎi dòng yán pò,shǐ rén chéng huāng yín。
彼美佞邪子,婉娈来相寻。bǐ měi nìng xié zi,wǎn luán lái xiāng xún。
一笑双白璧,再歌千黄金。yī xiào shuāng bái bì,zài gē qiān huáng jīn。
珍色不贵道,讵惜飞光沈。zhēn sè bù guì dào,jù xī fēi guāng shěn。
安识紫霞客,瑶台鸣素琴。ān shí zǐ xiá kè,yáo tái míng sù qín。

古风

李白

越客采明珠,提携出南隅。yuè kè cǎi míng zhū,tí xié chū nán yú。
清辉照海月,美价倾皇都。qīng huī zhào hǎi yuè,měi jià qīng huáng dōu。
献君君按剑,怀宝空长吁。xiàn jūn jūn àn jiàn,huái bǎo kōng zhǎng xū。
鱼目复相哂,寸心增烦纡。yú mù fù xiāng shěn,cùn xīn zēng fán yū。

古风

李白

羽族禀万化,小大各有依。yǔ zú bǐng wàn huà,xiǎo dà gè yǒu yī。
周周亦何辜,六翮掩不挥。zhōu zhōu yì hé gū,liù hé yǎn bù huī。
愿衔众禽翼,一向黄河飞。yuàn xián zhòng qín yì,yī xiàng huáng hé fēi。
飞者莫我顾,叹息将安归。fēi zhě mò wǒ gù,tàn xī jiāng ān guī。

古风

李白

我到巫山渚,寻古登阳台。wǒ dào wū shān zhǔ,xún gǔ dēng yáng tái。
天空彩云灭,地远清风来。tiān kōng cǎi yún miè,dì yuǎn qīng fēng lái。
神女去已久,襄王安在哉。shén nǚ qù yǐ jiǔ,xiāng wáng ān zài zāi。
荒淫竟沦替,樵牧徒悲哀。huāng yín jìng lún tì,qiáo mù tú bēi āi。

古风

李白

恻恻泣路岐,哀哀悲素丝。cè cè qì lù qí,āi āi bēi sù sī。
路岐有南北,素丝易变移。lù qí yǒu nán běi,sù sī yì biàn yí。
万事固如此,人生无定期。wàn shì gù rú cǐ,rén shēng wú dìng qī。
田窦相倾夺,宾客互盈亏。tián dòu xiāng qīng duó,bīn kè hù yíng kuī。
世途多翻覆,交道方崄巇。shì tú duō fān fù,jiāo dào fāng xiǎn xī。
斗酒强然诺,寸心终自疑。dòu jiǔ qiáng rán nuò,cùn xīn zhōng zì yí。
张陈竟火灭,萧朱亦星离。zhāng chén jìng huǒ miè,xiāo zhū yì xīng lí。
众鸟集荣柯,穷鱼守枯池。zhòng niǎo jí róng kē,qióng yú shǒu kū chí。
嗟嗟失权客,勤问何所规。jiē jiē shī quán kè,qín wèn hé suǒ guī。

梁甫吟

李白

长啸梁甫吟,何时见阳春?zhǎng xiào liáng fǔ yín,hé shí jiàn yáng chūn?
君不见,朝歌屠叟辞棘津,八十西来钓渭滨。jūn bù jiàn,cháo gē tú sǒu cí jí jīn,bā shí xī lái diào wèi bīn。
宁羞白发照清水,逢时壮气思经纶。níng xiū bái fā zhào qīng shuǐ,féng shí zhuàng qì sī jīng lún。
广张三千六百钓,风期暗与文王亲。guǎng zhāng sān qiān liù bǎi diào,fēng qī àn yǔ wén wáng qīn。
大贤虎变愚不测,当年颇似寻常人。dà xián hǔ biàn yú bù cè,dāng nián pǒ shì xún cháng rén。
君不见,高阳酒徒起草中,长揖山东隆准公。jūn bù jiàn,gāo yáng jiǔ tú qǐ cǎo zhōng,zhǎng yī shān dōng lóng zhǔn gōng。
入门不拜逞雄辩,两女辍洗来趋风。rù mén bù bài chěng xióng biàn,liǎng nǚ chuò xǐ lái qū fēng。
东下齐城七十二,指挥楚汉如旋蓬。dōng xià qí chéng qī shí èr,zhǐ huī chǔ hàn rú xuán péng。
狂客落魄尚如此,何况壮士当群雄!kuáng kè luò pò shàng rú cǐ,hé kuàng zhuàng shì dāng qún xióng!
我欲攀龙见明主,雷公砰訇震天鼓。wǒ yù pān lóng jiàn míng zhǔ,léi gōng pēng hōng zhèn tiān gǔ。
帝旁投壶多玉女,三时大笑开电光,倏烁晦冥起风雨。dì páng tóu hú duō yù nǚ,sān shí dà xiào kāi diàn guāng,shū shuò huì míng qǐ fēng yǔ。
阊阖九门不可通,以额扣关阍者怒。chāng hé jiǔ mén bù kě tōng,yǐ é kòu guān hūn zhě nù。
白日不照吾精诚,杞国无事忧天倾。bái rì bù zhào wú jīng chéng,qǐ guó wú shì yōu tiān qīng。
猰貐磨牙竞人肉,驺虞不折生草茎。yà yǔ mó yá jìng rén ròu,zōu yú bù zhé shēng cǎo jīng。
手接飞猱搏雕虎,侧足焦原未言苦。shǒu jiē fēi náo bó diāo hǔ,cè zú jiāo yuán wèi yán kǔ。
智者可卷愚者豪,世人见我轻鸿毛。zhì zhě kě juǎn yú zhě háo,shì rén jiàn wǒ qīng hóng máo。
力排南山三壮士,齐相杀之费二桃。lì pái nán shān sān zhuàng shì,qí xiāng shā zhī fèi èr táo。
吴楚弄兵无剧孟,亚夫咍尔为徒劳。wú chǔ nòng bīng wú jù mèng,yà fū hāi ěr wèi tú láo。
梁甫吟,声正悲。liáng fǔ yín,shēng zhèng bēi。
张公两龙剑,神物合有时。zhāng gōng liǎng lóng jiàn,shén wù hé yǒu shí。
风云感会起屠钓,大人臲屼当安之。fēng yún gǎn huì qǐ tú diào,dà rén niè wù dāng ān zhī。

行行游且猎篇

李白

边城儿,生年不读一字书,但将游猎夸轻趫。biān chéng ér,shēng nián bù dú yī zì shū,dàn jiāng yóu liè kuā qīng qiáo。
胡马秋肥宜白草,骑来蹑影何矜骄。hú mǎ qiū féi yí bái cǎo,qí lái niè yǐng hé jīn jiāo。
金鞭拂雪挥鸣鞘,半酣呼鹰出远郊。jīn biān fú xuě huī míng qiào,bàn hān hū yīng chū yuǎn jiāo。
弓弯满月不虚发,双鸧迸落连飞髇。gōng wān mǎn yuè bù xū fā,shuāng cāng bèng luò lián fēi xiāo。
海边观者皆辟易,猛气英风振沙碛。hǎi biān guān zhě jiē pì yì,měng qì yīng fēng zhèn shā qì。
儒生不及游侠人,白首下帷复何益。rú shēng bù jí yóu xiá rén,bái shǒu xià wéi fù hé yì。

天马歌

李白

天马来出月支窟,背为虎文龙翼骨。tiān mǎ lái chū yuè zhī kū,bèi wèi hǔ wén lóng yì gǔ。
嘶青云,振绿发,兰筋权奇走灭没。sī qīng yún,zhèn lǜ fā,lán jīn quán qí zǒu miè méi。
腾昆仑,历西极,四足无一蹶。téng kūn lún,lì xī jí,sì zú wú yī jué。
鸡鸣刷燕晡秣越,神行电迈蹑慌惚。jī míng shuā yàn bū mò yuè,shén xíng diàn mài niè huāng hū。
天马呼,飞龙趋,目明长庚臆双凫。tiān mǎ hū,fēi lóng qū,mù míng zhǎng gēng yì shuāng fú。
尾如流星首渴乌,口喷红光汗沟朱。wěi rú liú xīng shǒu kě wū,kǒu pēn hóng guāng hàn gōu zhū。
曾陪时龙蹑天衢,羁金络月照皇都。céng péi shí lóng niè tiān qú,jī jīn luò yuè zhào huáng dōu。
逸气棱棱淩九区,白璧如山谁敢沽。yì qì léng léng líng jiǔ qū,bái bì rú shān shuí gǎn gū。
回头笑紫燕,但觉尔辈愚。huí tóu xiào zǐ yàn,dàn jué ěr bèi yú。
天马奔,恋君轩,駷跃惊矫浮云翻。tiān mǎ bēn,liàn jūn xuān,sǒng yuè jīng jiǎo fú yún fān。
万里足踯躅,遥瞻阊阖门。wàn lǐ zú zhí zhú,yáo zhān chāng hé mén。
不逢寒风子,谁采逸景孙。bù féng hán fēng zi,shuí cǎi yì jǐng sūn。
白云在青天,丘陵远崔嵬。bái yún zài qīng tiān,qiū líng yuǎn cuī wéi。
盐车上峻坂,倒行逆施畏日晚。yán chē shàng jùn bǎn,dào xíng nì shī wèi rì wǎn。
伯乐剪拂中道遗,少尽其力老弃之。bó lè jiǎn fú zhōng dào yí,shǎo jǐn qí lì lǎo qì zhī。
愿逢田子方,恻然为我悲。yuàn féng tián zi fāng,cè rán wèi wǒ bēi。
虽有玉山禾,不能疗苦饥。suī yǒu yù shān hé,bù néng liáo kǔ jī。
严霜五月凋桂枝,伏枥衔冤摧两眉。yán shuāng wǔ yuè diāo guì zhī,fú lì xián yuān cuī liǎng méi。
请君赎献穆天子,犹堪弄影舞瑶池。qǐng jūn shú xiàn mù tiān zi,yóu kān nòng yǐng wǔ yáo chí。

野田黄雀行

李白

游莫逐炎洲翠,栖莫近吴宫燕。yóu mò zhú yán zhōu cuì,qī mò jìn wú gōng yàn。
吴宫火起焚巢窠,炎洲逐翠遭网罗。wú gōng huǒ qǐ fén cháo kē,yán zhōu zhú cuì zāo wǎng luó。
萧条两翅蓬蒿下,纵有鹰鹯奈若何。xiāo tiáo liǎng chì péng hāo xià,zòng yǒu yīng zhān nài ruò hé。

雉朝飞

李白

麦陇青青三月时,白雉朝飞挟两雌。mài lǒng qīng qīng sān yuè shí,bái zhì cháo fēi xié liǎng cí。
锦衣绣翼何离褷,犊牧采薪感之悲。jǐn yī xiù yì hé lí shī,dú mù cǎi xīn gǎn zhī bēi。
春天和,白日暖。chūn tiān hé,bái rì nuǎn。
啄食饮泉勇气满,争雄斗死绣颈断。zhuó shí yǐn quán yǒng qì mǎn,zhēng xióng dòu sǐ xiù jǐng duàn。
雉子班奏急管弦,倾心酒美尽玉碗。zhì zi bān zòu jí guǎn xián,qīng xīn jiǔ měi jǐn yù wǎn。
枯杨枯杨尔生稊,我独七十而孤栖。kū yáng kū yáng ěr shēng tí,wǒ dú qī shí ér gū qī。
弹弦写恨意不尽,瞑目归黄泥。dàn xián xiě hèn yì bù jǐn,míng mù guī huáng ní。

上云乐

李白

金天之西,白日所没。jīn tiān zhī xī,bái rì suǒ méi。
康老胡雏,生彼月窟。kāng lǎo hú chú,shēng bǐ yuè kū。
巉岩容仪,戍削风骨。chán yán róng yí,shù xuē fēng gǔ。
碧玉炅炅双目瞳,黄金拳拳两鬓红。bì yù jiǒng jiǒng shuāng mù tóng,huáng jīn quán quán liǎng bìn hóng。
华盖垂下睫,嵩岳临上唇。huá gài chuí xià jié,sōng yuè lín shàng chún。
不睹诡谲貌,岂知造化神。bù dǔ guǐ jué mào,qǐ zhī zào huà shén。
大道是文康之严父,元气乃文康之老亲。dà dào shì wén kāng zhī yán fù,yuán qì nǎi wén kāng zhī lǎo qīn。
抚顶弄盘古,推车转天轮。fǔ dǐng nòng pán gǔ,tuī chē zhuǎn tiān lún。
云见日月初生时,铸冶火精与水银。yún jiàn rì yuè chū shēng shí,zhù yě huǒ jīng yǔ shuǐ yín。
阳乌未出谷,顾兔半藏身。yáng wū wèi chū gǔ,gù tù bàn cáng shēn。
女娲戏黄土,团作愚下人。nǚ wā xì huáng tǔ,tuán zuò yú xià rén。
散在六合间,蒙蒙若沙尘。sàn zài liù hé jiān,méng méng ruò shā chén。
生死了不尽,谁明此胡是仙真。shēng sǐ le bù jǐn,shuí míng cǐ hú shì xiān zhēn。
西海栽若木,东溟植扶桑。xī hǎi zāi ruò mù,dōng míng zhí fú sāng。
别来几多时,枝叶万里长。bié lái jǐ duō shí,zhī yè wàn lǐ zhǎng。
中国有七圣,半路颓洪荒。zhōng guó yǒu qī shèng,bàn lù tuí hóng huāng。
陛下应运起,龙飞入咸阳。bì xià yīng yùn qǐ,lóng fēi rù xián yáng。
赤眉立盆子,白水兴汉光。chì méi lì pén zi,bái shuǐ xīng hàn guāng。
叱咤四海动,洪涛为簸扬。chì zhà sì hǎi dòng,hóng tāo wèi bǒ yáng。
举足蹋紫微,天关自开张。jǔ zú tà zǐ wēi,tiān guān zì kāi zhāng。
老胡感至德,东来进仙倡。lǎo hú gǎn zhì dé,dōng lái jìn xiān chàng。
五色师子,九苞凤凰。wǔ sè shī zi,jiǔ bāo fèng huáng。
是老胡鸡犬,鸣舞飞帝乡。shì lǎo hú jī quǎn,míng wǔ fēi dì xiāng。
淋漓飒沓,进退成行。lín lí sà dá,jìn tuì chéng xíng。
能胡歌,献汉酒。néng hú gē,xiàn hàn jiǔ。
跪双膝,立两肘。guì shuāng xī,lì liǎng zhǒu。
散花指天举素手。sàn huā zhǐ tiān jǔ sù shǒu。
拜龙颜,献圣寿。bài lóng yán,xiàn shèng shòu。
北斗戾,南山摧。běi dòu lì,nán shān cuī。
天子九九八十一万岁,长倾万岁杯。tiān zi jiǔ jiǔ bā shí yī wàn suì,zhǎng qīng wàn suì bēi。

白鸠辞

李白

铿鸣钟,考朗鼓。kēng míng zhōng,kǎo lǎng gǔ。
歌白鸠,引拂舞。gē bái jiū,yǐn fú wǔ。
白鸠之白谁与邻,霜衣雪襟诚可珍。bái jiū zhī bái shuí yǔ lín,shuāng yī xuě jīn chéng kě zhēn。
含哺七子能平均,食不噎,性安驯,首农政,鸣阳春。hán bǔ qī zi néng píng jūn,shí bù yē,xìng ān xùn,shǒu nóng zhèng,míng yáng chūn。
天子刻玉杖,镂形赐耆人。tiān zi kè yù zhàng,lòu xíng cì qí rén。
白鹭之白非纯真,外洁其色心匪仁。bái lù zhī bái fēi chún zhēn,wài jié qí sè xīn fěi rén。
阙五德,无司晨,胡为啄我葭下之紫鳞。quē wǔ dé,wú sī chén,hú wèi zhuó wǒ jiā xià zhī zǐ lín。
鹰鹯雕鹗,贪而好杀。yīng zhān diāo è,tān ér hǎo shā。
凤凰虽大圣,不愿以为臣。fèng huáng suī dà shèng,bù yuàn yǐ wèi chén。

登高丘而望远

李白

登高丘,望远海。dēng gāo qiū,wàng yuǎn hǎi。
六鳌骨已霜,三山流安在?liù áo gǔ yǐ shuāng,sān shān liú ān zài?
扶桑半摧折,白日沈光彩。fú sāng bàn cuī zhé,bái rì shěn guāng cǎi。
银台金阙如梦中,秦皇汉武空相待。yín tái jīn quē rú mèng zhōng,qín huáng hàn wǔ kōng xiāng dài。
精卫费木石,鼋鼍无所凭。jīng wèi fèi mù shí,yuán tuó wú suǒ píng。
君不见骊山茂陵尽灰灭,牧羊之子来攀登。jūn bù jiàn lí shān mào líng jǐn huī miè,mù yáng zhī zi lái pān dēng。
盗贼劫宝玉,精灵竟何能?dào zéi jié bǎo yù,jīng líng jìng hé néng?
穷兵黩武今如此,鼎湖飞龙安可乘?qióng bīng dú wǔ jīn rú cǐ,dǐng hú fēi lóng ān kě chéng?

幽涧泉

李白

拂彼白石,弹吾素琴。fú bǐ bái shí,dàn wú sù qín。
幽涧愀兮流泉深,善手明徽高张清。yōu jiàn qiǎo xī liú quán shēn,shàn shǒu míng huī gāo zhāng qīng。
心寂历似千古,松飕飗兮万寻。xīn jì lì shì qiān gǔ,sōng sōu liú xī wàn xún。
中见愁猿吊影而危处兮,叫秋木而长吟。zhōng jiàn chóu yuán diào yǐng ér wēi chù xī,jiào qiū mù ér zhǎng yín。
客有哀时失职而听者,泪淋浪以沾襟。kè yǒu āi shí shī zhí ér tīng zhě,lèi lín làng yǐ zhān jīn。
乃缉商辍羽,潺湲成音。nǎi jī shāng chuò yǔ,chán yuán chéng yīn。
吾但写声发情于妙指,殊不知此曲之古今。wú dàn xiě shēng fā qíng yú miào zhǐ,shū bù zhī cǐ qū zhī gǔ jīn。
幽涧泉,鸣深林。yōu jiàn quán,míng shēn lín。