古诗词

琴曲歌辞秋思二首(其二)

李白

阏氏黄叶落,妾望白登台。è shì huáng yè luò,qiè wàng bái dēng tái。
月出碧云断,蝉声秋色来。yuè chū bì yún duàn,chán shēng qiū sè lái。
胡兵沙塞合,汉使玉关回。hú bīng shā sāi hé,hàn shǐ yù guān huí。
征客无归日,空悲蕙草摧。zhēng kè wú guī rì,kōng bēi huì cǎo cuī。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

酬崔十五见招

李白

尔有鸟迹书,相招琴溪饮。ěr yǒu niǎo jì shū,xiāng zhāo qín xī yǐn。
手迹尺素中,如天落云锦。shǒu jì chǐ sù zhōng,rú tiān luò yún jǐn。
读罢向空笑,疑君在我前。dú bà xiàng kōng xiào,yí jūn zài wǒ qián。
长吟字不灭,怀袖且三年。zhǎng yín zì bù miè,huái xiù qiě sān nián。

答王十二寒夜独酌有怀

李白

昨夜吴中雪,子猷佳兴发。zuó yè wú zhōng xuě,zi yóu jiā xīng fā。
万里浮云卷碧山,青天中道流孤月。wàn lǐ fú yún juǎn bì shān,qīng tiān zhōng dào liú gū yuè。
孤月沧浪河汉清,北斗错落长庚明。gū yuè cāng làng hé hàn qīng,běi dòu cuò luò zhǎng gēng míng。
怀余对酒夜霜白,玉床金井水峥嵘。huái yú duì jiǔ yè shuāng bái,yù chuáng jīn jǐng shuǐ zhēng róng。
人生飘忽百年内,且须酣畅万古情。rén shēng piāo hū bǎi nián nèi,qiě xū hān chàng wàn gǔ qíng。
君不能狸膏金距学斗鸡,坐令鼻息吹虹霓。jūn bù néng lí gāo jīn jù xué dòu jī,zuò lìng bí xī chuī hóng ní。
君不能学哥舒横行青海夜带刀,西屠石堡取紫袍。jūn bù néng xué gē shū héng xíng qīng hǎi yè dài dāo,xī tú shí bǎo qǔ zǐ páo。
吟诗作赋北窗里,万言不直一杯水。yín shī zuò fù běi chuāng lǐ,wàn yán bù zhí yī bēi shuǐ。
世人闻此皆掉头,有如东风射马耳。shì rén wén cǐ jiē diào tóu,yǒu rú dōng fēng shè mǎ ěr。
鱼目亦笑我,请与明月同。yú mù yì xiào wǒ,qǐng yǔ míng yuè tóng。
骅骝拳局不能食,蹇驴得志鸣春风。huá liú quán jú bù néng shí,jiǎn lǘ dé zhì míng chūn fēng。
折杨皇华合流俗,晋君听琴枉清角。zhé yáng huáng huá hé liú sú,jìn jūn tīng qín wǎng qīng jiǎo。
巴人谁肯和阳春,楚地由来贱奇璞。bā rén shuí kěn hé yáng chūn,chǔ dì yóu lái jiàn qí pú。
黄金散尽交不成,白首为儒身被轻。huáng jīn sàn jǐn jiāo bù chéng,bái shǒu wèi rú shēn bèi qīng。
一谈一笑失颜色,苍蝇贝锦喧谤声。yī tán yī xiào shī yán sè,cāng yíng bèi jǐn xuān bàng shēng。
曾参岂是杀人者,谗言三及慈母惊。céng cān qǐ shì shā rén zhě,chán yán sān jí cí mǔ jīng。
与君论心握君手,荣辱于余亦何有。yǔ jūn lùn xīn wò jūn shǒu,róng rǔ yú yú yì hé yǒu。
孔圣犹闻伤凤麟,董龙更是何鸡狗。kǒng shèng yóu wén shāng fèng lín,dǒng lóng gèng shì hé jī gǒu。
一生傲岸苦不谐,恩疏媒劳志多乖。yī shēng ào àn kǔ bù xié,ēn shū méi láo zhì duō guāi。
严陵高揖汉天子,何必长剑拄颐事玉阶。yán líng gāo yī hàn tiān zi,hé bì zhǎng jiàn zhǔ yí shì yù jiē。
达亦不足贵,穷亦不足悲。dá yì bù zú guì,qióng yì bù zú bēi。
韩信羞将绛灌比,祢衡耻逐屠沽儿。hán xìn xiū jiāng jiàng guàn bǐ,mí héng chǐ zhú tú gū ér。
君不见李北海,英风豪气今何在?jūn bù jiàn lǐ běi hǎi,yīng fēng háo qì jīn hé zài?
君不见裴尚书,土坟三尺蒿棘居。jūn bù jiàn péi shàng shū,tǔ fén sān chǐ hāo jí jū。
少年早欲五湖去,见此弥将钟鼎疏。shǎo nián zǎo yù wǔ hú qù,jiàn cǐ mí jiāng zhōng dǐng shū。

游南阳白水登石激作

李白

朝涉白水源,暂与人俗疏。cháo shè bái shuǐ yuán,zàn yǔ rén sú shū。
岛屿佳境色,江天涵清虚。dǎo yǔ jiā jìng sè,jiāng tiān hán qīng xū。
目送去海云,心闲游川鱼。mù sòng qù hǎi yún,xīn xián yóu chuān yú。
长歌尽落日,乘月归田庐。zhǎng gē jǐn luò rì,chéng yuè guī tián lú。

游南阳清泠泉

李白

惜彼落日暮,爱此寒泉清。xī bǐ luò rì mù,ài cǐ hán quán qīng。
西辉逐流水,荡漾游子情。xī huī zhú liú shuǐ,dàng yàng yóu zi qíng。
空歌望云月,曲尽长松声。kōng gē wàng yún yuè,qū jǐn zhǎng sōng shēng。

寻鲁城北范居士失道落苍耳中见范置酒摘苍耳作

李白

雁度秋色远,日静无云时。yàn dù qiū sè yuǎn,rì jìng wú yún shí。
客心不自得,浩漫将何之。kè xīn bù zì dé,hào màn jiāng hé zhī。
忽忆范野人,闲园养幽姿。hū yì fàn yě rén,xián yuán yǎng yōu zī。
茫然起逸兴,但恐行来迟。máng rán qǐ yì xīng,dàn kǒng xíng lái chí。
城壕失往路,马首迷荒陂。chéng háo shī wǎng lù,mǎ shǒu mí huāng bēi。
不惜翠云裘,遂为苍耳欺。bù xī cuì yún qiú,suì wèi cāng ěr qī。
入门且一笑,把臂君为谁。rù mén qiě yī xiào,bǎ bì jūn wèi shuí。
酒客爱秋蔬,山盘荐霜梨。jiǔ kè ài qiū shū,shān pán jiàn shuāng lí。
他筵不下箸,此席忘朝饥。tā yán bù xià zhù,cǐ xí wàng cháo jī。
酸枣垂北郭,寒瓜蔓东篱。suān zǎo chuí běi guō,hán guā màn dōng lí。
还倾四五酌,自咏猛虎词。hái qīng sì wǔ zhuó,zì yǒng měng hǔ cí。
近作十日欢,远为千载期。jìn zuò shí rì huān,yuǎn wèi qiān zài qī。
风流自簸荡,谑浪偏相宜。fēng liú zì bǒ dàng,xuè làng piān xiāng yí。
酣来上马去,却笑高阳池。hān lái shàng mǎ qù,què xiào gāo yáng chí。

东鲁门泛舟二首

李白

日落沙明天倒开,波摇石动水萦回。rì luò shā míng tiān dào kāi,bō yáo shí dòng shuǐ yíng huí。
轻舟泛月寻溪转,疑是山隐雪后来。qīng zhōu fàn yuè xún xī zhuǎn,yí shì shān yǐn xuě hòu lái。

东鲁门泛舟二首

李白

水作青龙盘石堤,桃花夹岸鲁门西。shuǐ zuò qīng lóng pán shí dī,táo huā jiā àn lǔ mén xī。
若教月下乘舟去,何啻风流到剡溪。ruò jiào yuè xià chéng zhōu qù,hé chì fēng liú dào shàn xī。

秋猎孟诸夜归置酒单父东楼观妓

李白

倾晖速短炬,走海无停川。qīng huī sù duǎn jù,zǒu hǎi wú tíng chuān。
冀餐圆丘草,欲以还颓年。jì cān yuán qiū cǎo,yù yǐ hái tuí nián。
此事不可得,微生若浮烟。cǐ shì bù kě dé,wēi shēng ruò fú yān。
骏发跨名驹,雕弓控鸣弦。jùn fā kuà míng jū,diāo gōng kòng míng xián。
鹰豪鲁草白,狐兔多肥鲜。yīng háo lǔ cǎo bái,hú tù duō féi xiān。
邀遮相驰逐,遂出城东田。yāo zhē xiāng chí zhú,suì chū chéng dōng tián。
一扫四野空,喧呼鞍马前。yī sǎo sì yě kōng,xuān hū ān mǎ qián。
归来献所获,炮炙宜霜天。guī lái xiàn suǒ huò,pào zhì yí shuāng tiān。
出舞两美人,飘飖若云仙。chū wǔ liǎng měi rén,piāo yáo ruò yún xiān。
留欢不知疲,清晓方来旋。liú huān bù zhī pí,qīng xiǎo fāng lái xuán。

游泰山六首·其一

李白

四月上泰山,石屏御道开。sì yuè shàng tài shān,shí píng yù dào kāi。
六龙过万壑,涧谷随萦回。liù lóng guò wàn hè,jiàn gǔ suí yíng huí。
马迹绕碧峰,于今满青苔。mǎ jì rào bì fēng,yú jīn mǎn qīng tái。
飞流洒绝巘,水急松声哀。fēi liú sǎ jué yǎn,shuǐ jí sōng shēng āi。
北眺崿嶂奇,倾崖向东摧。běi tiào è zhàng qí,qīng yá xiàng dōng cuī。
洞门闭石扇,地底兴云雷。dòng mén bì shí shàn,dì dǐ xīng yún léi。
登高望蓬瀛,想象金银台。dēng gāo wàng péng yíng,xiǎng xiàng jīn yín tái。
天门一长啸,万里清风来。tiān mén yī zhǎng xiào,wàn lǐ qīng fēng lái。
玉女四五人,飘飖下九垓。yù nǚ sì wǔ rén,piāo yáo xià jiǔ gāi。
含笑引素手,遗我流霞杯。hán xiào yǐn sù shǒu,yí wǒ liú xiá bēi。
稽首再拜之,自愧非仙才。jī shǒu zài bài zhī,zì kuì fēi xiān cái。
旷然小宇宙,弃世何悠哉。kuàng rán xiǎo yǔ zhòu,qì shì hé yōu zāi。

游泰山六首·其二

李白

清晓骑白鹿,直上天门山。qīng xiǎo qí bái lù,zhí shàng tiān mén shān。
山际逢羽人,方瞳好容颜。shān jì féng yǔ rén,fāng tóng hǎo róng yán。
扪萝欲就语,却掩青云关。mén luó yù jiù yǔ,què yǎn qīng yún guān。
遗我鸟迹书,飘然落岩间。yí wǒ niǎo jì shū,piāo rán luò yán jiān。
其字乃上古,读之了不闲。qí zì nǎi shàng gǔ,dú zhī le bù xián。
感此三叹息,从师方未还。gǎn cǐ sān tàn xī,cóng shī fāng wèi hái。

游泰山六首·其三

李白

平明登日观,举手开云关。píng míng dēng rì guān,jǔ shǒu kāi yún guān。
精神四飞扬,如出天地间。jīng shén sì fēi yáng,rú chū tiān dì jiān。
黄河从西来,窈窕入远山。huáng hé cóng xī lái,yǎo tiǎo rù yuǎn shān。
凭崖揽八极,目尽长空闲。píng yá lǎn bā jí,mù jǐn zhǎng kōng xián。
偶然值青童,绿发双云鬟。ǒu rán zhí qīng tóng,lǜ fā shuāng yún huán。
笑我晚学仙,蹉跎凋朱颜。xiào wǒ wǎn xué xiān,cuō tuó diāo zhū yán。
踌躇忽不见,浩荡难追攀。chóu chú hū bù jiàn,hào dàng nán zhuī pān。

游泰山六首·其四

李白

清斋三千日,裂素写道经。qīng zhāi sān qiān rì,liè sù xiě dào jīng。
吟诵有所得,众神卫我形。yín sòng yǒu suǒ dé,zhòng shén wèi wǒ xíng。
云行信长风,飒若羽翼生。yún xíng xìn zhǎng fēng,sà ruò yǔ yì shēng。
攀崖上日观,伏槛窥东溟。pān yá shàng rì guān,fú kǎn kuī dōng míng。
海色动远山,天鸡已先鸣。hǎi sè dòng yuǎn shān,tiān jī yǐ xiān míng。
银台出倒景,白浪翻长鲸。yín tái chū dào jǐng,bái làng fān zhǎng jīng。
安得不死药,高飞向蓬瀛。ān dé bù sǐ yào,gāo fēi xiàng péng yíng。

游泰山六首·其五

李白

日观东北倾,两崖夹双石。rì guān dōng běi qīng,liǎng yá jiā shuāng shí。
海水落眼前,天光遥空碧。hǎi shuǐ luò yǎn qián,tiān guāng yáo kōng bì。
千峰争攒聚,万壑绝凌历。qiān fēng zhēng zǎn jù,wàn hè jué líng lì。
缅彼鹤上仙,去无云中迹。miǎn bǐ hè shàng xiān,qù wú yún zhōng jì。
长松入云汉,远望不盈尺。zhǎng sōng rù yún hàn,yuǎn wàng bù yíng chǐ。
山花异人间,五月雪中白。shān huā yì rén jiān,wǔ yuè xuě zhōng bái。
终当遇安期,于此鍊玉液。zhōng dāng yù ān qī,yú cǐ liàn yù yè。

游泰山六首·其六

李白

朝饮王母池,暝投天门关。cháo yǐn wáng mǔ chí,míng tóu tiān mén guān。
独抱绿绮琴,夜行青山间。dú bào lǜ qǐ qín,yè xíng qīng shān jiān。
山明月露白,夜静松风歇。shān míng yuè lù bái,yè jìng sōng fēng xiē。
仙人游碧峰,处处笙歌发。xiān rén yóu bì fēng,chù chù shēng gē fā。
寂静娱清晖,玉真连翠微。jì jìng yú qīng huī,yù zhēn lián cuì wēi。
想象鸾凤舞,飘飖龙虎衣。xiǎng xiàng luán fèng wǔ,piāo yáo lóng hǔ yī。
扪天摘匏瓜,恍惚不忆归。mén tiān zhāi páo guā,huǎng hū bù yì guī。
举手弄清浅,误攀织女机。jǔ shǒu nòng qīng qiǎn,wù pān zhī nǚ jī。
明晨坐相失,但见五云飞。míng chén zuò xiāng shī,dàn jiàn wǔ yún fēi。

携妓登梁王栖霞山孟氏桃园中

李白

碧草已满地,柳与梅争春。bì cǎo yǐ mǎn dì,liǔ yǔ méi zhēng chūn。
谢公自有东山妓,金屏笑坐如花人。xiè gōng zì yǒu dōng shān jì,jīn píng xiào zuò rú huā rén。
今日非昨日,明日还复来。jīn rì fēi zuó rì,míng rì hái fù lái。
白发对绿酒,强歌心已摧。bái fā duì lǜ jiǔ,qiáng gē xīn yǐ cuī。
君不见梁王池上月,昔照梁王樽酒中。jūn bù jiàn liáng wáng chí shàng yuè,xī zhào liáng wáng zūn jiǔ zhōng。
梁王已去明月在,黄鹂愁醉啼春风。liáng wáng yǐ qù míng yuè zài,huáng lí chóu zuì tí chūn fēng。
分明感激眼前事,莫惜醉卧桃园东。fēn míng gǎn jī yǎn qián shì,mò xī zuì wò táo yuán dōng。