古诗词

飞龙引二首

李白

【其一】
黄帝铸鼎于荆山,炼丹砂。huáng dì zhù dǐng yú jīng shān,liàn dān shā。
丹砂成黄金,骑龙飞上太清家。dān shā chéng huáng jīn,qí lóng fēi shàng tài qīng jiā。
云愁海思令人嗟,宫中彩女颜如花。yún chóu hǎi sī lìng rén jiē,gōng zhōng cǎi nǚ yán rú huā。
飘然挥手凌紫霞,从风纵体登鸾车。piāo rán huī shǒu líng zǐ xiá,cóng fēng zòng tǐ dēng luán chē。
登鸾车,侍轩辕,遨游青天中,其乐不可言。dēng luán chē,shì xuān yuán,áo yóu qīng tiān zhōng,qí lè bù kě yán。
【其二】
鼎湖流水清且闲,轩辕去时有弓剑,古人传道留其间。dǐng hú liú shuǐ qīng qiě xián,xuān yuán qù shí yǒu gōng jiàn,gǔ rén chuán dào liú qí jiān。
后宫婵娟多花颜,乘鸾飞烟亦不还,骑龙攀天造天关。hòu gōng chán juān duō huā yán,chéng luán fēi yān yì bù hái,qí lóng pān tiān zào tiān guān。
造天关,闻天语,长云河车载玉女。zào tiān guān,wén tiān yǔ,zhǎng yún hé chē zài yù nǚ。
载玉女,过紫皇,紫皇乃赐白兔所捣之药方,后天而老凋三光。zài yù nǚ,guò zǐ huáng,zǐ huáng nǎi cì bái tù suǒ dǎo zhī yào fāng,hòu tiān ér lǎo diāo sān guāng。
下视瑶池见王母,蛾眉萧飒如秋霜。xià shì yáo chí jiàn wáng mǔ,é méi xiāo sà rú qiū shuāng。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

江夏赠韦南陵冰

李白

胡骄马惊沙尘起,胡雏饮马天津水。hú jiāo mǎ jīng shā chén qǐ,hú chú yǐn mǎ tiān jīn shuǐ。
君为张掖近酒泉,我窜三巴九千里。jūn wèi zhāng yē jìn jiǔ quán,wǒ cuàn sān bā jiǔ qiān lǐ。
天地再新法令宽,夜郎迁客带霜寒。tiān dì zài xīn fǎ lìng kuān,yè láng qiān kè dài shuāng hán。
西忆故人不可见,东风吹梦到长安。xī yì gù rén bù kě jiàn,dōng fēng chuī mèng dào zhǎng ān。
宁期此地忽相遇,惊喜茫如堕烟雾。níng qī cǐ dì hū xiāng yù,jīng xǐ máng rú duò yān wù。
玉箫金管喧四筵,苦心不得申长句。yù xiāo jīn guǎn xuān sì yán,kǔ xīn bù dé shēn zhǎng jù。
昨日绣衣倾绿尊,病如桃李竟何言。zuó rì xiù yī qīng lǜ zūn,bìng rú táo lǐ jìng hé yán。
昔骑天子大宛马,今乘款段诸侯门。xī qí tiān zi dà wǎn mǎ,jīn chéng kuǎn duàn zhū hóu mén。
赖遇南平豁方寸,复兼夫子持清论。lài yù nán píng huō fāng cùn,fù jiān fū zi chí qīng lùn。
有似山开万里云,四望青天解人闷。yǒu shì shān kāi wàn lǐ yún,sì wàng qīng tiān jiě rén mèn。
人闷还心闷,苦辛长苦辛。rén mèn hái xīn mèn,kǔ xīn zhǎng kǔ xīn。
愁来饮酒二千石,寒灰重暖生阳春。chóu lái yǐn jiǔ èr qiān shí,hán huī zhòng nuǎn shēng yáng chūn。
山公醉后能骑马,别是风流贤主人。shān gōng zuì hòu néng qí mǎ,bié shì fēng liú xián zhǔ rén。
头陀云月多僧气,山水何曾称人意。tóu tuó yún yuè duō sēng qì,shān shuǐ hé céng chēng rén yì。
不然鸣笳按鼓戏沧流,呼取江南女儿歌棹讴。bù rán míng jiā àn gǔ xì cāng liú,hū qǔ jiāng nán nǚ ér gē zhào ōu。
我且为君槌碎黄鹤楼,君亦为吾倒却鹦鹉洲。wǒ qiě wèi jūn chuí suì huáng hè lóu,jūn yì wèi wú dào què yīng wǔ zhōu。
赤壁争雄如梦里,且须歌舞宽离忧。chì bì zhēng xióng rú mèng lǐ,qiě xū gē wǔ kuān lí yōu。

赠卢司户

李白

秋色无远近,出门尽寒山。qiū sè wú yuǎn jìn,chū mén jǐn hán shān。
白云遥相识,待我苍梧间。bái yún yáo xiāng shí,dài wǒ cāng wú jiān。
借问卢耽鹤,西飞几岁还。jiè wèn lú dān hè,xī fēi jǐ suì hái。

赠从弟南平太守之遥二首

李白

少年不得意,落魄无安居。shǎo nián bù dé yì,luò pò wú ān jū。
愿随任公子,欲钓吞舟鱼。yuàn suí rèn gōng zi,yù diào tūn zhōu yú。
常时饮酒逐风景,壮心遂与功名疏。cháng shí yǐn jiǔ zhú fēng jǐng,zhuàng xīn suì yǔ gōng míng shū。
兰生谷底人不锄,云在高山空卷舒。lán shēng gǔ dǐ rén bù chú,yún zài gāo shān kōng juǎn shū。
汉家天子驰驷马,赤军蜀道迎相如。hàn jiā tiān zi chí sì mǎ,chì jūn shǔ dào yíng xiāng rú。
天门九重谒圣人,龙颜一解四海春。tiān mén jiǔ zhòng yè shèng rén,lóng yán yī jiě sì hǎi chūn。
彤庭左右呼万岁,拜贺明主收沈沦。tóng tíng zuǒ yòu hū wàn suì,bài hè míng zhǔ shōu shěn lún。
翰林秉笔回英眄,麟阁峥嵘谁可见。hàn lín bǐng bǐ huí yīng miǎn,lín gé zhēng róng shuí kě jiàn。
承恩初入银台门,著书独在金銮殿。chéng ēn chū rù yín tái mén,zhù shū dú zài jīn luán diàn。
龙钩雕镫白玉鞍,象床绮席黄金盘。lóng gōu diāo dèng bái yù ān,xiàng chuáng qǐ xí huáng jīn pán。
当时笑我微贱者,却来请谒为交欢。dāng shí xiào wǒ wēi jiàn zhě,què lái qǐng yè wèi jiāo huān。
一朝谢病游江海,畴昔相知几人在。yī cháo xiè bìng yóu jiāng hǎi,chóu xī xiāng zhī jǐ rén zài。
前门长揖后门关,今日结交明日改。qián mén zhǎng yī hòu mén guān,jīn rì jié jiāo míng rì gǎi。
爱君山岳心不移,随君云雾迷所为。ài jūn shān yuè xīn bù yí,suí jūn yún wù mí suǒ wèi。
梦得池塘生春草,使我长价登楼诗。mèng dé chí táng shēng chūn cǎo,shǐ wǒ zhǎng jià dēng lóu shī。
别后遥传临海作,可见羊何共和之。bié hòu yáo chuán lín hǎi zuò,kě jiàn yáng hé gòng hé zhī。

赠从弟南平太守之遥二首

李白

东平与南平,今古两步兵。dōng píng yǔ nán píng,jīn gǔ liǎng bù bīng。
素心爱美酒,不是顾专城。sù xīn ài měi jiǔ,bù shì gù zhuān chéng。
谪官桃源去,寻花几处行。zhé guān táo yuán qù,xún huā jǐ chù xíng。
秦人如旧识,出户笑相迎。qín rén rú jiù shí,chū hù xiào xiāng yíng。

赠潘侍御论钱少阳

李白

绣衣柱史何昂藏,铁冠白笔横秋霜。xiù yī zhù shǐ hé áng cáng,tiě guān bái bǐ héng qiū shuāng。
三军论事多引纳,阶前虎士罗干将。sān jūn lùn shì duō yǐn nà,jiē qián hǔ shì luó gàn jiāng。
虽无二十五老者,且有一翁钱少阳。suī wú èr shí wǔ lǎo zhě,qiě yǒu yī wēng qián shǎo yáng。
眉如松雪齐四皓,调笑可以安储皇。méi rú sōng xuě qí sì hào,diào xiào kě yǐ ān chǔ huáng。
君能礼此最下士,九州拭目瞻清光。jūn néng lǐ cǐ zuì xià shì,jiǔ zhōu shì mù zhān qīng guāng。

流夜郎半道承恩放还兼欣克复之美书怀示息秀才

李白

黄口为人罗,白龙乃鱼服。huáng kǒu wèi rén luó,bái lóng nǎi yú fú。
得罪岂怨天,以愚陷网目。dé zuì qǐ yuàn tiān,yǐ yú xiàn wǎng mù。
鲸鲵未剪灭,豺狼屡翻覆。jīng ní wèi jiǎn miè,chái láng lǚ fān fù。
悲作楚地囚,何日秦庭哭。bēi zuò chǔ dì qiú,hé rì qín tíng kū。
遭逢二明主,前后两迁逐。zāo féng èr míng zhǔ,qián hòu liǎng qiān zhú。
去国愁夜郎,投身窜荒谷。qù guó chóu yè láng,tóu shēn cuàn huāng gǔ。
半道雪屯蒙,旷如鸟出笼。bàn dào xuě tún méng,kuàng rú niǎo chū lóng。
遥欣克复美,光武安可同。yáo xīn kè fù měi,guāng wǔ ān kě tóng。
天子巡剑阁,储皇守扶风。tiān zi xún jiàn gé,chǔ huáng shǒu fú fēng。
扬袂正北辰,开襟揽群雄。yáng mèi zhèng běi chén,kāi jīn lǎn qún xióng。
胡兵出月窟,雷破关之东。hú bīng chū yuè kū,léi pò guān zhī dōng。
左扫因右拂,旋收洛阳宫。zuǒ sǎo yīn yòu fú,xuán shōu luò yáng gōng。
回舆入咸京,席卷六合通。huí yú rù xián jīng,xí juǎn liù hé tōng。
叱咤开帝业,手成天地功。chì zhà kāi dì yè,shǒu chéng tiān dì gōng。
大驾还长安,两日忽再中。dà jià hái zhǎng ān,liǎng rì hū zài zhōng。
一朝让宝位,剑玺传无穷。yī cháo ràng bǎo wèi,jiàn xǐ chuán wú qióng。
愧无秋豪力,谁念矍铄翁。kuì wú qiū háo lì,shuí niàn jué shuò wēng。
弋者何所慕,高飞仰冥鸿。yì zhě hé suǒ mù,gāo fēi yǎng míng hóng。
弃剑学丹砂,临炉双玉童。qì jiàn xué dān shā,lín lú shuāng yù tóng。
寄言息夫子,岁晚陟方蓬。jì yán xī fū zi,suì wǎn zhì fāng péng。

赠张相镐二首

李白

神器难窃弄,天狼窥紫宸。shén qì nán qiè nòng,tiān láng kuī zǐ chén。
六龙迁白日,四海暗胡尘。liù lóng qiān bái rì,sì hǎi àn hú chén。
昊穹降元宰,君子方经纶。hào qióng jiàng yuán zǎi,jūn zi fāng jīng lún。
澹然养浩气,歘起持大钧。dàn rán yǎng hào qì,chuā qǐ chí dà jūn。
秀骨象山岳,英谋合鬼神。xiù gǔ xiàng shān yuè,yīng móu hé guǐ shén。
佐汉解鸿门,生唐为后身。zuǒ hàn jiě hóng mén,shēng táng wèi hòu shēn。
拥旄秉金钺,伐鼓乘朱轮。yōng máo bǐng jīn yuè,fá gǔ chéng zhū lún。
虎将如雷霆,总戎向东巡。hǔ jiāng rú léi tíng,zǒng róng xiàng dōng xún。
诸侯拜马首,猛士骑鲸鳞。zhū hóu bài mǎ shǒu,měng shì qí jīng lín。
泽被鱼鸟悦,令行草木春。zé bèi yú niǎo yuè,lìng xíng cǎo mù chūn。
圣智不失时,建功及良辰。shèng zhì bù shī shí,jiàn gōng jí liáng chén。
丑虏安足纪,可贻帼与巾。chǒu lǔ ān zú jì,kě yí guó yǔ jīn。
倒泻溟海珠,尽为入幕珍。dào xiè míng hǎi zhū,jǐn wèi rù mù zhēn。
冯异献赤伏,邓生倏来臻。féng yì xiàn chì fú,dèng shēng shū lái zhēn。
庶同昆阳举,再睹汉仪新。shù tóng kūn yáng jǔ,zài dǔ hàn yí xīn。
昔为管将鲍,中奔吴隔秦。xī wèi guǎn jiāng bào,zhōng bēn wú gé qín。
一生欲报主,百代思荣亲。yī shēng yù bào zhǔ,bǎi dài sī róng qīn。
其事竟不就,哀哉难重陈。qí shì jìng bù jiù,āi zāi nán zhòng chén。
卧病宿松山,苍茫空四邻。wò bìng sù sōng shān,cāng máng kōng sì lín。
风云激壮志,枯槁惊常伦。fēng yún jī zhuàng zhì,kū gǎo jīng cháng lún。
闻君自天来,目张气益振。wén jūn zì tiān lái,mù zhāng qì yì zhèn。
亚夫得剧孟,敌国空无人。yà fū dé jù mèng,dí guó kōng wú rén。
扪虱对桓公,愿得论悲辛。mén shī duì huán gōng,yuàn dé lùn bēi xīn。
大块方噫气,何辞鼓青蘋。dà kuài fāng yī qì,hé cí gǔ qīng píng。
斯言傥不合,归老汉江滨。sī yán tǎng bù hé,guī lǎo hàn jiāng bīn。

赠张相镐二首

李白

本家陇西人,先为汉边将。běn jiā lǒng xī rén,xiān wèi hàn biān jiāng。
功略盖天地,名飞青云上。gōng lüè gài tiān dì,míng fēi qīng yún shàng。
苦战竟不侯,富年颇惆怅。kǔ zhàn jìng bù hóu,fù nián pǒ chóu chàng。
世传崆峒勇,气激金风壮。shì chuán kōng dòng yǒng,qì jī jīn fēng zhuàng。
英烈遗厥孙,百代神犹王。yīng liè yí jué sūn,bǎi dài shén yóu wáng。
十五观奇书,作赋凌相如。shí wǔ guān qí shū,zuò fù líng xiāng rú。
龙颜惠殊宠,麟阁凭天居。lóng yán huì shū chǒng,lín gé píng tiān jū。
晚途未云已,蹭蹬遭谗毁。wǎn tú wèi yún yǐ,cèng dēng zāo chán huǐ。
想像晋末时,崩腾胡尘起。xiǎng xiàng jìn mò shí,bēng téng hú chén qǐ。
衣冠陷锋镝,戎虏盈朝市。yī guān xiàn fēng dī,róng lǔ yíng cháo shì。
石勒窥神州,刘聪劫天子。shí lēi kuī shén zhōu,liú cōng jié tiān zi。
抚剑夜吟啸,雄心日千里。fǔ jiàn yè yín xiào,xióng xīn rì qiān lǐ。
誓欲斩鲸鲵,澄清洛阳水。shì yù zhǎn jīng ní,chéng qīng luò yáng shuǐ。
六合洒霖雨,万物无雕枯。liù hé sǎ lín yǔ,wàn wù wú diāo kū。
我挥一杯水,自笑何区区。wǒ huī yī bēi shuǐ,zì xiào hé qū qū。
因人耻成事,贵欲决良图。yīn rén chǐ chéng shì,guì yù jué liáng tú。
灭虏不言功,飘然陟蓬壶。miè lǔ bù yán gōng,piāo rán zhì péng hú。
惟有安期舄,留之沧海隅。wéi yǒu ān qī xì,liú zhī cāng hǎi yú。

宿清溪主人

李白

夜到清溪宿,主人碧岩里。yè dào qīng xī sù,zhǔ rén bì yán lǐ。
檐楹挂星斗,枕席响风水。yán yíng guà xīng dòu,zhěn xí xiǎng fēng shuǐ。
月落西山时,啾啾夜猿起。yuè luò xī shān shí,jiū jiū yè yuán qǐ。

系寻阳上崔相涣三首其二

李白

毛遂不堕井,曾参宁杀人。máo suì bù duò jǐng,céng cān níng shā rén。
虚言误公子,投杼惑慈亲。xū yán wù gōng zi,tóu zhù huò cí qīn。
白璧双明月,方知一玉真。bái bì shuāng míng yuè,fāng zhī yī yù zhēn。

系寻阳上崔相涣三首其二

李白

虚传一片雨,枉作阳台神。xū chuán yī piàn yǔ,wǎng zuò yáng tái shén。
纵为梦里相随去,不是襄王倾国人。zòng wèi mèng lǐ xiāng suí qù,bù shì xiāng wáng qīng guó rén。

赠别舍人弟台卿之江南

李白

去国客行远,还山秋梦长。qù guó kè xíng yuǎn,hái shān qiū mèng zhǎng。
梧桐落金井,一叶飞银床。wú tóng luò jīn jǐng,yī yè fēi yín chuáng。
觉罢揽明镜,鬓毛飒已霜。jué bà lǎn míng jìng,bìn máo sà yǐ shuāng。
良图委蔓草,古貌成枯桑。liáng tú wěi màn cǎo,gǔ mào chéng kū sāng。
欲道心下事,时人疑夜光。yù dào xīn xià shì,shí rén yí yè guāng。
因为洞庭叶,飘落之潇湘。yīn wèi dòng tíng yè,piāo luò zhī xiāo xiāng。
令弟经济士,谪居我何伤。lìng dì jīng jì shì,zhé jū wǒ hé shāng。
潜虬隐尺水,著论谈兴亡。qián qiú yǐn chǐ shuǐ,zhù lùn tán xīng wáng。
客遇王子乔,口传不死方。kè yù wáng zi qiáo,kǒu chuán bù sǐ fāng。
入洞过天地,登真朝玉皇。rù dòng guò tiān dì,dēng zhēn cháo yù huáng。
吾将抚尔背,挥手遂翱翔。wú jiāng fǔ ěr bèi,huī shǒu suì áo xiáng。

醉后赠王历阳

李白

书秃千兔毫,诗裁两牛腰。shū tū qiān tù háo,shī cái liǎng niú yāo。
笔踪起龙虎,舞袖拂云霄。bǐ zōng qǐ lóng hǔ,wǔ xiù fú yún xiāo。
双歌二胡姬,更奏远清朝。shuāng gē èr hú jī,gèng zòu yuǎn qīng cháo。
举酒挑朔雪,从君不相饶。jǔ jiǔ tiāo shuò xuě,cóng jūn bù xiāng ráo。

赠历阳褚司马

李白

北堂千万寿,侍奉有光辉。běi táng qiān wàn shòu,shì fèng yǒu guāng huī。
先同稚子舞,更着老莱衣。xiān tóng zhì zi wǔ,gèng zhe lǎo lái yī。
因为小儿啼,醉倒月下归。yīn wèi xiǎo ér tí,zuì dào yuè xià guī。
人闻无此乐,此乐世中稀。rén wén wú cǐ lè,cǐ lè shì zhōng xī。

对雪醉后赠王历阳

李白

有身莫犯飞龙鳞,有手莫辫猛虎须。yǒu shēn mò fàn fēi lóng lín,yǒu shǒu mò biàn měng hǔ xū。
君看昔日汝南市,白头仙人隐玉壶。jūn kàn xī rì rǔ nán shì,bái tóu xiān rén yǐn yù hú。
子猷闻风动窗竹,相邀共醉杯中绿。zi yóu wén fēng dòng chuāng zhú,xiāng yāo gòng zuì bēi zhōng lǜ。
历阳何异山阴时,白雪飞花乱人目。lì yáng hé yì shān yīn shí,bái xuě fēi huā luàn rén mù。
君家有酒我何愁,客多乐酣秉烛游。jūn jiā yǒu jiǔ wǒ hé chóu,kè duō lè hān bǐng zhú yóu。
谢尚自能鸲鹆舞,相如免脱鹔鹴裘。xiè shàng zì néng qú yù wǔ,xiāng rú miǎn tuō sù shuāng qiú。
清晨鼓棹过江去,千里相思明月楼。qīng chén gǔ zhào guò jiāng qù,qiān lǐ xiāng sī míng yuè lóu。