古诗词

杂曲歌辞·春日行

李白

深宫高楼入紫清,金作蛟龙盘绣楹。shēn gōng gāo lóu rù zǐ qīng,jīn zuò jiāo lóng pán xiù yíng。
佳人当窗弄白日,弦将手语弹鸣筝。jiā rén dāng chuāng nòng bái rì,xián jiāng shǒu yǔ dàn míng zhēng。
春风吹落君王耳,此曲乃是升天行。chūn fēng chuī luò jūn wáng ěr,cǐ qū nǎi shì shēng tiān xíng。
因出天池泛蓬瀛,楼船蹙沓波浪惊。yīn chū tiān chí fàn péng yíng,lóu chuán cù dá bō làng jīng。
三千双蛾献歌笑,挝钟考鼓宫殿倾。sān qiān shuāng é xiàn gē xiào,wō zhōng kǎo gǔ gōng diàn qīng。
万姓聚舞歌太平,我无为,人自宁。wàn xìng jù wǔ gē tài píng,wǒ wú wèi,rén zì níng。
三十六帝欲相迎,仙人飘翩下云軿。sān shí liù dì yù xiāng yíng,xiān rén piāo piān xià yún píng。
帝不去,留镐京。dì bù qù,liú gǎo jīng。
安能为轩辕,独往入窅冥。ān néng wèi xuān yuán,dú wǎng rù yǎo míng。
小臣拜献南山寿,陛下万古垂鸿名。xiǎo chén bài xiàn nán shān shòu,bì xià wàn gǔ chuí hóng míng。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

峨眉山月歌送蜀僧晏入中京

李白

我在巴东三峡时,西看明月忆峨眉。wǒ zài bā dōng sān xiá shí,xī kàn míng yuè yì é méi。
月出峨眉照沧海,与人万里长相随。yuè chū é méi zhào cāng hǎi,yǔ rén wàn lǐ zhǎng xiāng suí。
黄鹤楼前月华白,此中忽见峨眉客。huáng hè lóu qián yuè huá bái,cǐ zhōng hū jiàn é méi kè。
峨眉山月还送君,风吹西到长安陌。é méi shān yuè hái sòng jūn,fēng chuī xī dào zhǎng ān mò。
长安大道横九天,峨眉山月照秦川。zhǎng ān dà dào héng jiǔ tiān,é méi shān yuè zhào qín chuān。
黄金狮子乘高座,白玉麈尾谈重玄。huáng jīn shī zi chéng gāo zuò,bái yù zhǔ wěi tán zhòng xuán。
我似浮云殢吴越,君逢圣主游丹阙。wǒ shì fú yún tì wú yuè,jūn féng shèng zhǔ yóu dān quē。
一振高名满帝都,归时还弄峨眉月。yī zhèn gāo míng mǎn dì dōu,guī shí hái nòng é méi yuè。

赤壁歌送别

李白

二龙争战决雌雄,赤壁楼船扫地空。èr lóng zhēng zhàn jué cí xióng,chì bì lóu chuán sǎo dì kōng。
烈火张天照云海,周瑜于此破曹公。liè huǒ zhāng tiān zhào yún hǎi,zhōu yú yú cǐ pò cáo gōng。
君去沧江望澄碧,鲸鲵唐突留馀迹。jūn qù cāng jiāng wàng chéng bì,jīng ní táng tū liú yú jì。
一一书来报故人,我欲因之壮心魄。yī yī shū lái bào gù rén,wǒ yù yīn zhī zhuàng xīn pò。

江夏行

李白

忆昔娇小姿,春心亦自持。yì xī jiāo xiǎo zī,chūn xīn yì zì chí。
为言嫁夫婿,得免长相思。wèi yán jià fū xù,dé miǎn zhǎng xiāng sī。
谁知嫁商贾,令人却愁苦。shuí zhī jià shāng jiǎ,lìng rén què chóu kǔ。
自从为夫妻,何曾在乡土。zì cóng wèi fū qī,hé céng zài xiāng tǔ。
去年下扬州,相送黄鹤楼。qù nián xià yáng zhōu,xiāng sòng huáng hè lóu。
眼看帆去远,心逐江水流。yǎn kàn fān qù yuǎn,xīn zhú jiāng shuǐ liú。
只言期一载,谁谓历三秋。zhǐ yán qī yī zài,shuí wèi lì sān qiū。
使妾肠欲断,恨君情悠悠。shǐ qiè cháng yù duàn,hèn jūn qíng yōu yōu。
东家西舍同时发,北去南来不逾月。dōng jiā xī shě tóng shí fā,běi qù nán lái bù yú yuè。
未知行李游何方,作个音书能断绝。wèi zhī xíng lǐ yóu hé fāng,zuò gè yīn shū néng duàn jué。
适来往南浦,欲问西江船。shì lái wǎng nán pǔ,yù wèn xī jiāng chuán。
正见当垆女,红妆二八年。zhèng jiàn dāng lú nǚ,hóng zhuāng èr bā nián。
一种为人妻,独自多悲悽。yī zhǒng wèi rén qī,dú zì duō bēi qī。
对镜便垂泪,逢人只欲啼。duì jìng biàn chuí lèi,féng rén zhǐ yù tí。
不如轻薄儿,旦暮长相随。bù rú qīng báo ér,dàn mù zhǎng xiāng suí。
悔作商人妇,青春长别离。huǐ zuò shāng rén fù,qīng chūn zhǎng bié lí。
如今正好同欢乐,君去容华谁得知。rú jīn zhèng hǎo tóng huān lè,jūn qù róng huá shuí dé zhī。

怀仙歌

李白

一鹤东飞过沧海,放心散漫知何在。yī hè dōng fēi guò cāng hǎi,fàng xīn sàn màn zhī hé zài。
仙人浩歌望我来,应攀玉树长相待。xiān rén hào gē wàng wǒ lái,yīng pān yù shù zhǎng xiāng dài。
尧舜之事不足惊,自馀嚣嚣直可轻。yáo shùn zhī shì bù zú jīng,zì yú xiāo xiāo zhí kě qīng。
巨鳌莫戴三山去,我欲蓬莱顶上行。jù áo mò dài sān shān qù,wǒ yù péng lái dǐng shàng xíng。

玉真仙人词

李白

玉真之仙人,时往太华峰。yù zhēn zhī xiān rén,shí wǎng tài huá fēng。
清晨鸣天鼓,飙歘腾双龙。qīng chén míng tiān gǔ,biāo chuā téng shuāng lóng。
弄电不辍手,行云本无踪。nòng diàn bù chuò shǒu,xíng yún běn wú zōng。
几时入少室,王母应相逢。jǐ shí rù shǎo shì,wáng mǔ yīng xiāng féng。

清溪行

李白

清溪清我心,水色异诸水。qīng xī qīng wǒ xīn,shuǐ sè yì zhū shuǐ。
借问新安江,见底何如此。jiè wèn xīn ān jiāng,jiàn dǐ hé rú cǐ。
人行明镜中,鸟度屏风里。rén xíng míng jìng zhōng,niǎo dù píng fēng lǐ。
向晚猩猩啼,空悲远游子。xiàng wǎn xīng xīng tí,kōng bēi yuǎn yóu zi。

酬殷明佐见赠五云裘歌

李白

我吟谢朓诗上语,朔风飒飒吹飞雨。wǒ yín xiè tiǎo shī shàng yǔ,shuò fēng sà sà chuī fēi yǔ。
谢朓已没青山空,后来继之有殷公。xiè tiǎo yǐ méi qīng shān kōng,hòu lái jì zhī yǒu yīn gōng。
粉图珍裘五云色,晔如晴天散彩虹。fěn tú zhēn qiú wǔ yún sè,yè rú qíng tiān sàn cǎi hóng。
文章彪炳光陆离,应是素娥玉女之所为。wén zhāng biāo bǐng guāng lù lí,yīng shì sù é yù nǚ zhī suǒ wèi。
轻如松花落金粉,浓似苔锦含碧滋。qīng rú sōng huā luò jīn fěn,nóng shì tái jǐn hán bì zī。
远山积翠横海岛,残霞飞丹映江草。yuǎn shān jī cuì héng hǎi dǎo,cán xiá fēi dān yìng jiāng cǎo。
凝毫采掇花露容,几年功成夺天造。níng háo cǎi duō huā lù róng,jǐ nián gōng chéng duó tiān zào。
故人赠我我不违,著令山水含清晖。gù rén zèng wǒ wǒ bù wéi,zhù lìng shān shuǐ hán qīng huī。
顿惊谢康乐,诗兴生我衣。dùn jīng xiè kāng lè,shī xīng shēng wǒ yī。
襟前林壑敛暝色,袖上云霞收夕霏。jīn qián lín hè liǎn míng sè,xiù shàng yún xiá shōu xī fēi。
群仙长叹惊此物,千厓万岭相萦郁。qún xiān zhǎng tàn jīng cǐ wù,qiān yá wàn lǐng xiāng yíng yù。
身骑白鹿行飘飖,手翳紫芝笑披拂。shēn qí bái lù xíng piāo yáo,shǒu yì zǐ zhī xiào pī fú。
相如不足跨鹔鹴,王恭鹤氅安可方。xiāng rú bù zú kuà sù shuāng,wáng gōng hè chǎng ān kě fāng。
瑶台雪花数千点,片片吹落春风香。yáo tái xuě huā shù qiān diǎn,piàn piàn chuī luò chūn fēng xiāng。
为君持此凌苍苍,上朝三十六玉皇。wèi jūn chí cǐ líng cāng cāng,shàng cháo sān shí liù yù huáng。
下窥夫子不可及,矫首相思空断肠。xià kuī fū zi bù kě jí,jiǎo shǒu xiāng sī kōng duàn cháng。

临路歌

李白

大鹏飞兮振八裔,中天摧兮力不济。dà péng fēi xī zhèn bā yì,zhōng tiān cuī xī lì bù jì。
馀风激兮万世,游扶桑兮挂石袂。yú fēng jī xī wàn shì,yóu fú sāng xī guà shí mèi。
后人得之传此,仲尼亡兮谁为出涕。hòu rén dé zhī chuán cǐ,zhòng ní wáng xī shuí wèi chū tì。

古意

李白

君为女萝草,妾作兔丝花。jūn wèi nǚ luó cǎo,qiè zuò tù sī huā。
轻条不自引,为逐春风斜。qīng tiáo bù zì yǐn,wèi zhú chūn fēng xié。
百丈托远松,缠绵成一家。bǎi zhàng tuō yuǎn sōng,chán mián chéng yī jiā。
谁言会面易,各在青山厓。shuí yán huì miàn yì,gè zài qīng shān yá。
女萝发馨香,兔丝断人肠。nǚ luó fā xīn xiāng,tù sī duàn rén cháng。
枝枝相紏结,叶叶竞飘扬。zhī zhī xiāng tǒu jié,yè yè jìng piāo yáng。
生子不知根,因谁共芬芳。shēng zi bù zhī gēn,yīn shuí gòng fēn fāng。
中巢双翡翠,上宿紫鸳鸯。zhōng cháo shuāng fěi cuì,shàng sù zǐ yuān yāng。
若识二草心,海潮亦可量。ruò shí èr cǎo xīn,hǎi cháo yì kě liàng。

山鹧鸪词

李白

苦竹岭头秋月辉,苦竹南枝鹧鸪飞。kǔ zhú lǐng tóu qiū yuè huī,kǔ zhú nán zhī zhè gū fēi。
嫁得燕山胡雁婿,欲衔我向雁门归。jià dé yàn shān hú yàn xù,yù xián wǒ xiàng yàn mén guī。
山鸡翟雉来相劝,南禽多被北禽欺。shān jī dí zhì lái xiāng quàn,nán qín duō bèi běi qín qī。
紫塞严霜如剑戟,苍梧欲巢难背违。zǐ sāi yán shuāng rú jiàn jǐ,cāng wú yù cháo nán bèi wéi。
我今誓死不能去,哀鸣惊叫泪沾衣。wǒ jīn shì sǐ bù néng qù,āi míng jīng jiào lèi zhān yī。

历阳壮士勤将军名思齐歌

李白

太古历阳郡,化为洪川在。tài gǔ lì yáng jùn,huà wèi hóng chuān zài。
江山犹郁盘,龙虎秘光彩。jiāng shān yóu yù pán,lóng hǔ mì guāng cǎi。
蓄泄数千载,风云何霮䨴。xù xiè shù qiān zài,fēng yún hé dàn duì。
特生勤将军,神力百夫倍。tè shēng qín jiāng jūn,shén lì bǎi fū bèi。

草书歌行

李白

少年上人号怀素,草书天下称独步。shǎo nián shàng rén hào huái sù,cǎo shū tiān xià chēng dú bù。
墨池飞出北溟鱼,笔锋杀尽中山兔。mò chí fēi chū běi míng yú,bǐ fēng shā jǐn zhōng shān tù。
八月九月天气凉,酒徒词客满高堂。bā yuè jiǔ yuè tiān qì liáng,jiǔ tú cí kè mǎn gāo táng。
笺麻素绢排数厢,宣州石砚墨色光。jiān má sù juàn pái shù xiāng,xuān zhōu shí yàn mò sè guāng。
吾师醉后倚绳床,须臾扫尽数千张。wú shī zuì hòu yǐ shéng chuáng,xū yú sǎo jǐn shù qiān zhāng。
飘风骤雨惊飒飒,落花飞雪何茫茫。piāo fēng zhòu yǔ jīng sà sà,luò huā fēi xuě hé máng máng。
起来向壁不停手,一行数字大如斗。qǐ lái xiàng bì bù tíng shǒu,yī xíng shù zì dà rú dòu。
恍恍如闻神鬼惊,时时只见龙蛇走。huǎng huǎng rú wén shén guǐ jīng,shí shí zhǐ jiàn lóng shé zǒu。
左盘右蹙如惊电,状同楚汉相攻战。zuǒ pán yòu cù rú jīng diàn,zhuàng tóng chǔ hàn xiāng gōng zhàn。
湖南七郡凡几家,家家屏障书题遍。hú nán qī jùn fán jǐ jiā,jiā jiā píng zhàng shū tí biàn。
王逸少,张伯英,古来几许浪得名。wáng yì shǎo,zhāng bó yīng,gǔ lái jǐ xǔ làng dé míng。
张颠老死不足数,我师此义不师古。zhāng diān lǎo sǐ bù zú shù,wǒ shī cǐ yì bù shī gǔ。
古来万事贵天生,gǔ lái wàn shì guì tiān shēng,
何必要公孙大娘浑脱舞。hé bì yào gōng sūn dà niáng hún tuō wǔ。

和卢侍御通塘曲

李白

君夸通塘好,通塘胜耶溪。jūn kuā tōng táng hǎo,tōng táng shèng yé xī。
通塘在何处,远在寻阳西。tōng táng zài hé chù,yuǎn zài xún yáng xī。
青萝袅袅挂烟树,白鹇处处聚沙堤。qīng luó niǎo niǎo guà yān shù,bái xián chù chù jù shā dī。
石门中断平湖出,百丈金潭照云日。shí mén zhōng duàn píng hú chū,bǎi zhàng jīn tán zhào yún rì。
何处沧浪垂钓翁,鼓棹渔歌趣非一。hé chù cāng làng chuí diào wēng,gǔ zhào yú gē qù fēi yī。
相逢不相识,出没绕通塘。xiāng féng bù xiāng shí,chū méi rào tōng táng。
浦边清水明素足,别有浣沙吴女郎。pǔ biān qīng shuǐ míng sù zú,bié yǒu huàn shā wú nǚ láng。
行尽绿潭潭转幽,疑是武陵春碧流。xíng jǐn lǜ tán tán zhuǎn yōu,yí shì wǔ líng chūn bì liú。
秦人鸡犬桃花里,将比通塘渠见羞。qín rén jī quǎn táo huā lǐ,jiāng bǐ tōng táng qú jiàn xiū。
通塘不忍别,十去九迟回。tōng táng bù rěn bié,shí qù jiǔ chí huí。
偶逢佳境心已醉,忽有一鸟从天来。ǒu féng jiā jìng xīn yǐ zuì,hū yǒu yī niǎo cóng tiān lái。
月出青山送行子,四边苦竹秋声起。yuè chū qīng shān sòng xíng zi,sì biān kǔ zhú qiū shēng qǐ。
长吟白雪望星河,双垂两足扬素波。zhǎng yín bái xuě wàng xīng hé,shuāng chuí liǎng zú yáng sù bō。
梁鸿德耀会稽日,宁知此中乐事多。liáng hóng dé yào huì jī rì,níng zhī cǐ zhōng lè shì duō。

赠从兄襄阳少府皓

李白

结发未识事,所交尽豪雄。jié fā wèi shí shì,suǒ jiāo jǐn háo xióng。
却秦不受赏,击晋宁为功。què qín bù shòu shǎng,jī jìn níng wèi gōng。
托身白刃里,杀人红尘中。tuō shēn bái rèn lǐ,shā rén hóng chén zhōng。
当朝揖高义,举世称英雄。dāng cháo yī gāo yì,jǔ shì chēng yīng xióng。
小节岂足言,退耕舂陵东。xiǎo jié qǐ zú yán,tuì gēng chōng líng dōng。
归来无产业,生事如转蓬。guī lái wú chǎn yè,shēng shì rú zhuǎn péng。
一朝乌裘敝,百镒黄金空。yī cháo wū qiú bì,bǎi yì huáng jīn kōng。
弹剑徒激昂,出门悲路穷。dàn jiàn tú jī áng,chū mén bēi lù qióng。
吾兄青云士,然诺闻诸公。wú xiōng qīng yún shì,rán nuò wén zhū gōng。
所以陈片言,片言贵情通。suǒ yǐ chén piàn yán,piàn yán guì qíng tōng。
棣华傥不接,甘与秋草同。dì huá tǎng bù jiē,gān yǔ qiū cǎo tóng。

淮海对雪赠傅霭

李白

朔雪落吴天,从风渡溟渤。shuò xuě luò wú tiān,cóng fēng dù míng bó。
海树成阳春,江沙浩明月。hǎi shù chéng yáng chūn,jiāng shā hào míng yuè。
兴从剡溪起,思绕梁园发。xīng cóng shàn xī qǐ,sī rào liáng yuán fā。
寄君郢中歌,曲罢心断绝。jì jūn yǐng zhōng gē,qū bà xīn duàn jué。