古诗词

于阗采花

李白

于阗采花人,自言花相似。yú tián cǎi huā rén,zì yán huā xiāng shì。
明妃一朝西入胡,胡中美女多羞死。míng fēi yī cháo xī rù hú,hú zhōng měi nǚ duō xiū sǐ。
乃知汉地多名姝,胡中无花可方比。nǎi zhī hàn dì duō míng shū,hú zhōng wú huā kě fāng bǐ。
丹青能令丑者妍,无盐翻在深宫里。dān qīng néng lìng chǒu zhě yán,wú yán fān zài shēn gōng lǐ。
自古妒蛾眉,胡沙埋皓齿。zì gǔ dù é méi,hú shā mái hào chǐ。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

送殷淑三首其一

李白

海水不可解,连江夜为潮。hǎi shuǐ bù kě jiě,lián jiāng yè wèi cháo。
俄然蒲屿阔,岸去酒船遥。é rán pú yǔ kuò,àn qù jiǔ chuán yáo。
惜别耐取醉,鸣榔且长谣。xī bié nài qǔ zuì,míng láng qiě zhǎng yáo。
天明尔当去,应便有风飘。tiān míng ěr dāng qù,yīng biàn yǒu fēng piāo。

送岑徵君归鸣皋山

李白

岑公相门子,雅望归安石。cén gōng xiāng mén zi,yǎ wàng guī ān shí。
奕世皆夔龙,中台竟三拆。yì shì jiē kuí lóng,zhōng tái jìng sān chāi。
至人达机兆,高揖九州伯。zhì rén dá jī zhào,gāo yī jiǔ zhōu bó。
奈何天地间,而作隐沦客。nài hé tiān dì jiān,ér zuò yǐn lún kè。
贵道能全真,潜辉卧幽邻。guì dào néng quán zhēn,qián huī wò yōu lín。
探元入窅默,观化游无垠。tàn yuán rù yǎo mò,guān huà yóu wú yín。
光武有天下,严陵为故人。guāng wǔ yǒu tiān xià,yán líng wèi gù rén。
虽登洛阳殿,不屈巢由身。suī dēng luò yáng diàn,bù qū cháo yóu shēn。
余亦谢明主,今称偃蹇臣。yú yì xiè míng zhǔ,jīn chēng yǎn jiǎn chén。
登高览万古,思与广成邻。dēng gāo lǎn wàn gǔ,sī yǔ guǎng chéng lín。
蹈海宁受赏,还山非问津。dǎo hǎi níng shòu shǎng,hái shān fēi wèn jīn。
西来一摇扇,共拂元规尘。xī lái yī yáo shàn,gòng fú yuán guī chén。

送范山人归泰山

李白

鲁客抱白鹤,别余往泰山。lǔ kè bào bái hè,bié yú wǎng tài shān。
初行若片云,杳在青崖间。chū xíng ruò piàn yún,yǎo zài qīng yá jiān。
高高至天门,日观近可攀。gāo gāo zhì tiān mén,rì guān jìn kě pān。
云山望不及,此去何时还。yún shān wàng bù jí,cǐ qù hé shí hái。

江上送女道士褚三清游南岳

李白

吴江女道士,头戴莲花巾。wú jiāng nǚ dào shì,tóu dài lián huā jīn。
霓衣不湿雨,特异阳台云。ní yī bù shī yǔ,tè yì yáng tái yún。
足下远游履,凌波生素尘。zú xià yuǎn yóu lǚ,líng bō shēng sù chén。
寻仙向南岳,应见魏夫人。xún xiān xiàng nán yuè,yīng jiàn wèi fū rén。

送舍弟

李白

吾家白额驹,远别临东道。wú jiā bái é jū,yuǎn bié lín dōng dào。
他日相思一梦君,应得池塘生春草。tā rì xiāng sī yī mèng jūn,yīng dé chí táng shēng chūn cǎo。

送张秀才谒高中丞

李白

秦帝沦玉镜,留侯降氛氲。qín dì lún yù jìng,liú hóu jiàng fēn yūn。
感激黄石老,经过沧海君。gǎn jī huáng shí lǎo,jīng guò cāng hǎi jūn。
壮士挥金槌,报雠六国闻。zhuàng shì huī jīn chuí,bào chóu liù guó wén。
智勇冠终古,萧陈难与群。zhì yǒng guān zhōng gǔ,xiāo chén nán yǔ qún。
两龙争斗时,天地动风云。liǎng lóng zhēng dòu shí,tiān dì dòng fēng yún。
酒酣舞长剑,仓卒解汉纷。jiǔ hān wǔ zhǎng jiàn,cāng zú jiě hàn fēn。
宇宙初倒悬,鸿沟势将分。yǔ zhòu chū dào xuán,hóng gōu shì jiāng fēn。
英谋信奇绝,夫子扬清芬。yīng móu xìn qí jué,fū zi yáng qīng fēn。
胡月入紫微,三光乱天文。hú yuè rù zǐ wēi,sān guāng luàn tiān wén。
高公镇淮海,谈笑却妖氛。gāo gōng zhèn huái hǎi,tán xiào què yāo fēn。
采尔幕中画,戡难光殊勋。cǎi ěr mù zhōng huà,kān nán guāng shū xūn。
我无燕霜感,玉石俱烧焚。wǒ wú yàn shuāng gǎn,yù shí jù shāo fén。
但洒一行泪,临岐竟何云。dàn sǎ yī xíng lèi,lín qí jìng hé yún。

寻阳送弟昌峒鄱阳司马作

李白

桑落洲渚连,沧江无云烟。sāng luò zhōu zhǔ lián,cāng jiāng wú yún yān。
浔阳非剡水,忽见子猷船。xún yáng fēi shàn shuǐ,hū jiàn zi yóu chuán。
飘然欲相近,来迟杳若仙。piāo rán yù xiāng jìn,lái chí yǎo ruò xiān。
人乘海上月,帆落湖中天。rén chéng hǎi shàng yuè,fān luò hú zhōng tiān。
一睹无二诺,朝欢更胜昨。yī dǔ wú èr nuò,cháo huān gèng shèng zuó。
尔则吾惠连,吾非尔康乐。ěr zé wú huì lián,wú fēi ěr kāng lè。
朱绂白银章,上官佐鄱阳。zhū fú bái yín zhāng,shàng guān zuǒ pó yáng。
松门拂中道,石镜回清光。sōng mén fú zhōng dào,shí jìng huí qīng guāng。
摇扇及于越,水亭风气凉。yáo shàn jí yú yuè,shuǐ tíng fēng qì liáng。
与尔期此亭,期在秋月满。yǔ ěr qī cǐ tíng,qī zài qiū yuè mǎn。
时过或未来,两乡心已断。shí guò huò wèi lái,liǎng xiāng xīn yǐ duàn。
吴山对楚岸,彭蠡当中州。wú shān duì chǔ àn,péng lí dāng zhōng zhōu。
相思定如此,有穷尽年愁。xiāng sī dìng rú cǐ,yǒu qióng jǐn nián chóu。

饯校书叔云

李白

少年费白日,歌笑矜朱颜。shǎo nián fèi bái rì,gē xiào jīn zhū yán。
不知忽已老,喜见春风还。bù zhī hū yǐ lǎo,xǐ jiàn chūn fēng hái。
惜别且为欢,裴回桃李间。xī bié qiě wèi huān,péi huí táo lǐ jiān。
看花饮美酒,听鸟临晴山。kàn huā yǐn měi jiǔ,tīng niǎo lín qíng shān。
向晚竹林寂,无人空闭关。xiàng wǎn zhú lín jì,wú rén kōng bì guān。

同吴王送杜秀芝赴举入京

李白

秀才何翩翩,王许回也贤。xiù cái hé piān piān,wáng xǔ huí yě xián。
暂别庐江守,将游京兆天。zàn bié lú jiāng shǒu,jiāng yóu jīng zhào tiān。
秋山宜落日,秀水出寒烟。qiū shān yí luò rì,xiù shuǐ chū hán yān。
欲折一枝桂,还来雁沼前。yù zhé yī zhī guì,hái lái yàn zhǎo qián。

洞庭醉后送绛州吕使君果

李白

昔别若梦中,天涯忽相逢。xī bié ruò mèng zhōng,tiān yá hū xiāng féng。
洞庭破秋月,纵酒开愁容。dòng tíng pò qiū yuè,zòng jiǔ kāi chóu róng。
赠剑刻玉字,延平两蛟龙。zèng jiàn kè yù zì,yán píng liǎng jiāo lóng。
送君不尽意,书及雁回峰。sòng jūn bù jǐn yì,shū jí yàn huí fēng。

与诸公送陈郎将归衡阳

李白

衡山苍苍入紫冥,下看南极老人星。héng shān cāng cāng rù zǐ míng,xià kàn nán jí lǎo rén xīng。
回飙吹散五峰雪,往往飞花落洞庭。huí biāo chuī sàn wǔ fēng xuě,wǎng wǎng fēi huā luò dòng tíng。
气清岳秀有如此,郎将一家拖金紫。qì qīng yuè xiù yǒu rú cǐ,láng jiāng yī jiā tuō jīn zǐ。
门前食客乱浮云,世人皆比孟尝君。mén qián shí kè luàn fú yún,shì rén jiē bǐ mèng cháng jūn。
江上送行无白璧,临歧惆怅若为分。jiāng shàng sòng xíng wú bái bì,lín qí chóu chàng ruò wèi fēn。

送赵判官赴黔府中丞叔幕

李白

廓落青云心,交结黄金尽。kuò luò qīng yún xīn,jiāo jié huáng jīn jǐn。
富贵翻相忘,令人忽自哂。fù guì fān xiāng wàng,lìng rén hū zì shěn。
蹭蹬鬓毛斑,盛时难再还。cèng dēng bìn máo bān,shèng shí nán zài hái。
巨源咄石生,何事马蹄间。jù yuán duō shí shēng,hé shì mǎ tí jiān。
绿萝长不厌,却欲还东山。lǜ luó zhǎng bù yàn,què yù hái dōng shān。
君为鲁曾子,拜揖高堂里。jūn wèi lǔ céng zi,bài yī gāo táng lǐ。
叔继赵平原,偏承明主恩。shū jì zhào píng yuán,piān chéng míng zhǔ ēn。
风霜推独坐,旌节镇雄藩。fēng shuāng tuī dú zuò,jīng jié zhèn xióng fān。
虎士秉金钺,蛾眉开玉樽。hǔ shì bǐng jīn yuè,é méi kāi yù zūn。
才高幕下去,义重林中言。cái gāo mù xià qù,yì zhòng lín zhōng yán。
水宿五溪月,霜啼三峡猿。shuǐ sù wǔ xī yuè,shuāng tí sān xiá yuán。
东风春草绿,江上候归轩。dōng fēng chūn cǎo lǜ,jiāng shàng hòu guī xuān。

江夏送友人

李白

雪点翠云裘,送君黄鹤楼。xuě diǎn cuì yún qiú,sòng jūn huáng hè lóu。
黄鹤振玉羽,西飞帝王州。huáng hè zhèn yù yǔ,xī fēi dì wáng zhōu。
凤无琅玕实,何以赠远游。fèng wú láng gān shí,hé yǐ zèng yuǎn yóu。
裴回相顾影,泪下汉江流。péi huí xiāng gù yǐng,lèi xià hàn jiāng liú。

送郤昂谪巴中

李白

瑶草寒不死,移植沧江滨。yáo cǎo hán bù sǐ,yí zhí cāng jiāng bīn。
东风洒雨露,会入天地春。dōng fēng sǎ yǔ lù,huì rù tiān dì chūn。
予若洞庭叶,随波送逐臣。yǔ ruò dòng tíng yè,suí bō sòng zhú chén。
思归未可得,书此谢情人。sī guī wèi kě dé,shū cǐ xiè qíng rén。

江西送友人之罗浮

李白

桂水分五岭,衡山朝九疑。guì shuǐ fēn wǔ lǐng,héng shān cháo jiǔ yí。
乡关渺安西,流浪将何之。xiāng guān miǎo ān xī,liú làng jiāng hé zhī。
素色愁明湖,秋渚晦寒姿。sù sè chóu míng hú,qiū zhǔ huì hán zī。
畴昔紫芳意,已过黄发期。chóu xī zǐ fāng yì,yǐ guò huáng fā qī。
君王纵疏散,云壑借巢夷。jūn wáng zòng shū sàn,yún hè jiè cháo yí。
尔去之罗浮,我还憩峨眉。ěr qù zhī luó fú,wǒ hái qì é méi。
中阔道万里,霞月遥相思。zhōng kuò dào wàn lǐ,xiá yuè yáo xiāng sī。
如寻楚狂子,琼树有芳枝。rú xún chǔ kuáng zi,qióng shù yǒu fāng zhī。