古诗词

山中夜坐

李频

归家来几夜,倏忽觉秋残。guī jiā lái jǐ yè,shū hū jué qiū cán。
月满方塘白,风依老树寒。yuè mǎn fāng táng bái,fēng yī lǎo shù hán。
戏鱼重跃定,惊鸟却栖难。xì yú zhòng yuè dìng,jīng niǎo què qī nán。
为有门前路,吾生不得安。wèi yǒu mén qián lù,wú shēng bù dé ān。
李频

李频

李频(818—876),字德新,唐大中元年(847),唐寿昌长汀源人(今建德李家镇)葬于永乐(今李家),唐代后期诗人。幼读诗书,博览强记,领悟颇多。寿昌县令 穆君 游灵栖洞,即景吟诗:“一径入双崖,初疑有几家。行穷人不见,坐久日空斜”。得此四句后稍顿未续。时李频从行,续吟:“石上生灵笋,池中落异花。终须结茅屋,到此学餐霞。”穆君大为赞赏。但此诗根据史学家考证是李频本人所作。 李频的作品>>

猜您喜欢

奉和郑薰相公

李频

三四株松匝草亭,便成彭泽柳为名。sān sì zhū sōng zā cǎo tíng,biàn chéng péng zé liǔ wèi míng。
莲峰隐去难辞阙,浐水朝回与出城。lián fēng yǐn qù nán cí quē,chǎn shuǐ cháo huí yǔ chū chéng。

及第后还家过岘岭

李频

魏驮山前一朵花,岭西更有几千家。wèi tuó shān qián yī duǒ huā,lǐng xī gèng yǒu jǐ qiān jiā。
石斑鱼鲊香冲鼻,浅水沙田饭绕牙。shí bān yú zhǎ xiāng chōng bí,qiǎn shuǐ shā tián fàn rào yá。

春日旅舍

李频

未识东西南北路,青春白日坐销难。wèi shí dōng xī nán běi lù,qīng chūn bái rì zuò xiāo nán。
如何一别故园后,五度花开五处看。rú hé yī bié gù yuán hòu,wǔ dù huā kāi wǔ chù kàn。

过长江伤贾岛

李频

忽从一宦远流离,无罪无人子细知。hū cóng yī huàn yuǎn liú lí,wú zuì wú rén zi xì zhī。
到得长江闻杜宇,想君魂魄也相随。dào dé zhǎng jiāng wén dù yǔ,xiǎng jūn hún pò yě xiāng suí。

自遣

李频

永拟东归把钓丝,将行忽起半心疑。yǒng nǐ dōng guī bǎ diào sī,jiāng xíng hū qǐ bàn xīn yí。
青云道是不平地,还有平人上得时。qīng yún dào shì bù píng dì,hái yǒu píng rén shàng dé shí。

寄曹邺

李频

终南山是枕前云,禁鼓无因晓夜闻。zhōng nán shān shì zhěn qián yún,jìn gǔ wú yīn xiǎo yè wén。
朝客秋来不朝日,曲江西岸去寻君。cháo kè qiū lái bù cháo rì,qū jiāng xī àn qù xún jūn。

述怀

李频

望月疑无得桂缘,春天又待到秋天。wàng yuè yí wú dé guì yuán,chūn tiān yòu dài dào qiū tiān。
杏花开与槐花落,愁去愁来过几年。xìng huā kāi yǔ huái huā luò,chóu qù chóu lái guò jǐ nián。

客洛酬刘驾

李频

浮世总应相送老,共君偏更远行多。fú shì zǒng yīng xiāng sòng lǎo,gòng jūn piān gèng yuǎn xíng duō。
此回不似前回别,听尽离歌逐棹歌。cǐ huí bù shì qián huí bié,tīng jǐn lí gē zhú zhào gē。

题钓台障子

李频

君家尽是我家山,严子前台枕古湾。jūn jiā jǐn shì wǒ jiā shān,yán zi qián tái zhěn gǔ wān。
却把钓竿终不可,几时入海得鱼还。què bǎ diào gān zhōng bù kě,jǐ shí rù hǎi dé yú hái。

题阳山顾炼师草堂

李频

若到当时上升处,长生何事后无人。ruò dào dāng shí shàng shēng chù,zhǎng shēng hé shì hòu wú rén。
前峰自去种松子,坐见年来取茯神。qián fēng zì qù zhǒng sōng zi,zuò jiàn nián lái qǔ fú shén。

闻金吾妓唱梁州

李频

闻君一曲古梁州,惊起黄云塞上愁。wén jūn yī qū gǔ liáng zhōu,jīng qǐ huáng yún sāi shàng chóu。
秦女树前花正发,北风吹落满城秋。qín nǚ shù qián huā zhèng fā,běi fēng chuī luò mǎn chéng qiū。

送太学吴康仁及第南归

李频

因为太学选,志业彻春闱。yīn wèi tài xué xuǎn,zhì yè chè chūn wéi。
首领诸生出,先登上第归。shǒu lǐng zhū shēng chū,xiān dēng shàng dì guī。
一荣犹未已,具庆且应稀。yī róng yóu wèi yǐ,jù qìng qiě yīng xī。
纵马行青草,临岐脱白衣。zòng mǎ xíng qīng cǎo,lín qí tuō bái yī。
家遥楚国寄,帆对汉山飞。jiā yáo chǔ guó jì,fān duì hàn shān fēi。
知己盈华省,看君再发机。zhī jǐ yíng huá shěng,kàn jūn zài fā jī。

陕州题河上亭

李频

岸拥洪流急,亭开清兴长。àn yōng hóng liú jí,tíng kāi qīng xīng zhǎng。
当轩河草晚,入坐水风凉。dāng xuān hé cǎo wǎn,rù zuò shuǐ fēng liáng。
独鸟惊来客,孤云触去樯。dú niǎo jīng lái kè,gū yún chù qù qiáng。
秋声和远雨,暮色带微阳。qiū shēng hé yuǎn yǔ,mù sè dài wēi yáng。
浪静澄窗影,沙阴发簟光。làng jìng chéng chuāng yǐng,shā yīn fā diàn guāng。
逍遥每尽日,谁识爱沧浪。xiāo yáo měi jǐn rì,shuí shí ài cāng làng。

留题姚氏山斋

李频

未厌栖林趣,犹怀济世才。wèi yàn qī lín qù,yóu huái jì shì cái。
闲眠知道在,高步会时来。xián mián zhī dào zài,gāo bù huì shí lái。
露滴从添砚,蝉吟便送杯。lù dī cóng tiān yàn,chán yín biàn sòng bēi。
乱书离缥帙,迸笋出苔莓。luàn shū lí piāo zhì,bèng sǔn chū tái méi。
异果因僧摘,幽窗为燕开。yì guǒ yīn sēng zhāi,yōu chuāng wèi yàn kāi。
春游何处尽,欲别几迟回。chūn yóu hé chù jǐn,yù bié jǐ chí huí。

长安书怀投知己

李频

所学近雕虫,知难谒至公。suǒ xué jìn diāo chóng,zhī nán yè zhì gōng。
徒随众人后,拟老一生中。tú suí zhòng rén hòu,nǐ lǎo yī shēng zhōng。
间岁家书到,经荒世业空。jiān suì jiā shū dào,jīng huāng shì yè kōng。
心悬沧海断,梦与白云通。xīn xuán cāng hǎi duàn,mèng yǔ bái yún tōng。
玉漏声连北,银河气极东。yù lòu shēng lián běi,yín hé qì jí dōng。
关门迢递月,禁苑寂寥鸿。guān mén tiáo dì yuè,jìn yuàn jì liáo hóng。
地广身难束,时平道独穷。dì guǎng shēn nán shù,shí píng dào dú qióng。
萧条苔长雨,淅沥叶危风。xiāo tiáo tái zhǎng yǔ,xī lì yè wēi fēng。
久愧干朝客,多惭别钓翁。jiǔ kuì gàn cháo kè,duō cán bié diào wēng。
因依非不忝,延荐况曾蒙。yīn yī fēi bù tiǎn,yán jiàn kuàng céng méng。
与善应无替,垂恩本有终。yǔ shàn yīng wú tì,chuí ēn běn yǒu zhōng。
霜天摇落日,莫使逐孤蓬。shuāng tiān yáo luò rì,mò shǐ zhú gū péng。
178«6789101112