古诗词

刘方平西斋对雪

皇甫冉

对酒闲斋晚,开轩腊雪时。duì jiǔ xián zhāi wǎn,kāi xuān là xuě shí。
花飘疑节候,色净润帘帷。huā piāo yí jié hòu,sè jìng rùn lián wéi。
委树寒枝弱,萦空去雁迟。wěi shù hán zhī ruò,yíng kōng qù yàn chí。
自然堪访戴,无复四愁诗。zì rán kān fǎng dài,wú fù sì chóu shī。
皇甫冉

皇甫冉

皇甫冉,字茂政。约唐玄宗开元五年(公元717年)出生,卒于唐代宗大历五年(公元770年),润州(今镇江)丹阳人,著名诗人。先世居甘肃泾州。天宝十五年进士。曾官无锡尉,大历初入河南节度使王缙幕,终左拾遗、右补阙。其诗清新飘逸,多飘泊之感。 皇甫冉的作品>>

猜您喜欢

题裴二十一新园

皇甫冉

东郭访先生,西郊寻隐路。dōng guō fǎng xiān shēng,xī jiāo xún yǐn lù。
久为江南客,自有云阳树。jiǔ wèi jiāng nán kè,zì yǒu yún yáng shù。
已得闲园心,不知公府步。yǐ dé xián yuán xīn,bù zhī gōng fǔ bù。
开门白日晚,倚杖青山暮。kāi mén bái rì wǎn,yǐ zhàng qīng shān mù。
果熟任霜封,篱疏从水度。guǒ shú rèn shuāng fēng,lí shū cóng shuǐ dù。
穷年无牵缀,往事惜沦误。qióng nián wú qiān zhuì,wǎng shì xī lún wù。
唯见耦耕人,朝朝自来去。wéi jiàn ǒu gēng rén,cháo cháo zì lái qù。

寄高云

皇甫冉

南徐风日好,怅望毗陵道。nán xú fēng rì hǎo,chàng wàng pí líng dào。
毗陵有故人,一见恨无因。pí líng yǒu gù rén,yī jiàn hèn wú yīn。
独恋青山久,唯令白发新。dú liàn qīng shān jiǔ,wéi lìng bái fā xīn。
每嫌持手板,时见著头巾。měi xián chí shǒu bǎn,shí jiàn zhù tóu jīn。
烟景临寒食,农桑接仲春。yān jǐng lín hán shí,nóng sāng jiē zhòng chūn。
家贫仍嗜酒,生事今何有。jiā pín réng shì jiǔ,shēng shì jīn hé yǒu。
芳草遍江南,劳心忆携手。fāng cǎo biàn jiāng nán,láo xīn yì xié shǒu。

送张南史

皇甫冉

马卿工词赋,位下年将暮。mǎ qīng gōng cí fù,wèi xià nián jiāng mù。
谢客爱云山,家贫身不闲。xiè kè ài yún shān,jiā pín shēn bù xián。
风波杳未极,几处逢相识。fēng bō yǎo wèi jí,jǐ chù féng xiāng shí。
富贵人皆变,谁能念贫贱。fù guì rén jiē biàn,shuí néng niàn pín jiàn。
岸有经霜草,林有故年枝。àn yǒu jīng shuāng cǎo,lín yǒu gù nián zhī。
俱应待春色,独使客心悲。jù yīng dài chūn sè,dú shǐ kè xīn bēi。

刘方平壁画山

皇甫冉

墨妙无前,性生笔先。mò miào wú qián,xìng shēng bǐ xiān。
回溪已失,远嶂犹连。huí xī yǐ shī,yuǎn zhàng yóu lián。
侧径樵客,长林野烟。cè jìng qiáo kè,zhǎng lín yě yān。
青峰之外,何处云天。qīng fēng zhī wài,hé chù yún tiān。

小江怀灵一上人

皇甫冉

江上年年春早,津头日日人行。jiāng shàng nián nián chūn zǎo,jīn tóu rì rì rén xíng。
借问山阴远近,犹闻薄暮钟声。jiè wèn shān yīn yuǎn jìn,yóu wén báo mù zhōng shēng。

送郑二之茅山

皇甫冉

水流绝涧终日,草长深山暮春。shuǐ liú jué jiàn zhōng rì,cǎo zhǎng shēn shān mù chūn。
犬吠鸡鸣几处,条桑种杏何人。quǎn fèi jī míng jǐ chù,tiáo sāng zhǒng xìng hé rén。

问李二司直所居云山

皇甫冉

门外水流何处,天边树绕谁家。mén wài shuǐ liú hé chù,tiān biān shù rào shuí jiā。
山色东西多少,朝朝几度云遮。shān sè dōng xī duō shǎo,cháo cháo jǐ dù yún zhē。

横吹曲辞·出塞

皇甫冉

吹角出塞门,前瞻即胡地。chuī jiǎo chū sāi mén,qián zhān jí hú dì。
三军尽回首,皆洒望乡泪。sān jūn jǐn huí shǒu,jiē sǎ wàng xiāng lèi。
转念关山长,行看风景异。zhuǎn niàn guān shān zhǎng,xíng kàn fēng jǐng yì。
由来征戍客,各负轻生义。yóu lái zhēng shù kè,gè fù qīng shēng yì。

题高云客舍

皇甫冉

孤兴日自深,浮云非所仰。gū xīng rì zì shēn,fú yún fēi suǒ yǎng。
窗中西城峻,树外东川广。chuāng zhōng xī chéng jùn,shù wài dōng chuān guǎng。
晏起簪葛巾,闲吟倚藜杖。yàn qǐ zān gé jīn,xián yín yǐ lí zhàng。
阮公道在醉,庄子生常养。ruǎn gōng dào zài zuì,zhuāng zi shēng cháng yǎng。
五柳转扶疏,千峰恣来往。wǔ liǔ zhuǎn fú shū,qiān fēng zì lái wǎng。
清秋香粳穫,白露寒菜长。qīng qiū xiāng jīng huò,bái lù hán cài zhǎng。
吴国滞风烟,平陵延梦想。wú guó zhì fēng yān,píng líng yán mèng xiǎng。
时人趋缨弁,高鸟违罗网。shí rén qū yīng biàn,gāo niǎo wéi luó wǎng。
世事徒乱纷,吾心方浩荡。shì shì tú luàn fēn,wú xīn fāng hào dàng。
唯将山与水,处处谐真赏。wéi jiāng shān yǔ shuǐ,chù chù xié zhēn shǎng。

送魏十六还苏州

皇甫冉

秋夜深深北送君,阴虫切切不堪闻。qiū yè shēn shēn běi sòng jūn,yīn chóng qiè qiè bù kān wén。
归舟明日毗陵道,回首姑苏是白云。guī zhōu míng rì pí líng dào,huí shǒu gū sū shì bái yún。
160«567891011