古诗词

杨柳枝

方岳

几日春寒怯上楼,楼头烟缕拂帘钩。jǐ rì chūn hán qiè shàng lóu,lóu tóu yān lǚ fú lián gōu。
相看瘦尽浑无奈,一种风流各自愁。xiāng kàn shòu jǐn hún wú nài,yī zhǒng fēng liú gè zì chóu。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

与客观雪

方岳

肺渴初供醒酒冰,又思携客上峥嵘。fèi kě chū gōng xǐng jiǔ bīng,yòu sī xié kè shàng zhēng róng。
十分宇宙无尘事,一色琼瑶是化城。shí fēn yǔ zhòu wú chén shì,yī sè qióng yáo shì huà chéng。
病起未堪论斗醉,诗狂且莫到参横。bìng qǐ wèi kān lùn dòu zuì,shī kuáng qiě mò dào cān héng。
剡溪可是忙回棹,冻合琉璃作么生。shàn xī kě shì máng huí zhào,dòng hé liú lí zuò me shēng。

次韵梅花

方岳

岁晚何人肯卜邻,梅于我辈最情亲。suì wǎn hé rén kěn bo lín,méi yú wǒ bèi zuì qíng qīn。
两山尽是经行处,一雪不知多少春。liǎng shān jǐn shì jīng xíng chù,yī xuě bù zhī duō shǎo chūn。
先后花随人意思,横斜枝写月精神。xiān hòu huā suí rén yì sī,héng xié zhī xiě yuè jīng shén。
寒香嚼得成诗句,落纸云烟行草真。hán xiāng jué dé chéng shī jù,luò zhǐ yún yān xíng cǎo zhēn。

次韵梅花

方岳

云藏山坞坞藏梅,春意适从何许来。yún cáng shān wù wù cáng méi,chūn yì shì cóng hé xǔ lái。
天与此翁娱寂寞,日携扶老上崔嵬。tiān yǔ cǐ wēng yú jì mò,rì xié fú lǎo shàng cuī wéi。
草堂须小难为客,霜月正高谁与杯。cǎo táng xū xiǎo nán wèi kè,shuāng yuè zhèng gāo shuí yǔ bēi。
分上下番开自好,登临且莫遣诗催。fēn shàng xià fān kāi zì hǎo,dēng lín qiě mò qiǎn shī cuī。

次韵郑总干

方岳

底须咄咄漫书空,未觉人间欠此翁。dǐ xū duō duō màn shū kōng,wèi jué rén jiān qiàn cǐ wēng。
黄犊自随谙寂寞,青山亦讳话穷通。huáng dú zì suí ān jì mò,qīng shān yì huì huà qióng tōng。
人方怒及水中蟹,我亦冥如天外鸿。rén fāng nù jí shuǐ zhōng xiè,wǒ yì míng rú tiān wài hóng。
醉眼不知人几品,久将樵牧等三公。zuì yǎn bù zhī rén jǐ pǐn,jiǔ jiāng qiáo mù děng sān gōng。

次韵郑总干

方岳

我亦思兮天一涯,樊川诗老此曾家。wǒ yì sī xī tiān yī yá,fán chuān shī lǎo cǐ céng jiā。
九夫容隔秋风浦,一独速眠春雨蛙。jiǔ fū róng gé qiū fēng pǔ,yī dú sù mián chūn yǔ wā。
竹屋有灯谁与共,秫田可酿不须赊。zhú wū yǒu dēng shuí yǔ gòng,shú tián kě niàng bù xū shē。
何年又赋高轩过,豆粥犹能办咄嗟。hé nián yòu fù gāo xuān guò,dòu zhōu yóu néng bàn duō jiē。

次韵郑总干

方岳

过从一笑酒瓶空,不是樵翁即钓翁。guò cóng yī xiào jiǔ píng kōng,bù shì qiáo wēng jí diào wēng。
偶种竹成俱崛强,旋移花活尚神通。ǒu zhǒng zhú chéng jù jué qiáng,xuán yí huā huó shàng shén tōng。
前身已化归辽鹤,醉帖犹传戏海鸿。qián shēn yǐ huà guī liáo hè,zuì tiē yóu chuán xì hǎi hóng。
新贵少年吾自老,世间白发几曾公。xīn guì shǎo nián wú zì lǎo,shì jiān bái fā jǐ céng gōng。

次韵郑总干

方岳

蚁丘得丧事无涯,冷眼难瞒老作家。yǐ qiū dé sàng shì wú yá,lěng yǎn nán mán lǎo zuò jiā。
公等功名千里马,山居鼓吹两池蛙。gōng děng gōng míng qiān lǐ mǎ,shān jū gǔ chuī liǎng chí wā。
牛羊野径通村近,虎豹天关去国赊。niú yáng yě jìng tōng cūn jìn,hǔ bào tiān guān qù guó shē。
本是秋风钓竿手,故吾犹在复何嗟。běn shì qiū fēng diào gān shǒu,gù wú yóu zài fù hé jiē。

宿多景楼奉简吴总侍

方岳

客怀孤倚夕阳楼,烟老平芜岸岸秋。kè huái gū yǐ xī yáng lóu,yān lǎo píng wú àn àn qiū。
往事六朝南北史,晴江一片古今愁。wǎng shì liù cháo nán běi shǐ,qíng jiāng yī piàn gǔ jīn chóu。
嘅其叹矣山吞吐,何以酬之酒拍浮。kǎi qí tàn yǐ shān tūn tǔ,hé yǐ chóu zhī jiǔ pāi fú。
此意政须诸老共,容分芦雨寄渔舟。cǐ yì zhèng xū zhū lǎo gòng,róng fēn lú yǔ jì yú zhōu。

书戴式之诗卷

方岳

七十行年戴石屏,同时诸老各凋零。qī shí xíng nián dài shí píng,tóng shí zhū lǎo gè diāo líng。
扁舟归去自渔舍,冷骨秋来更鹤形。biǎn zhōu guī qù zì yú shě,lěng gǔ qiū lái gèng hè xíng。
天地无情头尽白,江山有分眼终青。tiān dì wú qíng tóu jǐn bái,jiāng shān yǒu fēn yǎn zhōng qīng。
剡溪定有人乘兴,月下柴门不用扃。shàn xī dìng yǒu rén chéng xīng,yuè xià chái mén bù yòng jiōng。

石孙受命

方岳

圣泽如春雨露宽,弃遗犹不绝衣冠。shèng zé rú chūn yǔ lù kuān,qì yí yóu bù jué yī guān。
万钉宝带翁无分,一幅花绫孙有官。wàn dīng bǎo dài wēng wú fēn,yī fú huā líng sūn yǒu guān。
得免白丁何啻足,亲曾黄甲不堪看。dé miǎn bái dīng hé chì zú,qīn céng huáng jiǎ bù kān kàn。
九经幸自澜翻熟,但守青灯雪屋寒。jiǔ jīng xìng zì lán fān shú,dàn shǒu qīng dēng xuě wū hán。

答赵玉汝

方岳

人间无处不风波,潮打西兴雨一蓑。rén jiān wú chù bù fēng bō,cháo dǎ xī xīng yǔ yī suō。
难与命争俱老矣,径寻诗去奈吾何。nán yǔ mìng zhēng jù lǎo yǐ,jìng xún shī qù nài wú hé。
园成次第自花草,山是知闻空薜萝。yuán chéng cì dì zì huā cǎo,shān shì zhī wén kōng bì luó。
赖有月明千里共,烟寒数笔落行窝。lài yǒu yuè míng qiān lǐ gòng,yān hán shù bǐ luò xíng wō。

梦陈和仲如平生交有三言觉而记其一曰错后乱梦中了了以为事错之后此心撩乱不如早谋其始也

方岳

睡残寒月海东头,不起斯人孰与游。shuì cán hán yuè hǎi dōng tóu,bù qǐ sī rén shú yǔ yóu。
天下事宁堪几错,梦中语亦戒前筹。tiān xià shì níng kān jǐ cuò,mèng zhōng yǔ yì jiè qián chóu。
江湖浩浩二三子,风雨寥寥十五秋。jiāng hú hào hào èr sān zi,fēng yǔ liáo liáo shí wǔ qiū。
莫向断云多感慨,孔颜无命不伊周。mò xiàng duàn yún duō gǎn kǎi,kǒng yán wú mìng bù yī zhōu。

梦余义夫以剑请铭

方岳

黑水梁州百二关,青天蜀道古云难。hēi shuǐ liáng zhōu bǎi èr guān,qīng tiān shǔ dào gǔ yún nán。
貔貅夜柝身何在,麋鹿秋风骨未寒。pí xiū yè tuò shēn hé zài,mí lù qiū fēng gǔ wèi hán。
宠辱可惊沤起灭,荒凉只有月悲酸。chǒng rǔ kě jīng ōu qǐ miè,huāng liáng zhǐ yǒu yuè bēi suān。
蒯缑忽堕空山梦,不道幽人意转阑。kuǎi gōu hū duò kōng shān mèng,bù dào yōu rén yì zhuǎn lán。

次韵费司法

方岳

有客谁为数击鲜,西风孤我雁声前。yǒu kè shuí wèi shù jī xiān,xī fēng gū wǒ yàn shēng qián。
酒无多酌何如醒,诗不能奇莫浪传。jiǔ wú duō zhuó hé rú xǐng,shī bù néng qí mò làng chuán。
秋色淡于人寂寂,桂花香得月娟娟。qiū sè dàn yú rén jì jì,guì huā xiāng dé yuè juān juān。
五经不到山翁腹,且听便便引老边。wǔ jīng bù dào shān wēng fù,qiě tīng biàn biàn yǐn lǎo biān。

次韵费司法

方岳

山居未省佩弦韦,紧闭柴扉不问谁。shān jū wèi shěng pèi xián wéi,jǐn bì chái fēi bù wèn shuí。
自钓鳜鱼西塞雨,久盟猿鹤北山移。zì diào guì yú xī sāi yǔ,jiǔ méng yuán hè běi shān yí。
古今不遇岂惟我,宇宙无穷付与诗。gǔ jīn bù yù qǐ wéi wǒ,yǔ zhòu wú qióng fù yǔ shī。
直道背时宁敢尔,白云深处要耘芝。zhí dào bèi shí níng gǎn ěr,bái yún shēn chù yào yún zhī。