古诗词

思归乐

元稹

山中思归乐,尽作思归鸣。shān zhōng sī guī lè,jǐn zuò sī guī míng。
尔是此山鸟,安得失乡名。ěr shì cǐ shān niǎo,ān dé shī xiāng míng。
应缘此山路,自古离人征。yīng yuán cǐ shān lù,zì gǔ lí rén zhēng。
阴愁感和气,俾尔从此生。yīn chóu gǎn hé qì,bǐ ěr cóng cǐ shēng。
我虽失乡去,我无失乡情。wǒ suī shī xiāng qù,wǒ wú shī xiāng qíng。
惨舒在方寸,宠辱将何惊。cǎn shū zài fāng cùn,chǒng rǔ jiāng hé jīng。
浮生居大块,寻丈可寄形。fú shēng jū dà kuài,xún zhàng kě jì xíng。
身安即形乐,岂独乐咸京。shēn ān jí xíng lè,qǐ dú lè xián jīng。
命者道之本,死者天之平。mìng zhě dào zhī běn,sǐ zhě tiān zhī píng。
安问远与近,何言殇与彭。ān wèn yuǎn yǔ jìn,hé yán shāng yǔ péng。
君看赵工部,八十支体轻。jūn kàn zhào gōng bù,bā shí zhī tǐ qīng。
交州二十载,一到长安城。jiāo zhōu èr shí zài,yī dào zhǎng ān chéng。
长安不须臾,复作交州行。zhǎng ān bù xū yú,fù zuò jiāo zhōu xíng。
交州又累岁,移镇广与荆。jiāo zhōu yòu lèi suì,yí zhèn guǎng yǔ jīng。
归朝新天子,济济为上卿。guī cháo xīn tiān zi,jì jì wèi shàng qīng。
肌肤无瘴色,饮食康且宁。jī fū wú zhàng sè,yǐn shí kāng qiě níng。
长安一昼夜,死者如霣星。zhǎng ān yī zhòu yè,sǐ zhě rú yǔn xīng。
丧车四门出,何关炎瘴萦。sàng chē sì mén chū,hé guān yán zhàng yíng。
况我三十二,百年未半程。kuàng wǒ sān shí èr,bǎi nián wèi bàn chéng。
江陵道涂近,楚俗云水清。jiāng líng dào tú jìn,chǔ sú yún shuǐ qīng。
遐想玉泉寺,久闻岘山亭。xiá xiǎng yù quán sì,jiǔ wén xiàn shān tíng。
此去尽绵历,岂无心赏并。cǐ qù jǐn mián lì,qǐ wú xīn shǎng bìng。
红餐日充腹,碧涧朝析酲。hóng cān rì chōng fù,bì jiàn cháo xī chéng。
开门待宾客,寄书安弟兄。kāi mén dài bīn kè,jì shū ān dì xiōng。
闲穷四声韵,闷阅九部经。xián qióng sì shēng yùn,mèn yuè jiǔ bù jīng。
身外皆委顺,眼前随所营。shēn wài jiē wěi shùn,yǎn qián suí suǒ yíng。
此意久已定,谁能求苟荣。cǐ yì jiǔ yǐ dìng,shuí néng qiú gǒu róng。
所以官甚小,不畏权势倾。suǒ yǐ guān shén xiǎo,bù wèi quán shì qīng。
倾心岂不易,巧诈神之刑。qīng xīn qǐ bù yì,qiǎo zhà shén zhī xíng。
万物有本性,况复人性灵。wàn wù yǒu běn xìng,kuàng fù rén xìng líng。
金埋无土色,玉坠无瓦声。jīn mái wú tǔ sè,yù zhuì wú wǎ shēng。
剑折有寸利,镜破有片明。jiàn zhé yǒu cùn lì,jìng pò yǒu piàn míng。
我可俘为囚,我可刃为兵。wǒ kě fú wèi qiú,wǒ kě rèn wèi bīng。
我心终不死,金石贯以诚。wǒ xīn zhōng bù sǐ,jīn shí guàn yǐ chéng。
此诚患不至,诚至道亦亨。cǐ chéng huàn bù zhì,chéng zhì dào yì hēng。
微哉满山鸟,叫噪何足听。wēi zāi mǎn shān niǎo,jiào zào hé zú tīng。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

醉行

元稹

秋风方索漠,霜貌足暌携。qiū fēng fāng suǒ mò,shuāng mào zú kuí xié。
今日骑骢马,街中醉蹋泥。jīn rì qí cōng mǎ,jiē zhōng zuì tà ní。

指巡胡

元稹

遣闷多凭酒,公心只仰胡。qiǎn mèn duō píng jiǔ,gōng xīn zhǐ yǎng hú。
挺身唯直指,无意独欺愚。tǐng shēn wéi zhí zhǐ,wú yì dú qī yú。

和乐天梦亡友刘太白同游二首

元稹

君诗昨日到通州,万里知君一梦刘。jūn shī zuó rì dào tōng zhōu,wàn lǐ zhī jūn yī mèng liú。
闲坐思量小来事,只应元是梦中游。xián zuò sī liàng xiǎo lái shì,zhǐ yīng yuán shì mèng zhōng yóu。

和乐天梦亡友刘太白同游二首

元稹

老来东郡复西州,行处生尘为丧刘。lǎo lái dōng jùn fù xī zhōu,xíng chù shēng chén wèi sàng liú。
纵使刘君魂魄在,也应至死不同游。zòng shǐ liú jūn hún pò zài,yě yīng zhì sǐ bù tóng yóu。

醉醒

元稹

积善坊中前度饮,谢家诸婢笑扶行。jī shàn fāng zhōng qián dù yǐn,xiè jiā zhū bì xiào fú xíng。
今宵还似当时醉,半夜觉来闻哭声。jīn xiāo hái shì dāng shí zuì,bàn yè jué lái wén kū shēng。

感梦

元稹

行吟坐叹知何极,影绝魂销动隔年。xíng yín zuò tàn zhī hé jí,yǐng jué hún xiāo dòng gé nián。
今夜商山馆中梦,分明同在后堂前。jīn yè shāng shān guǎn zhōng mèng,fēn míng tóng zài hòu táng qián。

六年春遣怀八首

元稹

伤禽我是笼中鹤,沈剑君为泉下龙。shāng qín wǒ shì lóng zhōng hè,shěn jiàn jūn wèi quán xià lóng。
重纩犹存孤枕在,春衫无复旧裁缝。zhòng kuàng yóu cún gū zhěn zài,chūn shān wú fù jiù cái fèng。

六年春遣怀八首

元稹

检得旧书三四纸,高低阔狭粗成行。jiǎn dé jiù shū sān sì zhǐ,gāo dī kuò xiá cū chéng xíng。
自言并食寻高事,唯念山深驿路长。zì yán bìng shí xún gāo shì,wéi niàn shān shēn yì lù zhǎng。

六年春遣怀八首

元稹

公无渡河音响绝,已隔前春复去秋。gōng wú dù hé yīn xiǎng jué,yǐ gé qián chūn fù qù qiū。
今日闲窗拂尘土,残弦犹迸钿箜篌。jīn rì xián chuāng fú chén tǔ,cán xián yóu bèng diàn kōng hóu。

六年春遣怀八首

元稹

婢仆晒君馀服用,娇痴稚女绕床行。bì pū shài jūn yú fú yòng,jiāo chī zhì nǚ rào chuáng xíng。
玉梳钿朵香胶解,尽日风吹玳瑁筝。yù shū diàn duǒ xiāng jiāo jiě,jǐn rì fēng chuī dài mào zhēng。

六年春遣怀八首

元稹

伴客销愁长日饮,偶然乘兴便醺醺。bàn kè xiāo chóu zhǎng rì yǐn,ǒu rán chéng xīng biàn xūn xūn。
怪来醒后傍人泣,醉里时时错问君。guài lái xǐng hòu bàng rén qì,zuì lǐ shí shí cuò wèn jūn。

六年春遣怀八首

元稹

我随楚泽波中梗,君作咸阳泉下泥。wǒ suí chǔ zé bō zhōng gěng,jūn zuò xián yáng quán xià ní。
百事无心值寒食,身将稚女帐前啼。bǎi shì wú xīn zhí hán shí,shēn jiāng zhì nǚ zhàng qián tí。

六年春遣怀八首

元稹

童稚痴狂撩乱走,绣毬花仗满堂前。tóng zhì chī kuáng liāo luàn zǒu,xiù qiú huā zhàng mǎn táng qián。
病身一到穗帷下,还向临阶背日眠。bìng shēn yī dào suì wéi xià,hái xiàng lín jiē bèi rì mián。

六年春遣怀八首

元稹

小于潘岳头先白,学取庄周泪莫多。xiǎo yú pān yuè tóu xiān bái,xué qǔ zhuāng zhōu lèi mò duō。
止竟悲君须自省,川流前后各风波。zhǐ jìng bēi jūn xū zì shěng,chuān liú qián hòu gè fēng bō。

答友封见赠

元稹

荀令香销潘簟空,悼亡诗满旧屏风。xún lìng xiāng xiāo pān diàn kōng,dào wáng shī mǎn jiù píng fēng。
扶床小女君先识,应为些些似外翁。fú chuáng xiǎo nǚ jūn xiān shí,yīng wèi xiē xiē shì wài wēng。