古诗词

思归乐

元稹

山中思归乐,尽作思归鸣。shān zhōng sī guī lè,jǐn zuò sī guī míng。
尔是此山鸟,安得失乡名。ěr shì cǐ shān niǎo,ān dé shī xiāng míng。
应缘此山路,自古离人征。yīng yuán cǐ shān lù,zì gǔ lí rén zhēng。
阴愁感和气,俾尔从此生。yīn chóu gǎn hé qì,bǐ ěr cóng cǐ shēng。
我虽失乡去,我无失乡情。wǒ suī shī xiāng qù,wǒ wú shī xiāng qíng。
惨舒在方寸,宠辱将何惊。cǎn shū zài fāng cùn,chǒng rǔ jiāng hé jīng。
浮生居大块,寻丈可寄形。fú shēng jū dà kuài,xún zhàng kě jì xíng。
身安即形乐,岂独乐咸京。shēn ān jí xíng lè,qǐ dú lè xián jīng。
命者道之本,死者天之平。mìng zhě dào zhī běn,sǐ zhě tiān zhī píng。
安问远与近,何言殇与彭。ān wèn yuǎn yǔ jìn,hé yán shāng yǔ péng。
君看赵工部,八十支体轻。jūn kàn zhào gōng bù,bā shí zhī tǐ qīng。
交州二十载,一到长安城。jiāo zhōu èr shí zài,yī dào zhǎng ān chéng。
长安不须臾,复作交州行。zhǎng ān bù xū yú,fù zuò jiāo zhōu xíng。
交州又累岁,移镇广与荆。jiāo zhōu yòu lèi suì,yí zhèn guǎng yǔ jīng。
归朝新天子,济济为上卿。guī cháo xīn tiān zi,jì jì wèi shàng qīng。
肌肤无瘴色,饮食康且宁。jī fū wú zhàng sè,yǐn shí kāng qiě níng。
长安一昼夜,死者如霣星。zhǎng ān yī zhòu yè,sǐ zhě rú yǔn xīng。
丧车四门出,何关炎瘴萦。sàng chē sì mén chū,hé guān yán zhàng yíng。
况我三十二,百年未半程。kuàng wǒ sān shí èr,bǎi nián wèi bàn chéng。
江陵道涂近,楚俗云水清。jiāng líng dào tú jìn,chǔ sú yún shuǐ qīng。
遐想玉泉寺,久闻岘山亭。xiá xiǎng yù quán sì,jiǔ wén xiàn shān tíng。
此去尽绵历,岂无心赏并。cǐ qù jǐn mián lì,qǐ wú xīn shǎng bìng。
红餐日充腹,碧涧朝析酲。hóng cān rì chōng fù,bì jiàn cháo xī chéng。
开门待宾客,寄书安弟兄。kāi mén dài bīn kè,jì shū ān dì xiōng。
闲穷四声韵,闷阅九部经。xián qióng sì shēng yùn,mèn yuè jiǔ bù jīng。
身外皆委顺,眼前随所营。shēn wài jiē wěi shùn,yǎn qián suí suǒ yíng。
此意久已定,谁能求苟荣。cǐ yì jiǔ yǐ dìng,shuí néng qiú gǒu róng。
所以官甚小,不畏权势倾。suǒ yǐ guān shén xiǎo,bù wèi quán shì qīng。
倾心岂不易,巧诈神之刑。qīng xīn qǐ bù yì,qiǎo zhà shén zhī xíng。
万物有本性,况复人性灵。wàn wù yǒu běn xìng,kuàng fù rén xìng líng。
金埋无土色,玉坠无瓦声。jīn mái wú tǔ sè,yù zhuì wú wǎ shēng。
剑折有寸利,镜破有片明。jiàn zhé yǒu cùn lì,jìng pò yǒu piàn míng。
我可俘为囚,我可刃为兵。wǒ kě fú wèi qiú,wǒ kě rèn wèi bīng。
我心终不死,金石贯以诚。wǒ xīn zhōng bù sǐ,jīn shí guàn yǐ chéng。
此诚患不至,诚至道亦亨。cǐ chéng huàn bù zhì,chéng zhì dào yì hēng。
微哉满山鸟,叫噪何足听。wēi zāi mǎn shān niǎo,jiào zào hé zú tīng。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

酬孝甫见赠十首·其一

元稹

宋玉秋来续楚词,阴铿官漫足闲诗。sòng yù qiū lái xù chǔ cí,yīn kēng guān màn zú xián shī。
亲情书札相安慰,多道萧何作判司。qīn qíng shū zhá xiāng ān wèi,duō dào xiāo hé zuò pàn sī。

酬孝甫见赠十首·其二

元稹

杜甫天材颇绝伦,每寻诗卷似情亲。dù fǔ tiān cái pǒ jué lún,měi xún shī juǎn shì qíng qīn。
怜渠直道当时语,不著心源傍古人。lián qú zhí dào dāng shí yǔ,bù zhù xīn yuán bàng gǔ rén。

酬孝

元稹

十岁荒狂任博徒,挼莎五木掷枭卢。shí suì huāng kuáng rèn bó tú,ruá shā wǔ mù zhì xiāo lú。
野诗良辅偏怜假,长借金鞍迓酒胡。yě shī liáng fǔ piān lián jiǎ,zhǎng jiè jīn ān yà jiǔ hú。

酬孝甫见赠十首·其四

元稹

曾经绰立侍丹墀,绽蕊宫花拂面枝。céng jīng chuò lì shì dān chí,zhàn ruǐ gōng huā fú miàn zhī。
雉尾扇开朝日出,柘黄衫对碧霄垂。zhì wěi shàn kāi cháo rì chū,zhè huáng shān duì bì xiāo chuí。

酬孝甫见赠十首·其五

元稹

一自低心翰墨场,箭靫抛尽负书囊。yī zì dī xīn hàn mò chǎng,jiàn chá pāo jǐn fù shū náng。
近来兼爱休粮药,柏叶纱罗杂豆黄。jìn lái jiān ài xiū liáng yào,bǎi yè shā luó zá dòu huáng。

酬孝甫见赠十首·其六

元稹

莫笑风尘满病颜,此生元在有无间。mò xiào fēng chén mǎn bìng yán,cǐ shēng yuán zài yǒu wú jiān。
卷舒莲叶终难湿,去住云心一种闲。juǎn shū lián yè zhōng nán shī,qù zhù yún xīn yī zhǒng xián。

酬孝甫见赠十首·其七

元稹

无事抛棋侵虎口,几时开眼复联行。wú shì pāo qí qīn hǔ kǒu,jǐ shí kāi yǎn fù lián xíng。
终须杀尽缘边敌,四面通同掩大荒。zhōng xū shā jǐn yuán biān dí,sì miàn tōng tóng yǎn dà huāng。

酬孝

元稹

原宪甘贫每自开,子春伤足少人哀。yuán xiàn gān pín měi zì kāi,zi chūn shāng zú shǎo rén āi。
巷南唯有陈居士,时学文殊一问来。xiàng nán wéi yǒu chén jū shì,shí xué wén shū yī wèn lái。

酬孝甫见赠十首·其九

元稹

每识闲人如未识,与君相识更相怜。měi shí xián rén rú wèi shí,yǔ jūn xiāng shí gèng xiāng lián。
经旬不解来过宿,忍见空床夜夜眠。jīng xún bù jiě lái guò sù,rěn jiàn kōng chuáng yè yè mián。

酬孝甫见赠十首·其十

元稹

开坼新诗展大璆,明珠炫转玉音浮。kāi chè xīn shī zhǎn dà qiú,míng zhū xuàn zhuǎn yù yīn fú。
酬君十首三更坐,减却常时半夜愁。chóu jūn shí shǒu sān gèng zuò,jiǎn què cháng shí bàn yè chóu。

和乐天招钱蔚章看山绝句

元稹

碧落招邀闲旷望,黄金城外玉方壶。bì luò zhāo yāo xián kuàng wàng,huáng jīn chéng wài yù fāng hú。
人间还有大江海,万里烟波天上无。rén jiān hái yǒu dà jiāng hǎi,wàn lǐ yān bō tiān shàng wú。

折枝花赠行

元稹

樱桃花下送君时,一寸春心逐折枝。yīng táo huā xià sòng jūn shí,yī cùn chūn xīn zhú zhé zhī。
别后相思最多处,千株万片绕林垂。bié hòu xiāng sī zuì duō chù,qiān zhū wàn piàn rào lín chuí。

寄刘颇二首

元稹

平生嗜酒颠狂甚,不许诸公占丈夫。píng shēng shì jiǔ diān kuáng shén,bù xǔ zhū gōng zhàn zhàng fū。
唯爱刘君一片胆,近来还敢似人无。wéi ài liú jūn yī piàn dǎn,jìn lái hái gǎn shì rén wú。

寄刘颇二首

元稹

前年碣石烟尘起,共看官军过洛城。qián nián jié shí yān chén qǐ,gòng kàn guān jūn guò luò chéng。
无限公卿因战得,与君依旧绿衫行。wú xiàn gōng qīng yīn zhàn dé,yǔ jūn yī jiù lǜ shān xíng。

晨起送使病不行因过王十一馆居二首

元稹

自笑今朝误夙兴,逢他御史疟相仍。zì xiào jīn cháo wù sù xīng,féng tā yù shǐ nüè xiāng réng。
过君未起房门掩,深映寒窗一盏灯。guò jūn wèi qǐ fáng mén yǎn,shēn yìng hán chuāng yī zhǎn dēng。