古诗词

思归乐

元稹

山中思归乐,尽作思归鸣。shān zhōng sī guī lè,jǐn zuò sī guī míng。
尔是此山鸟,安得失乡名。ěr shì cǐ shān niǎo,ān dé shī xiāng míng。
应缘此山路,自古离人征。yīng yuán cǐ shān lù,zì gǔ lí rén zhēng。
阴愁感和气,俾尔从此生。yīn chóu gǎn hé qì,bǐ ěr cóng cǐ shēng。
我虽失乡去,我无失乡情。wǒ suī shī xiāng qù,wǒ wú shī xiāng qíng。
惨舒在方寸,宠辱将何惊。cǎn shū zài fāng cùn,chǒng rǔ jiāng hé jīng。
浮生居大块,寻丈可寄形。fú shēng jū dà kuài,xún zhàng kě jì xíng。
身安即形乐,岂独乐咸京。shēn ān jí xíng lè,qǐ dú lè xián jīng。
命者道之本,死者天之平。mìng zhě dào zhī běn,sǐ zhě tiān zhī píng。
安问远与近,何言殇与彭。ān wèn yuǎn yǔ jìn,hé yán shāng yǔ péng。
君看赵工部,八十支体轻。jūn kàn zhào gōng bù,bā shí zhī tǐ qīng。
交州二十载,一到长安城。jiāo zhōu èr shí zài,yī dào zhǎng ān chéng。
长安不须臾,复作交州行。zhǎng ān bù xū yú,fù zuò jiāo zhōu xíng。
交州又累岁,移镇广与荆。jiāo zhōu yòu lèi suì,yí zhèn guǎng yǔ jīng。
归朝新天子,济济为上卿。guī cháo xīn tiān zi,jì jì wèi shàng qīng。
肌肤无瘴色,饮食康且宁。jī fū wú zhàng sè,yǐn shí kāng qiě níng。
长安一昼夜,死者如霣星。zhǎng ān yī zhòu yè,sǐ zhě rú yǔn xīng。
丧车四门出,何关炎瘴萦。sàng chē sì mén chū,hé guān yán zhàng yíng。
况我三十二,百年未半程。kuàng wǒ sān shí èr,bǎi nián wèi bàn chéng。
江陵道涂近,楚俗云水清。jiāng líng dào tú jìn,chǔ sú yún shuǐ qīng。
遐想玉泉寺,久闻岘山亭。xiá xiǎng yù quán sì,jiǔ wén xiàn shān tíng。
此去尽绵历,岂无心赏并。cǐ qù jǐn mián lì,qǐ wú xīn shǎng bìng。
红餐日充腹,碧涧朝析酲。hóng cān rì chōng fù,bì jiàn cháo xī chéng。
开门待宾客,寄书安弟兄。kāi mén dài bīn kè,jì shū ān dì xiōng。
闲穷四声韵,闷阅九部经。xián qióng sì shēng yùn,mèn yuè jiǔ bù jīng。
身外皆委顺,眼前随所营。shēn wài jiē wěi shùn,yǎn qián suí suǒ yíng。
此意久已定,谁能求苟荣。cǐ yì jiǔ yǐ dìng,shuí néng qiú gǒu róng。
所以官甚小,不畏权势倾。suǒ yǐ guān shén xiǎo,bù wèi quán shì qīng。
倾心岂不易,巧诈神之刑。qīng xīn qǐ bù yì,qiǎo zhà shén zhī xíng。
万物有本性,况复人性灵。wàn wù yǒu běn xìng,kuàng fù rén xìng líng。
金埋无土色,玉坠无瓦声。jīn mái wú tǔ sè,yù zhuì wú wǎ shēng。
剑折有寸利,镜破有片明。jiàn zhé yǒu cùn lì,jìng pò yǒu piàn míng。
我可俘为囚,我可刃为兵。wǒ kě fú wèi qiú,wǒ kě rèn wèi bīng。
我心终不死,金石贯以诚。wǒ xīn zhōng bù sǐ,jīn shí guàn yǐ chéng。
此诚患不至,诚至道亦亨。cǐ chéng huàn bù zhì,chéng zhì dào yì hēng。
微哉满山鸟,叫噪何足听。wēi zāi mǎn shān niǎo,jiào zào hé zú tīng。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

酬乐天寄生衣

元稹

秋茅处处流痎疟,夜鸟声声哭瘴云。qiū máo chù chù liú jiē nüè,yè niǎo shēng shēng kū zhàng yún。
羸骨不胜纤细物,欲将文服却还君。léi gǔ bù shèng xiān xì wù,yù jiāng wén fú què hái jūn。

酬乐天三月三日见寄

元稹

当年此日花前醉,今日花前病里销。dāng nián cǐ rì huā qián zuì,jīn rì huā qián bìng lǐ xiāo。
独倚破帘闲怅望,可怜虚度好春朝。dú yǐ pò lián xián chàng wàng,kě lián xū dù hǎo chūn cháo。

瘴塞

元稹

瘴塞巴山哭鸟悲,红妆少妇敛啼眉。zhàng sāi bā shān kū niǎo bēi,hóng zhuāng shǎo fù liǎn tí méi。
殷勤奉药来相劝,云是前年欲病时。yīn qín fèng yào lái xiāng quàn,yún shì qián nián yù bìng shí。

红荆

元稹

庭中栽得红荆树,十月花开不待春。tíng zhōng zāi dé hóng jīng shù,shí yuè huā kāi bù dài chūn。
直到孩提尽惊怪,一家同是北来人。zhí dào hái tí jǐn jīng guài,yī jiā tóng shì běi lái rén。

黄草峡听柔之琴二首

元稹

胡笳夜奏塞声寒,是我乡音听渐难。hú jiā yè zòu sāi shēng hán,shì wǒ xiāng yīn tīng jiàn nán。
料得小来辛苦学,又因知向峡中弹。liào dé xiǎo lái xīn kǔ xué,yòu yīn zhī xiàng xiá zhōng dàn。

黄草峡听柔之琴二首

元稹

别鹤凄清觉露寒,离声渐咽命雏难。bié hè qī qīng jué lù hán,lí shēng jiàn yàn mìng chú nán。
怜君伴我涪州宿,犹有心情彻夜弹。lián jūn bàn wǒ fú zhōu sù,yóu yǒu xīn qíng chè yè dàn。

书剑

元稹

渝工剑刃皆欧冶,巴吏书踪尽子云。yú gōng jiàn rèn jiē ōu yě,bā lì shū zōng jǐn zi yún。
唯我心知有来处,泊船黄草夜思君。wéi wǒ xīn zhī yǒu lái chù,pō chuán huáng cǎo yè sī jūn。

别毅郎

元稹

尔爷只为一杯酒,此别那知死与生。ěr yé zhǐ wèi yī bēi jiǔ,cǐ bié nà zhī sǐ yǔ shēng。
儿有何辜才七岁,亦教儿作瘴江行。ér yǒu hé gū cái qī suì,yì jiào ér zuò zhàng jiāng xíng。

别毅郎

元稹

爱惜尔爷唯有我,我今憔悴望何人。ài xī ěr yé wéi yǒu wǒ,wǒ jīn qiáo cuì wàng hé rén。
伤心自比笼中鹤,剪尽翅翎愁到身。shāng xīn zì bǐ lóng zhōng hè,jiǎn jǐn chì líng chóu dào shēn。

自责

元稹

犀带金鱼束紫袍,不能将命报分毫。xī dài jīn yú shù zǐ páo,bù néng jiāng mìng bào fēn háo。
他时得见牛常侍,为尔君前捧佩刀。tā shí dé jiàn niú cháng shì,wèi ěr jūn qián pěng pèi dāo。

送公度之福建

元稹

棠阴犹在建溪矶,此去那论是与非。táng yīn yóu zài jiàn xī jī,cǐ qù nà lùn shì yǔ fēi。
若见白头须尽敬,恐曾江岸识胡威。ruò jiàn bái tóu xū jǐn jìng,kǒng céng jiāng àn shí hú wēi。

喜五兄自泗州至

元稹

眼中三十年来泪,一望南云一度垂。yǎn zhōng sān shí nián lái lèi,yī wàng nán yún yī dù chuí。
惭愧临淮李常侍,远教形影暂相随。cán kuì lín huái lǐ cháng shì,yuǎn jiào xíng yǐng zàn xiāng suí。

杏花

元稹

常年出入右银台,每怪春光例早回。cháng nián chū rù yòu yín tái,měi guài chūn guāng lì zǎo huí。
惭愧杏园行在景,同州园里也先开。cán kuì xìng yuán xíng zài jǐng,tóng zhōu yuán lǐ yě xiān kāi。

第三岁日咏春风凭杨员外寄长安柳

元稹

三日春风已有情,拂人头面稍怜轻。sān rì chūn fēng yǐ yǒu qíng,fú rén tóu miàn shāo lián qīng。
殷勤为报长安柳,莫惜枝条动软声。yīn qín wèi bào zhǎng ān liǔ,mò xī zhī tiáo dòng ruǎn shēng。

听妻弹别鹤操

元稹

别鹤声声怨夜弦,闻君此奏欲潸然。bié hè shēng shēng yuàn yè xián,wén jūn cǐ zòu yù shān rán。
商瞿五十知无子,更付琴书与仲宣。shāng qú wǔ shí zhī wú zi,gèng fù qín shū yǔ zhòng xuān。