古诗词

思归乐

元稹

山中思归乐,尽作思归鸣。shān zhōng sī guī lè,jǐn zuò sī guī míng。
尔是此山鸟,安得失乡名。ěr shì cǐ shān niǎo,ān dé shī xiāng míng。
应缘此山路,自古离人征。yīng yuán cǐ shān lù,zì gǔ lí rén zhēng。
阴愁感和气,俾尔从此生。yīn chóu gǎn hé qì,bǐ ěr cóng cǐ shēng。
我虽失乡去,我无失乡情。wǒ suī shī xiāng qù,wǒ wú shī xiāng qíng。
惨舒在方寸,宠辱将何惊。cǎn shū zài fāng cùn,chǒng rǔ jiāng hé jīng。
浮生居大块,寻丈可寄形。fú shēng jū dà kuài,xún zhàng kě jì xíng。
身安即形乐,岂独乐咸京。shēn ān jí xíng lè,qǐ dú lè xián jīng。
命者道之本,死者天之平。mìng zhě dào zhī běn,sǐ zhě tiān zhī píng。
安问远与近,何言殇与彭。ān wèn yuǎn yǔ jìn,hé yán shāng yǔ péng。
君看赵工部,八十支体轻。jūn kàn zhào gōng bù,bā shí zhī tǐ qīng。
交州二十载,一到长安城。jiāo zhōu èr shí zài,yī dào zhǎng ān chéng。
长安不须臾,复作交州行。zhǎng ān bù xū yú,fù zuò jiāo zhōu xíng。
交州又累岁,移镇广与荆。jiāo zhōu yòu lèi suì,yí zhèn guǎng yǔ jīng。
归朝新天子,济济为上卿。guī cháo xīn tiān zi,jì jì wèi shàng qīng。
肌肤无瘴色,饮食康且宁。jī fū wú zhàng sè,yǐn shí kāng qiě níng。
长安一昼夜,死者如霣星。zhǎng ān yī zhòu yè,sǐ zhě rú yǔn xīng。
丧车四门出,何关炎瘴萦。sàng chē sì mén chū,hé guān yán zhàng yíng。
况我三十二,百年未半程。kuàng wǒ sān shí èr,bǎi nián wèi bàn chéng。
江陵道涂近,楚俗云水清。jiāng líng dào tú jìn,chǔ sú yún shuǐ qīng。
遐想玉泉寺,久闻岘山亭。xiá xiǎng yù quán sì,jiǔ wén xiàn shān tíng。
此去尽绵历,岂无心赏并。cǐ qù jǐn mián lì,qǐ wú xīn shǎng bìng。
红餐日充腹,碧涧朝析酲。hóng cān rì chōng fù,bì jiàn cháo xī chéng。
开门待宾客,寄书安弟兄。kāi mén dài bīn kè,jì shū ān dì xiōng。
闲穷四声韵,闷阅九部经。xián qióng sì shēng yùn,mèn yuè jiǔ bù jīng。
身外皆委顺,眼前随所营。shēn wài jiē wěi shùn,yǎn qián suí suǒ yíng。
此意久已定,谁能求苟荣。cǐ yì jiǔ yǐ dìng,shuí néng qiú gǒu róng。
所以官甚小,不畏权势倾。suǒ yǐ guān shén xiǎo,bù wèi quán shì qīng。
倾心岂不易,巧诈神之刑。qīng xīn qǐ bù yì,qiǎo zhà shén zhī xíng。
万物有本性,况复人性灵。wàn wù yǒu běn xìng,kuàng fù rén xìng líng。
金埋无土色,玉坠无瓦声。jīn mái wú tǔ sè,yù zhuì wú wǎ shēng。
剑折有寸利,镜破有片明。jiàn zhé yǒu cùn lì,jìng pò yǒu piàn míng。
我可俘为囚,我可刃为兵。wǒ kě fú wèi qiú,wǒ kě rèn wèi bīng。
我心终不死,金石贯以诚。wǒ xīn zhōng bù sǐ,jīn shí guàn yǐ chéng。
此诚患不至,诚至道亦亨。cǐ chéng huàn bù zhì,chéng zhì dào yì hēng。
微哉满山鸟,叫噪何足听。wēi zāi mǎn shān niǎo,jiào zào hé zú tīng。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

周先生

元稹

寥寥空山岑,泠泠风松林。liáo liáo kōng shān cén,líng líng fēng sōng lín。
流云垂鳞光,悬泉扬高音。liú yún chuí lín guāng,xuán quán yáng gāo yīn。
希夷周先生,烧香调琴心。xī yí zhōu xiān shēng,shāo xiāng diào qín xīn。
神功盈三千,谁能还黄金。shén gōng yíng sān qiān,shuí néng hái huáng jīn。

遣春十首

元稹

晓月笼云影,莺声馀雾中。xiǎo yuè lóng yún yǐng,yīng shēng yú wù zhōng。
暗芳飘露气,轻寒生柳风。àn fāng piāo lù qì,qīng hán shēng liǔ fēng。
冉冉一趋府,未为劳我躬。rǎn rǎn yī qū fǔ,wèi wèi láo wǒ gōng。
因兹得晨起,但觉情兴隆。yīn zī dé chén qǐ,dàn jué qíng xīng lóng。

遣春十首

元稹

久雨怜霁景,偶来堤上行。jiǔ yǔ lián jì jǐng,ǒu lái dī shàng xíng。
空蒙天色嫩,杳淼江面平。kōng méng tiān sè nèn,yǎo miǎo jiāng miàn píng。
百草短长出,众禽高下鸣。bǎi cǎo duǎn zhǎng chū,zhòng qín gāo xià míng。
春阳各有分,予亦澹无情。chūn yáng gè yǒu fēn,yǔ yì dàn wú qíng。

遣春十首

元稹

镜皎碧潭水,微波粗成文。jìng jiǎo bì tán shuǐ,wēi bō cū chéng wén。
烟光垂碧草,琼脉散纤云。yān guāng chuí bì cǎo,qióng mài sàn xiān yún。
岸柳好阴影,风裾遗垢氛。àn liǔ hǎo yīn yǐng,fēng jū yí gòu fēn。
悠然送春目,八荒谁与群。yōu rán sòng chūn mù,bā huāng shuí yǔ qún。

遣春十首

元稹

低迷笼树烟,明净当霞日。dī mí lóng shù yān,míng jìng dāng xiá rì。
阳燄波春空,平湖漫凝溢。yáng yàn bō chūn kōng,píng hú màn níng yì。
雪鹭远近飞,渚牙浅深出。xuě lù yuǎn jìn fēi,zhǔ yá qiǎn shēn chū。
江流复浩荡,相为坐纡郁。jiāng liú fù hào dàng,xiāng wèi zuò yū yù。

遣春十首

元稹

暄寒深浅春,红白前后花。xuān hán shēn qiǎn chūn,hóng bái qián hòu huā。
颜色讵相让,生成良有涯。yán sè jù xiāng ràng,shēng chéng liáng yǒu yá。
梅芳勿自早,菊秀勿自赊。méi fāng wù zì zǎo,jú xiù wù zì shē。
各将一时意,终年无再华。gè jiāng yī shí yì,zhōng nián wú zài huá。

遣春十首

元稹

高屋童稚少,春来归燕多。gāo wū tóng zhì shǎo,chūn lái guī yàn duō。
葺旧良易就,新院亦已罗。qì jiù liáng yì jiù,xīn yuàn yì yǐ luó。
俯怜雏化卵,仰愧鹏无窠。fǔ lián chú huà luǎn,yǎng kuì péng wú kē。
巢栋与巢幕,秋风俱奈何。cháo dòng yǔ cháo mù,qiū fēng jù nài hé。

遣春十首

元稹

撩乱扑树蜂,摧残恋房蕊。liāo luàn pū shù fēng,cuī cán liàn fáng ruǐ。
风吹雨又频,安得繁于绮。fēng chuī yǔ yòu pín,ān dé fán yú qǐ。
酒杯沈易过,世事纷何已。jiǔ bēi shěn yì guò,shì shì fēn hé yǐ。
莫倚颜似花,君看岁如水。mò yǐ yán shì huā,jūn kàn suì rú shuǐ。

遣春十首

元稹

绕郭高高冢,半是荆王墓。rào guō gāo gāo zhǒng,bàn shì jīng wáng mù。
后嗣炽阳台,前贤甘荜路。hòu sì chì yáng tái,qián xián gān bì lù。
善恶徒自分,波流尽东注。shàn è tú zì fēn,bō liú jǐn dōng zhù。
胡然不饮酒,坐落桐花树。hú rán bù yǐn jiǔ,zuò luò tóng huā shù。

遣春十首

元稹

花阴莎草长,藉莎闲自酌。huā yīn shā cǎo zhǎng,jí shā xián zì zhuó。
坐看莺斗枝,轻花满尊杓。zuò kàn yīng dòu zhī,qīng huā mǎn zūn biāo。
葛巾竹稍挂,书卷琴上阁。gé jīn zhú shāo guà,shū juǎn qín shàng gé。
沽酒过此生,狂歌眼前乐。gū jiǔ guò cǐ shēng,kuáng gē yǎn qián lè。

遣春十首

元稹

梨叶已成阴,柳条纷起絮。lí yè yǐ chéng yīn,liǔ tiáo fēn qǐ xù。
波绿紫屏风,螺红碧筹箸。bō lǜ zǐ píng fēng,luó hóng bì chóu zhù。
三杯面上热,万事心中去。sān bēi miàn shàng rè,wàn shì xīn zhōng qù。
我意风散云,何劳问行处。wǒ yì fēng sàn yún,hé láo wèn xíng chù。

表夏十首其二

元稹

初日满阶前,轻风动帘影。chū rì mǎn jiē qián,qīng fēng dòng lián yǐng。
旬时得休浣,高卧阅清景。xún shí dé xiū huàn,gāo wò yuè qīng jǐng。
僮儿拂巾箱,鸦轧深林井。tóng ér fú jīn xiāng,yā yà shēn lín jǐng。
心到物自闲,何劳远箕颍。xīn dào wù zì xián,hé láo yuǎn jī yǐng。

表夏十首其二

元稹

江瘴炎夏早,蒸腾信难度。jiāng zhàng yán xià zǎo,zhēng téng xìn nán dù。
今宵好风月,独此荒庭趣。jīn xiāo hǎo fēng yuè,dú cǐ huāng tíng qù。
露叶倾暗光,流星委馀素。lù yè qīng àn guāng,liú xīng wěi yú sù。
但恐清夜徂,讵悲朝景暮。dàn kǒng qīng yè cú,jù bēi cháo jǐng mù。

表夏十首其二

元稹

流芳递炎景,繁英尽寥落。liú fāng dì yán jǐng,fán yīng jǐn liáo luò。
公署香满庭,晴霞覆阑药。gōng shǔ xiāng mǎn tíng,qíng xiá fù lán yào。
裁红起高燄,缀绿排新萼。cái hóng qǐ gāo yàn,zhuì lǜ pái xīn è。
凭此遣幽怀,非言念将谑。píng cǐ qiǎn yōu huái,fēi yán niàn jiāng xuè。

表夏十首其二

元稹

红丝散芳树,旋转光风急。hóng sī sàn fāng shù,xuán zhuǎn guāng fēng jí。
烟泛被笼香,露浓妆面湿。yān fàn bèi lóng xiāng,lù nóng zhuāng miàn shī。
佳人不在此,恨望阶前立。jiā rén bù zài cǐ,hèn wàng jiē qián lì。
忽厌夏景长,今春行已及。hū yàn xià jǐng zhǎng,jīn chūn xíng yǐ jí。