古诗词

赛神

元稹

村落事妖神,林木大如村。cūn luò shì yāo shén,lín mù dà rú cūn。
事来三十载,巫觋传子孙。shì lái sān shí zài,wū xí chuán zi sūn。
村中四时祭,杀尽鸡与豚。cūn zhōng sì shí jì,shā jǐn jī yǔ tún。
主人不堪命,积燎曾欲燔。zhǔ rén bù kān mìng,jī liáo céng yù fán。
旋风天地转,急雨江河翻。xuán fēng tiān dì zhuǎn,jí yǔ jiāng hé fān。
采薪持斧者,弃斧纵横奔。cǎi xīn chí fǔ zhě,qì fǔ zòng héng bēn。
山深多掩映,仅免鲸鲵吞。shān shēn duō yǎn yìng,jǐn miǎn jīng ní tūn。
主人集邻里,各各持酒樽。zhǔ rén jí lín lǐ,gè gè chí jiǔ zūn。
庙中再三拜,愿得禾稼存。miào zhōng zài sān bài,yuàn dé hé jià cún。
去年大巫死,小觋又妖言。qù nián dà wū sǐ,xiǎo xí yòu yāo yán。
邑中神明宰,有意效西门。yì zhōng shén míng zǎi,yǒu yì xiào xī mén。
焚除计未决,伺者迭乘轩。fén chú jì wèi jué,cì zhě dié chéng xuān。
庙深荆棘厚,但见狐兔蹲。miào shēn jīng jí hòu,dàn jiàn hú tù dūn。
巫言小神变,可验牛马蕃。wū yán xiǎo shén biàn,kě yàn niú mǎ fān。
邑吏齐进说,幸勿祸乡原。yì lì qí jìn shuō,xìng wù huò xiāng yuán。
逾年计不定,县听良亦烦。yú nián jì bù dìng,xiàn tīng liáng yì fán。
涉夏祭时至,因令修四垣。shè xià jì shí zhì,yīn lìng xiū sì yuán。
忧虞神愤恨,玉帛意弥敦。yōu yú shén fèn hèn,yù bó yì mí dūn。
我来神庙下,箫鼓正喧喧。wǒ lái shén miào xià,xiāo gǔ zhèng xuān xuān。
因言遣妖术,灭绝由本根。yīn yán qiǎn yāo shù,miè jué yóu běn gēn。
主人中罢舞,许我重叠论。zhǔ rén zhōng bà wǔ,xǔ wǒ zhòng dié lùn。
蜉蝣生湿处,鸱鸮集黄昏。fú yóu shēng shī chù,chī xiāo jí huáng hūn。
主人邪心起,气燄日夜繁。zhǔ rén xié xīn qǐ,qì yàn rì yè fán。
狐狸得蹊径,潜穴主人园。hú lí dé qī jìng,qián xué zhǔ rén yuán。
腥臊袭左右,然后托丘樊。xīng sāo xí zuǒ yòu,rán hòu tuō qiū fán。
岁深树成就,曲直可轮辕。suì shēn shù chéng jiù,qū zhí kě lún yuán。
幽妖尽依倚,万怪之所屯。yōu yāo jǐn yī yǐ,wàn guài zhī suǒ tún。
主人一心好,四面无篱藩。zhǔ rén yī xīn hǎo,sì miàn wú lí fān。
命樵执斤斧,怪木宁遽髡。mìng qiáo zhí jīn fǔ,guài mù níng jù kūn。
主人且倾听,再为谕清浑。zhǔ rén qiě qīng tīng,zài wèi yù qīng hún。
阿胶在末派,罔象游上源。ā jiāo zài mò pài,wǎng xiàng yóu shàng yuán。
灵药逡巡尽,黑波朝夕喷。líng yào qūn xún jǐn,hēi bō cháo xī pēn。
神龙厌流浊,先伐鼍与鼋。shén lóng yàn liú zhuó,xiān fá tuó yǔ yuán。
鼋鼍在龙穴,妖气常郁温。yuán tuó zài lóng xué,yāo qì cháng yù wēn。
主人恶淫祀,先去邪与惛。zhǔ rén è yín sì,xiān qù xié yǔ hūn。
惛邪中人意,蛊祸蚀精魂。hūn xié zhōng rén yì,gǔ huò shí jīng hún。
德胜妖不作,势强威亦尊。dé shèng yāo bù zuò,shì qiáng wēi yì zūn。
计穷然后赛,后赛复何恩。jì qióng rán hòu sài,hòu sài fù hé ēn。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

赠李十一

元稹

淮水连年起战尘,油旌三换一何频。huái shuǐ lián nián qǐ zhàn chén,yóu jīng sān huàn yī hé pín。
共君前后俱从事,羞见功名与别人。gòng jūn qián hòu jù cóng shì,xiū jiàn gōng míng yǔ bié rén。

寒食日

元稹

今年寒食好风流,此日一家同出游。jīn nián hán shí hǎo fēng liú,cǐ rì yī jiā tóng chū yóu。
碧水青山无限思,莫将心道是涪州。bì shuǐ qīng shān wú xiàn sī,mò jiāng xīn dào shì fú zhōu。

别李十一五绝

元稹

巴南分与亲情别,不料与君床并头。bā nán fēn yǔ qīn qíng bié,bù liào yǔ jūn chuáng bìng tóu。
为我远来休怅望,折君灾难是通州。wèi wǒ yuǎn lái xiū chàng wàng,zhé jūn zāi nán shì tōng zhōu。

别李十一五绝

元稹

京城每与闲人别,犹自伤心与白头。jīng chéng měi yǔ xián rén bié,yóu zì shāng xīn yǔ bái tóu。
今日别君心更苦,别君缘是在通州。jīn rì bié jūn xīn gèng kǔ,bié jūn yuán shì zài tōng zhōu。

别李十一五绝

元稹

万里尚能来远道,一程那忍便分头。wàn lǐ shàng néng lái yuǎn dào,yī chéng nà rěn biàn fēn tóu。
鸟笼猿槛君应会,十步向前非我州。niǎo lóng yuán kǎn jūn yīng huì,shí bù xiàng qián fēi wǒ zhōu。

别李十一五绝

元稹

来时见我江南岸,今日送君江上头。lái shí jiàn wǒ jiāng nán àn,jīn rì sòng jūn jiāng shàng tóu。
别后料添新梦寐,虎惊蛇伏是通州。bié hòu liào tiān xīn mèng mèi,hǔ jīng shé fú shì tōng zhōu。

别李十一五绝

元稹

闻君欲去潜销骨,一夜暗添新白头。wén jūn yù qù qián xiāo gǔ,yī yè àn tiān xīn bái tóu。
明朝别后应肠断,独棹破船归到州。míng cháo bié hòu yīng cháng duàn,dú zhào pò chuán guī dào zhōu。

酬乐天醉别

元稹

前回一去五年别,此别又知何日回。qián huí yī qù wǔ nián bié,cǐ bié yòu zhī hé rì huí。
好住乐天休怅望,匹如元不到京来。hǎo zhù lè tiān xiū chàng wàng,pǐ rú yuán bù dào jīng lái。

酬乐天雨后见忆

元稹

雨滑危梁性命愁,差池一步一生休。yǔ huá wēi liáng xìng mìng chóu,chà chí yī bù yī shēng xiū。
黄泉便是通州郡,渐入深泥渐到州。huáng quán biàn shì tōng zhōu jùn,jiàn rù shēn ní jiàn dào zhōu。

和乐天题王家亭子

元稹

风吹笋箨飘红砌,雨打桐花盖绿莎。fēng chuī sǔn tuò piāo hóng qì,yǔ dǎ tóng huā gài lǜ shā。
都大资人无暇日,泛池全少买池多。dōu dà zī rén wú xiá rì,fàn chí quán shǎo mǎi chí duō。

酬乐天频梦微之

元稹

山水万重书断绝,念君怜我梦相闻。shān shuǐ wàn zhòng shū duàn jué,niàn jūn lián wǒ mèng xiāng wén。
我今因病魂颠倒,唯梦闲人不梦君。wǒ jīn yīn bìng hún diān dào,wéi mèng xián rén bù mèng jūn。

琵琶

元稹

学语胡儿撼玉玲,甘州破里最星星。xué yǔ hú ér hàn yù líng,gān zhōu pò lǐ zuì xīng xīng。
使君自恨常多事,不得工夫夜夜听。shǐ jūn zì hèn cháng duō shì,bù dé gōng fū yè yè tīng。

春词

元稹

山翠湖光似欲流,蜂声鸟思却堪愁。shān cuì hú guāng shì yù liú,fēng shēng niǎo sī què kān chóu。
西施颜色今何在,但看春风百草头。xī shī yán sè jīn hé zài,dàn kàn chūn fēng bǎi cǎo tóu。

酬乐天舟泊夜读微之诗

元稹

知君暗泊西江岸,读我闲诗欲到明。zhī jūn àn pō xī jiāng àn,dú wǒ xián shī yù dào míng。
今夜通州还不睡,满山风雨杜鹃声。jīn yè tōng zhōu hái bù shuì,mǎn shān fēng yǔ dù juān shēng。

酬乐天武关南见微之题山石榴花诗

元稹

比因酬赠为花时,不为君行不复知。bǐ yīn chóu zèng wèi huā shí,bù wèi jūn xíng bù fù zhī。
又更几年还共到,满墙尘土两篇诗。yòu gèng jǐ nián hái gòng dào,mǎn qiáng chén tǔ liǎng piān shī。