古诗词

酬乐天书怀见寄

元稹

新昌北门外,与君从此分。xīn chāng běi mén wài,yǔ jūn cóng cǐ fēn。
街衢走车马,尘土不见君。jiē qú zǒu chē mǎ,chén tǔ bù jiàn jūn。
君为分手归,我行行不息。jūn wèi fēn shǒu guī,wǒ xíng xíng bù xī。
我上秦岭南,君直枢星北。wǒ shàng qín lǐng nán,jūn zhí shū xīng běi。
秦岭高崔嵬,商山好颜色。qín lǐng gāo cuī wéi,shāng shān hǎo yán sè。
月照山馆花,裁诗寄相忆。yuè zhào shān guǎn huā,cái shī jì xiāng yì。
天明作诗罢,草草随所如。tiān míng zuò shī bà,cǎo cǎo suí suǒ rú。
凭人寄将去,三月无报书。píng rén jì jiāng qù,sān yuè wú bào shū。
荆州白日晚,城上鼓鼕鼕。jīng zhōu bái rì wǎn,chéng shàng gǔ dōng dōng。
行逢贺州牧,致书三四封。xíng féng hè zhōu mù,zhì shū sān sì fēng。
封题乐天字,未坼已沾裳。fēng tí lè tiān zì,wèi chè yǐ zhān shang。
坼书八九读,泪落千万行。chè shū bā jiǔ dú,lèi luò qiān wàn xíng。
中有酬我诗,句句截我肠。zhōng yǒu chóu wǒ shī,jù jù jié wǒ cháng。
仍云得诗夜,梦我魂凄凉。réng yún dé shī yè,mèng wǒ hún qī liáng。
终言作书处,上直金銮东。zhōng yán zuò shū chù,shàng zhí jīn luán dōng。
诗书费一夕,万恨缄其中。shī shū fèi yī xī,wàn hèn jiān qí zhōng。
中宵宫中出,复见宫月斜。zhōng xiāo gōng zhōng chū,fù jiàn gōng yuè xié。
书罢月亦落,晓灯垂暗花。shū bà yuè yì luò,xiǎo dēng chuí àn huā。
想君书罢时,南望劳所思。xiǎng jūn shū bà shí,nán wàng láo suǒ sī。
况我江上立,吟君怀我诗。kuàng wǒ jiāng shàng lì,yín jūn huái wǒ shī。
怀我浩无极,江水秋正深。huái wǒ hào wú jí,jiāng shuǐ qiū zhèng shēn。
清见万丈底,照我平生心。qīng jiàn wàn zhàng dǐ,zhào wǒ píng shēng xīn。
感君求友什,因报壮士吟。gǎn jūn qiú yǒu shén,yīn bào zhuàng shì yín。
持谢众人口,销尽犹是金。chí xiè zhòng rén kǒu,xiāo jǐn yóu shì jīn。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

鄂州寓馆严涧宅

元稹

凤有高梧鹤有松,偶来江外寄行踪。fèng yǒu gāo wú hè yǒu sōng,ǒu lái jiāng wài jì xíng zōng。
花枝满院空啼鸟,尘榻无人忆卧龙。huā zhī mǎn yuàn kōng tí niǎo,chén tà wú rén yì wò lóng。
心想夜闲唯足梦,眼看春尽不相逢。xīn xiǎng yè xián wéi zú mèng,yǎn kàn chūn jǐn bù xiāng féng。
何时最是思君处,月入斜窗晓寺钟。hé shí zuì shì sī jūn chù,yuè rù xié chuāng xiǎo sì zhōng。

贻蜀五首病马诗寄上李尚书

元稹

万里长鸣望蜀门,病身犹带旧疮痕。wàn lǐ zhǎng míng wàng shǔ mén,bìng shēn yóu dài jiù chuāng hén。
遥看云路心空在,久服盐车力渐烦。yáo kàn yún lù xīn kōng zài,jiǔ fú yán chē lì jiàn fán。
尚有高悬双镜眼,何由并驾两朱轓。shàng yǒu gāo xuán shuāng jìng yǎn,hé yóu bìng jià liǎng zhū fān。
唯应夜识深山道,忽遇君侯一报恩。wéi yīng yè shí shēn shān dào,hū yù jūn hóu yī bào ēn。

贻蜀五首病马诗寄上李尚书

元稹

韦门同是旧亲宾,独恨潘床簟有尘。wéi mén tóng shì jiù qīn bīn,dú hèn pān chuáng diàn yǒu chén。
十里花溪锦城丽,五年沙尾白头新。shí lǐ huā xī jǐn chéng lì,wǔ nián shā wěi bái tóu xīn。
倅戎何事劳专席,老掾甘心逐众人。cuì róng hé shì láo zhuān xí,lǎo yuàn gān xīn zhú zhòng rén。
却待文星上天去,少分光影照沈沦。què dài wén xīng shàng tiān qù,shǎo fēn guāng yǐng zhào shěn lún。

贻蜀五首病马诗寄上李尚书

元稹

为我殷勤卢子蒙,近来无复昔时同。wèi wǒ yīn qín lú zi méng,jìn lái wú fù xī shí tóng。
懒成积疹推难动,禅尽狂心鍊到空。lǎn chéng jī zhěn tuī nán dòng,chán jǐn kuáng xīn liàn dào kōng。
老爱早眠虚夜月,病妨杯酒负春风。lǎo ài zǎo mián xū yè yuè,bìng fáng bēi jiǔ fù chūn fēng。
唯公两弟闲相访,往往潸然一望公。wéi gōng liǎng dì xián xiāng fǎng,wǎng wǎng shān rán yī wàng gōng。

贻蜀五首病马诗寄上李尚书

元稹

未面西川张校书,书来稠叠颇相于。wèi miàn xī chuān zhāng xiào shū,shū lái chóu dié pǒ xiāng yú。
我闻声价金应敌,众道风姿玉不如。wǒ wén shēng jià jīn yīng dí,zhòng dào fēng zī yù bù rú。
远处从人须谨慎,少年为事要舒徐。yuǎn chù cóng rén xū jǐn shèn,shǎo nián wèi shì yào shū xú。
劝君便是酬君爱,莫比寻常赠鲤鱼。quàn jūn biàn shì chóu jūn ài,mò bǐ xún cháng zèng lǐ yú。

贻蜀五首病马诗寄上李尚书

元稹

处处侯门可曳裾,人人争事蜀尚书。chù chù hóu mén kě yè jū,rén rén zhēng shì shǔ shàng shū。
摩天气直山曾拔,澈底心清水共虚。mó tiān qì zhí shān céng bá,chè dǐ xīn qīng shuǐ gòng xū。
鹏翼已翻君好去,乌头未变我何如。péng yì yǐ fān jūn hǎo qù,wū tóu wèi biàn wǒ hé rú。
殷勤为话深相感,不学冯谖待食鱼。yīn qín wèi huà shēn xiāng gǎn,bù xué féng xuān dài shí yú。

赠严童子

元稹

卫瓘诸孙卫玠珍,可怜雏凤好青春。wèi guàn zhū sūn wèi jiè zhēn,kě lián chú fèng hǎo qīng chūn。
解拈玉叶排新句,认得金环识旧身。jiě niān yù yè pái xīn jù,rèn dé jīn huán shí jiù shēn。
十岁佩觿娇稚子,八行飞札老成人。shí suì pèi xī jiāo zhì zi,bā xíng fēi zhá lǎo chéng rén。
杨公莫讶清无业,家有骊珠不复贫。yáng gōng mò yà qīng wú yè,jiā yǒu lí zhū bù fù pín。

留呈梦得子厚致用

元稹

泉溜才通疑夜磬,烧烟馀暖有春泥。quán liū cái tōng yí yè qìng,shāo yān yú nuǎn yǒu chūn ní。
千层玉帐铺松盖,五出银区印虎蹄。qiān céng yù zhàng pù sōng gài,wǔ chū yín qū yìn hǔ tí。
暗落金乌山渐黑,深埋粉堠路浑迷。àn luò jīn wū shān jiàn hēi,shēn mái fěn hòu lù hún mí。
心知魏阙无多地,十二琼楼百里西。xīn zhī wèi quē wú duō dì,shí èr qióng lóu bǎi lǐ xī。

赠吴渠州从姨兄士则

元稹

忆昔分襟童子郎,白头抛掷又他乡。yì xī fēn jīn tóng zi láng,bái tóu pāo zhì yòu tā xiāng。
三千里外巴南恨,二十年前城里狂。sān qiān lǐ wài bā nán hèn,èr shí nián qián chéng lǐ kuáng。
宁氏舅甥俱寂寞,荀家兄弟半沦亡。níng shì jiù shēng jù jì mò,xún jiā xiōng dì bàn lún wáng。
泪因生别兼怀旧,回首江山欲万行。lèi yīn shēng bié jiān huái jiù,huí shǒu jiāng shān yù wàn xíng。

新政县

元稹

新政县前逢月夜,嘉陵江底看星辰。xīn zhèng xiàn qián féng yuè yè,jiā líng jiāng dǐ kàn xīng chén。
已闻城上三更鼓,不见心中一个人。yǐ wén chéng shàng sān gèng gǔ,bù jiàn xīn zhōng yī gè rén。
须鬓暗添巴路雪,衣裳无复帝乡尘。xū bìn àn tiān bā lù xuě,yī shang wú fù dì xiāng chén。
曾沾几许名兼利,劳动生涯涉苦辛。céng zhān jǐ xǔ míng jiān lì,láo dòng shēng yá shè kǔ xīn。

夜坐

元稹

雨滞更愁南瘴毒,月明兼喜北风凉。yǔ zhì gèng chóu nán zhàng dú,yuè míng jiān xǐ běi fēng liáng。
古城楼影横空馆,湿地虫声绕暗廊。gǔ chéng lóu yǐng héng kōng guǎn,shī dì chóng shēng rào àn láng。
萤火乱飞秋已近,星辰早没夜初长。yíng huǒ luàn fēi qiū yǐ jìn,xīng chén zǎo méi yè chū zhǎng。
孩提万里何时见,狼籍家书满卧床。hái tí wàn lǐ hé shí jiàn,láng jí jiā shū mǎn wò chuáng。

送卢戡

元稹

红树蝉声满夕阳,白头相送倍相伤。hóng shù chán shēng mǎn xī yáng,bái tóu xiāng sòng bèi xiāng shāng。
老嗟去日光阴促,病觉今年昼夜长。lǎo jiē qù rì guāng yīn cù,bìng jué jīn nián zhòu yè zhǎng。
顾我亲情皆远道,念君兄弟欲他乡。gù wǒ qīn qíng jiē yuǎn dào,niàn jūn xiōng dì yù tā xiāng。
红旗满眼襄州路,此别泪流千万行。hóng qí mǎn yǎn xiāng zhōu lù,cǐ bié lèi liú qiān wàn xíng。

相忆泪

元稹

西江流水到江州,闻道分成九道流。xī jiāng liú shuǐ dào jiāng zhōu,wén dào fēn chéng jiǔ dào liú。
我滴两行相忆泪,遣君何处遣人求。wǒ dī liǎng xíng xiāng yì lèi,qiǎn jūn hé chù qiǎn rén qiú。
除非入海无由住,纵使逢滩未拟休。chú fēi rù hǎi wú yóu zhù,zòng shǐ féng tān wèi nǐ xiū。
会向伍员潮上见,气充顽石报心雠。huì xiàng wǔ yuán cháo shàng jiàn,qì chōng wán shí bào xīn chóu。

三兄以白角巾寄遗发不胜冠因有感叹

元稹

病瘴年深浑秃尽,那能胜置角头巾。bìng zhàng nián shēn hún tū jǐn,nà néng shèng zhì jiǎo tóu jīn。
暗梳蓬发羞临镜,私戴莲花耻见人。àn shū péng fā xiū lín jìng,sī dài lián huā chǐ jiàn rén。
白发过于冠色白,银钉少校颔中银。bái fā guò yú guān sè bái,yín dīng shǎo xiào hàn zhōng yín。
我身四十犹如此,何况吾兄六十身。wǒ shēn sì shí yóu rú cǐ,hé kuàng wú xiōng liù shí shēn。

和乐天过秘阁书省旧厅

元稹

闻君西省重徘徊,秘阁书房次第开。wén jūn xī shěng zhòng pái huái,mì gé shū fáng cì dì kāi。
壁记欲题三漏合,吏人惊问十年来。bì jì yù tí sān lòu hé,lì rén jīng wèn shí nián lái。
经排蠹简怜初校,芸长陈根识旧栽。jīng pái dù jiǎn lián chū xiào,yún zhǎng chén gēn shí jiù zāi。
司马见诗心最苦,满身蚊蚋哭烟埃。sī mǎ jiàn shī xīn zuì kǔ,mǎn shēn wén ruì kū yān āi。