古诗词

酬乐天书怀见寄

元稹

新昌北门外,与君从此分。xīn chāng běi mén wài,yǔ jūn cóng cǐ fēn。
街衢走车马,尘土不见君。jiē qú zǒu chē mǎ,chén tǔ bù jiàn jūn。
君为分手归,我行行不息。jūn wèi fēn shǒu guī,wǒ xíng xíng bù xī。
我上秦岭南,君直枢星北。wǒ shàng qín lǐng nán,jūn zhí shū xīng běi。
秦岭高崔嵬,商山好颜色。qín lǐng gāo cuī wéi,shāng shān hǎo yán sè。
月照山馆花,裁诗寄相忆。yuè zhào shān guǎn huā,cái shī jì xiāng yì。
天明作诗罢,草草随所如。tiān míng zuò shī bà,cǎo cǎo suí suǒ rú。
凭人寄将去,三月无报书。píng rén jì jiāng qù,sān yuè wú bào shū。
荆州白日晚,城上鼓鼕鼕。jīng zhōu bái rì wǎn,chéng shàng gǔ dōng dōng。
行逢贺州牧,致书三四封。xíng féng hè zhōu mù,zhì shū sān sì fēng。
封题乐天字,未坼已沾裳。fēng tí lè tiān zì,wèi chè yǐ zhān shang。
坼书八九读,泪落千万行。chè shū bā jiǔ dú,lèi luò qiān wàn xíng。
中有酬我诗,句句截我肠。zhōng yǒu chóu wǒ shī,jù jù jié wǒ cháng。
仍云得诗夜,梦我魂凄凉。réng yún dé shī yè,mèng wǒ hún qī liáng。
终言作书处,上直金銮东。zhōng yán zuò shū chù,shàng zhí jīn luán dōng。
诗书费一夕,万恨缄其中。shī shū fèi yī xī,wàn hèn jiān qí zhōng。
中宵宫中出,复见宫月斜。zhōng xiāo gōng zhōng chū,fù jiàn gōng yuè xié。
书罢月亦落,晓灯垂暗花。shū bà yuè yì luò,xiǎo dēng chuí àn huā。
想君书罢时,南望劳所思。xiǎng jūn shū bà shí,nán wàng láo suǒ sī。
况我江上立,吟君怀我诗。kuàng wǒ jiāng shàng lì,yín jūn huái wǒ shī。
怀我浩无极,江水秋正深。huái wǒ hào wú jí,jiāng shuǐ qiū zhèng shēn。
清见万丈底,照我平生心。qīng jiàn wàn zhàng dǐ,zhào wǒ píng shēng xīn。
感君求友什,因报壮士吟。gǎn jūn qiú yǒu shén,yīn bào zhuàng shì yín。
持谢众人口,销尽犹是金。chí xiè zhòng rén kǒu,xiāo jǐn yóu shì jīn。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

使东川邮亭月

元稹

君多务实我多情,大抵偏嗔步月明。jūn duō wù shí wǒ duō qíng,dà dǐ piān chēn bù yuè míng。
今夜山邮与蛮嶂,君应坚卧我还行。jīn yè shān yóu yǔ mán zhàng,jūn yīng jiān wò wǒ hái xíng。

使东川嘉陵驿二首

元稹

嘉陵驿上空床客,一夜嘉陵江水声。jiā líng yì shàng kōng chuáng kè,yī yè jiā líng jiāng shuǐ shēng。
仍对墙南满山树,野花撩乱月胧明。réng duì qiáng nán mǎn shān shù,yě huā liāo luàn yuè lóng míng。

使东川嘉陵驿二首

元稹

墙外花枝压短墙,月明还照半张床。qiáng wài huā zhī yā duǎn qiáng,yuè míng hái zhào bàn zhāng chuáng。
无人会得此时意,一夜独眠西畔廊。wú rén huì dé cǐ shí yì,yī yè dú mián xī pàn láng。

使东川百牢关

元稹

嘉陵江上万重山,何事临江一破颜。jiā líng jiāng shàng wàn zhòng shān,hé shì lín jiāng yī pò yán。
自笑只缘任敬仲,等闲身度百牢关。zì xiào zhǐ yuán rèn jìng zhòng,děng xián shēn dù bǎi láo guān。

使东川江花落

元稹

日暮嘉陵江水东,梨花万片逐江风。rì mù jiā líng jiāng shuǐ dōng,lí huā wàn piàn zhú jiāng fēng。
江花何处最肠断,半落江流半在空。jiāng huā hé chù zuì cháng duàn,bàn luò jiāng liú bàn zài kōng。

使东川嘉陵江二首

元稹

秦人惟识秦中水,长想吴江与蜀江。qín rén wéi shí qín zhōng shuǐ,zhǎng xiǎng wú jiāng yǔ shǔ jiāng。
今日嘉川驿楼下,可怜如练绕明窗。jīn rì jiā chuān yì lóu xià,kě lián rú liàn rào míng chuāng。

使东川嘉陵江二首

元稹

千里嘉陵江水声,何年重绕此江行。qiān lǐ jiā líng jiāng shuǐ shēng,hé nián zhòng rào cǐ jiāng xíng。
只应添得清宵梦,时见满江流月明。zhǐ yīng tiān dé qīng xiāo mèng,shí jiàn mǎn jiāng liú yuè míng。

使东川望喜驿

元稹

满眼文书堆案边,眼昏偷得暂时眠。mǎn yǎn wén shū duī àn biān,yǎn hūn tōu dé zàn shí mián。
子规惊觉灯又灭,一道月光横枕前。zi guī jīng jué dēng yòu miè,yī dào yuè guāng héng zhěn qián。

使东川好时节

元稹

身骑骢马峨眉下,面带霜威卓氏前。shēn qí cōng mǎ é méi xià,miàn dài shuāng wēi zhuó shì qián。
虚度东川好时节,酒楼元被蜀儿眠。xū dù dōng chuān hǎo shí jié,jiǔ lóu yuán bèi shǔ ér mián。

使东川夜深行

元稹

夜深犹自绕江行,震地江声似鼓声。yè shēn yóu zì rào jiāng xíng,zhèn dì jiāng shēng shì gǔ shēng。
渐见戍楼疑近驿,百牢关吏火前迎。jiàn jiàn shù lóu yí jìn yì,bǎi láo guān lì huǒ qián yíng。

使东川望驿台

元稹

可怜三月三旬足,怅望江边望驿台。kě lián sān yuè sān xún zú,chàng wàng jiāng biān wàng yì tái。
料得孟光今日语,不曾春尽不归来。liào dé mèng guāng jīn rì yǔ,bù céng chūn jǐn bù guī lái。

封书

元稹

鹤台南望白云关,城市犹存暂一还。hè tái nán wàng bái yún guān,chéng shì yóu cún zàn yī hái。
书出步虚三百韵,蕊珠文字在人间。shū chū bù xū sān bǎi yùn,ruǐ zhū wén zì zài rén jiān。

仁风李著作园醉后寄李十

元稹

胧明春月照花枝,花下音声是管儿。lóng míng chūn yuè zhào huā zhī,huā xià yīn shēng shì guǎn ér。
却笑西京李员外,五更骑马趁朝时。què xiào xī jīng lǐ yuán wài,wǔ gèng qí mǎ chèn cháo shí。

灯影

元稹

洛阳昼夜无车马,漫挂红纱满树头。luò yáng zhòu yè wú chē mǎ,màn guà hóng shā mǎn shù tóu。
见说平时灯影里,玄宗潜伴太真游。jiàn shuō píng shí dēng yǐng lǐ,xuán zōng qián bàn tài zhēn yóu。

书乐天纸

元稹

金銮殿里书残纸,乞与荆州元判司。jīn luán diàn lǐ shū cán zhǐ,qǐ yǔ jīng zhōu yuán pàn sī。
不忍拈将等闲用,半封京信半题诗。bù rěn niān jiāng děng xián yòng,bàn fēng jīng xìn bàn tí shī。