古诗词

遣病

元稹

自古谁不死,不复记其名。zì gǔ shuí bù sǐ,bù fù jì qí míng。
今年京城内,死者老少并。jīn nián jīng chéng nèi,sǐ zhě lǎo shǎo bìng。
独孤才四十,仕宦方荣荣。dú gū cái sì shí,shì huàn fāng róng róng。
李三三十九,登朝有清声。lǐ sān sān shí jiǔ,dēng cháo yǒu qīng shēng。
赵昌八十馀,三拥大将旌。zhào chāng bā shí yú,sān yōng dà jiāng jīng。
为生信异异,之死同冥冥。wèi shēng xìn yì yì,zhī sǐ tóng míng míng。
其家哭泣爱,一一无异情。qí jiā kū qì ài,yī yī wú yì qíng。
其类嗟叹惜,各各无重轻。qí lèi jiē tàn xī,gè gè wú zhòng qīng。
万龄龟菌等,一死天地平。wàn líng guī jūn děng,yī sǐ tiān dì píng。
以此方我病,我病何足惊。yǐ cǐ fāng wǒ bìng,wǒ bìng hé zú jīng。
借如今日死,亦足了一生。jiè rú jīn rì sǐ,yì zú le yī shēng。
借使到百年,不知何所成。jiè shǐ dào bǎi nián,bù zhī hé suǒ chéng。
况我早师佛,屋宅此身形。kuàng wǒ zǎo shī fú,wū zhái cǐ shēn xíng。
舍彼复就此,去留何所萦。shě bǐ fù jiù cǐ,qù liú hé suǒ yíng。
前身为过迹,来世即前程。qián shēn wèi guò jì,lái shì jí qián chéng。
但念行不息,岂忧无路行。dàn niàn xíng bù xī,qǐ yōu wú lù xíng。
蜕骨龙不死,蜕皮蝉自鸣。tuì gǔ lóng bù sǐ,tuì pí chán zì míng。
胡为神蜕体,此道人不明。hú wèi shén tuì tǐ,cǐ dào rén bù míng。
持谢爱朋友,寄之仁弟兄。chí xiè ài péng yǒu,jì zhī rén dì xiōng。
吟此可达观,世言何足听。yín cǐ kě dá guān,shì yán hé zú tīng。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

伴僧行

元稹

春来求事百无成,因向愁中识道情。chūn lái qiú shì bǎi wú chéng,yīn xiàng chóu zhōng shí dào qíng。
花满杏园千万树,几人能伴老僧行。huā mǎn xìng yuán qiān wàn shù,jǐ rén néng bàn lǎo sēng xíng。

古寺

元稹

古寺春馀日半斜,竹风萧爽胜人家。gǔ sì chūn yú rì bàn xié,zhú fēng xiāo shuǎng shèng rén jiā。
花时不到有花院,意在寻僧不在花。huā shí bù dào yǒu huā yuàn,yì zài xún sēng bù zài huā。

定僧

元稹

落魄闲行不著家,遍寻春寺赏年华。luò pò xián xíng bù zhù jiā,biàn xún chūn sì shǎng nián huá。
野僧偶向花前定,满树狂风满树花。yě sēng ǒu xiàng huā qián dìng,mǎn shù kuáng fēng mǎn shù huā。

观心处

元稹

满坐喧喧笑语频,独怜方丈了无尘。mǎn zuò xuān xuān xiào yǔ pín,dú lián fāng zhàng le wú chén。
灯前便是观心处,要似观心有几人。dēng qián biàn shì guān xīn chù,yào shì guān xīn yǒu jǐ rén。

智度师二首

元稹

四十年前马上飞,功名藏尽拥禅衣。sì shí nián qián mǎ shàng fēi,gōng míng cáng jǐn yōng chán yī。
石榴园下擒生处,独自闲行独自归。shí liú yuán xià qín shēng chù,dú zì xián xíng dú zì guī。

智度师二首

元稹

三陷思明三突围,铁衣抛尽衲禅衣。sān xiàn sī míng sān tū wéi,tiě yī pāo jǐn nà chán yī。
天津桥上无人识,闲凭栏干望落晖。tiān jīn qiáo shàng wú rén shí,xián píng lán gàn wàng luò huī。

西明寺牡丹

元稹

花向琉璃地上生,光风炫转紫云英。huā xiàng liú lí dì shàng shēng,guāng fēng xuàn zhuǎn zǐ yún yīng。
自从天女盘中见,直至今朝眼更明。zì cóng tiān nǚ pán zhōng jiàn,zhí zhì jīn cháo yǎn gèng míng。

忆杨十二

元稹

去时芍药才堪赠,看却残花已度春。qù shí sháo yào cái kān zèng,kàn què cán huā yǐ dù chūn。
只为情深偏怆别,等闲相见莫相亲。zhǐ wèi qíng shēn piān chuàng bié,děng xián xiāng jiàn mò xiāng qīn。

送复梦赴韦令幕

元稹

世上于今重检身,吾徒耽酒作狂人。shì shàng yú jīn zhòng jiǎn shēn,wú tú dān jiǔ zuò kuáng rén。
西曹旧事多持法,慎莫吐他丞相茵。xī cáo jiù shì duō chí fǎ,shèn mò tǔ tā chéng xiāng yīn。

送刘太白

元稹

洛阳大底居人少,从善坊西最寂寥。luò yáng dà dǐ jū rén shǎo,cóng shàn fāng xī zuì jì liáo。
想得刘君独骑马,古堤愁树隔中桥。xiǎng dé liú jūn dú qí mǎ,gǔ dī chóu shù gé zhōng qiáo。

奉诚园

元稹

萧相深诚奉至尊,旧居求作奉诚园。xiāo xiāng shēn chéng fèng zhì zūn,jiù jū qiú zuò fèng chéng yuán。
秋来古巷无人扫,树满空墙闭戟门。qiū lái gǔ xiàng wú rén sǎo,shù mǎn kōng qiáng bì jǐ mén。

与太白同之东洛至栎阳太白染疾驻行予九月二十五日至华岳寺雪后望山

元稹

共作洛阳千里伴,老刘因疾驻行轩。gòng zuò luò yáng qiān lǐ bàn,lǎo liú yīn jí zhù xíng xuān。
今朝独自山前立,雪满三峰倚寺门。jīn cháo dú zì shān qián lì,xuě mǎn sān fēng yǐ sì mén。

野狐泉柳林

元稹

去日野狐泉上柳,紫牙初绽拂眉低。qù rì yě hú quán shàng liǔ,zǐ yá chū zhàn fú méi dī。
秋来寥落惊风雨,叶满空林踏作泥。qiū lái liáo luò jīng fēng yǔ,yè mǎn kōng lín tà zuò ní。

酬胡三凭人问牡丹

元稹

窃见胡三问牡丹,为言依旧满西栏。qiè jiàn hú sān wèn mǔ dān,wèi yán yī jiù mǎn xī lán。
花时何处偏相忆,寥落衰红雨后看。huā shí hé chù piān xiāng yì,liáo luò shuāi hóng yǔ hòu kàn。

酬乐天秋兴见赠本句云莫怪独吟秋兴苦比君校近二毛年

元稹

劝君休作悲秋赋,白发如星也任垂。quàn jūn xiū zuò bēi qiū fù,bái fā rú xīng yě rèn chuí。
毕竟百年同是梦,长年何异少何为。bì jìng bǎi nián tóng shì mèng,zhǎng nián hé yì shǎo hé wèi。