古诗词

江陵三梦其一

元稹

平生每相梦,不省两相知。píng shēng měi xiāng mèng,bù shěng liǎng xiāng zhī。
况乃幽明隔,梦魂徒尔为。kuàng nǎi yōu míng gé,mèng hún tú ěr wèi。
情知梦无益,非梦见何期。qíng zhī mèng wú yì,fēi mèng jiàn hé qī。
今夕亦何夕,梦君相见时。jīn xī yì hé xī,mèng jūn xiāng jiàn shí。
依稀旧妆服,晻淡昔容仪。yī xī jiù zhuāng fú,àn dàn xī róng yí。
不道间生死,但言将别离。bù dào jiān shēng sǐ,dàn yán jiāng bié lí。
分张碎针线,襵叠故屏帏。fēn zhāng suì zhēn xiàn,zhě dié gù píng wéi。
抚稚再三嘱,泪珠千万垂。fǔ zhì zài sān zhǔ,lèi zhū qiān wàn chuí。
嘱云唯此女,自叹总无儿。zhǔ yún wéi cǐ nǚ,zì tàn zǒng wú ér。
尚念娇且騃,未禁寒与饥。shàng niàn jiāo qiě ái,wèi jìn hán yǔ jī。
君复不憘事,奉身犹脱遗。jūn fù bù xǐ shì,fèng shēn yóu tuō yí。
况有官缚束,安能长顾私。kuàng yǒu guān fù shù,ān néng zhǎng gù sī。
他人生间别,婢仆多谩欺。tā rén shēng jiān bié,bì pū duō mán qī。
君在或有托,出门当付谁。jūn zài huò yǒu tuō,chū mén dāng fù shuí。
言罢泣幽噎,我亦涕淋漓。yán bà qì yōu yē,wǒ yì tì lín lí。
惊悲忽然寤,坐卧若狂痴。jīng bēi hū rán wù,zuò wò ruò kuáng chī。
月影半床黑,虫声幽草移。yuè yǐng bàn chuáng hēi,chóng shēng yōu cǎo yí。
心魂生次第,觉梦久自疑。xīn hún shēng cì dì,jué mèng jiǔ zì yí。
寂默深想像,泪下如流澌。jì mò shēn xiǎng xiàng,lèi xià rú liú sī。
百年永已诀,一梦何太悲。bǎi nián yǒng yǐ jué,yī mèng hé tài bēi。
悲君所娇女,弃置不我随。bēi jūn suǒ jiāo nǚ,qì zhì bù wǒ suí。
长安远于日,山川云间之。zhǎng ān yuǎn yú rì,shān chuān yún jiān zhī。
纵我生羽翼,网罗生絷维。zòng wǒ shēng yǔ yì,wǎng luó shēng zhí wéi。
今宵泪零落,半为生别滋。jīn xiāo lèi líng luò,bàn wèi shēng bié zī。
感君下泉魄,动我临川思。gǎn jūn xià quán pò,dòng wǒ lín chuān sī。
一水不可越,黄泉况无涯。yī shuǐ bù kě yuè,huáng quán kuàng wú yá。
此怀何由极,此梦何由追。cǐ huái hé yóu jí,cǐ mèng hé yóu zhuī。
坐见天欲曙,江风吟树枝。zuò jiàn tiān yù shǔ,jiāng fēng yín shù zhī。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

使东川邮亭月

元稹

君多务实我多情,大抵偏嗔步月明。jūn duō wù shí wǒ duō qíng,dà dǐ piān chēn bù yuè míng。
今夜山邮与蛮嶂,君应坚卧我还行。jīn yè shān yóu yǔ mán zhàng,jūn yīng jiān wò wǒ hái xíng。

使东川嘉陵驿二首

元稹

嘉陵驿上空床客,一夜嘉陵江水声。jiā líng yì shàng kōng chuáng kè,yī yè jiā líng jiāng shuǐ shēng。
仍对墙南满山树,野花撩乱月胧明。réng duì qiáng nán mǎn shān shù,yě huā liāo luàn yuè lóng míng。

使东川嘉陵驿二首

元稹

墙外花枝压短墙,月明还照半张床。qiáng wài huā zhī yā duǎn qiáng,yuè míng hái zhào bàn zhāng chuáng。
无人会得此时意,一夜独眠西畔廊。wú rén huì dé cǐ shí yì,yī yè dú mián xī pàn láng。

使东川百牢关

元稹

嘉陵江上万重山,何事临江一破颜。jiā líng jiāng shàng wàn zhòng shān,hé shì lín jiāng yī pò yán。
自笑只缘任敬仲,等闲身度百牢关。zì xiào zhǐ yuán rèn jìng zhòng,děng xián shēn dù bǎi láo guān。

使东川江花落

元稹

日暮嘉陵江水东,梨花万片逐江风。rì mù jiā líng jiāng shuǐ dōng,lí huā wàn piàn zhú jiāng fēng。
江花何处最肠断,半落江流半在空。jiāng huā hé chù zuì cháng duàn,bàn luò jiāng liú bàn zài kōng。

使东川嘉陵江二首

元稹

秦人惟识秦中水,长想吴江与蜀江。qín rén wéi shí qín zhōng shuǐ,zhǎng xiǎng wú jiāng yǔ shǔ jiāng。
今日嘉川驿楼下,可怜如练绕明窗。jīn rì jiā chuān yì lóu xià,kě lián rú liàn rào míng chuāng。

使东川嘉陵江二首

元稹

千里嘉陵江水声,何年重绕此江行。qiān lǐ jiā líng jiāng shuǐ shēng,hé nián zhòng rào cǐ jiāng xíng。
只应添得清宵梦,时见满江流月明。zhǐ yīng tiān dé qīng xiāo mèng,shí jiàn mǎn jiāng liú yuè míng。

使东川望喜驿

元稹

满眼文书堆案边,眼昏偷得暂时眠。mǎn yǎn wén shū duī àn biān,yǎn hūn tōu dé zàn shí mián。
子规惊觉灯又灭,一道月光横枕前。zi guī jīng jué dēng yòu miè,yī dào yuè guāng héng zhěn qián。

使东川好时节

元稹

身骑骢马峨眉下,面带霜威卓氏前。shēn qí cōng mǎ é méi xià,miàn dài shuāng wēi zhuó shì qián。
虚度东川好时节,酒楼元被蜀儿眠。xū dù dōng chuān hǎo shí jié,jiǔ lóu yuán bèi shǔ ér mián。

使东川夜深行

元稹

夜深犹自绕江行,震地江声似鼓声。yè shēn yóu zì rào jiāng xíng,zhèn dì jiāng shēng shì gǔ shēng。
渐见戍楼疑近驿,百牢关吏火前迎。jiàn jiàn shù lóu yí jìn yì,bǎi láo guān lì huǒ qián yíng。

使东川望驿台

元稹

可怜三月三旬足,怅望江边望驿台。kě lián sān yuè sān xún zú,chàng wàng jiāng biān wàng yì tái。
料得孟光今日语,不曾春尽不归来。liào dé mèng guāng jīn rì yǔ,bù céng chūn jǐn bù guī lái。

封书

元稹

鹤台南望白云关,城市犹存暂一还。hè tái nán wàng bái yún guān,chéng shì yóu cún zàn yī hái。
书出步虚三百韵,蕊珠文字在人间。shū chū bù xū sān bǎi yùn,ruǐ zhū wén zì zài rén jiān。

仁风李著作园醉后寄李十

元稹

胧明春月照花枝,花下音声是管儿。lóng míng chūn yuè zhào huā zhī,huā xià yīn shēng shì guǎn ér。
却笑西京李员外,五更骑马趁朝时。què xiào xī jīng lǐ yuán wài,wǔ gèng qí mǎ chèn cháo shí。

灯影

元稹

洛阳昼夜无车马,漫挂红纱满树头。luò yáng zhòu yè wú chē mǎ,màn guà hóng shā mǎn shù tóu。
见说平时灯影里,玄宗潜伴太真游。jiàn shuō píng shí dēng yǐng lǐ,xuán zōng qián bàn tài zhēn yóu。

书乐天纸

元稹

金銮殿里书残纸,乞与荆州元判司。jīn luán diàn lǐ shū cán zhǐ,qǐ yǔ jīng zhōu yuán pàn sī。
不忍拈将等闲用,半封京信半题诗。bù rěn niān jiāng děng xián yòng,bàn fēng jīng xìn bàn tí shī。